HỒNG NGẠN

Người quản sự bây giờ kiêm luôn chủ hôn, đợi cặp uyên ương uống rượu giao bôi xong thì kêu người nam nhân chọn một thẻ bài, bên trên thẻ bài ghi một câu chúc. Người nam nhân đọc lên lời chúc phúc, xung quanh đều kinh hô tiếng vỗ tay chúc mừng.

Có một số vị khách quá khích, liền hô to " hôn đi, hôn tân nương xinh đẹp một cái"

Hoặc là " hôn hai má có hai con, hôn thêm trán có 3 con, hôn môi thì có được tân nương tử xinh đẹp, hôn càng nhiều con cái càng nhiều nha"

Trường Tương Tư giật giật khóe môi, thầm mắng cái trò quái quỉ gì thế này, theo như y quan sát sớm giờ đã có không dưới 5 cặp đôi không thoát khỏi nhóm khách chúc mừng ranh ma này.

Đều không có ai được thoát.

Nghĩ đến đây, không nhịn được mà lia mắt sang nhìn nam nhân bên cạnh, mà khi nhìn sang lại giật mình khi phát hiện đôi mắt nam nhân kia đang nhìn chăm chú sang. Cũng không rỏ là nhìn như vậy bao lâu rồi hay chỉ vô tình chạm mắt nhau. Tất nhiên là Trường Tương Tư đã chọn vế sau rồi.

Bị người bắt gặp mình nhìn trộm, Lãng Ngưu không những không ngạc nhiên mà còn buông nụ cười, lại xích gần một chút, thì thầm " đừng nghiêm túc quá, không sao đâu, một chút cứ để ta hành động"

Trường Tương Tư gật đầu xong đã đến lượt mình đeo khăn chùm đầu. Y cuối thấp đầu nhận khăn. Mảng đỏ che khuất tầm nhìn phía trước, người chùm khăn vui vẻ nói " chúc mừng nương tử, chúc mừng nương tử, lấy được tân lang tốt, một đời toàn ý"

Y không thấy rỏ những có thể tưởng tượng ra khuôn mặt cười rạng rõ đến miệng ngoác tận mang tai kia của gã, tất cả những người từ chủ sự, đến người chùm khăn, hoàn toàn là từ con rối mà ra. Mà mấy con rối này không được làm từ rơm rạ, hay giấy mà được khắc từ gỗ, xung quanh còn phát ra tiên khí. Là tiên khí, không phải yêu khí.

Y lại than thở trong lòng một phen, cái mệnh này chuẩn tàn, bản thân chỉ đến đây bắt yêu, lại bị con yêu kia xoay cho chóng mặt, thực sự chóng mặt. Nghĩ đến một chút phải uống loại rượu có mùi gián chết kia, Trường Tương Tư cảm thấy sắp không chịu nổi sự tình này rồi, chỉ muốn nhanh chóng bắt được tên đang ở sau lưng bày trò kia ra. Vì vậy khi nhận thấy dây tú cầu bên kia đưa qua, y đã trực tiếp cầm lấy, vội đi lên phía trước.

Nhưng hành động vội vàng của Trường Tương Tư để người ngoài nhìn vào thì thành ra là y đang cầm dây tú cầu dẫn trước, còn vị hôn phu lại là tà đi theo. Vì vậy có kẻ không nhịn được vừa cười vừa trêu" ây nha, tiểu nương tử này muốn chồng tới vậy rồi, từ từ thôi nha, để tân lang dắt đi nha"

"...."Phát dác kẻ kia đang nói mình, lại nghe được tiếng cười khúc khích xung quanh, Trường Tương Tư khi này mới chú ý tới hành động của mình, chân lập tức dừng lại.

Người phía sau đi đến, quay sang hướng Trường Tương Tư, một tay luồn qua hông đặt hờ, một tay đỡ cánh tay trái của y, dìu y đi về phía trước" tiểu nương tử nhà ta luôn nhà người chủ động, các vị đừng làm nàng thẹn, nàng mà thẹn, nàng đánh người, ta cản không nổi"

Trường Tương Tư lúc đầu còn cảm thấy năm chữ " tiểu nương tử nhà ta" kia, nghe thật êm tai, nhưng lại bị mấy câu chữ phía sau đánh bay sạch. Đánh người? Y từ khi nào thành tên bạo lực hễ ra ra là đánh người rồi. Không nhịn được bị hắn trêu, Trường Tương Tư vung chân đá vào chân hắn một cái.

Người mất lực, Lãng Ngưu khụy xuống, nhưng nhanh chóng lấy lại căng bằng, ôm chân xoa xoa cười bất đắc dĩ " chỉ diễn thôi, điện hạ huynh đừng ghi thù ta vậy chứ"

Trường Tương Tư hừ một cái " ta không thấy diễn, chỉ thấy đệ đang cố tình thôi"

Nhóm người bên ngoài tinh mắt " nha, nương tử này có khí thế, huynh đệ xem ra cuộc sống sau này của ngươi khổ rồi"

" Không khổ" Lãng Ngưu hướng người bên ngoài, sau quay lại nhìn Trường Tương Tư cười ngọt" lấy được người ta yêu nhất, gọi là hạnh phúc, không phải khổ"

" nha", không ít người thầm ngưỡng mộ một tràng

" tiểu tử này, si mê đến ngốc rồi"

" không ngốc, cái này gọi là cam tâm tình nguyện" Lãng Ngưu nghe được câu châm chọc sớm giờ đều là cùng một người, biết hắn không có ý tốt nên Lãng Ngưu cũng không chừa mặt mũi " ngươi thật thông minh, thông minh thì đáng ra nên đứng chỗ này cưới được thê tử xinh đẹp, ngoan hiền chứ không đứng đó nói móc người ta đâu"

Một câu trúng hai đích, vừa hạ bệ gã soi mói kia, vừa khen người trong lòng .

Mà thê tử xinh đẹp ngoan hiền bên trong khăn voan đang bận lo cho chính sự, không để tâm náo nhiệt bên ngoài, y nói khẽ " chúng ta là người cuối cùng, sau đó có lẽ tên Nguyệt lão kia sẽ xuất hiện. Hoặc là hắn bây giờ đã xuất hiện rồi cũng nên, đệ cẩn thận"

Bước đi của Lãng Ngưu vẫn từ tốn bình thản, tiếng đáp cũng mang theo chút lười biếng " được".

Sau đó hắn buông tay y ra, hai người quì xuống trước tượng thần Nguyệt Hạ tiên nhân, thực hiện Tam Bái.

Trong suốt quá rình, Trường Tương Tư chỉ rũ mắt nhìn vạt váy đỏ của mình chuyển động theo động tác lên xuống.

Trong đầu bỗng đan xen một số hình ảnh quen thuộc của chuyện cũ.

...

Cũng là vạt váy rỏ rực, cũng là chiếc hài đỏ thấp thoáng ẩn hiện sau tà váy, cũng là hành động quen thuộc đứng lên, quì xuống gập đầu.

Vẫn là vải hồng che kín mặt, vẫn có tú cầu, vẫn là tiếng tiếng reo hò, tuy nhiên không phải tam bái.

Chỉ duy nhất một bái gập đầu xuống sát đất, vô cùng chân thành.

Trường Tương Tư lại không nhớ rỏ lắm về diễn biến, tại sao lại Nhất bái, tại sao lại quen thuộc như vậy?

Nhưng khi y cố gắng loi kéo một chút chuyện cũ đó trở về lại cứ như có một con rắn, nhe răn rậm nhắm vào đầu y, vừa tê dại vừa ẩn nhẫn đau nhức.

Trường Tương Tư lấc đầu nhẹ, trấn an lại.

Khi ý thức khôi phục thì đã thực hiện tới nghi thức uống rượu giao bôi rồi. Ly rượu đỏ được đưa tới bên tay, Trường Tương Tư nhận lấy, vén một góc khăn, vừa uống vừa nghe chủ hôn đọc cái câu khuôn mẫu kia " Giao bôi hợp cẩn, tình chàng ý thiếp, thiên kiếp đồng tâm"

Chỉ là trước khi đưa rượu lên miệng, y liền ngửi thấy mùi bất thường, đúng như Lãng Ngưu nói, rượu này có mùi gián chết mà...

___

Hai ly rượu trống đáy được đặt trở về, chủ hôn lia mắt nhìn một cái rồi cười rạng rỡ kêu tân lang rút thẻ ước nguyện.

Lãng Ngưu vươn ngón tay thon dài rút lấy cái thẻ đầu tiên trong cái khung gỗ, hắn nhìn qua một cái. Qua một lúc lâu cũng không thấy hắn đọc lên, Trường Tương Tư cũng có chút nóng lòng mà trông sang, chủ hôn cũng hỏi " Tân lang công tử, người đọc ra lời chúc nha, đọc ra để mọi người cùng vui nào"

" Không đọc", Lãng Ngưu vừa nói vừa cất tấm thẻ vào thắt lưng " tấm thẻ này ta xin nhé"

Dù Lãng Ngưu không nói, thì chủ hôn vốn là người đã đặt mấy tấm thẻ đó làm sao lại không biết bên trong đó ghi gì, chỉ tội gặp phải tân lang hay thẹn, hắn không chịu nói, vậy thì giả mù thôi. Nghĩ vậy, chủ hôn hít một hơi dài, chuẩn bị tuyên bố buổi lễ kết thúc thì bên hàng khách có người chặn miệng lại

Người khách hí hửng mà nói " Vị nương tử này nóng lòng như vậy, chúng ta nào cho cô ta toại nguyện đoạt được vị tân lang tuấn mĩ này"

Lãng Ngưu nâng mắt nhìn về hàng người, lại là cái gã soi mói lúc nãy.

Trò vui bắt đầu, ngay lập tức có người phụ họa " đúng đúng, là cặp cuối cùng, phải chơi với tụi này trò đặc biệt mới được"

Lãng Ngưu đứng dậy, đỡ Trường Tương Tư, cẩn thận phủi lớp bụi trên y phục y, thản nhiên nói " ồ, vậy các vị muốn phu phụ chúng tôi chơi gì nào"

Trường Tương Tư phủ mặt sau lớp khăn voan, không nhìn thấy khung cảnh náo loạn bên ngoài, dù vậy chủ nghe một loạt ý kiến xuất trình, đã làm cho sắc mặt y từ trắng chuyển thành xanh mét

" Nương tử chủ động như vậy, nương tử hôn phu quân đi, cho bọn này xem hôn nồng nhiệt bao lâu"

Các ngươi xem ta là loại cường nữ à?

" Hay nương tử cổng phu quân đi khắp đại điện này đi"

Xin lỗi công tử, ta là người chết mới sống dậy, sức lực có hạn, cảm ơn lời góp ý hơi bị chân thành của huynh..

" Nhìn thế này chắc là loại sủng thê rồi, ngươi dám đánh nàng ta một cái không"

Ủa huynh đài, ngươi quên hôm nay là đại hôn người ta à, xúi người ta đốt nhà là thất đức lắm nha

"Nương tử tỷ tỷ đánh dấu chủ quyền đi, cắn phu quân công tử một cái, cắn ở đâu cũng được hết nha"

Trường Tương Tư "..." , nếu y không nghe lầm cái giọng vừa rồi là của cô nương phát dây tơ ở trước điện đi.

Trường Tương Tư cảm thấy cái trò này không có gì đáng xem cả, chuyện phu thê thì để phu thê người ta cảm nhận, có gì vui vẻ để đem ra đây để đoàn người đứng xem rồi bàn tán, y ấn thái dương " chỉ cần thực hiện một cái đều tha cho bọn ta?"

Nhóm khách đồng thành đáp " đúng rồi nha"

Trường Tương Tư gật đầu đồng tình thỏa thuận, sau buông tay xuống xoay sang Lãng Ngưu " xin lỗi đệ nha"

Nói xong cúi người cầm cánh tay kia lên, vén áo, nhe răng, cắn một cái. Nói cắn thì không đúng lắm, chỉ là ngoạm một cái, dấu răng hằng trên làn da ngâm, không thấy được gì.

Vì vậy sau khi Trường Tương Tư cắn xong, người bị cắn dường như không hài lòng, không rút cánh tay về.

Nhóm khách cũng không hài lòng mà phản bác " tiểu nương tử mới mọc răng sao, đến phu quân còn không hài lòng nữa kìa"

Cũng không biết gặp phải vận may gì, đang yên đang lành ở địa phủ ăn bát mì dở lại bị kéo về nhân gian, không được ăn mì thì thôi, bị kéo về nhân gian lại bị người ta dùng tà thuật hồi sinh ép vào cơ thể. Bị ép hồi sinh thì thôi đi, sống lại chưa quá 1 nén nhang liên tục bị ám sát 2 lần, sau đó trở thành con tin, bị người ta dụ đến địch quốc, bây giờ còn bị ức hiếp thành cái dạng này mà không làm được gì

Phải cảm thán bằng hai từ: quá thảm!

Trường Tương Tư nhớ rỏ bản thân trong suốt 10 năm kia, dù không được đầu thai chuyển thế cũng đâu trở thành hung linh đi náo loạn hồng trần, hay làm chuyện khó tha như như giết người, đoạt xá, phục thù.

Uất ức, khó chịu trong lòng mấy ngày nay cứ như vậy mà bộc phát ngay lúc này. Y bắt lấy cánh tay chưa chịu rút về kia, cứ như nhìn cái tên ép y hồi sinh, như nhìn tên dụ y đến Hỏa quốc, như nhìn tên chủ mưu đứng sau màn này vậy, cứ vậy mà phát tiết.

Dùng sức cắn một cái.

Đến khi buông ra, vết thương trên tay hằng năm dấu răng sâu hoắt, còn có chỗ xém bị chảy máu. Trường Tương Tư giật khóe miệng, làm sao lại cắn người ta nghiêm trọng như vậy? Vậy mà trong suốt quá trình đó, Lãng Ngưu chưa từng có bất kì hành động phản kháng hay đau đớn nào.

Trường Tương Tư liếm khóe môi tanh mùi máu, hướng nhóm khách, hỏi giễu cợt " cắn đến chảy máu luôn rồi, xin hổi các vị có cho bọn ta an ổn hoàn tất buổi lễ chưa?"

" Tình yêu mà có mùi máu thì mới tình thú đó nha, nhưng mà không thể để hai vị thành toàn được đâu"

Trường Tương Tư có thể nhận ra, người vừa nói chính là kẻ sớm giờ khởi sướng trò trêu chọc y, vì vậy không khách khí mà hỏi " vị công tử này, ngươi thật thích làm kì đà đó, không có người thích nên tâm tư vặn vẹo, cũng không muốn nhìn người ta hạnh phúc sao?"

" Hạnh phúc? Các ngươi thật là một cặp uyên ương muốn đến thực hiện hôn lễ nhỉ?"

Lãng Ngưu lại đưa mắt nhìn sang, chỉ thấy kẻ lên tiếng kia khuất trong dòng người, không xác định là ai " nếu đã muốn chất vấn thì quang minh chính đại mà chất vấn, không cần phải giả thần giả quỉ"

Gã nói " ta hỏi ngươi trước nha"

Lãng Ngưu đáp " vậy sớm giờ ngươi đi du lịch sao, không thấy bọn ta đã Tam bái rồi à, còn muốn ta cùng thê tử quấn quít mặn nồng cho ngươi xem?"

" Thấy mà, ta còn hứng thú nhất nữa cơ", gã vừa nói vừa cười hì hì" mặn nồng cũng được đó, chỉ sợ ngươi không dám"

" Trước nay chưa từng có ai dám nói ta không dám", Lãng Ngưu vẫn giương mắt lạnh lùng về gã " nhưng loại người như ngươi, xứng xem sao?"

" Ta không xứng, không xứng nhất ở đây luôn" Gã bỗng cất cao giọng "Nhưng mà, tham dự chung hôn, không nhất định phải đem theo hung linh bên người đâu nhỉ?"

Hai chữ hung Linh nói ra lập tức như tia sét roẹt ngang bầu trời đêm, như pháo ngầm đột ngột nổ trong lòng mọi người. Xung quanh người người náo loạn, trong phút chốc đã phân chia khoảng cách rỏ ràng với hai người đứng giữa đại điện.

Tịch Linh Lan bỗng bị kẹt ở giữa, không biết nên đi về hướng nào

Đúng lúc đó hỏa binh bên ngoài ập vào, bao vây hai người lại, phân chia với dòng người bên ngoài.

Tịch Linh Lan cũng bị vây lại, hắn liền chạy lại phía Lãng Ngưu, phe phẩy chiến phiến " các vị đại nhân, đừng manh động có gì từ từ nói nha, các ngươi không thể nghe lời một kẻ ngay cả mặt cũng không chịu lộ diện, ai biết gã có phải là tên hung linh kia giả dạng không"

Mọi người đổ mồ hôi lạnh nhìn về một góc đêm trong đại điện

Gã không lộ diện kia lại nói " Vậy xin hỏi tân lang công tử, bên trong túi càn khôn của ngươi đang chứa thứ gì vậy"

Mỗi câu nói đều muốn loi người ngã xuống vực

Tịch Linh Lan đưa mắt nhìn lại túi càn khôn của Lãng Ngưu, chiếc túi kia rỏ ràng đang rung dữ dội, cách một lớp vải nhưng có thể thấy thứ bên trong đang kích động kịch liệt. Dù biết rỏ nhưng Tịch Linh Lan vẫn một mực chối bỏ " sao đồ trong túi người ta ngươi nói như đúng rồi vậy, nào nào muốn nói gì thì phải tôn trọng bọn này một chút, ra đây để Tịch công tử ta nhìn mặt xem nào, có đẹp không, đẹp thì mới có quyền nói chuyện với công tử ta"

Trường Tương Tư nghe hai tên mồm to cãi vã, nghe muốn choáng đầu, muốn tháo khăn che mặt xuống, tay đột ngột bị giữ lại, y nghe Lãng Ngưu nói " điện hạ chờ một chút"

Trường Tương Tư thu tay lại, muốn hỏi Lãng Ngưu xảy ra chuyện gì, khi này y nghe một giọng nói cất lên, rỏ ràng lí do vì sao Lãng Ngưu không cho y tháo khăn.

" Náo loạn chung hôn, là kẻ nào lại gan to lớn mật như vậy, ra đây cho bản vương!".

Hỏa Binh tản ra hai bên, nhường đường cho một vị từ cửa đại điện đi vào. Người đi vào mặc vương bào thêu hình lửa, đầu mang đấu lạp vàng, dáng vẻ ngạo nghễ. Nhưng sự ngạo nghễ đó phút chốc tan biến khi đối diện với Lãng Ngưu, gã có chút không ngờ đến" Ngưu Lang Quân, sao lại là ngài?"

Lãng Ngưu không hành lễ, chỉ lia mắt nhìn" Hỏa vương quốc chủ lâu quá không gặp, sao nhìn tiều tụy quá vậy"

Hỏa quốc chủ lau lau mồ hôi, cười cười " chính sự bận rộn quá đó mà"

Lãng Ngưu nhướng mài " vậy có cần gọi Trấn Hỏa vương về tiếp ngươi một tay"

Hỏa quốc chủ khua tay " không cần, cứ để nó ở Mộc quốc cho các vị điện hạ dạy bảo, Ngưu lang quân, tiểu tử dạo gần đây có bày trò gì không vậy? Nếu có các ngươi cứ thẳng tay trừng trị, thằng nhóc đó cứng đầu lắm."

" tam điện hạ dạo này ngoan lắm, quốc chủ yên tâm "Lãng ngưu nhìn vu vơ " vậy xem ra Hỏa vương không phải tiều tụy vì triều chính rồi, là vì hao tâm khổ lực muốn bắt cho được Mộc độc nhân?"

Hỏa vương biết Lãng Ngưu có giao tình với Mộc độc nhân, nên không muốn tiếp tục chủ đề nhạy cảm này, bỗng hắn lia mắt nhìn thấy nữ nhân chùm khăn mặc hỷ phục đứng bên cạnh Lãng Ngưu. Nhìn tình hình xem ra là một trong 10 cặp tân lang tân nương, tuy nhiên trước nay vị Ngưu Lang quân này nổi tiếng thanh tâm hỏa dục, chưa từng nghe có tin đồn hẹn hò, nay tự dưng dẫn một cô nương đến Hỏa quốc của hắn tham dự chung hôn. Sự tình này làm Quốc chủ hỏa quốc tò mò sinh ngứa ngáy. Có ai biết sự tình? Không nghe tin gì tức là lén lút hẹn hò không muốn ai thấy sao? Rốt cuộc là quí nữ là nào? Sau lớp khăn voan dung mạo sẽ ra sao?

Nhận thấy đôi mắt gã đang nhìn người bên cạnh mình chằm chằm, Lãng Ngưu dang tay kéo người sát về phía mình, lên tiếng nhắc nhở " Hỏa vương, trọng sự không ở đây"

Hỏa vương nhìn hành động kia thì càng thêm ngứa ngáy, nhưng gã sợ tên Ngưu lang quân sẽ nổi điên, vì vậy chỉ cười hề hề, lại phát dác ra tình huống không đúng liền phủi tay đuổi hết đám hỏa binh không biết trời cao đất dày kia " còn không mau

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi