HỢP ĐỒNG HÀO MÔN: BOSS NAM THẦN QUÁ KHÓ CHƠI

Đường Hướng Noãn nhìn vẻ mặt anh ta đã biết cô nhớ không nhầm, bởi vì một năm nay cô đã bị thợ săn tin tên Triệu Xuyên này chụp lén vô số lần, mà anh ta cũng bị cô phát hiện vô số lần.

Thế nhưng trên cơ bản cô không có chuyện xấu gì, suốt một năm qua anh ta cũng không thể chụp được tin tức gì nặng ký.

Thật không biết Triệu Xuyên nghĩ như thế nào. Nếu đổi lại là cô, chắc chắn cô sẽ truy theo tung tích đám minh tinh lớn đang vinh quang tột đỉnh kia.

Thật không biết anh ta lấy đâu ra nghị lực.

"Anh cũng nên biết, mới vừa rồi chỉ là sự cố. Đơn thuần là tôi bị người đẩy, anh ấy đỡ tôi. Thế nhưng tới dưới ngòi bút của các ngươi thật không biết các người sẽ viết thành thế nào, đúng không?" Hai tay Đường Hướng Noãn vòng trước ngực, dường như cô chuẩn bị nói rõ đạo lý với anh ta.

Triệu Xuyên không nói gì, tay theo thói quen đẩy kính trước mũi.

"Ai da, em nói nhảm với anh ta làm gì vậy, anh nhìn mà nóng nảy." Lăng Mặc hơi không kiên nhẫn, trực tiếp cướp lại không phải được rồi sao?

"Anh im đi." Đường Hướng Noãn quay đầu hung tợn liếc anh ta.

Vất vả lắm cô mới bắt được thời cơ có thể trao đổi với thợ săn tin này, đương nhiên cô cũng muốn lợi dụng cơ hội để tâm sự một phen với anh ta.

"Tôi có thể thương lượng với anh một chuyện không? Hình này tôi có thể không bắt anh xóa, thế nhưng anh phải đi chụp một người."

Triệu Xuyên ngẩng đầu nghi ngờ nhìn cô: "Người nào?"

"Niềm vui mới của cậu Tư Nam, ừm, chính là người bên kia..." Đường Hướng Noãn chỉ ngón tay về một phương hướng.

Vừa nghe đến cậu Tư Nam, hai mắt Triệu Xuyên phát sáng lên.

"Cô không gạt tôi chứ?" Triệu Xuyên có chút nghi ngờ. Sao cô có thể có lòng tốt như vậy hơn nữa cô còn không bắt anh ta phải xóa ảnh chụp...

Đường Hướng Noãn nhướng mày ra hiệu cho Lăng Mặc: "Lăng Mặc, đập máy ảnh của anh ta đi."

"Ôi ôi ôi! Tôi đi tôi đi!" Triệu Xuyên vội vã hô lên.

Khóe miệng Đường Hướng Noãn cong lên.

Lăng Mặc cảm thấy kỳ quái: "Sao em không bắt anh ta xoá hình? Hơn nữa sao em còn muốn anh ta đi chụp ảnh Nam Diệc Sâm?"

"Bởi vì em nhớ rõ gần đây Thẩm Dao Thiến đang tham gia một trận tranh phiếu bầu của cư dân mạng, hẳn là bình chọn nữ diễn viên mới có điều kiện tốt nhất trong lòng cư dân mạng..." Đường Hướng Noãn ý vị thâm trường nói.

"..."

Một khi cô ta có liên quan tới Nam Diệc Sâm, đương nhiên cô ta sẽ trở thành tình địch trong lòng chị em phụ nữ.

Dĩ nhiên khi cư dân mạng cho điểm cũng sẽ không chấm cao.

Nếu Thẩm Dao Thiến đã muốn tranh vai nữ chính Phong Vân với cô, như vậy cô sẽ giúp cô ta một cây, để ngày mai cô ta thành công leo lên đầu đề đi.

"An Nhiên, em khá lắm, anh còn đang nói sao em có thể bình tĩnh như vậy đây." Thì ra là em định đợi về sau lại từ từ đáp trả.

"Được rồi, anh đi trước đi, đợi chút nữa em mới đi."

Tuy rằng Lăng Mặc có chút không tình nguyện, nhưng vì suy nghĩ cho cô, cuối cùng anh ta vẫn ngoan ngoãn nghe lời cô nói.

Đường Hướng Noãn gọi một ly rượu ở quầy bar sau đó ngồi bên. Vị trí này cách chỗ Nam Diệc Sâm không xa, đôi bên có thể quan sát lẫn nhau. Đường Hướng Noãn nhìn lướt qua, lanh mắt phát hiện Triệu Xuyên ẩn núp trong góc.

Cô chuẩn bị đợi lát nữa sau khi Nam Diệc Sâm phát hiện mình bị chụp ảnh, đi gây sự với Triệu Xuyên, cô sẽ tiến lên ngăn cản.

Nam Diệc Sâm vốn đã không hứng thú lắm. Từ sau khi Đường Hướng Noãn rời đi, anh phát hiện trong óc mình vẫn luôn hiện ra bóng dáng của cô.

Bất kể bên cạnh anh có bao nhiêu người đẹp nóng bỏng, anh cũng không thể nhấc lên chút hứng thú nào.

"Cậu Tư, hình như em hơi say rồi." Thẩm Dao Thiến vừa nói vừa làm bộ ngã vào trong lòng Nam Diệc Sâm.

Ánh mắt thờ ơ của Nam Diệc Sâm quét một vòng, khóe miệng cong lên lộ ra nụ cười ý vị thâm trường.

Số phụ nữ chủ động lao vào vòng ôm của anh thực sự quá nhiều, anh đã sớm tập mãi thành quen.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi