[HP/TOMHAR] TRƯỜNG SINH LINH GIÁ


"Ừ.

Mình không ngờ anh ta lại có mặt điên cuồng như vậy!" Harry nhớ lại Tom Riddle dùng năm, sáu giờ đồng hồ tranh cãi với nó về ba điều của Lời Thề Bất Khả Bội mà không nhịn được phàn nàn.

Ai bảo hắn tương lai là Chúa Tể Hắc Ám chứ! Chẳng hào phóng chút nào, phải nói là tính toán vô cùng chi ly.

Hắn nhượng bộ một tý sẽ chết sao?
"Có mặt điên cuồng?" Giọng nói của Alphard hơi run run, "Harry, bồ...!bồ chắc bồ không sao chứ?" Cậu đã sớm nghe nói Huynh trưởng Riddle gần mười sáu tuổi rồi mà chưa từng có một người bạn gái nào, thật không ngờ vị Huynh trưởng nhìn lúc nào cũng hòa nhã, lịch thiệp kia lại thích con trai, hơn nữa còn thích một cậu bé mới mười một, mười hai tuổi!
Harry đáng thương!
"Mình vẫn ổn." Harry ngáp một cái, "Không nói chuyện này nữa.

Alphard, mình nhớ trong bọc người nhà gửi cho bồ hôm trước hình như có dược Hưng phấn, bồ cho mình xin một ít đi!" Harry nói xong liền không chút hình tượng nằm vật xuống giường, "Nếu không mình sợ sẽ làm nổ vạc trong lớp Độc Dược mất."
"Cho bồ này." Alphard dùng ánh mắt đồng tình nhìn Harry, "Bồ...!Aizz.


Mình nghĩ có đôi khi tính cách vô tư của bồ lại rất có ích.

Ít nhất sau khi xảy ra chuyện, bồ vẫn có thể không chút để tâm mà nghĩ đến một cái vạc không mấy quan trọng!"
"Bồ nói gì?" Uống xong một ngụm dược liền cảm thấy tinh thần được nâng cao, lúc này Harry mới giật mình nhận ra chuyện Alphard nói đến hình như khác với chuyện nó nói.
"Không, không có gì!" Alphard là người tốt, một người rất tốt bụng.

Cậu nghĩ nếu Harry đã im lặng giấu đi, vậy cậu cũng sẽ coi như không biết gì.

Không nên xát muối vào vết thương của bạn cùng phòng mình.
Bởi vì nghĩ như thế, cho nên hiểu nhầm càng lúc càng sâu.

Nhất là sau khi Alphard và Harry đến Đại Sảnh Đường ăn sáng gặp phải Tom Riddle hai mắt cũng đỏ, hiểu nhầm lại càng được củng cố.
Harry Potter là người tình của Tom Riddle!
*

"Ta thấy chúng ta vẫn nên mang theo chổi bay sẽ tốt hơn?" Nhân lúc trận đấu Quidditch cuối cùng trước lễ Giáng Sinh giữa Slytherin Gryffindor đang diễn ra, Tom lại kéo Harry tới nhà vệ sinh nữ tầng ba không một bóng người, "Không biết lúc đầu Slytherin có suy nghĩ thế nào lại thiết lập cửa vào Phòng Chứa Bí Mật ở trong nhà vệ sinh nữ?"
"Có lẽ..." Sự ngập ngừng trong giọng nói của Harry đã thu hút sự chú ý của Tom.

Hắn nghiêng đầu nhìn thiếu niên đứng bên cạnh, theo thói quen đưa tay xoa mái đầu trơn mềm của đối phương.

Từ lúc nào hắn lại có thói quen này? "Thật ra tôi vẫn luôn nghi ngờ, nơi gọi là Phòng Chứa Bí Mật chẳng qua chỉ là phòng nuôi thú cưng của Slytherin mà thôi.

Còn tại sao lại ở trong nhà vệ sinh nữ, hắn là do con vật cưng kia chọn?" Harry không thèm để ý đến hành động của hắn nói, "Còn về chổi bay, anh có không?"
"Một con Tử Xà chọn nhà vệ sinh nữ làm cửa vào hang ổ của mình?" Khóe môi Tom giật giật – từ sau khi thiết lập Lời Thề Bất Khả Bội, hắn đã biết được nỗi sợ hãi trong Phòng Chứa Bí Mật rốt cuộc là gì.

Hắn bỏ qua câu hỏi của Harry – hắn là một đứa học trò nghèo lớn lên ở cô nhi viện, đến trường đều dùng tiền trợ cấp của Hogwarts, những khoản tiền khác đều chỉ dùng vào chỗ quan trọng nhất.

Còn về thứ đồ chổi bay vô dụng kia? Một ngày nào đó hắn sẽ tự bay trên trời!
"Mở ra!" Tom dùng Xà Khẩu phát ra những tiếng rin rít chói tai mở cửa Phòng Chứa Bí Mật, sau đó cắn răng một cái liền trượt xuống ống nước thông với Phòng Chứa Bí Mật đã được cọ rửa sạch sẽ.

Mà ngay phía sau hắn chính là Harry.

Đọc.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi