Cửu Tinh."> Cửu Tinh." />
Có nợ thì sẽ có duyên
Nhưng mà ép cưới biết duyên có thành?
chỉ vì hiệp ước vây quanh
Kết đôi là để mình thành thông gia.
...
Đi về căn cứ thì thấy Lạc Dương đang cho người tìm mình, hỏi ra mới biết.
Do nhóm người Lạc Dương vừa tiếp xúc cũng thuộc Lạc tộc nhưng trong tộc có người họ khác họ Lạc, gọi chung là Thanh Tộc do tộc trưởng họ Thanh.
nhưng cũng thờ phụng Lạc Hoàng, số người hơn ba trăm người.
Họ nghe nói tới Việt tộc hùng mạnh nhất vùng, nên cũng muốn lệ thuộc.
Vì trời săp chuyển đông rồi, nếu không có chỗ trú ẩn an toàn thì có thể số người chết lên gần ba phần do lạnh lẽo và thiếu thức ăn.
Do hiện tại có vài nhóm Mãnh Thú tộc Hoat động truy lùng câc tộc nhỏ lẽ, nên các khu vực có thức ăn nhiều đã bị chiếm đóng.
Hiện tại nhóm người này nghĩ lệ thuộc một nhóm người cũng thờ phụng Lạc Hoàng thì không gì không được.
Nên có một nhóm người đi theo, dò xét xem lời Lạc Dương nói đúng không.
Khi tới nơi thấy đàn dê gần ngàn con, rồi khu trồng lương thực, rồi nhìn những căn nhà tre ấm áp mọi người đã choáng ngợp, giờ chỉ cần Lạc Tinh thể hiện sư Hùng mạnh của bản thân mình thì họ sẽ lập tức gật dầu ngay.
Lạc Tinh tới nơi, sau vài lời xã giao, một người trong nhóm Thanh Tộc nói chỉ cần Lạc Tinh đáp ứng hai điều kiện sẽ lập tức cho đoàn người hơn 300 người đến Lạc Tộc...
Lạc Tinh đương nhiên đồng ý.
"Ca ngợi Lạc Hoàng, chúng tôi muốn điều Kiện thứ nhất là Ngài phải đánh bại dũng sĩ giỏi nhất tộc tôi là Thanh Nguyên."
Lạc Dương nghe nói tới điều kiện, lắc đầu đầu cười khẽ.
Thanh Nguyên 26 tuổi là Địa ấn Đản trung kỳ đỉnh phong đấu Lạc Tinh Khác nào trứng chọi đá.
Mọi chuyện sảy ra đúng như vậy.
Khi trọng tài hô bắt đầu.
Thanh Nguyên vừa cầm hai cây búa bằng xương chân con gì không biết đập tới đối thủ, thì Lạc Tinh đã dùng tay không chụp lấy rồi mặt cho Thanh Nguyên vùng vẫy một lúc nhưng không nhúc nhích được mảy may.
"Ta nhận thua" - Biết thực lực chên lệch quá lớn nên Thanh Nguyên cũng không kéo dài trận chiến làm gì.
"Nói đi, điều kiện thứ Hai Là gì.?" - Lạc Tinh buông Thanh Nguyên ra và cười nói.
"Ngươi lấy con gái ta là Thanh Nguyệt..." - Tộc trưởng Thanh Tộc nói sau đó chỉ tay tới một cô gái khoảng 14 tuổi, người khá dễ thương, lanh lợi...Tóc ngắn ngang vai buột lại một bên...
"Sặc..." - Lạc Tinh trợn mắt.
"Không được."- Một giọng nói vang lên là Lạc Dương.
"Tại Sao?"
Lạc Dương cũng không biết tại sao, chỉ tự nhiên có cảm giác mình dẫn sói cắn gà nhà rồi.
Đang bối rối nên Lạc Dương cũng không biết nói gì.
Lạc Tinh lúc này nói:
"Thanh Nguyệt gì ngươi nói còn bé quá, với lại tộc trưởng ta là Linh Đài kỳ.
Làm sao lấy một người thường được.
Mà ta đã có vợ..."
"Có gì không được.Tộc trưởng nào mà không có hơn chục bà vợ.
Ta cũng thế, số vợ không ít.
Thêm nữa con gái ta thông minh lanh lợi.
Ta tin chắc hai năm nữa sẽ được Lạc Hoàng ban cho Thần ấn."
Lạc Tinh suy nghĩ chút rồi nói:
"Thế giờ lui lại một chút.
Giờ ngươi gia nhập tộc ta"
"Hai năm sau nếu Thanh Nguyệt đạt Thần ấn và nàng cũng tán thành làm vợ ta.
Thì ta sẽ đồng ý..." - Lạc Tinh lại thêm một điều kiện nữa - "Còn ngược lại nàng không đồng ý, thì xem như không có gì.
Nhưng ta sẽ cho ngươi làm chức Đại Đoàn Trưởng một quân đoàn trong Việt Tộc ta.
Đồng ý không?" - Lạc Tinh hỏi lại.
"Được ta chấp nhận, nhưng tộc trưởng người phải lập lời thề..."
"Được rồi" - Lạc tinh cầm Lạc Hoàng trượng đưa lên cao - "Ca ngợi Lạc Hoàng, ta Lạc Tinh, xin thề sẽ cho Thanh Tộc nhập vào Việt tộc.
Tộc Trưởng ta sẽ đối sử với mọi người trong Thanh tộc bình đẳng như Việt Tộc.
Nếu trong hai năm nữa, Thanh Nguyệt đạt thần ấn ta sẽ lấy nàng làm vợ, tuyệt không khi phụ nàng..."
Nói xong Lạc Tinh nhìn Thanh Minh.
"Ca ngợi Lạc Hoàng, ta Thanh Minh, xin đem tộc Thanh tộc nhập vào Việt tộc, nếu Việt tộc giữ đúng lời hứa.Thanh tộc ta sẽ không bao giờ phản bội..." - Thanh Minh lập tức nói to.
Nghi thức tuyên thệ xong.Thanh Minh dẫn mọi người về để dẫn tất cả Thanh Tộc đến.
Hành trình đi và về chắc 10 ngày.
Lạc Tinh cho một số người còn nhàn rỗi tổ chúc xây dựng thêm gần 200 căn nhà nữa.
Lạc Tinh muốn chính mình kiểm tra việc xây dựng nhà cho dễ quy hoạch lại.
Vừa ngay hàng thẳng lối vừa dễ điều động mọi người, dễ phòng thủ, dễ phòng hỏa hoạn.
Vốn là người hai kiếp, nên Lạc Tinh biết tầm quan trọng của việc xây dựng thành phố.
Kị nhất là mạnh ai nấy xây, hướng ngang dọc lộn xộn, sao này muốn sửa cũng khó.
Sau khi chỉ đạo xong, Lạc Tinh về phòng.
Lạc Dương đi qua, ánh nhìn lạc Tinh như muốn ăn tươi nuốt sống.
Lạc Tinh không biết mình sai cái gì...nhưng nhìn Lạc Dương thì biết có hỏi nàng ta cũng không nói...
Lạc Tinh bỗng nhớ một chuyện quan trọng:
"Tối mai đến phòng ta nha, có điều bất ngờ cho nàng."
"Mang điều bất ngờ cho vợ Tộc Trưởng tương lai của ngươi đi.
Hứ." - Nói xong Lạc Dương đi thẳng.
Lạc Tinh khó hiểu."Ta nói ngươi mà".
Nhưng Lạc Dương đã không thấy bóng dáng.
"Thôi kệ, tới giờ luyện công rồi." - Lạc Tinh về Lều mình tu luyện.
Hiện tại tới Hợp cốc kỳ nên thời gian luyện công cũng tốn thời gian hơn, làm gì làm tu luyện là không thể bỏ.
Chiều hôm sau, Lạc Dương vẫn đúng hẹn đến tìm Lạc Tinh.
"Hôm qua ngươi nói có bắt ngờ cho ta là gì?"
Lạc Tinh cười lớn:
"Đây nè.
Nhắm mắt đi..."
Lạc Dương rất không tình nguyện nhắm mắt.
Lòng thầm nghĩ: "Hừ ngươi mà lợi dụng hôn ta, ta cho ngươi bay khỏi lều"
"Tèn tén ten, rồi mở mắt đi."
Lạc Dương mở mắt ra, đập vào mắt là một con Ưng màu trắng vừa mới sinh vài ngày nhưng to lớn như con đà điểu thời hiện đại.
"A xinh quá, ở đâu ra vậy" - Lạc Dương tròn xoe mắt nai hỏi.
"Ta ấp ra.".
Đọc truyện hay, truy cập ngay _ TRU Mtгuyen.
v И _
"Ngươi ấp được nó hả.
Kì diệu vậy." - Hay tay Lạc Dương vu*t ve con phong ưng.
Con Chim nằm im hưởng thụ.
Lạc Tinh nhìn mà phát ghét.
Con Phong ưng này là một trong hai quả trứng lúc trước còn lại, Lạc Tinh dựa theo trí nhớ Trần Quân.
Dùng bí thuật, cộng với Linh dược và máu của Lạc Dương ấp ra thành công.
"Đúng nó là do ta ấp ra, có dùng máu của nàng nên nó sẽ xem nàng như người thân.
Chỉ cần dạy dỗ cẩn thận là nó sẽ lớn nhanh và thành trợ thủ đắt lực cho nàng, nhất là cả hai tâm ý tương thông.
Nàng có thể thấy những gì nó nhìn thấy nếu tập trung tinh thần."
"Thật vậy ư, thần kì thế."
"Đương nhiên, nếu nó lớn lên có thể cởi nàng bay lượn trên trời luôn."
Lạc Dương lúc này nào nghe Lạc Tinh nói gì.
Hay tay ôm con ưng vào lòng như sợ Lạc Tinh đòi lại.
Lạc Tinh chỉ kịp hướng dẫn cách cho chim Ưng con ăn, cũng như vận dụng tinh thần lực kết hợp với ánh mắt chim ưng con để quan sát nơi xa...!là Lạc Dương đã dông đi mất...
...
Lạc Tinh chỉ muốn than thở, tốn công sức làm ra con chim, mà không một lời cảm ơn.
Chả bù với Lạc Mỹ, để trả ơn Lạc Tinh cho con chim ưng, mà tối qua cái gì cũng chịu làm.
Lạc Tinh nói gì nàng cũng nghe theo.
Hôm rồi còn hai quả trứng Phong Ưng, Lạc Tinh cho Lạc Dương một con.
còn một con định cho Lạc Mỹ nhận chủ.
Nhưng Lạc Mỹ sau khi biết lý do rồi một hai không chịu, đòi nhường cho Lạc Na.
Lạc Tinh đành đồng ý kết quả là trứng cũng ấp thành công nhưng do Lạc Na còn nhỏ, lại là cơ thể bình thường.
Nên huyết mạnh nhỏ yếu, dẫn tới con ưng sinh ra màu xám mà lại nhỏ hơn con chim của Lạc Dương, chắc phạm vi tăng trưởng có hạn.
Nhưng nếu Lạc Tinh chịu đầu tư thì lại khác, có lẽ cũng sẽ là Hùng ưng nhưng hơi tốn kém.
Lạc Tinh triệu tập đội tình báo, chú ý con vật biến dị nào ở đâu, để lên kế hoạch tạo thêm bốn mươi nhân ấn.
Cũng không cần Yêu Thú quá mạnh làm gì, vì yêu thú mạnh sẽ tạo nhân ấn mạnh nhưng mạnh quá, thì không ai chịu nổi Thần xăm.
Đành liệu cơm gắp mắm thôi.
Hai ngày sau, Thanh Tộc đã đến gần 350 người, trong đó khoảng 110 người Nam hơn 230 nữ và trẻ em, cộng với người cũ là ra hơn 1400 người.
Số lượng coi như đã nhỉnh hơn thời điểm Lạc Tinh xuyên không tới...
Tuy nhiên người Họ Lạc chỉ hơn 500 người.
Nếu lúc trước Lạc Tinh còn lo lắng.
Nhưng hiện tại Lạc Tinh không lo, một mình Lạc Dương đủ xử lý nội loạn rồi.
Với sức mạnh tuyệt đối thì cần gì phải sợ.
Tuy nhiên có lẽ phải có một cơ hội phô diễn sức mạnh.
Mọi việc sắp xếp đã ổn định.
Hiện tại toàn bộ Việt Tộc có hai mươi ba Đản Trung Kỳ trừ Lạc Tinh và Lạc Dương được Lạc Tinh chia ra hơn ba mươi trung đội.
Lạc Hồng quân đoàn trưởng Thần Ưng Đoàn nắm trong tay 13 trung đội mỗi trung đội 21 người.
Lạc Hương quân đoàn trưởng Thần Phượng đoàn.
Nắm trong Tay 18 trung đội mỗi trung đội 21 người.
Nhưng bàn sức chiến đấu thì Bên Thần Phượng Đoàn chỉ có năm đản trung kỳ và phần lớn là nữ tính nên kém xa Thần Ưng Đoàn.
Riêng Lạc Tinh tự tạo Thần Cung Đoàn.
Gồm ba Trung đội với sáu mươi thành viên.
và cho Lạc Dương làm Quân Đoàn Trưởng.
Thần Cung Đoàn có trách nhiệm cảnh giới, giữ gìn trật tự của Toàn bộ căn cứ, cũng như giám sát hai quân Đoàn Thần Ưng và Thần Phượng Đoàn...
Còn những người còn lại là trẻ nhỏ, thì Lạc Tinh vẫn cho học chữ và học võ kỹ, đồng thời ai lớn hơn thì tham gia lấy cỏ cho dê ăn, vận chuyển nước, lương thực này nọ...
Một tuần trôi qua...
"Cuối cùng cũng tìm được Yêu Thú biến dị..." - Lạc Tinh hưng phấn.
Đó là con Đại Tượng lúc trước chiến đấu với Hổ Nanh Kiếm...!Số là sau khi đánh với Hổ Nanh kiếm xong, con Đại Tượng trốn đi chỗ khác.
Con Hổ bị thương mới tìm cách ăn trứng Phong Ưng, vốn có nguồn năng lượng dồi dào để bổ xung năng lượng bị mất đi.
Nhưng lại gặp con Phong Ưng mẹ, cuối cùng hai bên tiếp tục đánh nhau.
Lúc trước Lạc Tinh định dùng Nanh hổ làm kiếm cho bản.thân dùng, nhưng đã có Lạc Hoàng Kiếm nên tặng Kiếm đó cho Lạc Mỹ phòng thân.
Có câu bảo kiếm tặng anh hùng.
Nhưng cái này bảo kiếm tặng mỹ nữ nên thành ra chắc để trưng cho đẹp.
Vì nàng không có ham mê tập võ gì cả.
Sao khi tìm hiểu kỹ càng.
Lạc Tinh quyết định dùng chiến thuật dụ dỗ nó vào bẫy, để giảm thiệt hại về người.
Sau ba ngày tìm hiểu.
Lạc Tinh cho người Đào hố To trên đường con Đại Tượng hay đi uống nước.
Sau đó dùng cây lót lên trên.
Rồi cho nhóm Đản Trung Kỳ cầm gốc cây to vót nhọn dài tầm tám trượng đợi sẵn.
Phía sau thì cho đội Thần Cung núp một bên...
Qua mấy ngày thay nhau mai phục, số còn lại nghỉ ngơi tại chỗ, cuối cùng con Đại Tượng cũng đi tới.
Con vật chưa đến nơi, mà đất đã rung chuyển như có động đất.
Người nó như một Ngọn đồi, Thân cao hơn mười hai mét.
"Chắc nặng hơn ba, bốn mươi tấn." - Lạc Tinh thầm ước lượng.
Đại tượng đang đi gần tới hầm bẫy, bỗng nhiên nó đứng lại cảnh giác.
"Nguy rồi, nó cảnh giác cao vậy." - Lạc Tinh Thấy vậy ra hiệu cho Lạc Dương.
Nàng hiểu ý, nhảy ra ôm tảng đá to ném về con Đại Tượng.
Con Đại Tượng bị ném trúng nhưng không xi nhê gì, tò mò nhìn tới.
Lạc Dương ném tiếp một tảng đá nữa, thân hình to lớn nên nó không kịp né...
"-bộp...:
Lần này con Đại Tượng có phản ứng.
Nó tức giận, khi có sinh vật bé nhỏ mà dám chọc nó.
Ục ịch chạy từng bước đến, một bước, hai bước.
"Rầm" - Con Đại Tượng nặng quá sập xuống hố.
Cọc tre dưới hố nhô lên bị bụng con Đại Tượng bị cào bằng hết.
Da bụng nó quá dầy, nên không có vết thương xâu, tuy nhiên nó khá đau đớn.
Lạc Dương ra hiệu.
Đội cung tiễn bắn tới...
"Xẹt, Xẹt, Xẹt..." Không mũi nào xuyên thủng quá một tất, nó chỉ bị xướt nhẹ...
Thân hình nó rung rinh...há miệng rit lên từng tiếng...Chim muông bay tứ tán.
Con Đại Tượng quá lớn nhất thời không cách nào bò lên miệng hố được.
Nó tung vòi đập tới, nhưng không có gốc cây lớn nào cho nó mượn lực leo lên.
Không đợi Lạc Tinh Hô lên, Lạc Hồng đã ra hiệu, hai mươi người cùng lúc cầm cây vót nhọn đâm vào hố
"Phập...!Phập..."
Mấy lần vừa định bò lên đã bị đánh bật về...
Luợt cung thứ hai nhắm vào mắt nó.
Có lẽ chỉ có con mắt là nơi yếu hại.
Cứ thế, Con Đại Tượng định vùng khỏi hố đi lên, thì bị nhóm Lạc Hồng dùng trụ gỗ đâm xuống.
Rồi bị hơn sáu mươi cung tiễn thủ thi nhau bắn.
Tuy phần lớn chỉ như gãy ngứa, nhưng có ba mũi do ba Trung đội Trưởng có đủ sức xuyên thủng mí mắt con đại Tượng.
Nhất là sáu mươi mũi tên có một số tẩm nhựa thông.
Rồi đốt cháy phần giữa tên, khiến cho lông con Đại Tượng cháy khét loang lỗ.
Nó rầm lên vang dội, may mà nhóm Lạc Hồng là Đản trung kì chịu đựng được, nhưng các thành viên cũng khá bị áp lực...
"Cơ hội" - Lạc Tinh lén tới sau lưng.
"Lạc Hoàng thương."
"Phập!"
Mũi Thương đâm vào mông nó.
Lạc Hoàng Thương hiện tại có thể tùy ý biến ra dài cả trượng.
Sức mạnh bằng vũ khí Tam Tinh đủ sức đâm vào lớp da dầy thịt béo con Đại Tượng.
Nhưng không xuyên tới nội tạng nổi, mà bị tầng tầng thịt dày của nó ép chặt.
Không sao, Cái Lạc Tinh cần là hút máu.
Mỗi lần đâm một nhát lại hút một chút máu vào Lạc Hoàng Thương lưu trữ.
"Con Voi quá lớn, nên sinh mệt lực cực cao.
Phải trường trì kháng chiến rồi.".