HUYỀN MÔN THẦN TOÁN BÓI QUẺ QUÁ LINH TOÀN KINH THÀNH CHẤN ĐỘNG

Oán khí trong lòng nàng ta chưa từng biến mất, nhìn cô mẫu, càng hận không thể để cô mẫu cũng rơi vào kết cục giống mình. Nhưng hết lần này tới lần khác năng lực của nàng ta có hạn, chỉ có thể nhẹ nhàng hù dọa cô mẫu mà thôi, thế cho nên oán hận của nàng ta căn bản phát tiết không ra!

Cái loại cảm giác nhìn kẻ thù mà bất lực này khiến cho nàng ta cực kỳ thống khổ!

Khương thị càng sụp đổ, từ sáng sớm đã kêu gào muốn tìm đại phu.

Lão thái thái mặc dù cố ý giày vò bà ta nhưng lại không bạc đãi bà ta, ăn mặc chi phí đều đầy đủ, cũng gọi đại phu tới.

Chỉ là sau khi đại phu nhìn một chút lại chỉ nói là do bà ta nghỉ ngơi không tốt, không có vấn đề gì khác...

Rõ ràng bà ta đã nghe thấy có người nói nhỏ bên tai mình, đây chính là bị lão thái thái làm cho tinh thần không tốt, sao lại không có vấn đề?!

Chỉ tiếc, lời bà ta nói không có bất kỳ tác dụng gì, cuộc sống như vậy, giờ mới bắt đầu.

Có Khương Nguyên gia nhập, lão thái thái cũng thoải mái hơn nhiều, số lần làm mẹ chồng ác độc mỗi ngày rõ ràng đều giảm bớt. Không chỉ có như thế, vì ghê tởm Khương thị, lão thái thái còn sai người đi bên ngoài quyên tiền từ thiện, làm việc thiện, lấy mỹ danh là cầu phúc cho con dâu sinh bệnh!

Sau khi làm việc thiện, còn nói kết quả cho Khương thị nghe.

Đây đều là những chuyện mà Khương thị làm trước đây.

Trước đây lão thái thái có thể nhịn, lòng dạ khoan dung, nhưng Khương thị thì không. Bà ta vừa nghĩ đến lão thái thái mượn danh nghĩa của mình để góp nhặt thanh danh liền tức giận đến ăn không ngon ngủ không yên, thậm chí muốn nói cho tất cả mọi người, lão thái thái mỗi ngày đều ngược đãi mình!

Chỉ tiếc, không ai quan tâm tâm đến tâm tư của Khương thị.

Chuyện Khương thị cáo trạng ở phủ Trưởng công chúa, bây giờ đã có rất ít người nhắc tới.

Chỉ vì phủ Trưởng công chúa, gặp họa.

Nghe nói mấy ngày nay, Lục lão tướng quân đột nhiên được nhàn rỗi, đi tới đại doanh trong kinh khảo sát cấp dưới. Năm quân mười hai doanh trong kinh được phân chia rõ ràng, có chỗ phụ trách bảo vệ hoàng thành cùng toàn bộ kinh sư, còn có chỗ thích hợp làm viện quân tác chiến...

Lục lão tướng quân lớn tuổi, thủ hạ của ông ấy hiện giờ chức quan cũng không thấp, thậm chí còn có người đã lui xuống.

Lão tướng quân chính là quân hồn còn sống, vừa xuất hiện, đó chính là mang tới tác dụng phấn chấn lòng người.

Nhưng ông ấy lại lười, sau khi lui xuống liền không dính vào chuyện trong quân nữa, nhưng lại đột nhiên tâm huyết dâng trào, nói là muốn khảo nghiệm các tiểu tướng thế hệ mới.

Ông ấy không chỉ mở miệng mà còn chọn lựa ngẫu nhiên hai mươi người từ trong đông đảo tiểu tướng, để bọn họ so đấu một phen.

Vốn tưởng rằng là võ tướng trẻ tuổi quật khởi, ai biết lại mất mặt xấu hổ trước mặt Lục lão tướng quân.

Những tiểu tướng mà Lục lão tướng quân chọn ra đều là những người được thăng chức mấy năm nay, nhưng ai nấy lại yếu ớt như dưa leo. Sau một phen tỷ thí, người có bản lĩnh thật sự, vậy mà không đến một nửa!

Mặt mũi lập tức đen thui.

Cẩn thận tra xét, trong đó lại có không ít chỗ làm giả!

Quân pháp vừa lên, kết luận liền có.

Những tiểu tướng này xuất thân phú quý, có một số là con cháu quan viên trong kinh, có một số là trong nhà có tiền, vào quân doanh chính là đi làm quan. Bản lĩnh cũng có, nhưng nhiều nhất chỉ là làm ngũ trưởng thập trưởng mà thôi, cho dù là tư lịch hay là năng lực đều không đủ để đi lên.

Nhưng bọn họ đã mua chuộc Vũ tuyển ti lang trung, là trưởng tử của trưởng công chúa và Kỷ đại nhân.

Lại xuất hiện việc mạo nhận công lao.

Dùng công lao của người khác áp đặt vào cho mình, chức quan kia càng tăng nhanh hơn nữa!

Đối với loại người không có thực lực này, Vũ tuyển ti lang trung cũng không dám làm quá rõ ràng. Quan quá lớn thì hắn không dám động, chỉ thu xếp điều chuyển với mấy tiểu tướng kia thôi, nhưng qua mấy năm cũng đã sắp xếp được không ít nhân thủ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi