HUYỀN THIÊN TÔN ĐẾ

Tử Quang Vũ Đế thở dốc, sát cơ trên người từ từ nội liễm, lạnh giọng nói:

- Được, ngươi điên rồi.

Hắn phất tay, trong lòng uất ức đến cực điểm, nhưng không thể ra sức a.

Phách Thương Vũ Đế cười lạnh, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm Diệp Huyền, trong lòng sát cơ phân tán.

Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Phách Thương Vũ Đế lại không cười nổi, bởi vì theo điều tra, Diệp Huyền trước nói tới sự tình càng ngày càng nhiều được chứng thực, tuy không có chứng cứ trực tiếp, nhưng rất nhiều tin tức đều xác minh Diệp Huyền giải thích, thời điểm những cường giả này vẫn lạc, mấy Vũ Đế của Đấu Vũ Hội đều có thời gian cùng cơ hội tham dự.

Nếu như chỉ là một chuyện, vậy còn không có gì, nhưng nhiều chuyện như vậy kết hợp với nhau, lại làm cho tất cả mọi người không thể không hoài nghi, Diệp Huyền nói đến tột cùng có phải là thật hay không.

Nếu là trùng hợp, như vậy trùng hợp này cũng quá nhiều đi.

Trong khoảng thời gian ngắn, thủ lĩnh của rất nhiều thế lực đều tụ tập ở trước Sinh Tử Đài, lạnh lùng nhìn Phách Thương Vũ Đế, muốn đòi một câu trả lời hợp lý.

- Đáng chết, Diệp Huyền, ngươi cho rằng chửi bới Đấu Vũ Hội ta thì có tác dụng sao? Đấu Vũ Hội ta sừng sững Hỗn Loạn Chi Thành nhiều năm như vậy, sao lại bởi vì ngươi ăn nói linh tinh mà xuất hiện nguy cơ?

Phách Thương Vũ Đế tức giận nói, ánh mắt âm lạnh như lang.

Chợt hắn quay về tất cả mọi người ở đây lớn tiếng nói:

- Chư vị, Đấu Vũ Hội ta đỉnh thiên lập địa, chưa bao giờ làm sự tình người người công phẫn, ta hi vọng chư vị cũng không nên bị ngôn ngữ của người này phân phối, nếu như để lão phu biết có ai nói xấu Đấu Vũ Hội ta, Đấu Vũ Hội ta tất nhiên sẽ không cùng hắn giảng hoà.

Dưới quần tình kích phấn, Phách Thương Vũ Đế quát lạnh, thanh âm ầm ầm, truyền tới trong tai mỗi người ở đây, khiến cho tất cả mọi người chấn động không ngừng.

Nguyên bản hiện trường nghị luận sôi nổi, đều tĩnh lại.

Hung hăng, thực sự quá kiêu ngạo.

Ở dưới mọi người hỏi dò, Phách Thương Vũ Đế không những không có chăm chú giải thích, trái lại đưa ra một câu trả lời lớn lối như thế, để rất nhiều thế lực nguyên bản cực kỳ phẫn nộ càng lên cơn giận dữ.

Nếu như có thể, ở đây nhiều người như vậy sớm đã bao phủ đám người Phách Thương Vũ Đế lại, thế nhưng cân nhắc đến địa vị của Đấu Vũ Hội, ngay cả Tử Quang Vũ Đế thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, cũng chỉ có thể nuốt xuống tức giận.

Đấu Vũ Hội là một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, tuy bọn họ đều là một ít thế lực lớn không kém, nhưng thật đắc tội Đấu Vũ Hội, như vậy ở trong Hỗn Loạn Chi Thành tất nhiên sẽ bước đi liên tục khó khăn, rơi vào cảnh khốn khó.

Dù sao chỉ là một Tử Đao Vũ Đế, liền đủ để quét ngang hết thảy thế lực lớn của bọn họ ở đây.

Nhìn thấy mình làm sao khiêu khích, Phách Thương Vũ Đế cũng không có dự định lên đài, Diệp Huyền chỉ có thể bất đắc dĩ trong bóng tối thở dài một hơi.

Nhìn dáng dấp muốn bức Phách Thương Vũ Đế lên đài, đánh giết là căn bản không thể.

Nghĩ tới đây, hắn lạnh lùng nói:

- Chư vị, Đấu Vũ Hội làm ra việc hiểm ác như vậy, lẽ nào mọi người nhịn như thế sao?

Toàn trường yên tĩnh, không ít cường giả của thế lực lớn nắm chặt song quyền, nhưng lại không thể làm gì.

Bọn họ cũng không muốn nhẫn, thế nhưng Đấu Vũ Hội gia đại nghiệp đại, coi như vẫn lạc nhiều Vũ Đế như vậy, nhưng chỉ cần có Tử Đao Vũ Đế ở, liền không ai dám động bọn họ, thậm chí bao gồm Vũ Tu Thánh Địa cùng Sinh Tử Điện cũng như vậy.

Một tên cường giả Vũ Đế nhị trọng, đủ để làm kinh sợ tất cả mọi người.

- Hừ, Diệp Huyền, ngươi cũng đừng ở đó cổ động, chờ Cừu Nhiễm đại nhân về, liền chịu chết đi.

Ánh mắt của Phách Thương Vũ Đế âm lạnh nói.

Khóe miệng Diệp Huyền lộ ra một nụ cười trào phúng:

- Ngươi cho rằng Tử Đao Vũ Đế còn có thể trở về sao?

Hắn lời này vừa nói ra, toàn trường yên tĩnh.

- Ngươi lời này là có ý gì?

Ánh mắt của Phách Thương Vũ Đế cũng ngưng lại, trong lòng mơ hồ cảm thấy một tia không ổn.

Diệp Huyền cười lạnh nói:

- Tử Đao Vũ Đế của Đấu Vũ Hội các ngươi bởi vì xông vào cấm địa của Xích Phong sơn mạch, đã bị Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch đánh giết, hài cốt không còn, ta xem các ngươi nên chuẩn bị một hồi hậu sự đi.

Tử Đao Vũ Đế chết rồi?

Tin tức này như sấm sét, nổ vang bên tai tất cả mọi người, ầm ầm nổ vang.

- Ngươi đùa gì thế?

Ánh mắt của Phách Thương Vũ Đế âm lạnh, lạnh giọng nói:

- Cừu Nhiễm đại nhân tu vi thông thiên, thực lực kinh người, năm đó đại biểu Hỗn Loạn Chi Thành cùng Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch chiến một trận, từng đánh giết mấy tên Yêu tộc Yêu Đế, ở trong cường giả Yêu tộc như vào chốn không người, hiện tại sao lại chết ở trong tay Yêu tộc?

Phách Thương Vũ Đế ngữ khí kiên định, như phản bác Diệp Huyền, vừa giống như tiếp sức cho mình.

Diệp Huyền cười lạnh, cũng không phí lời, chỉ nhẹ nhàng khoát tay, cheng, một thanh chiến đao màu đen từ trong không gian giới chỉ của hắn bắn ra, xen vào trên Sinh Tử Đài.

Chiến đao này toàn thân đen kịt, dài ba thước ba, như là một Giao Long bay lên, tỏa ra thô bạo vô tận.

- Tử Vong Đao, là Tử Vong Đao của Tử Đao Vũ Đế.

- Vũ khí của Tử Đao Vũ Đế làm sao ở trong tay Diệp Huyền kia?

- Chẳng lẽ Tử Đao Vũ Đế thật sự vẫn lạc?

Đoàn người như thùng thuốc súng nhen lửa, ầm ầm sôi trào, tiếng nổ đinh tai nhức óc xông thẳng lên trời, rung động chín tầng trời.

Đối với bất kỳ một tên võ giả nào mà nói, binh khí đều là sinh mạng thứ hai của hắn, đặc biệt cường giả nghịch thiên như Tử Đao Vũ Đế, càng là người còn đao còn, đao mất người vong.

Bây giờ chiến đao của hắn dĩ nhiên rơi vào trong tay Diệp Huyền, lẽ nào Tử Đao Vũ Đế thật sự đã vẫn lạc?

Vừa nghĩ tới khả năng này, tất cả mọi người ở đây trong lòng đều chấn động dữ dội, như trúng một đòn.

Đấu Vũ Hội vẫn lạc nhiều cường giả Vũ Đế như vậy, sở dĩ còn có thể thô bạo như thế, không người dám đối phó, cũng là bởi vì có Tử Đao Vũ Đế ở phía sau, chỉ một người này, liền đủ để kinh sợ bất kỳ thế lực nào dám xuống tay với Đấu Vũ Hội.

Nhưng giả như Tử Đao Vũ Đế vẫn lạc, như vậy...

Lúc trước đám người Tử Quang Vũ Đế bị ép áp chế lửa giận, lần thứ hai nổi lên sát cơ.

- Không thể, Cừu Nhiễm đại nhân tuyệt đối không thể chết.

Sắc mặt của Phách Thương Vũ Đế kinh hoảng, cắn răng phẫn nộ quát.

Thế nhưng trong lòng của hắn là một chút tự tin cũng không có, bởi vì ở thời gian lâu như vậy, hắn vẫn đưa tin cho Tử Đao Vũ Đế, nhưng tiếp cận nửa canh giờ, Tử Đao Vũ Đế ngay cả một tin tức cũng không có về.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi