HUYỀN THIÊN TÔN ĐẾ

Thời điểm rất nhiều tuyển thủ như lâm đại địch, ở phương hướng tuyển thủ năm đại vương quốc có tiếng châm chọc khiêu khích vang lên.

Rất nhiều tuyển thủ dự bị của năm đại vương quốc kia hoặc là khinh thường, hoặc là hung hăng càn quấy, hoặc là cười lạnh, cả đám liên tục cất bước tiến lên, vậy mà đi tới vị trí của mắt trận.

Đi ở phía trước là Thiên Kim quốc Hạ Thất Hề, thần sắc của nàng bình tĩnh, đối mặt hồn lực nhất phẩm trùng kích nhưng không biến sắc chút nào, dường như lực trùng kích trên người nàng không phải một tia hồn lực khủng bố, mà là một cơn gió nhẹ thổi qua.

- Quả nhiên Hạ Thất Hề không hổ danh là thiên tài cường quốc Thiên Kim quốc, thực lực quả nhiên đáng sợ.

- Phong độ như vậy, phong thái như vậy thật không hỗ là nữ trung hào kiệt ah.

Đám người nghị luận với nhau, Hạ Thất Hề trực tiếp đi tới gần một nửa mắt trận và khoanh chân ngồi xuống.

Ở bên cạnh Hạ Thất Hề có một ít tuyển thủ liên tục khoanh chân ngồi xuống, cũng không vượt qua một bước, cũng ngồi cùng vị trí trục hoành với nàng.

Trên khán đài Chúc Thiên Lam vuốt vuốt chòm râu cười nói:

- Đám tiểu tử này tâật khôn khéo, biết rõ thu hoạch ở nơi này sẽ có hồi báo tốt nhất.

Vị trí bọn họ ngồi nằm ở vào khu vực mắt trận và biên giới trung tâm của lôi đài, nơi nà, hồn lực trùng kích trọng yếu nhất, cũng là địa điểm rõ ràng nhất, ở chỗ này bọn họ có thể cảm nhận được ảo diệu từ hồn lực của đại tâận mang lại, bắt dược tin tức trọng yếu trong hồn lực.

Xa hơn về phía trước cũng không phải là không thể được, mỗi khi tiến thêm một bước thừa nhận hồn lực trùng kích gia tăng đâu chỉ một phần, đối với những dự thi tuyển thủ như bọn họ mà nói không phải chuyện có lợi gì.

Trong lúc nhất thời trên lôi đài hình thành kỳ quan vô cùng kỳ lạ, dự định hơn hai mươi tên tuyển thủ trên cơ bản ngồi lên vị trí của mình, còn lại hơn bốn trăm người đang ngồi ở biên giới lôi đài.

Bọn họ đang âầu ổn, cho nên sẽ không tùy tiện về phía trước.

- Ồ, tuyển thủ dự định như thế nào mà chỉ có hai mươi bốn, có phải quá ít hay không?

Đúng lúc này đột nhiên có một giọng nói vang lên hấp dẫn người chung quanh chú ý.

Mọi người liên tục quay đầu nhìn sang, cẩn thận khẽ đếm, quả nhiên phát hiện trong tuyển thủ dự định rõ ràng chỉ có hai mươi bốn, lại thiếu một.

- Dường như thiếu lĩnh đội của Lưu Vân quốc.

Rốt cục có người nhạy cảm phát giác được người không có mặt là ai, lập tức mở miệng lên tiếng, một đám người lập tức tìm kiếm tung tích của Diệp Huyền, lúc này mọi người nhanh chóng phát hiện thân ảnh Diệp Huyền đang ở biên giới lôi đài.

- Trời ạ, tiểu tử này thật sự là tuyển thủ dự định sao? Vì sao hắn lại trốn ở bờ lôi đài như thế?

- Ta nói hắn còn trẻ như vậy thì có bản lĩnh gì, thật mất mặt ah.

- Nhìn bộ dạng của hắn sẽ không phải không vượt qua được cả vòng đầu tiên đấy chứ.

Chẳng những khán giả phía dưới, ngay cả rất nhiều tuyển thủ dự thi cũng dùng sắc mặt cổ quái nhìn Diệp Huyền, bộ dạng buồn cười nhưng không dám cười.

- Hắc hắc, tiểu tử, ngươi cũng là tuyển thủ dự định? Ta thấy thế nào cũng giống rùa đen rút đầu ah.

Trong năm thiên tài của Đông Thăng quốc, nam tử mũi ưng có xung đột với Diệp Huyền từ trước cười lạnh, trong giọng nói mang theo trào phúng không nhỏ.

- Ha ha, vị huynh đệ kia nói đúng, ta thấy tuyển thủ Lưu Vân quốc không phải rùa đen rút đầu, chính là thế hệ nữ lưu, xem ra tên tuổi năm đại cường quốc cũng hữu danh vô thực ah.

Đệ nhất thiên tài Hỏa Ô quốcTrần Tước Minh e sợ thiên hạ không loạn, nghe được nam tử mũi ưng trào phúng Diệp Huyền cũng cười lạnh lên tiếng.

Chỉ cần có thể bắt lấy cơ hội đả kích Lưu Vân quốc, thân là thiên tài Hỏa Ô quốc như hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Đối mặt mọi người trào phúng, Diệp Huyền bất động thanh sắc, chỉ thấy hắn mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, dường như không nghe bất cứ tin tức nào từ bên ngoài.

- Ha ha, xem ra tiểu tử này chẳng những là rùa đen rút đầu mà còn là đà điểu sợ hãi vùi đầu vào trong cát trốn tránh, là phế vật.

Đám người Trần Tước Minh trào phúng làm cho tuyển thủ Lưu Vân quốc lúc này cũng đỏ mặt, rất nhiều luyện hồn sư quan sát Lưu Vân quốc cũng đỏ mặt, sắc mặt không tốt.

- Là ai nói bậy, thối không ngửi được.

Rốt cuộc Vân Ngạo Tuyết không nhịn được hừ lạnh một tiếng.

- Ôi!!! Ngươi còn dám phản bác, thân là tuyển thủ dự định lại ngồi chung lôi đài với những kẻ kia, như thế nào, ta nói phế vật còn sai hay sao? Ta thấy Lưu Vân quốc cũng không có người, những tuyển thủ khác buồn bực không dám thả rắm, cuối cùng lại để cho một nữ nhân xuất đầu, chậc chậc, nếu như là ta dứt khoát đập đầu tự sát cho rồi.

Trần Tước Minh cười lạnh liên tục.

- Đủ rồi, nơi này là lôi đài, không phải nơi các ngươi chửi bới chanh chua.

Thiên Kim quốc Hạ Thất Hề lạnh lùng lên tiếng.

Vẻ mặt Trần Tước Minh cứng đờ, chợt hừ lạnh nói:

- Hạ Thất Hề, người khác sợ ngươi, Trần Tước Minh ta không sợ ngươi, lúc này là phù quang đại hội, chưa biết ai thắng ai thua đâu đấy.

Trong khi mọi người giao phong với nhau, Diệp Huyền thân là người trong cuộc lại có vẻ mặt như thường, dường như bọn họ không phải đang bàn luận về hắn.

Lúc này lực chú ý của các luyện hồn sư đều tập trung vào hồn lực trùng kích, cũng không quan tâm chuyện khác, Diệp Huyền hiện tại đều đặt lực chú ý của mình vào ảo diệu của trận pháp hồn lực phong bạo.

Theo thời gian trôi qua, uy năng của trận pháp dâng tăng lên, cường độ hồn lực phong bạo cũng chậm rãi tăng lên.

Phốc phốc!

Bên kia bờ lôi đài có một gã luyện hồn sư đột nhiên biến sắc, hắn phun máu tươi và lăn xuống dưới lôi đài, sắc mặt của hắn tái xám.

Có luyện hồn sư đầu tiên bị đào thải, kế tiếp cường độ hồn lực phong bạo tăng lên đã không ngừng có luyện hồn sư không kiên trì nổi nên ngã xuống khỏi lôi đài, bọn họ thở hổn hển từng hơi, sắc mặt tái nhợt nhanh chóng khôi phục bộ dạng hồng nhuận phơn phớt, khí tức hồn lực trên người cô đọng hơn trước rất nhiều.

- Quả nhiên ta đoán đúng, trận pháp hồn lực phong bạo không chỉ dùng kiếm tra cường độ hồn lực của luyện hồn sư, nó càng có năng lực trợ giúp cô đọng hồn lực, thừa nhận thời gian càng dài sẽ lấy được chỗ tốt càng nhiều.

Trong nội tâm Diệp Huyền âm thầm khiếp sợ.

Từ lúc hắn quan sát trận pháp hồn lực phong bạo mở ra đã có cảm giác khác bình thường.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi