HUYỀN THIÊN TÔN ĐẾ

Diệp Huyền nhàn nhạt lườm Tần Vũ, hắn làm ra vẻ mặt khó hiểu nhìn La Mẫn.

- La gia chủ, người này là ai?

Tần Vũ thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, ngươi nha, ngươi không nhận ra ta?

La Mẫn lập tức giải thích:

- Diệp thiếu, vị này chính là Tần gia thiếu gia Tần Vũ.

- Ah, thì ra là vãn bối của người chết.

Diệp Huyền làm ra bộ dạng bừng tỉnh đại ngộ sau đó lãnh đạm nói:

- Ta nói vì sao hắn không có tố chất như vậy, thì ra có thân nhân mất, hài tử mất phụ mẫu tính tình hơi nóng nảy cũng có thể hiểu được.

Trong nội tâm Diệp Huyền đồng thời cười lạnh, Tần Vũ ngươi có thể giả vờ chẳng lẽ ta không thể?

- Ngươi còn dám nói một lần?

Đôi mắt Tần Vũ lúc này đỏ thẫm, hắn nổi giận đi lên phía trước, Diệp Huyền luôn miệng nói Tần gia có người chết, hắn có thể chịu?

Diệp Huyền mặt không đổi sắc, bất đắc dĩ lắc đầu:

- Ha ha, ta lần đầu tiên nghe được có người mất phụ mẫu còn muốn ta nói thêm một lần, ai, có lẽ thân nhân của hắn mất đi nên bi thương quá độ, cũng quá đáng thương.

Diệp Huyền thương cảm nhìn Tần Vũ, lại nói với La Mẫn:

- La Mẫn ah, La gia chúng ta dù gì cũng là đại gia tộc tại đế đô, Tần gia cũng không biết là gia tộc ở xó xỉnh nào, xảy ra chuyện như vậy La gia nên tha thứ nhiều hơn, dỡ xuống một phần đồ ở đây là được, về phần vòng hoa, chúng ta nên đưa tới đối diện một cái.

- Vâng!

La Mẫn vung tay lên, một đám người La gia xông lên dỡ đồ trước cửa xuống, đồng thời cũng ném một ít lẵng hoa về phía đối diện.

- Các ngươi... Muốn chết.

Tần gia thấy tình cảnh này, trong cửa hàng có một đám võ giả lao ra, toàn thân huyền khí bốc lên, bộ dạng hùng hổ giống như muốn đánh nhau.

- Làm gì, làm gì đó?

Vào lúc song phương giương cung bạt kiếm hết sức căng thẳng, có khả năng sắp đại chiến một hồi, cách đó không xa có tiếng gầm vang lên, một đám người mặc giáp Thiên Long vệ lập tức xông tới và bao vây hiện trường.

Người đầu lĩnh chính là là Thiên Long Vệ thống lĩnh Cổ Phương, phía sau hắn là Thiệu Quân đội trưởng theo sau.

Sắc mặt Cổ Phương âm trầm đi tới chính gưữa song phương, ánh mắt rét lạnh nói:

- Hai gia tộc các ngươi muốn làm gì? Là chuẩn bị động thủ trong phường thị sao?

Sau khi biết cửa hàng Tần gia và La gia khai trương vào ngày hôm nay, Thiệu Quân lập tức truyền tin tức về tổng bộ Thiên Long vệ.

Biết được tin tức này, tổng bộ Thiên Long vệ lập tức như lâm đại địch, cuối cùng trải qua thương nghị do phó thống lĩnh Cổ Phương tự mình dẫn đội, điều động đại đội ở gần phải chú ý tình huống không được sơ suất.

Dù sao ngày hôm qua mới đấu giá một năm một lần của Thông Thiên các, quý tộc và võ giả khắp bốn phương tám hướng của đế quốc đều đi vào đế đô, thậm chí còn có thế lực của Cửu Dương Tông cùng các thế lực khác tới, nếu như phường thị phát sinh ngoài ý muốn gì đó sẽ tạo thành đả kích lớn lên thanh danh của đế quốc.

Lúc trước Cổ Phương đã sớm đứng ở gần đó, vào lúc song phương sắp phát sinh xung đột, lúc này mới dẫn người xông tới ngay.

- Đây là Thiên Long vệ đế đô ah.

- Nghe nói Thiên Long vệ lệ thuộc hoàng thất thống lĩnh, là vệ đội mạnh nhất đế quốc, quả nhiên danh bất hư truyền, ngươi xem đội viên bên trong yếu nhất cũng là Vũ Tông ngũ giai.

- Tần gia là hào phú đế đô, Thiên Long vệ nhất định sẽ đứng về phía Tần gia, La gia sắp không may.

Rất nhiều võ giả và quý tộc bên ngoài đế đô đều hưng phấn nhìn cảnh này.

Bọn họ chạy tới chỉ vì muốn thuận tiện mua sắp đan dược, nào ngờ lại gặp cảnh tượng đặc sắc hai gia tộc giao phong với nhau, đây là tiết tấu sắp khai chiến ah.

- Thống lĩnh, ngươi tới đúng lúc, La gia nguyền rủa Tần gia chúng ta, còn hủy hoại vật phẩm của Tần gia, ngươi nói một chút Tần gia chúng ta phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ tùy ý bọn chúng khi dễ?

Tần Vũ không cam lòng nói ra.

- Cái gì hủy vật phẩm của Tần gia các ngươi, ngươi nói thật êm tai, thống lĩnh, ngươi nhìn xem, Tần gia ỷ vào chính mình là hào phú cho nên mang rác rưởi trong cửa hàng của mình đưa tới cửa ra vào La gia chúng ta, chúng ta có nên trả lại cho bọn chúng không?

- La gia chủ, cơm có thể ăn bậy, nói cũng không thể nói lung tung, con đường này là thuộc về phường thị, đồ của Tần gia không có đặt vào trong cửa hàng La gia các ngươi a? Bọn ta đặt lên phố mà La gia các ngươi cũng muốn quản?

- Ngươi cũng đã nói con đường này thuộc về phường thị, dựa vào cái gì Tần gia các ngươi chiếm cứ cả con đường không cho người khác làm sinh ý? Tất cả mọi người nói xem.

Người La gia và Tần gia ngươi một lời ta một câu, song phương tranh luận lải nhải trước mặt Cổ Phương.

- Được rồi.

Cổ Phương quát một tiếng, hắn cắt ngang song phương tranh luận, hắn lạnh lùng nhìn song phương và nói:

- Ta không quản các ngươi ai đúng ai sai, con đường này thuộc về phường thị, thuộc về công cộng, bất cứ kẻ nào trong các ngươi cũng không được chiếm dụng, hạn các ngươi trong một phút đồng hồ phải dọn đồ đi, dỡ bỏ tất cả đưa vào cửa hàng của mình.

Mệnh lệnh này làm đám người vây quanh xôn xao, tại sao giống như Thiên Long vệ đang chèn ép Tần gia?

Hiện tại đồ vật trên đường phố tuyệt đại đa số là của Tần gia, mệnh lệnh này làm cho Tần gia khó chịu.

- Thống lĩnh, ngươi làm như vậy không ổn đâu!

Ánh mắt Tần Vũ lúc này trầm xuống, lạnh lùng nói ra.

Vài ngày trước hắn còn bị áp giải đi tới Thiên Long vệ cho nên nội tâm hết sức bất mãn Thiên Long vệ, hiện tại Cổ Phương ra lệnh như thế làm hắn giận dữ.

- Không ổn?

Ánh mắt Cổ Phương nhíu lại, hắn lạnh lùng nói:

- Nếu như các hạ cảm thấy không ổn có thể theo ta đi về Thiên Long vệ, chúng ta lại chậm rãi thương thảo cuối cùng có ổn thỏa không.

Ngữ khí của Tần Vũ cứng lại.

- Thống lĩnh, ngươi làm như vậy không hợp tình ah.

- Đúng vậy, hôm nay Tần gia chúng ta tân trang cửa hàng khai trương, chẳng lẽ đặt một ít đồ lên đường cũng sai lầm.

- Ta cảm thấy không cần phải dỡ bỏ những đồ vật này, lại nói cũng không ảnh hưởng tới giao thông của phường thị, nơi này còn có một con đường nhỏ đấy.

Trong khu vực khách quý, Mộ Dung gia, thiên nhai thương hội và các gia tộc có quan hệ mật thiết với Tần gia cũng liên tục lên tiếng nói xen vào.

Cổ Phương lạnh lùng nhìn bọn họ một chút, nói rằng:

- Chư vị, ta không biết các ngươi có ân tình gì với Tần gia hay không, ta chỉ biế quy củ đế quốc chính là quy củ, không thể tùy ý phá hoại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi