HUYỀN THIÊN TÔN ĐẾ

- Còn muốn chạy sao? Ta đã đồng ý sao?

Ngay vào lúc này, một giọng nói lạnh lùng lạnh lẽo vang lên ở trên đỉnh đầu Tần Phong. Hắn hoảng sợ ngẩng đầu, liền phát hiện ra, Diệp Huyền lúc trước vẫn trọng thương nằm ở nơi đó, chẳng biết từ lúc nào, không ngờ đã đi tới trên đỉnh đầu của hắn. Núi nhỏ huyền bảo màu đen ở phía trên hắn, không ngừng xoay tròn, phóng ra khí tức uy áp khủng khiếp.

Điều càng làm cho Tần Phong kinh hãi là, trên người Diệp Huyền tràn đầy huyền lực, sắc mặt hồng nhuận, không ngờ không có một chút dáng vẻ bị thương nào.

- Ngươi… ngươi làm sao có thể không bị thương được?

Trong nháy mắt, trong lòng Tần Phong không khỏi cảm thấy kinh hãi. Thậm chí hắn có một loại cảm giác hoảng hốt lo sợ.

Vừa rồi, ở dưới công kích của hắn, rõ ràng bản thân Diệp Huyền đã bị trọng thương, còn bị lửa độc xâm nhập vào cơ thể. Bất luận là một loại thương thế nào, đều vô cùng nghiêm trọng. Tuyệt đối không thể dễ dàng khỏi bệnh được như vậy.

Nhưng lúc này, thời gian mới trôi qua được một khắc đồng hồ, trên người Diệp Huyền không ngờ giống như là không bị tổn thương. Đây quả thực là chuyện nửa đêm nói chuyện phương tây.

- Chỉ dựa vào chút công kích ấy, ngươi nghĩ rằng ngươi thật sự có thể thương tổn được ta sao?

Diệp Huyền giễu cợt cười. Hắn không chút lưu tình, vận dụng toàn lực phát động Trấn Nguyên Thạch, ầm ầm đập xuống phía dưới.

Ầm ầm!

Nếu như ngay từ lúc đầu, lấy thực lực của Tần Phong, còn có thể miễn cưỡng ngăn cản được Trấn Nguyên Thạch của Diệp Huyền. Nhưng lúc trước, trong khi cùng Kim Lân giao đấu, bản thân Tần Phong đã bị trọng thương. Tất cả thực lực còn lại chưa đủ phân nửa. Hắn liền lập tức bị hung hăng đập rơi xuống.

Phía dưới, Kim Lân đã sớm theo sát lao đến. Không biết hắn thi triển ra bí pháp gì, trên móng tay đột nhiên tràn ngập ra một khí tức hồng hoang viễn cổ tới. Từng đạo phù văn lóe lên, móng tay sắc bén, phút chốc hóa thành một đạo lưu quang màu vàng, hung hăng cắm vào trong thân thể Tần Phong, ở trong thân thể của hắn, xé rách ra một vết thương thật lớn.

A!

Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng thiên địa. Mưa máu bắn ra ở trong hư không. Tần Phong vẫn chưa kịp phản ứng, Diệp Huyền đã khống chế được Trấn Nguyên Thạch, lại một lần nữa đập xuống phía dưới.

- Không!

Trong ánh mắt Tần Phong, hiện lên một vẻ tuyệt vọng.

Phù phù phù.

Khí tức khủng khiếp tràn ngập xuống. Trong nháy mắt thân thể Tần Phong chia năm xẻ bảy, bị đập thành bánh thịt.

Đường đường là gia chủ Tần gia, Vũ Vương thất giai, lúc đó lại ngã xuống.

Tâm Dương Hỏa Vũ Hồn giống như hỏa diễm vậy, ở trên thi thể Tần Phong không ngừng thiêu đốt.

Diệp Huyền lập tức thi triển ra Vũ Hồn cắn nuốt. Vũ Hồn hình người phóng ra một sự cắn nuốt tuyệt đối mạnh mẽ, hoàn toàn hấp thu vào Tâm Dương Hỏa Vũ Hồn của Tần Phong.

Tâm Dương Hỏa Vũ Hồn lục tinh, là sau khi Diệp Huyền sống lại, cắn nuốt Vũ Hồn hấp thu, nhận được một đạo Vũ Hồn mạnh nhất. Một lực lượng nóng rực, ở trong lúc cắn nuốt, Vũ Hồn trong thân thể tràn ra, phóng ra từng lực lượng cuồng bạo, không ngừng giãy dụa.

- Trấn áp cho ta.

Ánh mắt Diệp Huyền thoáng ngưng tụ, Vũ Hồn cắn nuốt toàn lực vận chuyển. tâm Dương Hỏa Vũ Hồn của Tần Phong lập tức lại hóa thành lực lượng Vũ Hồn tinh thuần nhất, bị hấp thu từng chút một đến khi hết sạch sẽ.

Vũ Hồn cắn nuốt hình người vốn mơ hồ, sua khi hấp thu Tâm Dương Hỏa Vũ Hồn lục tinh, rõ ràng trở nên càng khổng lồ hơn một chút. Một lực lượng càng thêm khủng khiếp, từ trong đó tản ra.

- Lực lượng hồn niệm của điện hạ, hình như mạnh hơn.

Kim Lân ở một bên, kinh hồn bạt vía nhìn cảnh tượng như vậy.

Loại khí tức Vũ Hồn cắn nuốt đáng sợ này, theo bản năng khiến cho hắn vô cùng sợ hãi.

Mà cắn nuốt lực lượng Vũ Hồn của võ giả nhân loại, thủ đoạn như vậy, Kim Lân từ trước tới nay cũng chưa từng thấy qua từ trên người huyền thú Yêu Vương khác. Chỉ có từ trên người điện hạ, hắn mới nhìn thấy qua cảnh tượng như vậy.

- Được rồi, chúng ta lên đường thôi.

Thu hồi chiếc nhẫn trữ vật và găng tay của Tần Phong, Diệp Huyền không có bất kỳ sự dừng lại nào. Toàn thân hắn nhanh chóng hóa thành một đạo lôi quang, biến mất ở phía chân trời.

Ở sau khi Diệp Huyền rời đi không bao lâu, từng bóng người từ phía xa chậm rãi tới gần.

- Các ngươi xem rõ chưa? Có đúng là ở đây hay không?

- Hẳn không có sai.

- Hình như một chút động tĩnh cũng không có. Hình như cuộc chiến đấu đã kết thúc.

Những bóng người kia, có một người mặc áo giáp, nhìn dáng vẻ đều là võ giả ở dãy núi Lạc Nguyệt này rèn luyện. Mỗi một người đều lộ vẻ cẩn thận đến gần.

Sau khi phát hiện không có gì nguy hiểm, bọn họ mới là cẩn thận đi tới chỗ đám người Diệp Huyền bọn họ chiến đấu lúc trước.

Nhìn mặt đất nham thạch dường như bị hoàn toàn cày xới qua, toàn bộ đám võ giả này cũng không nhịn được liền hít một hơi khí lạnh.

Khắp núi rừng từ lâu đã hoàn toàn thay đổi. Vô số nham thạch và cây cối nát bấy thành hư vô. Lưu lại chỉ là đống hỗn độn đầy mặt đất. Trên mặt đất, một mảnh cháy đen. Một ít nham thạch ở dưới nhiệt độ nóng rực, thậm chí bị thiêu đốt, biến thành tinh thể màu đen.

Cảnh tượng như vậy, làm cho tất cả đám những người thám hiểm này đều trợn mắt há hốc mồm, hoảng sợ không thôi.

- Uy lực kinh khủng như thế. Đây tuyệt đối là cuộc đại chiến cấp Vũ Vương.”

- Nguyên lực thuộc tính hỏa diễm. Ở Đế Đô chúng ta, số lượng Vũ Vương hệ hỏa cũng không phải rất nhiều đi?

- Nhìn vừa dáng vẻ người kia, hình như giống với Tần Phong gia chủ Tần gia, hào môn Đế Đô chúng ta.

Đám võ giả này, đều là người thám hiểm ở gần đây săn giết yêu thú. Sau khi từ phía xa nhìn thấy được trận chiến đấu vừa rồi, mỗi một người không kìm chế được được sự hiếu kỳ trong lòng, cho nên đều chạy tới đây.

Sau một hồi thảo luận, bọn họ cũng nhìn thấy được thi thể của Tần Phong bị Trấn Nguyên Thạch đập thành thịt nát. Dáng vẻ thê thảm này, khiến trong lòng tất cả mọi người đều đổ ra mồ hôi lạnh.

- Trang phục này, hình như thật sự là Tần Phong gia chủ Tần gia.

- Thật sự là hắn sao? Vậy võ giả tóc vàng mới vừa cùng hắn giao đấu rốt cuộc là ai?

- Hình như còn có một gã võ giả khác có cánh chim màu xanh tím. Chẳng lẽ hắn cũng là cường giả Vũ Vương hay sao?

Sau khi phát hiện ra thân phận của Tần Phong, tất cả võ giả ở đây đều vô cùng khiếp sợ.

Bọn họ tìm kiếm ở trên người Tần Phong một hồi. Sau khi không có tìm được bất kỳ kết quả gì cả, mỗi một người đều rời khỏi đó, biến mất.

Lúc này, bầu không khí trong Đế Đô lại có vẻ vô cùng quỷ dị.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi