HUYỀN THIÊN TÔN ĐẾ

Dược lão nói mỗi câu như thế, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền càng hung hiểm hơn trước, ý đồ nhìn ra một ít sơ hở.

- Không biết ngươi có lai lịch gì nhưng ngươi biểu hiện thực lực căn bản không phải người Mộng Cảnh bình nguyên có thể có được, ới thiên phú của ngươi không cần tới Lam Quang học viện, nói đi, ngươi có lai lịch gì? Đến Lam Quang học viện với mục đích gì?

Đối mặt Dược lão và Đông lão chất vấn, khí thế không ngừng áp bachs thân thể, vẻ mặt Diệp Huyền không biến hóa, hắn lạnh lùng nói:

- Ta nghe nói Lam Quang học viện chưa từng hỏi lai lịch học viện mà? Vì cái gì đến phiên ta lại không được?

- Không phải đến phiên ngươi không được.

Dược lão lắc đầu:

- Nói thật, ta rất thưởng thức ngươi nhưng ngươi gây chuyện với Huyền Cơ Tông nên dẫn tới không ít phiền toái cho Lam Quang học viện, hơn nữa khuya ngày hôm qua tại ngoại viện có một gã đệ tử tên là Trần Kim chết trong ký túc xá, hắn đến từ Huyền Cơ Tông, hẳn là ngươi giết người này đúng không?

Đôi mắt Dược lão bắn ra hào quang ác liệt nhìn Diệp Huyền.

Sau khi xảy ra xung đột với Huyền Cơ Tông, Lam Quang học viện phái người điều tra lai lịch Diệp Huyền, tiến hành điều tra và phát hiện thân phận người này quá thần bí.

Vốn không có chuyện gì, Lam Quang học viện cũng không chú ý chuyện như thế.

Nhưng bản thân Diệp Huyền gây ra phong ba quá lớn nên không thể không tìm hiểu.

Hôm nay lại nhìn thấy Diệp Huyền biểu hiện ra tạo nghệ luyện dược kinh người như thế, Dược lão lập tức hoài nghi ý đồ Diệp Huyền gia nhập Lam Quang học viện.

Lúc trước phó tông chủ Huyền Cơ Tông Đoạn Thiên Lang muốn làm gì trong học viện, bộ dáng như đang tìm kiếm gì đó.

Huyền Diệp lai lịch thần bí cho nên Dược lão không thể không hoài nghi mục đích hắn gia nhập học viện, có phải giống Huyền Cơ Tông hay không.

Nhìn thấy ánh mắt đầy sát khí của hai người, Diệp Huyền im lặng, hắn cũng không nghĩ tới chuyện biến thành như thế.

Bảo hắn nói lai lịch của mình là chuyện không có khả năng.

- Các ngươi không tin ta hoàn toàn có thể trục xuất ta ra khỏi học viện, ta không thể nói với hai vị ta tới từ nơi nào.

Diệp Huyền thản nhiên nói.

Hắn cũng cảm thấy đáng tiếc khi rời khỏi Lam Quang học viện, Diệp Huyền có hảo cảm với nơi đây, không nói quan hệ giữa hắn và Hoàng Phủ Tú Minh, Dược lão và Đông lão đứng ra ngăn cản Huyền Cơ Tông, không có vứt bỏ hắn cũng làm hắn không thể gây khó xử với hai người.

Nhưng hiện tại hai người lại bảo hắn nói ra lai lịch, Diệp Huyền không muốn nói việc này.

Diệp Huyền càng cự tuyệt, Dược lão và Đông lão hoài nghi càng sâu.

- Ta không biết mục đích của ngươi tới Lam Quang học viện chúng ta làm gì, chỉ cần ngươi nói ra lai lịch bản thân là được, nếu như không đúng như chúng ta suy nghĩ, không làm loạn với Lam Quang học viện thì chúng ta cần gì làm khó ngươi?

Đông lão ngưng giọng nói ra.

- Thật có lỗi, ta làm không được.

Diệp Huyền lắc đầu.

Đám người Đông lão xác minh xem hắn có nói dối hay không, hết lần này tới lần khác hắn không thể nói lai lịch của mình.

- Xem ra ngươi thật có vấn đề.

Dược lão và Đông lão đồng thời tiến tới một bước, hàn ý trên người càng lúc càng nặng.

- Tại sao lại như vậy, trong đó có chuyện gì hay sao, Dược lão, Đông lão, có phải các ngươi lầm hay không, cho dù Huyền Diệp thế nào cũng không gây bất lợi cho Lam Quang học viện, Huyền Diệp, ngươi nhanh nói gì đi.

Nhìn ba người đối chọi gay gắt, Đông Phương Tử Ti nói ra.

- Nếu như ngươi không đồng ý, như vậy chúng ta chỉ có thể dùng sức mạnh, ngươi cho rằng ngươi không nói thì chúng ta không có cách gì hay sao?

Đông lão Lãnh hừ một tiếng, hắn nhìn Huyền Diệp là thiếu niên từng được hắn cứu, ánh mắt hắn mang theo đáng tiếc, ngay sau đó vẻ mặt hắn kiên quyết, một tia hồn lực vô hình phóng xuất ra ngoài.

Ông!

Hồn lực lục phẩm đỉnh phong kinh người lập tức xuất hiện trong đầu Diệp Huyền.

- Nhiếp Hồn Thuật, ngươi chuẩn bị đọc trí nhớ của ta sao?

Diệp Huyền lạnh lùng nói ra, ngay sau đó hồn lực của hắn bành trướng và ngăn cản hồn lực Đông lão đang bao phủ tâm thần hắn.

- Hồn lực lục phẩm! Điều này sao có thể?

Đông lão lập tức khiếp sợ hô lên, trong đôi mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc, bởi vì kích động cho nên hai tay của hắn đang run rẩy.

Trong đại lục Thiên Huyền, luyện hồn sư và luyện dược sư chính là hai chức nghiệp cao quý nhất.

Mà độ khó của luyện hồn sư còn cao hơn luyện dược sư một bậc.

Trước kia Diệp Huyền triển lộ ra thực lực luyện dược sư lục phẩm cũng đã làm cho Dược lão và Đông lão khiếp sợ vạn phần, hôm nay càng thể hiện hồn lực lục phẩm còn làm Đông lão rung động hơn rất nhiều.

Nhưng thực lực Diệp Huyền bày ra càng mạnh, Dược lão và Đông lão càng cảm thấy nặng nề.

- Thiên phú người này đáng sợ như vậy, luyện dược, luyện hồn đều có trình độ cao như thế tuyệt đối không phải thế lực Mộng Cảnh bình nguyên bồi dưỡng ra được, tất nhiên tới từ địa vực cao tầng hơn, hơn nữa sau lưng của hắn có thế lực vô cùng khổng lồ.

Nghĩ đến người có thế lực như vậy lại mai phục trong Lam Quang học viện, điểm này mới làm hai lão khiếp sợ..

Thế lực lớn hao phí nhiều tâm cơ như vậy, hiển nhiên bọn họ có mưu tính không nhỏ.

- Không được, ta tuyệt không thể nhìn âm mưu của đối phương thực hiện được, nhất định phải biết rõ người này tiềm phục trong Lam Quang học viện với mục đích gì.

Đông lão nghĩ tới đây trong nội tâm hắn đã có quyết định.

- Ngươi cho rằng ngươi bằng vào hồn lực lục phẩm là có thể ngăn cản lão phu sao?

- Vạn hóa hồn nguyên —— vô khổng bất nhập!

Đột nhiên Đông lão hét lớn một tiếng, hồn lực lục phẩm của hắn không ngừng tăng vọt, càng cuồng bạo hơn trước, hồn lực của hắn trong nháy mắt bành trướng mãnh liệt và tiến thẳng vào trong đầu Diệp Huyền.

Hồn lực Đông lão cao tới lục phẩm đỉnh phong, hồn lực Diệp Huyền khoảng chừng lục phẩm sơ kỳ, được hồn quyết gia tăng uy lực, hồn lực Đông lão tăng vọt nhanh chóng làm hồn lực Diệp Huyền liên tục lui về phía sau.

- Hừ, Vô Tương Hồn Quyết, phòng thủ kiên cố.

Nếu như Đông lão muốn dựa vào huyền nguyên thất giai nhị trọng áp chế Diệp Huyền, có lẽ Diệp Huyền không chịu đựng nổi, nếu như dựa vào hồn lực lục giai thì sai mười phần.

Kiếp trước hắn là Tiêu Dao Hồn Hoàng, nếu như chỉ là hồn lực cao hơn mình hai tiểu cảnh giới đã áp chế không dậy nổi, như vậy hắn không xứng là Tiêu Dao Hồn Hoàng.

Trong đầu Diệp Huyền bộc phát hồn lực vô hình, dường như hóa thành một tấm chắn ngăn cản hồn lực Đông lão, mặc cho hắn bộc phát mạnh cỡ nào cũng không thể trùng kích Diệp Huyền.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi