HUYỀN THIÊN


- Bốn ngôi sao!

Khi trên đá khảo nghiệm dần hiện ra bốn ngôi sao, đồng thời đang không ngừng sáng lên, những tiếng cười nhạo khinh bỉ đã biến mất vô ảnh vô tung từ bao giờ. Toàn bộ diễn võ trường lặng ngắt như tờ, mọi người đều trợn trừng mắt nhìn thân hình gầy nhỏ kia.

- Năm ngôi sao!

- Sáu ngôi sao!

Ánh sáng màu vàng đất trở nên càng ngày càng mạnh. Tuy rằng thời gian xuất hiện mỗi ngôi sao càng lúc càng cách xa hơn, càng lúc càng dài hơn, nhưng nó ngược lại càng sáng hơn.

Trên đài, bao gồm cả Dương Hồng Toàn cùng mấy lão giả, đều kìm lòng không được mà đứng lên, ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên Lôi như không phải đang nhìn một người, mà là một quái vật.

Mà dưới đài, biểu tình của mỗi người đều giống nhau, kinh ngạc đến trợn mắt há hốc miệng.

- Bảy ngôi sao!

Khi bảy ngôi sao năm cánh màu vàng đất phiêu lãng phía trên đá khảo nghiệm, lóng lánh phát sáng rực rỡ như mặt trời cũng là lúc Dương Thiên Lôi cảm thấy kiệt sức. Cũng không phải do tinh thần lực trong đan điền giảm sút quá nhiều, mà nó căn bản là không hề giảm sút. Mỗi ngôi sao sáng lên hoàn toàn là dựa vào tinh thần lực thu được từ trong thiên địa.

Nguyên nhân chính là như vậy, càng về sau độ khó càng lớn, mỗi một ngôi sao tiêu hao tinh thần lực cũng càng nhiều. Không giống như Dương Thiên Ngạo sử dụng tinh thần lực trong đan điền bản thân, có thể đạt tới tốc độ nhanh nhất. Dương Thiên Lôi lại mượn dùng ngoại lực, muốn nhanh cũng chỉ có thể khiến mình hấp thu nhanh hơn. Nhưng điểm ấy rõ ràng không phải hắn muốn làm là làm được. Tốc độ hấp thu của hắn như vậy cũng đã là cực hạn rồi.

Tuy nhiên, Dương Thiên Lôi hiểu rõ, mục đích của hắn đã đạt đựoc rồi.

Một tia mỉm cười xuất hiện trên mặt Dương Thiên Lôi. Hắn ngừng thôi động đan điền, bảy ngôi sao năm cánh lóng lánh cũng dần dần biến mất hoàn toàn.

- Cảnh giới Thổ hệ cấp bảy đỉnh phong!

Mất nửa phút sau, Lục trưởng lão mới kích động tuyên bố. Ngay sau đó, lão liền ý thức được chuyện gì, nhướng mày nói tiếp:

- Không đúng! Bản thân ngươi căn bản không đạt được Tinh Giả cấp bảy. Đó là tinh thần lực mới vừa thu nạp, mà không phải là tinh thần lực dung nạp vào trong đan điền. Tốc độ hấp thu như vậy… trách không được chỉ trong hai tháng ngắn ngủi, ngươi lại có thể từ một Tinh Giả cấp một trở thành cấp ba đỉnh phong.

Lục trưởng lão nói đến đây, bỗng nhiên xoay người nhìn về phía đài chủ trì, trầm giọng nói:

- Gia chủ, các vị trưởng lão, đẳng cấp của Dương Thiên Lôi thứ cho ta không thể định đoạt. Bất quá, lấy thiên phú tu luyện của hắn, ta nghĩ bất cứ tuyệt học gì của gia tộc, hắn đều có tư cách học tập.

- Không được!

Dương Hồng Toàn còn chưa tiếp lời, hai lão giả ngồi bên người lão đã đồng thời lên tiếng. Hai lão giả này chính là cùng thế hệ với Dương Hồng Toàn tại Dương gia, đại trưởng lão Dương Hồng Vũ và nhị trưởng lão Dương Hồng Thuyền, đồng thời cũng là nhân vật thủ lĩnh của hai phe cánh kia.

Sau khi hai ngươi liếc mắt nhìn nhau, nhị trưởng lão nói tiếp:

- Tuy rằng Dương Thiên Lôi kích phát ra bảy ngôi sao năm cánh, nhưng tu vi thực tế của hắn chỉ là Tinh Giả cấp ba đỉnh phong. Mặt khác, bốn ngôi sao còn lại tổn hao thời gian rất dài, căn bản cũng không phải tinh thần lực của bản thân hắn. Điểm ấy chúng ta hẳn đều rất rõ ràng. Cảnh giới và thứ tự khảo nghiệm thu được phần thưởng và tuyệt học Dương gia tưong ứng là quy củ của gia tộc chúng ta, do lão tổ tông định ra, há có thể dễ dàng thay đổi?

- Ta tán thành ý kiến của Nhị trưởng lão.

Đại trưởng lão không chút do dự nói:

- Tốc độ hấp thu tinh thần lực của Dương Thiên Lôi tuy rằng kinh người, tốc độ tu luyện sau này tất nhiên cũng sẽ vượt xa người thường, nhưng dù sao hắn cũng chỉ là thân thể một hệ, muốn có được thành tựu cao hiển nhiên là không có khả năng. Cho nên, Lục trưởng lão nói như vậy là không đúng rồi. Đương nhiên, nếu như hắn có thân thể song hệ, lời Lục trưởng lão nói sẽ không có vấn đề gì.

- Đại trưởng lão, với tốc độ hấp thu tinh thần lực của Dương Thiên Lôi, thân thể một hệ thì làm sao? Luyện đến cảnh giới đỉnh phong căn bản không có vấn đề gì. Từ đó sinh ra thuộc tính khác đồng thời cũng không phải là không thể.

- Hừ! Hậu Thiên diễn sinh há lại có thể so sánh với thân thể song thuộc tính Tiên Thiên? Mặc dù có thể diễn sinh, nhưng muốn đột phá dễ như vậy sao? Điểm ấy lẽ nào ngươi không hiểu?

Đại trưởng lão hừ lạnh một tiếng, một bước cũng không nhường.

Mặc dù Dương Hồng Toàn thầm nghĩ tới chuyện ban thưởng cho Dương Thiên Lôi thật lớn, nhưng giờ phút này cũng không thể có bất kỳ biểu hiện gì. Trước tiên, lão là người đứng đầu gia tộc, thứ hai, lão lại là gia gia của Dương Thiên Lôi. Nếu như phong độ này cũng không có, hắn cũng không có khả năng trở thành gia chủ Dương gia.

- Thân thể tiên thiên song thuộc tính sao?

Dương Thiên Lôi thầm nghĩ trong lòng, cũng không lên tiếng. Trong khi mấy trưởng lão còn đang cãi cọ, lại tiếp tục vươn tay ra, đặt lên đá khảo nghiệm.

Trong khoảnh khắc, quang mang màu đỏ lại phóng lên cao.

Một ngôi sao, hai ngôi sao trong nháy mắt hiện ra, rồi tới ba ngôi sao. Cảnh giới Hoả hệ cấp ba đỉnh phong!

Toàn bộ diễn võ trường một lần nữa trở nên hoàn toàn tĩnh lặng. Ánh mắt mỗi người đều xảy ra biến hoá kinh người, có khiếp sợ, có vui mừng, có bất đắc dĩ, có mất mát, có ước ao…

Dương Thiên Lôi mỉm cười, thu hồi hai tay. Hắn biết mục đích của mình đã đạt được rồi. Tuy rằng cảnh giới của hắn không cao, nhưng biểu hiện của hắn lại chính là thiên phú tu luyện không gì sánh được. Có thiên phú như vậy, cũng đã là quá đủ rồi. Về phần thành tích khảo nghiệm, ngược lại không còn bất luận ý nghĩa gì nữa.

Trầm mặc một lúc, toàn bộ diễn võ trường bỗng nhiên bộc phát ra tiếng hoan hô như sấm.

Dương Thiên Lôi chậm rãi xoay người, dừng ở thân ảnh bởi vì kích động mà lệ rơi đầy mặt kia đang nhìn hắn mỉm cười hài lòng. Hắn thấy được những nữ nhân đã từng khinh thường, đã từng khi dễ mẫu tử hắn đang mang theo khuôn mặt tươi cười đi về phía mẫu thân mình.

- Chúc mừng ngươi, Miểu Ân muội tử. Hào quang của Thiên Lôi rốt cục đã trở lại. Truyện Tiên Hiệp

Từng tiếng chúc phúc vang lên bên tai Lộ Miểu Ân. Trên khuôn mặt kiều diễm thê mỹ, tuyệt thế dung nhan kia, rốt cuộc đã hiện lên một tia vui sướng phát ra từ sâu trong nội tâm.

Ánh mặt trời ban trưa rực rỡ tràn ngập trên thân thể nàng, bao bọc lấy mái tóc dài bạc trắng tạo nên vẻ đẹp kỳ diệu khiến người ta run sợ Khuôn mặt nàng trở nên ửng hồng, như là một thiếu nữ ngây thơ.

Không ai biết, mái đầu bạc trắng kia đại biểu cho cái gì, kể cả Dương Thiên Lôi.

Chỉ có Dương Huyền Phong hiểu được, mái tóc bạc ấy đã phải chịu đựng bao nhiêu lo nghĩ, chờ đợi, áp lực và đau lòng…


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi