HUYẾT VỰC MÊ ĐỒ

Jonas một quyền đem thú nhân đập xỉu, lại lần nữa ném về trong không gian.

“Ta cho rằng ngươi đã vứt bỏ hắn!” Sera kinh hoàng chưa hết, liều mạng lắc đầu.

“Đau đầu?” Jonas hỏi.

“Không phải.” Vẻ mặt Sera đưa đám, “Vừa rồi không cẩn thận nhìn đến cái kia của hắn, không thể quên được!”

……

Trầm mặc ba giây, Jonas quyết đoán bắt đầu cởi quần áo, “Cho ngươi xem của ta, đem hắn vứt khỏi đầu!”

Hào phóng như vậy? Trong đầu Sera nháy mắt xuất hiện bốn chữ ―― nhờ họa được phúc!

Dưới làn da màu lúa mạch khỏe mạnh là đường cong cơ bắp xinh đẹp, cơ ngực rồi đến cơ bụng, đôi mắt không tự giác mà đi xuống ngắm đến bộ vị mấu chốt, sau đó Sera kích động khó có thể kiềm nén, không rụt rè nhào tới.

Đã đợi trăm ngàn năm, một giây cũng không muốn lãng phí, hai người gắt gao ôm nhau trở lại giường, lửa nóng hôn môi đem cả hai người hòa tan.

Áo ngủ mềm mại trượt xuống đầu vai, Jonas cúi đầu hôn bả vai đơn bạc, tay cũng thuận thế mơn trớn da thịt non mịn, cuối cùng ngừng ở nơi yếu ớt nhất.

“Jonas……” Trong mắt Sera dâng lên hơi nước.

“Đừng sợ.” Jonas hôn hôn, nhẹ nhàng mở hai chân cậu.

Ký ức trăm ngàn năm trước bị đánh thức, Sera ngẩng đầu lên, toàn thân đều phiếm hồng.

Khoái cảm giống như nước biển gào thét, thổi quét đi lý trí, chỉ còn lại cảm giác nguyên thủy nhất. Trong miệng nhịn không được rên rỉ ra tiếng, triền miên mà lại mê loạn. Tình dục dâng lên trong nháy mắt, Sera hoảng hốt thấy được đôi mắt màu đen ôn nhu như nước, đen nhánh như vực sâu, tựa như đến từ lốc xoáy Ma giới vô tận, làm mình từng bước hãm sâu, cho dù bị xé rách bị cắn nuốt cũng cam tâm tình nguyện.

Nhìn hắn thất thần thở dốc, Jonas trong lòng tình yêu dào dạt, chỉ hận không đem toàn thế giới đưa cho cậu, cúi người hung hăng hôn lấy đôi môi, không bao giờ nguyện ý buông ra.

Dây dưa mút vào, Sera nâng lên hai chân, nhẹ nhàng câu lấy eo hắn.

“Chuẩn bị xong rồi sao, tiểu yêu tinh.” Jonas hôn hôn chóp mũi cậu.

“Ta muốn ngươi.” Thanh âm Sera run rẩy.

Jonas hơi đứng dậy, đặt cậu ghé vào trên giường.

“Trong không gian có thuốc bôi trơn.” Sera che mặt trong gối, “Cái rương tầng thứ ba, nếu ngươi thích còn có đạo cụ khác nga.”

Jonas cuối cùng minh bạch đồ cậu nhét trong rương hầu hết là loại gì.

Chất lỏng lạnh lẽo chất lỏng đưa vào thân thể, Sera khẽ nhíu mày, tay cũng nắm chặt khăn trải giường.

Một con sâu bé như hạt vừng nhảy nhót, dừng ở trên gối đầu.

Ba giây sau……

“A!!!” Sera cảm thấy hỏng mất, thét chói tai.

Cho dù Jonas đang dục hỏa đốt người, cũng không đến mức đem tiếng thét như vậy mà nghĩ thành vui sướng rên rỉ, vì thế hắn dừng lại động tác, “Như thế nào ――”

Một câu còn chưa nói xong, Sera đã thuấn di lên bàn.

“Bảo bối?” Jonas ngồi dậy, khó hiểu nhìn cậu.

“Trên giường có bọ chó!” Sera sắp cuồng loạn, “Khốn kiếp! Nhất định là trên người thú nhân kia! Ta muốn làm thịt hắn! Ta muốn đi tắm rửa! Ta muốn tắm mười lần! Ngươi vì sao còn sững sờ ở đó! Ta muốn đi tắm rửa! Ta không có dép lê!”

Ngôn tình phiến biến thành bi kịch, Jonas đau đầu, ôm cậu vào phòng tắm.

Trong bồn tắm lớn Sera điên cuồng thêm các loại sữa tắm, tạo ra bọt bông tràn đầy, trầm cả người vào, liều mạng xoa nắn thân thể.

“Tắm rửa xong sẽ không có việc gì.” Jonas giúp cậu gội đầu.

“Ta có phải đã hỏng luôn rồi hay không?” Sera cực kỳ bi thương, “Vì sao lại đau lại ngứa!”

“Có điểm hồng, là vừa rồi ngươi thuấn di không cẩn thận đụng vào giá sách.” Jonas an ủi, “Đừng sợ, một con bọ chó mà thôi.”

“Mà thôi?!” Sera trừng lớn đôi mắt, “Nó là sinh vật khủng bố nhất trên thế giới này, trâu Bắc Mỹ còn kém hơn!”

“Nó rốt cuộc khủng bố chỗ nào?” Jonas dở khóc dở cười.

Sera cầm tay Jonas, trong đôi mắt ngập tràn thành khẩn, “Ngươi yêu ta hay không?”

“…… Ngươi nói xem?” Đề tài chuyển hóa quá nhanh, Jonas theo không kịp chủ đề.

“Giúp ta tiêu diệt toàn bộ bọ chó rận ruồi bọ ngựa gián, ta gả cho ngươi.” Sera nghiêm túc, “Ngươi là Ma Vương, phải tin tưởng thực lực của mình.”

“Ngươi bảo ta đi khắp thế giới diệt ruồi bọ?” Lông mày Jonas giật nhẹ.

“Ngươi quả nhiên không yêu ta.” Sera cực kỳ bi thương.

“Đừng nháo.” Jonas đem cậu từ bồn tắm vớt ra, rửa sạch sẽ bọt trên người, “Đã sạch sẽ rồi, thay quần áo đi, chúng ta đi ăn bữa sáng.”

“Đưa ta kiện lễ phục màu xanh lá.” Sera bọc khăn tắm, tự mình lau tóc.

“Cái này?” Jonas từ trong không gian xách ra một kiện quần áo, giũ ra mới phát hiện, vạt áo ước chừng dài năm mét.

“Ta tự mình thiết kế.” Sera rất đắc ý, “Tiêu phí vài vạn đồng vàng!”

Một đám vải dệt nhăn dúm dó vì cái gì giá trị nhiều tiền như vậy? Jonas bất đắc dĩ nhìn hắn, “Ngươi tính toán sẽ mặc cái này cả ngày?”

“Đương nhiên.” Sera đứng ở trước gương, “Bất quá hành động không tiện, muốn ngươi ôm ta.”

“Hôm nay vụ án Đế Phân sẽ khai thẩm, chúng ta phải ra tòa, ngươi mặc như vậy đi?” Jonas đứng phía sau nhắc nhở.

“Không được sao?” Sera nghi hoặc, “Ở Ma giới Lê Tư Đặc thường xuyên sẽ ăn mặc một đống lông chim đến viện trưởng lão, báo chí đều khen hắn đã mỹ lệ lại thời thượng, dân chúng cũng rất thích!”

“Thế các trưởng lão thì sao?”

“Nghe nói đã tức chết vài nguời rồi.”

……

Jonas hôn hôn trán cậu, “Ngoan, chúng ta không học hắn.”

“Ta không có học!” Sera biện giải, “Ta so với hắn thời thượng hơn nhiều!”

“Hắn là Vương phi, cho nên có thể ở Ma giới muốn làm gì thì làm, nhưng chúng ta ở lãnh địa của Bách Tư Khắc, không cần thiết cùng hắn hồ nháo.” Jonas đưa cậu một cái áo sơmi đen, “Ta đáp ứng ngươi, chờ trở về Ma giới, ngươi muốn mặc cái gì cũng tùy tiện.”

“……” Tây Á do dự một chút, thật cẩn thận hỏi, “Bao gồm cả váy lớn hoa lệ?”

Nam nhân vì sao muốn mặc váy?! Jonas trên đầu gân xanh nảy lên, hít sâu rồi gật đầu, “Ân.”

“Gia!” Sera hoan hô, ôm lấy hắn hung hăng hôn một cái, “Kỳ thật ta đã trộm mua vài trăm bộ, vẫn không dám nói cho ngươi! Sau khi trở về ta thay từng cái cho ngươi xem!”

Jonas: ……

Toà án cách cục cảnh sát hơi xa, chờ hai người đến nơi bên trong đã đầy người nghe cùng bồi thẩm đoàn. Bởi vì Vô Tra thành nghề nghiệp bát quái cũng không phát đạt, bởi vậy chỉ có một phóng viên chụp ảnh, râu tóc hoa râm, nhìn qua vừa quyền uy vừa chuyên nghiệp!

Thẩm phán phía trên là Bách Tư Khắc cùng Ngải Đức Sâm, còn lại là vài đại pháp quan. Casta bị cầm tù ở ghế bị cáo, sắc mặt tiều tụy, trên đùi quấn băng vải, mu bàn tay còn đang cắm kim châm.

“Có người dùng trị liệu ma pháp cho hắn.” Sera nhỏ giọng nói, “Hắn ngày đó bị ngươi đánh thảm thương vậy không thể nào thanh tỉnh nhanh như vậy được.”

Trị liệu là ma pháp Huyết tộc cùng thiên sứ giỏi nhất, bởi vì quan hệ huyết thống, một vài đọa thiên sứ cũng có thể sử dụng.

“Xem ra bọn họ rất muốn mau chóng kết án.” Jonas nhìn vài pháp quan phía trên, phát hiện chỉ có hai đọa thiên sứ ―― Bách Tư Khắc cùng Ngải Đức Sâm.

“Mở phiên toà!” Ngải Đức Sâm gõ xuống bàn, “Tuyên án!”

Sera thiếu chút nữa phun nước ra, quay đầu nghi hoặc nhìn Jonas, “Chúng ta có phải đến muộn hay không?”

Jonas lắc đầu.

“Vì sao không có quá trình thẩm án?” Sera không thể hiểu, bao nhiêu tòa án trên thế giới, làm gì có cái nào vừa mở ra đã trực tiếp tuyên án?

Tuyên án ngắn gọn và hấp tấp, nói một câu chứng cứ biểu hiện rõ ràng, là Casta giết hại Đế Phân đại nhân vĩ đại, ba ngày sau xử tử hình.

Casta mặt xám như tro tàn, cúi đầu không rên một tiếng, đáy mắt không có bất luận cảm xúc gì.

Sera nhíu mày, ở đầu ngón tay ngưng kết ra một chấm sáng đỏ, âm thầm đánh trên người hắn. Chấm sáng chợt lóe lướt qua, nhanh chóng thấm vào trong thân thể.

“Là hắc ma pháp.” Sera nói khẽ với Jonas, “Hắn bị người khác quấy nhiễu thần trí.”

“Có người phản đối phán quyết này hay không?” Ngải Đức Sâm làm theo phép tắc hỏi.

Bồi thẩm đoàn vỗ tay điên cuồng, hận không thể trực tiếp gào “Ta tán thành”!

Bách Tư Khắc đứng dậy đi ra ngoài, Jonas mang theo Sera đuổi theo, “Từ từ!”

“Vụ án đã kết thúc, các ngươi có thể đi rồi.” Bách Tư Khắc cũng không quay đầu lại.

“Đá Phù Diễm Địch đặc chất!” Sera giữ chặt hắn.

“Người phát hiện chân tướng cũng không phải các ngươi.” Ngữ khí Bách Tư Khắc lạnh băng.

“Kia không phải chân tướng.” Jonas đi đến trước mặt hắn, “Casta trúng hắc ám ma pháp, ngươi không thể không biết.”

“Thế thì làm sao?” Bách Tư Khắc cùng hắn đối diện, đáy mắt che dấu không được mệt mỏi cùng lửa giận, “Hắn giết đệ đệ ta.”

“Nếu thật sự là hắn, ngươi vì sao không cho hắn biện giải?” Jonas từng bước ép sát, “Cho dù hết thảy đều là sự thật, cho dù hắn giết đệ đệ ngươi, thì cũng phải nhận tội đền tội, xác nhận tử hình. Theo luật Vô Tra thành cũng phải mười ngày sau chấp hành, vì sao lần này gấp gáp như vậy?”

“Nói lại lần nữa, ta là thành chủ, kẻ giết hại đệ đệ ta chỉ có chết!” Bách Tư Khắc phẫn nộ rít gào ra tiếng, xoay người mở rộng sáu cánh lớn bay đi.

“Đầu có tật a!” Sera không thể hiểu được, “Chúng ta hảo tâm mới nhắc nhở hắn, phát điên cái gì!”

“Thành chủ quá mệt mỏi.” Ngải Đức Sâm đi tới, xin lỗi hướng bọn họ cười cười, “Từ lúc Đế Phân đại nhân bị hại, thành chủ vẫn luôn vất vả, hơn nữa suốt đêm mất ngủ. Hiện tại vụ án chấm dứt, ta hy vọng hắn nghỉ ngơi cho tốt.”

“Thành chủ các ngươi đã ngu xuẩn các nguơi còn ngu xuẩn hơn!” Sera trợn trắng mắt.

“Ta đi trước.” Ngải Đức Sâm tu dưỡng rất tốt, “Hôm nay ta phải ra ngoài thành, nếu hai vị có việc có thể trực tiếp tìm trợ thủ ta.”

Jonas gật gật đầu, nhìn hắn mở hai cánh rời đi.

“Làm sao bây giờ? Hay đi đánh nhau đem đá Phù Diễm Địch đặc chất cướp về?” Sera hỏi.

“Về cục cảnh sát trước.” Jonas kéo cậu đi về, “Thời gian ba ngày, hẳn là có thể tra ra một vài việc.”

Trở lại trong văn phòng, Jonas tìm văn kiện phiên tòa hôm nay, trong đó một tờ là động cơ phạm tội cùng chứng cứ của Casta.

Động cơ rất đơn giản, chính là trong yến hội lần đó khắc khẩu. Chứng cứ cũng chỉ liệt kê ba điều: Thứ nhất, Đế Phân bị hại trần truồng, hơn nữa trên bụng có tinh dịch đã khô, cho nên có thể suy đoán, hung thủ là đồng tính luyến ái, mà Casta phù hợp với điểm này; thứ hai, khi cảnh sát còn chưa phát hiện Đế Phân bị hại, Casta đã bỏ việc, trốn đến tầng hầm ngầm câu lạc bộ; thứ ba, cũng là lý do đơn giản quan trọng nhất, Casta đã nhận tội.

“Này cũng quá qua loa rồi.” Sera thò qua xem, “Hơn nữa hôm nay ở trên toà, Casta căn bản là không thể nói chuyện, nếu là hắn thật sự đã nhận tội, vì sao lại như vậy?”

“Kết quả phán quyết như vậy mà được mọi người bao gồm Bách Tư Khắc nhất trí thông qua, là vì sao?” Jonas hỏi.

Sera suy nghĩ sẽ, sau đó vạn phần kinh ngạc, “Chẳng lẽ Bách Tư Khắc mới là hung thủ?!”

“Sức tưởng tượng thực phong phú, cơ mà không hề logic, trả lời sai rồi.” Jonas gõ gõ đầu cậu, “Không đạt tiêu chuẩn.”

“Vì sao?” Sera buồn bực, “Theo lẽ thường mà nói, cho dù tất cả mọi người chỉ làm cho có lệ, cũng không nên bao gồm Bách Tư Khắc a!”

Người bị hại người kia chính là đệ đệ của hắn!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi