HUYẾT VỰC MÊ ĐỒ

Danny ngồi dưới đất, vô thố nhìn hắn.

Sami Keener khom lưng, đưa cho cậu khăn tay trắng tinh.

"...... Cảm ơn ngài." Danny ngạc nhiên, còn tưởng hắn sẽ đi luôn.

"Vì sao lại khóc?" Thanh âm Sami Keener rất êm tai, sạch sẽ mà lại trong lành, giống như thánh ca thiên đường.

Danny lắc đầu, mặt hơi đỏ.

Trên cây rớt xuống một con rắn nhỏ màu đen, vừa vặn dừng cách hai người không xa. Sami Keener nhíu mày, duỗi tay ôm Danny từ trên mặt đất lên.

"Đại nhân?" Danny hoảng sợ.

"Trong hoa viên này có rất nhiều thú độc, ngươi tốt nhất không nên tùy tiện ở lại." Sami Keener mở rộng cánh, mang theo cậu bay lên giữa không trung.

Danny nắm tay áo hắn, trộm nhìn dáng vẻ của hắn.

Thật sự rất đẹp rất đẹp a. Không phải Huyết tộc mị hoặc, cũng không phải tinh linh mỹ mạo, mà là một loại khí chất rất cao quý và nhu hòa, cùng thái độ lạnh băng khi trước mình thấy hoàn toàn không giống nhau.

"Nhìn ta làm gì?" Sami Keener đột nhiên cúi đầu.

Danny sửng sốt, nhanh chóng nhắm mắt lại.

Vì thế cũng liền bỏ lỡ trên khuôn mặt Sami Keener, xuất hiện ý cười trăm ngàn năm cũng khó thấy một lần.

Bên tai tiếng gió từng trận, khi mở mắt ra, hai người đã đáp xuống một khu rừng rậm rạp. "Về sau nếu ngươi lại muốn khóc, có thể tới nơi này." Sami Keener buông cậu đi vào trong, "Khu rừng này rất sạch sẽ."

"Ta biết nơi này." Danny đi theo vào, "Nó gọi là Anh Chi Lâm, là lễ vật Ma Vương tặng cho vương hậu. Xuân đến mỗi năm đều có rất nhiều đôi tình nhân tới nơi này hứa nguyện."

"Ta thích nó chỉ vì nó trong lành an tĩnh." Hiển nhiên Sami Keener đối với truyền thuyết không có hứng thú. Với hắn mà nói, đột nhiên bị ủy nhiệm đến nơi đây làm đại biểu quả thực là việc không thể hiểu được, mà khu rừng này trước mắt là nơi giống thiên đường nhất ở Ma giới, có thể giúp trong tâm bảo trì yên lặng.

Thích an tĩnh? Tiểu hồ ly thức thời ngậm miệng.

Xuyên qua một con đường nhỏ trải đầy lá khô, xuất hiện một mảnh đất trống, phía trên có một chỗ dùng hoa bách hợp cùng dây trường xuân bện thành võng.

Vì thế Danny trơ mắt nhìn hắn nằm trên đó, bắt đầu...... Ngủ trưa.

Mình nên làm gì bây giờ? Danny đứng tại chỗ nhìn trái nhìn phải. Không thể quấy rầy hắn ngủ, cũng không thể bỏ đi quá xa, vì thế chỉ có thể biến thành tiểu hồ ly, ghé vào dưới tàng cây chơi mấy cọng cỏ, thuận tiện đuổi bắt mấy con bướm bay qua.

Một tiếng rồi hai tiếng, ráng chiều lặn dần xuống trời tây, Sami Keener rốt cuộc tỉnh lại, trợn mắt nhìn thấy một con tiểu hồ ly đỏ lửa tự ôm cái đuôi to, trên lá hoa súng lăn qua lăn lại chơi cùng hoa tinh linh, sau đó không cẩn thận, "tõm" lăn thẳng vào ao nước.

Sami Keener nhăn mày lại, còn chưa kịp đứng lên, tiểu hồ ly cũng đã tự túm cỏ lau bò lên.

"Hắt xì!" quả cầu lông ướt dầm dề vẫy vẫy nước, ghé vào những tia nắng cuối cùng phơi lông.

Hoàng hôn đã dần xuống núi, ánh nắng lạnh lùng không có tác dụng gì, Danny đông lạnh đến phát run, có thể biến thành hình người còn lạnh hơn, vì thế đành phải dùng chân trước xoa xoa mặt, thuận tiện cầu nguyện khô nhanh lên trước khi Sami Keener tỉnh lại.

Phía sau truyền đến tiếng bước chân mỏng manh, Danny quay đầu, trước mặt là một chùm ánh sáng nhu hòa, màu vàng ấm áp, khiến người quyến luyến hơn cả chăn bông mùa đông.

Vài giây sau, Sami Keener tản đi chùm sáng trong tay, đem tiểu hồ ly ôm trong lồng ngực lần nữa, thuấn di về lâu đài Ma giới.

"Cảm ơn ngài." Danny biến trở về hình người, ở trong lòng kinh ngạc cảm thán thuấn di không gian của hắn ―― thật sự chỉ cần công phu trong nháy mắt a!

"Về sau đừng tùy tiện khóc." Sami Keener đi vào trong, "Trở về đi."

"Lại ――" chữ còn chưa nói ra khỏi miệng, cửa cũng đã bị đóng lại.

Rõ ràng đã đến giờ cơm chiều...... Danny một bên trở về, một bên dùng chân đá cục đá. Nghĩ nghĩ rồi lại cảm thấy mình thật tham lam, cùng Đại Thiên Sứ ăn cơm, đời này cũng không có khả năng.

Suy nghĩ mơ hồ như đi vào cõi thần tiên, không chú ý thiếu chút nữa đụng phải đại thẩm làm bếp.

"Lại là ngươi tên tiểu lỗ mãng này." Đại thẩm hiển nhiên nhận ra Danny.

"Thực xin lỗi." Danny hoàn hồn, có chút ngượng ngùng, "Ngài lại làm điểm tâm ngọt mới à?"

"Là tháp anh đào mà Tây Á điện hạ thích." Đại thẩm sờ sờ đầu cậu, "Phòng bếp còn đó, đi ăn đi."

Tháp anh đào? Danny trong đầu linh quang vừa hiện, cho dù không thể cùng nhau ăn cơm, mình cũng có thể làm điểm tâm ngọt cho hắn a!

Tiểu hồ ly nhảy nhót, một đường chạy vào trong phòng bếp.

Bột mì, bơ vàng, đường, dâu tây...... Lò nướng vẫn còn ấm, rất nhanh một khối bánh bông lan liền thành hình, sau đó dùng khuôn đúc cắt thành hình cánh hoa, thêm kem lại điểm xuyết dâu tây, cuối cùng tạo ra thành phẩm còn xinh đẹp hơn hàng mẫu trong tiệm đồ ngọt.

Bê bánh kem đi đến cửa lâu đài, Danny hít sâu một hơi, mới bước lên bậc thềm gõ cửa.

Ra mở cửa là một con nhân mã, cảnh giác nhìn cậu, "có việc gì?"

"Ta tìm Sami Keener đại nhân." Danny hơi sợ nhân thú tộc.

"Lại là fans à?" Nhân mã không kiên nhẫn vẫy vẫy tay, "Tránh ra nhanh lên!"

Gần đây có tiểu thuyết tên thật kêu 《 tình sử thiên đường say mê nóng bỏng》 bán rất chạy, làm cho Ma giới có rất nhiều thanh thiếu niên trầm mê trong đó không thể tự kềm chế, sinh ra hứng thú cuồng nhiệt với thiên đường. Nhưng thân là Ma tộc, muốn đến thiên đường hiển nhiên không phải một việc dễ dàng, nói không chừng còn chưa kịp bước lên tầng trời thứ nhất đã bị đá xuống dưới, cho nên hầu hết đành phải lui về, xa xa chờ đợi sao Bắc đẩu.

Mà ngay lúc này, thiên đường lại đột nhiên phái Sami Keener tới Ma giới, trời ạ, phải biết rằng hắn chính là vai chính trong tập ba của quyển 《 chiến binh thiên sứ ・ vô tận tình triền 》! Vì thế rất nhiều fans chen chúc tới, đuổi được một đám thì đám khác lại tới, làm nhân mã canh cửa này thấy rất phiền. Mà năm phút trước khi Danny đến, hắn vừa mới đuổi đi một đám fan não tàn cắm cánh giả mạo quý tộc sáu cánh. Cho nên đương nhiên đối với Danny sẽ không có sắc mặt tốt.

"Ta không phải fan, ta vừa rồi còn cùng Sami Keener đại nhân đi dạo trong rừng rậm." Danny giải thích.

"Đi dạo trong rừng rậm tính là gì, nơi này bình quân mỗi ngày đều phải tới mười người nói với ta hắn cùng Sami Keener đại nhân lên giường!" Gã nhân mã rõ ràng không tin, "Hôm qua có gã quái điểu đến khóc lóc nói hắn đã mang thai! So sánh với bọn chúng, kỹ thuật diễn của ngươi kém quá nhiều!"

"Nhưng ta nói thật mà." Danny không cam lòng.

"Nhanh lên rời đi, bằng không ta một chân đá bay ngươi!" Nhân mã hung ác trừng mắt, xoay người đóng cửa lại.

Danny bưng bánh kem, thất bại ngồi xổm trong viện. Kỳ thật lúc trước đã nghĩ qua rất nhiều cảnh bị cự tuyệt, nhưng không nghĩ rằng đến mặt còn chưa thấy mình đã bị đuổi đi! Tiểu hồ ly ngồi ở trong viện, cầm khối bánh kem ủ rũ cụp đuôi gặm.

Sami Keener đứng ở cửa sổ, nhìn chằm chằm thân ảnh màu đỏ trong hoa viên vài giây, xoay người kéo rèm xuống.

Dẫn cậu đi dạo trong rừng chỉ là không đành lòng thấy cậu khóc lóc đáng thương, cũng không muốn tiếp xúc nhiều hơn, thiên đường cùng Ma giới cho dù không hề đối địch, cũng không có khả năng có quan hệ thân mật.

Mà cùng lúc đó ở lâu đài, Sera đang nằm ở trên giường được vu y trị liệu đau đầu.

"Ngươi thật sự muốn đem thứ này châm vào đầu ta?" Kim châm vàng óng tỏa sáng, ánh mắt Sera ai oán.

"Không phải." Vu y lắc đầu.

Sera nhẹ nhàng thở ra.

"Ta muốn đem nó châm vào sau cổ ngài." Vu y ngay sau đó bồi thêm một câu.

"Chân ái......" Sera đáng thương vô cùng duỗi tay về phía Jonas.

"Nghe lời." Jonas không có ý định thương lượng đường sống.

"Hắn nếu làm hại chết ta thì làm sao bây giờ?" Sera nước mắt lưng tròng.

Vu y cao tuổi có chút buồn bực.

"Vừa rồi chính ngươi nói đau đầu, ta mới đi mời bác sĩ." Jonas đem thân mình gần lại, "Sẽ tốt thôi!"

"...... Kỳ thật cũng không phải là quá đau." Sera liều mạng ngẩng cổ lên.

"Không thì ngươi khóc cái gì!" Jonas vỗ vỗ đầu cậu, "Không được lộn xộn."

"Ta ―― a!" Sera thét chói tai.

Vu y thật cẩn thận, đem châm trong tay đâm vào thân thể cậu, "Phương pháp này ta học được từ Đông Phương, rất hữu dụng, ngài rất nhanh chóng sẽ thoải mái."

Sera rối rắm cắn góc chăn, giả say rượu đau đầu chỉ là muốn làm nũng thôi, hơn nữa hơn nữa, nói không chừng còn có thể chơi trò bác sĩ kiểm tra thân thể! Đáng tiếc hiện thực bỏ xa lý thuyết, diễn nửa ngày không những không có điên cuồng đáp lại, thay vào đó là cái kim may áo bự chảng!

Chẳng lẽ hắn sau khi trọng sinh lại biến thành kiểu cấm dục? Sera rơi lệ chạy đi, trong lòng nháy mắt hiện lên bốn chữ "Quả phụ thủ tiết"!

Cái giả thiết này thật sự quá kinh khủng, vì thế sau khi châm trong cổ nhổ ra, Sera cơm cũng chưa ăn, chạy ngay đi tìm Ivan ―― tuy rằng trong hầu hết tình huống hắn rất buồn nôn, nhưng cũng là người có thể đưa ra nhiều chủ ý.

"Ngươi nói hắn đối với thân thể ngươi không có hứng thú?" Ivan trừng lớn đôi mắt, "Nhưng trước đây ngươi thường xuyên khóc lóc tới tìm ta, ngại hắn làm quá nhiều!"

"Hôm nay ta nói đau đầu, hắn thế mà tìm cho ta một bác sĩ!" Sera đập bàn.

......

Ivan thực buồn bực, "Chẳng lẽ ngươi cảm thấy hắn nên đi tìm đầu bếp?"

"Cơ hội như vậy chẳng lẽ không nên chơi trò sắm vai bác sĩ sao?!" Sera nghĩ không thông.

"Lần sau ngươi có thể chủ động mặc đồ y tá dụ dỗ mê hoặc hắn." Ivan kiến nghị.

"Đồ y tá?" Mặt Sera lộ vẻ khó xử.

"Không muốn thì tính ――"

"Nhưng ta muốn mặc đồ hầu gái hơn." Đôi mắt Sera sáng ngời, "Sau đó nằm ở trên bàn cơm, chờ chủ nhân ăn luôn khối tiểu điểm tâm đáng yêu là ta."

"Xem ra ngươi thật sự dục cầu bất mãn." Ivan đồng tình vỗ vỗ cậu, "Thằng bé đáng thương, chúc ngươi thành công."

"Ngươi có đồ hầu gái hay không?" Sera bắt lấy tay hắn.

"Ta làm sao mà có!" Ivan mãnh liệt phủ nhận.

"Ngươi nhất định là có! Ta đi tìm!" Sera đi về hướng phòng ngủ.

"Trở về!" Ivan bám lấy cậu.

Sera phất tay ném xuống quả cầu năng lượng đỏ, Ivan nhanh chóng căng kết giới ra ngăn cản, tiếng nổ mạnh nặng nề liên tiếp không ngừng, hết thảy người hầu đã quá quen sôi nổi rời khỏi hiện trường, nhường địa điểm cho hai người.

"Ngươi là ca ca, phải cho ta!" Sera bị hắn dùng dây thừng trong suốt bó tay, vì thế rất bất mãn kháng nghị.

"Ta cho ngươi cơ hội." Ivan đem cậu ném ở trên giường, "Cho ngươi mười giây, không giải được thì đêm nay ăn toàn ớt xanh."

"Từ nhỏ đến lớn đều là cái này!" Sera lăn lộn, "Nhanh lên buông ta ra!"

"Vậy sửa thành ăn tỏi." Ivan cười vui sướng khi người gặp họa, "Tiểu quỷ hút máu, sau khi ăn xong là ngươi có thể đi gặp thượng đế rồi."

"Ngươi là ca ca đáng ghét nhất trên thế giới này!" Sera thét chói tai.

"Cho nên ngươi hẳn là cảm thấy ――" Ivan lời còn chưa nói xong, sắc mặt đã nháy mắt biến đổi.

Bởi vì Sera một giây đồng hồ trước còn tung tăng nhảy nhót, khóe miệng đột nhiên tràn ra máu tươi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi