HUYẾT VỰC MÊ ĐỒ

"Bặc Đông!" Sera kích động mắt sáng long lanh, "Bọn họ nói ngươi đến Huyết Sơn, phải tháng sau mới về!"

"Ta nhanh chóng trở về, là vì ngài tiểu điện hạ thân ái!" Bặc Đông ném áo choàng, sau đó lại cởi dây lưng, "Trời ạ, nhiều năm không gặp, ngài vẫn xinh đẹp như vậy!"

"Mau tới mau tới!" Sera gấp không chờ nổi.

"Giống như trước đây, ngài diễn tiểu nhân ngư, ta diễn công chúa!" Bặc Đông nhanh chóng lột bản thân sạch sẽ chỉ còn quần lót.

"Vậy ngươi không được sửa lời kịch, cũng không thể nói ngươi mỹ lệ hơn so với ta!" Sera ra điều kiện, "Ta mới là vai chính trong truyện!"

"Không thành vấn đề." Bặc Đông chân còn chưa dẫm vào trong nước, bên tai đã truyền đến tiếng gầm giận dữ, "Ngươi đang làm cái gì vậy!"

Jonas đứng ở cửa, tức muốn xỉu, vì sao mình chẳng qua đi lấy ly sữa bò, vừa trở về trong phòng đã có thêm nam nhân khỏa thân?!

"Chân ái, ta giới thiệu cho ngươi!" Sera vui mừng khôn xiết, dùng sức phất tay với hắn.

"Không cần giới thiệu, ta biết hắn." Jonas đưa ly sữa cho Sera, bay lên một chân đá Bặc Đông ra ngoài, tương đối lưu loát dứt khoát.

Nhìn cái lỗ vừa bị phá trên cửa sổ, Sera trợn mắt há hốc mồm.

"Đây là phòng ngủ của chúng ta, ta không hy vọng kẻ thứ ba xuất hiện." Đáy mắt Jonas cuồn cuộn gió lốc.

"...... Nhưng hắn là bạn chơi từ thời thơ ấu của ta, rất thân thiết." Sera biện giải, "Chúng ta khi còn nhỏ còn cùng nhau tắm!"

"Ngươi đang nhắc nhở ta đi làm thịt hắn?" Sắc mặt Jonas càng đen.

"...... Hung dữ cái gì." Sera bực mình, bưng ly sữa đặt lại trên giường.

"Uống!" Jonas ở bờ hồ nhìn cậu.

Sera kháng nghị vẫy vẫy cái đuôi ―― không uống!

"Lại muốn náo loạn cùng ta có phải không?" Jonas cắn răng.

"Không uống, dù sao cũng không có mông!" Sera ngẩng cằm, vẻ mặt ' ngươi có bản lĩnh thì tới đánh nha '!

Vì thế Jonas vốn đang nghiêm túc bị cậu chọc cười.

Cảnh báo nguy hiểm được giải trừ, Sera buông sữa bò, một đường lội tới chỗ hắn.

Jonas khom lưng, bế bảo bối của mình ra.

"Sao ngươi có thể đối xử với hắn như vậy!" Đuôi to của Sera cuốn lấy Jonas, đáy mắt làm nũng, "Bặc Đông thật sự là bằng hữu tốt của ta."

"Cho nên ta phải chịu đựng hắn cởi trần đứng trước mặt ngươi?" Jonas hỏi.

"...... Hắn chỉ muốn cùng ta diễn truyện cổ tích mà thôi, khi còn nhỏ chúng ta thường xuyên chơi với nhau." Sera ôm cổ hắn, "Sau đó thị tộc của hắn nội loạn, chúng ta thật lâu cũng chưa gặp lại, mãi cho đến mấy trăm năm trước, hắn mới trấn áp được đám phản loạn còn lại, lại bị ca ca phong làm quân đoàn trưởng quân đoàn dơi biên cảnh, luôn rất bận rất bận."

"Chỉ cần hắn ở trước mặt ngươi quy quy củ củ, ta có thể ở chung hoà bình với hắn." Jonas thả Sera lại hồ nước, "Nhưng lần sau nếu lại cởi quần áo, ta sẽ làm thịt hắn!"

"Nam nhân phải có tấm lòng rộng lớn!" Sera tận tình khuyên bảo.

"Ta với ma nữ cùng nhau đi ra ngoài, ngươi cũng có thể chấp nhận?" Jonas hỏi.

"Ngươi dám!!" Sera nháy mắt tức giận, "Ta đây sẽ về Huyết tộc tìm ca ca!"

Jonas bật cười.

"Được rồi." Sera nắm tay hắn, "Chúng ta huề nhau."

Nước hồ băng lạnh, nhưng Jonas vẫn kiên trì cùng Sera ngủ trên giường vỏ sò.

"Lạnh lắm." Sera dựa vào ngực hắn, có chút lo lắng.

"Không sao." Jonas ôm sát cậu, "Ta muốn ôm ngươi."

Cảm nhận được nhiệt đồ cơ thể quen thuộc kia, Sera cảm động, "Trạng thái hiện tại của chúng ta rất thích hợp diễn nữ hoàng băng tuyết."

"......"

"Một kỵ sĩ dũng cảm, dùng nhiệt độ cơ thể hòa tan nữ hoàng đóng băng giữa lòng sông, từ đó hai người hạnh phúc mãi mãi về sau."

"......"

"Ta diễn nữ hoàng, ngươi diễn kỵ ―― ngô."

"Ngủ!" Hung hăng hôn xong, Jonas trầm giọng ra lệnh.

"Nga."

Tiểu nhân ngư thất vọng, xoay người đưa lưng về phía hắn, ở trong lòng ai oán nghĩ, Bặc Đông tốt hơn!

Từ phía sau Jonas dịu dàng vòng lấy Sera, hôn hôn vành tai đáng yêu, "Bảo bối ngủ ngon."

...... Thật ra nam nhân của mình cũng rất tốt.

Sera xoay người, ngoan ngoãn rúc trong lồng ngực hắn.

"Chân ái ngủ ngon!"

Tầng trời thứ chín, Tát La mới vừa ngủ chưa đến một tiếng, đã bị Sami Keener tạo ra tiếng bom nổ bên tai.

"Trời ạ, ngươi muốn làm gì!" Tát La bị chấn đầu óc vang ong ong, ngồi trên giường phẫn nộ mờ mịt.

"Cho ta thánh khóa." Sami Keener duỗi tay.

"Ngươi muốn đến hoa viên sinh mệnh?" Tát La ngạc nhiên, "Làm cái gì?"

"Không liên quan đến ngươi." Sami Keener mặt không biểu tình.

"...... Ta hy vọng ngươi ở lại Ma giới đừng trở về!" Tát La nghiến răng nghiến lợi, đem chìa khóa ném cho hắn.

Trước kia là Lê Tư Đặc, hiện tại là Sami Keener, vì sao mình vĩnh viễn bị mấy kẻ điên đó phá hỏng giấc ngủ quý giá?!

Sami Keener tiếp nhận chìa khóa, mở cánh bay đi.

Tát La hùng hùng hổ hổ, một lần nữa nằm vào trong chăn, lại cảm thấy hình như có chút không đúng, một lúc sau rốt cuộc cũng tỉnh ngộ, lúc Sami Keener bay đi...... Hình như mình thấy được một mảnh linh vũ màu đen?!

Trời! Tát La khiếp sợ, giương cánh đuổi theo Sami Keener.

Trong vườn sinh mệnh, có tinh thạch bảo hộ thiên sứ, mà tinh thạch bảo hộ Sami Keener gọi là Tuyết Chi Toản, trong sáng nhất, cứng rắn nhất, cũng khó thấy nhất.

Nhìn khối tinh thạch trong suốt bay giữa không trung, Sami Keener vươn tay phải, nhẹ nhàng cầm nó.

"Mau dừng tay!" Tát La thở hồng hộc vọt vào.

Sami Keener quay đầu nhìn hắn một cái, biểu tình hơi khó hiểu.

"Ngươi không thể phản bội Phụ Thần!" Tát La ý muốn cảm hóa hắn, "Lê Tư Đặc lựa chọn đọa thiên, Phụ Thần đã mất đi một đứa con âu yếm, ngươi không thể làm như vậy!"

Tay Sami Keener cũng không thu hồi, thậm chí còn hơi dùng sức.

"Sami Keener!" Tát La dường như đang rống giận.

Tay phải Sami Keener dùng sức, bẻ một miếng nhỏ tinh thạch xuống.

......

Tát La sửng sốt, "Ngươi không phải muốn lấy sinh mệnh thạch đi đọa thiên?"

Sami Keener dùng ánh mắt nhìn kẻ ngu ngốc nhìn hắn.

"Cho ta xem cánh của ngươi!" Tát La không tin.

"Vì sao ta phải cho ngươi xem?" Sami Keener nhàn nhạt nói.

"Ta hoài nghi ngươi bị ác ma nhuộm dần!" Tát La lời lẽ chính nghĩa.

"Nếu ta nói không thì sao?"

"Nhất định có, ta tin tưởng hai mắt ta!"

"Nếu không có, ngươi đi quét dọn toilet một tháng, toàn bộ, Thần giới." Sami Keener nói.

"...... Quét thì quét!" Tát La cắn răng.

Sami Keener mở ba đôi cánh trên lưng, trắng tinh như mặt đất ngày đông phủ tuyết, thuần khiết không có một chút tạp chất.

...... Tát La há miệng không nói được gì.

"Một tháng, ta sẽ kiểm tra." Sami Keener cầm tiểu tinh thạch, phi xuống Cửu Trọng Thiên.

Tát La quả thực muốn đâm đầu vào tường, mình đang ngủ êm đẹp, đến tột cùng vì sao muốn đuổi theo!!

Giữa thiên địa, có gió phần phật cọ qua mặt, Sami Keener nhắm hai mắt, tay phải nhẹ nhàng mở ra.

Mấy cây linh vũ màu đen rơi vào trong gió, giây lát lướt qua. Miệng vết thương trên cánh ẩn ẩn đau, lại có cảm giác như đáy lòng bị đao đâm trúng xé rách. Sau này sẽ có càng ngày càng nhiều người phát hiện ra, phát hiện mình không phải là thiên sứ thanh khiết, không có linh hồn thuần khiết, không đáng giá được tôn kính ngước nhìn, phát hiện trong nội tâm nhìn như cao quý thật ra vẫn luôn có ma quỷ ngo ngoe rục rịch.

Sami Keener thu hồi cánh, dùng kết giới bao quanh mình, dùng tốc độ như mũi tên rơi vào Ma giới.

Phòng ngủ trong lâu đài, Danny đã ở trên giường ngủ, trơn bóng không mặc quần áo như trước, trong lồng ngực ôm đuôi to xù xù.

Sami Keener giúp cậu đắp chăn đàng hoàng, mình thì ngồi bên cửa sổ, lấy ra mảnh đá vụn trong sáng kia, dùng thánh quang ánh vàng thong thả tạo hình. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ngôi sao nhỏ trong suốt dần dần xuất hiện, dưới ánh đèn chiếu rọi xuống, chiết xạ ra lưu quang mỹ lệ lộng lẫy.

Ngày hôm sau Danny mơ mơ màng màng tỉnh lại, theo thói quen tính dụi mắt, lại bị cảm xúc lạnh lẽo trên mặt thình lình làm bừng tỉnh.

Trên cổ tay trái, một ngôi sao nhỏ tạo thành từ kim cương đang sáng chói, treo trên dây bạc tinh tế, đáng yêu và tinh xảo.

Danny sửng sốt, ngẩng đầu khó hiểu nhìn về phía Sami Keener.

"Như vậy ngươi có thể thường xuyên nhìn thấy sao." Sami Keener dựa vào đầu giường đọc sách, "Nó cũng là ngôi sao nhỏ của ngươi, hơn nữa so lộng lẫy hơn nhiều so với viên trên trời kia."

"Ngài tặng cho ta?" Danny vui sướng đến choáng váng.

"Đó là sinh mệnh thạch của ta." Sami Keener nhàn nhạt nói.

Danny khiếp sợ, sinh mệnh thạch?

"Ngốc rồi?" Sami Keener nhíu mày.

Danny hốc mắt đỏ lên, nhào lên ôm lấy hắn, "Cảm ơn ngài!"

Sami Keener tâm tình trở nên sung sướng. Từ góc độ này nhìn đi xuống, vừa vặn có thể nhìn thấy sống lưng trắng nõn, vòng eo mảnh khảnh, cánh mông tròn mịn...... Cùng đuôi to lông xù!

Sami Keener duỗi tay, "không để ý" sờ soạng một chút trên đuôi cậu.

Danny tựa vào trên người hắn, lỗ tai lông xù nho nhỏ run lên run lên.

"Vì sao không biến thành tiểu hồ ly?" Sami Keener hỏi.

Theo kinh nghiệm không nhiều lắm lúc trước, đứa nhỏ này sợ ngứa nhất, chỉ cần bị sờ đuôi sẽ biến thành hồ ly cuộn tròn.

"Ngôi sao nhỏ sẽ rớt!" Danny thanh âm rất nhỏ, đầu chôn ở hắn vai.

Sami Keener bật cười, "Mặt trên có ma pháp, sẽ không rớt."

"Ngô." Danny trộm kiên quyết nghĩ, vậy cũng không biến trở về đâu!

Ánh mặt trời ấm áp chiếu vào phòng, thiếu niên trong ngực dáng người nhỏ xinh, nhiệt độ cơ thể cao, bế lên cảm giác rất tốt. Sami Keener khóe môi giơ lên, tay nhẹ nhàng vòng lấy hắn.

Danny ghé vào đầu vai hắn, khẩn trương động cũng không dám động.

"Sợ ta?" Cảm nhận được cậu cứng đờ, Sami Keener hỏi.

"Không có!" Danny nhỏ giọng biện giải.

"Thần giới, vĩnh viễn sẽ không có tiểu hồ ly vụng về như ngươi vậy." Sami Keener nói.

"Ân?" Danny khó hiểu, ngẩng đầu nhìn hắn.

Nhìn ánh mắt cậu thuần khiết vô tội, Sami Keener cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên cánh môi mềm mại kia.

Ngọt ngào ấm áp, như mật đường.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi