IDOL THẾ MÀ LẠI YÊU THẦM TÔI

Edit & Beta: Alice in Wonderland.

CP Tô Đường chơi xong, đến lượt đội tiếp theo.

CP Ăn khuya của Lương Tử Nguyệt và Tiếu Nghênh cãi nhau từ đầu đến cuối, vòng trước đoán từ ngữ, Tiếu Nghênh cảm thấy Lương Tử Nguyệt diễn tả không tốt, Lương Tử Nguyệt ghét bỏ Tiếu Nghênh ngốc nghếch, vì thế hai người đổi vị trí cho nhau.

Câu thứ nhất: Đầu trâu mặt ngựa.

“Từ đầu tiên,” Tiếu Nghênh nghĩ nghĩ, đột nhiên chỉ vào chính mình, mở to mắt nhìn Lương Tử Nguyệt: “Tôi tuổi con gì?”

“???” Lương Tử Nguyệt ngớ ra: “Tôi biết được chắc?”

“Sao bà lại không biết?” Tiếu Nghênh trợn mắt: “Tôi là đồng nghiệp của bà đấy nhá!”

Lương Tử Nguyệt phát hỏa: “Thế ông có biết tôi tuổi con gì không?”

“Khụ,” em trai quốc dân gãi gãi đầu: “Không biết.”

Chưa gì đã tốn mất nửa phút.

Bình luận điên cuồng “ha ha”, sự thật chứng minh, không phải do ai ngốc ai không biết diễn tả, mà là hai người này không hợp nhau tí nào.

Đội bọn họ đương nhiên lại đội sổ.

Chơi thêm vài mini game nữa, phần sau là thời gian trò chuyện giữa MC và khách mời. Mục đích chính là cho khán giả xem một số cảnh hậu trường độc quyền lúc quay phim và sau đó là tám chuyện về đoàn phim.

MC tất nhiên không bỏ qua chủ đề vừa được quan tâm nhất: “Vừa rồi cả nhà đều phát hiện ra đấy nha, phong cách đội Tô thần và Lạc Tiểu Đường không giống với các đội khác, độ ăn ý cực cao, mà quan trọng nhất chính là…” MC gãi đúng chỗ ngứa: “Bọn tôi xem chẳng hiểu gì.”

Phía dưới sân khấu và bình luận cũng hùa theo “Tôi xem cũng chẳng hiểu gì cả huhu”.

“Rất nhiều người không hiểu đó ~” MC quay sang Tô Diên: “CP Tô Đường có thể giải thích một chút không?”

Lạc Đường đánh trống trong lòng.

Làm thế nào để Tô Diên không bị bôi đen đây?

Bắt đầu chơi là cô chỉ nghĩ đến làm sao để anh đoán được, không suy xét nhiều như thế… bây giờ thì toang rồi.

Lạc Đường cầm micro trên tay định nói, nhưng người bên cạnh nhanh hơn: “Ừm, vì chúng tôi đã quen nhau từ trước khi quay phim rồi.”

MC sửng sốt, hỏi tiếp: “Là bạn bè ngoài giới hay là…?”

“Là bạn bè ngoài giới,” Tô Diên gật đầu: “Chúng tôi là bạn cùng lớp cấp 3.”

Mọi người trong trường quay ồ lên, bình luận trên mạng bùng nổ.

【 Wow đúng là trên đời này cái quái gì cũng có thể xảy ra 】

【 DM!!! Lạc Tiểu Đường và Tô thần là bạn học cấp 3??? 】

【 DM bạn học khác của hai người này đâu rồi?? Có bạn học như này mà không ra mặt lên tiếng? 】

【 Tôi cũng tò mò vl, trường tôi mà có hai người đẹp trai xinh gái như này, tôi đi học không nghỉ ngày nào 】

【 Từ từ đã, Lạc Tiểu Đường tuy có ít thông tin, nhưng mà tôi nhớ rõ cô ấy không 22 thì 23 tuổi, Tô thần 25, làm sao cùng lớp được? 】

Bình luận vừa bắt đầu nghi hoặc, MC cũng chú ý: “Tô thần, tôi nhớ là bạn hơn Tiểu Đường 2, 3 tuổi mà? Sao hai bạn lại cùng lớp?”

Lạc Đường muốn trả lời, nhưng Tô Diên đáp trước, ngắn gọn lại mang theo ý cười: “Bởi vì em ấy khá là lợi hại.”

MC: “???”

Đây không phải lần đầu tiên Tô thần tham gia 【 Ngôi sao 】, nhưng mấy lần trước anh tới toàn ngồi yên một chỗ, trưng lên bộ mặt “Đừng có dại mà động vào tôi, tôi không muốn nói chuyện, các người đừng có cue tôi”, chơi trò chơi cũng rất… Cho nên mới được phong cho danh hiệu “Hố đen trò chơi”.

Lần này không chỉ chơi trò chơi thắng hết, hợp tác cực kỳ ăn ý, mà còn bắt đầu giành trả lời???

MC còn đang tưởng Tô thần bị người khác nhập hồn, Tô Diên lại nói: “Em ấy nhảy lớp.”

MC lúc này mới “Ồ” một cái thật dài, tỏ vẻ đã hiểu.

Tiếp theo là màn mọi người sôi nổi treu ghẹo Lạc Tiểu Đường, tự giễu mình học dốt chết đi được, muốn trải nghiệm cảm giác được nhảy lớp.

Đoạn nhạc đệm này qua đi, chương trình trở lại đúng hướng.

Thực ra vấn đề này ban đầu không nằm trong phạm vi chương trình, nhưng hàng chục nghìn tin nhắn khán giả gửi về đều xoay quanh Tô Diên và Lạc Tiểu Đường, không thể bỏ qua được. Vì vậy, trong giờ giải lao, tổ đạo diễn đã thông báo ngắn gọn cho MC, bề ngoài là tám chuyện tầm phào, tránh những điểm nhạy cảm để không tạo ra tin đồn.

Tô Diên là ai cơ chứ?

Nếu tin đồn bùng lên, trang web của Rainbow Channel chắn chắn sẽ bị Hỏa Diễm làm cho tê liệt.

Thế nên, dù khán giả có nhắn tin hay kích động đến mức nào nữa, đội ngũ chương trình cũng sẽ không đào quá sâu chuyện này, hoàn thành toàn bộ chương trình theo đúng phong cách gameshow.

Quần áo là của nghệ sĩ nên cũng không cần tẩy trang, thay đồ. Mọi người cùng nhau đi thang máy xuống bãi đậu xe dưới tầng hầm, mấy anh chàng cô nàng trên sân khấu phải kiềm chế, đến lúc xuống dưới thì vô cùng náo nhiệt. “Bữa ăn khuya” cãi cọ không ngừng, ồn ào cả quãng đường.

Lạc Đường cố ý đi chậm song song với Tô Diên.

Lạc Đường suy nghĩ hồi lâu những vẫn chưa biết nói gì. Cô vẫn xấu hổ khi đối diện với Tô Diên, trong đầu cứ hiện lên hình ảnh anh đoán hai câu thành ngữ kia.

Cuối cùng vẫn là Tô Diên mở miệng trước: “Ngày mai em có đi không?”

“Ngày mai ạ?” Lạc Đường nghi hoặc: “Ngày mai đi đâu ạ?”

“… Đêm hội phim truyền hình, tiệc tối.”

“Em ấy ạ?” Lạc Đường chỉ vào chính mình: “Em cũng được đi ấy ạ?

“…” Nhìn vẻ mặt ngây ngô của cô, Tô Diên hơi buồn cười: “Ừ, sáu người hôm nay cũng sẽ đi. Trình Tranh không nói với em à?”

Lạc Đường nghĩ nghĩ: “Máy bay của em về muộn nửa ngày, vừa về là đến đây ngay, chắc là cô ấy chưa kịp nói ạ.”

“Lần này không giống tiệc khai máy hôm trước, long trọng hơn một chút, cần phải đi thảm đỏ.” Tô Diên giải thích một chút, dừng lại: “Chắc là em sẽ đi với anh.”

Lạc Đường đột ngột dừng bước: “Dạ?”

Sao cô với anh lại đi cùng nhau? Lạc Tiểu Đường đi thảm đỏ cùng Tô Diên?

Gì thế này?

Tô Diên cũng dừng lại.

Vừa ghi hình xong nhưng anh trông không mệt mỏi chút nào, ngược lại, ánh mắt còn có vẻ thư thái nhẹ nhàng.

“Bởi vì chỉ có thể đi cùng người trong đoàn phim, phụ thuộc vào kết quả bình chọn trực tuyến.” Tô Diên giải thích: “Có thể là ba cặp trong chương trình tối nay sẽ không đổi.”

Cư dân mạng vừa mới nhìn mấy người cùng chung khung hình, quá nửa sẽ duy trì cảm giác chờ mong này.

Hơn nữa —–

Trước khi hết hạn, anh cũng sẽ bình chọn vài trăm phiếu.



Mười phút sau, xe bảo mẫu rời khỏi tầng hầm Rainbow Channel.

“Ngày mai đi thảm đỏ Đêm hội phim truyền hình; ngày kia có radio muốn phỏng vấn, nhưng lúc cậu ở nước ngoài không trả lời tin tức cho tớ, nên tớ từ chồi luôn rồi; còn ngày sau nữa…”

“Oa,” nhìn Trình Tranh nghiêm túc báo cáo lịch trình, Lạc Đường cảm thấy mới lạ: “Tớ cũng có lịch trình như ai luôn!”

Trình Tranh nhìn cô buồn cười: “Nếu cậu muốn, thì đã bận vắt chân lên cổ từ lâu rồi.” Trời mới biết, cuối tuần rồi cô đã từ chối bao nhiêu cái quảng cáo.

Lạc Đường xua tay: “Quên đi, tớ còn phải vẽ, không có thời gian.”

“Chương trình tối nay tớ đã xem live stream lúc trên xe rồi.” Trình Tranh đột nhiên nhắc đến: “Tự nhiên cảm thấy Tô thần thực sự là một người đàn ông tốt đấy.”

“???” Lạc Đường bất ngờ: “Nói gì vậy bà?”

“Mấy vấn đề kia nhìn thì không có gì quan trọng, cũng không có gì để người ta mơ tưởng.” Trình Tranh nghiêm túc nói: “Nhưng nếu lúc MC hỏi hai câu đấy, cậu mà hăng hái trả lời, chắc chắn sẽ bị chửi là bú fame.”

Địa vị hai người chênh lệch rất nhiều, Lạc Tiểu Đường mà ham hố công khai quan hệ, Tô Diên không nói gì, trong mắt công chúng sẽ biến thành cô dựa hơi Tô Diên để nổi.

Nhưng bây giờ Tô Diên giành trả lời trước, còn khen cô, Lạc Tiểu Đường ngồi ngoan ngoãn mọi người sẽ không thể soi mói được gì.

Lạc Đường hoàn toàn không nghĩ sâu xa như vậy: “…Nghiêm trọng thế à?”

Cô nghĩ chỉ là hai câu hỏi bình thường thôi, lúc Tô Diên giành trả lời, cô còn thấy hơi kỳ kỳ.

Hóa ra là do vậy..

“Chuyện này trước kia không phải là chưa xảy ra, nhà gái cũng vì chuyện tương tự như này mà bị chửi lên bờ xuống ruộng.” Trình Tranh thở dài: “Không thì nghĩ sao tớ biết được?”

“…”

Lạc Đường nhìn ra cửa sổ, trong đầu hiện lên câu anh nói trước khi lên xe.

“Lạc Đường.” Tô Diên gọi hẳn tên cô.

Đôi đồng tử của anh càng sâu hơn trong khung cảnh đêm tối mờ mịt, khuôn mặt tuấn tú nhàn nhạt ý cười: “Anh tham gia rất nhiều gameshow, nhưng đây là lần vui nhất.”

Âm thanh rất nhẹ, nhưng lại nặng nề đạp vào lòng cô.

Trong khoảnh khắc, cô đột nhiên đau lòng không thể hiểu.

_

“Đêm hội phim truyền hình” được tổ chức mỗi năm hai lần, một lần giữa năm và một lần vào cuối năm, cơ bản, những người được mời đều là diễn viên chính và các vai quan trọng của phim trong nửa đầu và nửa cuối năm – đúng là bộ sưu tập tinh vân.

So với tiệc khai máy Lạc Đường tham gia trước kia long trọng hơn nhiều.

Yến hội cử hành vào buổi tối, trưa ăn cơm xong, Trình Tranh đến trước bốn, năm tiếng để xem tạo hình của cô.

Nhà họ Lạc chỉ có Lạc Đường và người giúp việc, Lạc Đường đưa cô đến thẳng phòng để quần áo.

“Mấy lễ phục ở đây đều là đồ ít tớ khi động tới, mặc hai lần cũng là quay cảnh khiêu vũ với đi sinh nhật anh An Hành.” Lạc Đường dẫn đường, giọng nói hơi kích động: “Hôm nay phải tận dụng hết sức mới được.”

Trình Tranh cười nắm bả vai cô: “Vâng, công chúa điện hạ, nhanh nhanh giúp nô tì mở mang tầm mắt.”

Cửa phòng để quần áo và biệt thự họ Lạc có cùng phong cách thiết kế, phong cách châu Âu, màu trắng ngà, nhìn cực kỳ sang trọng. Lạc Đường đẩy cửa đi vào, duỗi tay chỉ vào một hướng: “Đó, ở đây hết á.”

Trình Tranh dù gì cũng là người lăn lộn trong showbiz vài năm, nhưng mà nhìn chỗ quần áo ở đây, cô như muốn mù luôn, nhắm mắt, hít sâu một hơi.

Má, toàn mùi tiền… Thơm ghê!

Lạc Đường sờ soạng chọn lựa trong gian váy, chọn được một chiếc váy lụa mỏng, màu bạc trắng gradient dài đến đầu gối.

Trình Tranh giật giật trán.

Đây là chiếc váy đảm nhận vị trí kết màn trong bộ sưu tập quý của Dior.

“… Cậu mà mặc cái này, chẳng khác gì chiếu cáo thiên hạ ‘Bối cảnh của bản công chúa là gì, các ngươi có muốn điều tra một chút không?’.”

“…” Lạc Đường đang ướm váy lên người, nghe vậy trợn mắt: “Lố vừa thôi má.”

Cuối cùng, Lạc Đường chọn một chiếc váy đen tuy không rõ giá cả nhưng cả màu sắc và màu dáng đều không nổi bật chút nào.

Chiếc váy này còn phải được Trình Tranh xem qua rồi nói “Chắc cái này được” thì mới được chính thức diện lên người. Cô thay xong, lại thấy Trình Tranh thở dài.

Trình Tranh không ngờ.

Cô nàng không ngờ chiếc váy đen vừa nãy lọt thỏm trong tủ váy sáng long lanh được cô bé này mặc lên người, lại tỏa sáng rực rỡ như vậy.

Lạc Đường bình thường không thích hoạt động ngoài trời, làn da trên người trắng nõn, mịn màng, vẻ ngoài xinh đẹp, lại còn có thần thái. Loại thần thái mà nhất cử nhất động đều có thể làm nao lòng người.

Nhìn mà muốn trở thành fan Lạc Đường.

“Thực ra thì không cần biết cái váy bao nhiêu tiền.” Trình Tranh hiểu rồi, buông tha ý nghĩ cho Lạc Đường mặc đồ đẳng cấp thấp, “Cậu là kiểu mặc túi nilon cũng đẹp.”

“…” Lạc Đường cũng không biết mình được khen gián tiếp, im lặng hai giây: “Tiểu Tranh, nếu tương lai tớ cần thuê seeding, số tiền chắc chắn rất khủng.”

Lạc Đường xách một chiếc túi tiệc tối nạm kim cương Hermès Mini Kelly, Trình Tranh định ngăn cản nhưng thấy chiếc túi quá hợp với váy nên lại thôi. Một cô tiên nhỏ xinh xắn đứng trước mặt mình như này, cô tình nguyện thỏa hiệp.

Xách! Sao lại không xách! Xách cmnl! Cho bọn họ chói mắt đến mù luôn!

……

7h tối.

Lạc Đường biết chuyện đi thảm đỏ tiệc tối, lập tức về nhà tìm nick để vote, nửa tiếng làm mới một lần, mỗi lần được khoảng 50 phiếu!

Lạc Đường cả ngày rảnh rỗi, cắn răng vote cho CP của mình và Tô Diên lên hạng 1 của CP thảm đỏ.

Nhưng mà, số vote của bọn họ tăng lên một cách đáng kinh ngạc. Không chỉ có cô nỗ lực, khán giả của 【 Ngôi sao】cũng cực kỳ hi vọng được nhìn thấy bọn họ đứng chung khung hình lần nữa.

Đứng ở khu hậu trường thảm đỏ, Lạc Đường mãn nguyện khoác tay idol.

Tô Diên chính là Tô Diên, tay Tô Diên, khác hẳn những cánh tay của bất kì ai!

Cách ha lớp quần áo nhưng vẫn có thể cảm nhận được cánh tay mạnh mẽ, rắn chắc của anh.

Giọng Tô Diên bên trái truyền đến, trầm thấp dễ nghe: “Đừng căng thẳng, anh dẫn em đi.”

“…”

Mặc dù Lạc Đường chưa đi thảm đỏ bao giờ, nhưng từ nhỏ đã tiếp xúc nhiều trường hợp như vậy, cũng không có gì căng thẳng. Cô không nói lời nào vì trong lòng còn bận tận hưởng vòng tay của idol.

Nhưng cô nhanh chóng cười cười, nhân tiện nắm tay anh chặt hơn: “Dạ.”

Nhân viên công tác tới dẫn đường, Lạc Đường bước chậm theo anh, trên mặt duy trì nụ cười tiêu chuẩn.

Truyền thông điên cuồng chụp ảnh hai người.

Ai mà ngờ, Lạc Tiểu Đường không ai thèm chụp trong tiệc khai máy, sau ba tháng ngắn ngủi, lại trở thành nhân vật đuuợc truyền thông săn đón, nữ diễn viên đầu tiên bước lên thảm đỏ cùng Tô Diên.

Đầu đề các báo đã được định sẵn.



Một phía khác của khu truyền thông, Trình Tranh nhìn cặp đôi chậm rãi đi về sau hậu trường, trong lòng vô cùng cảm khái, thầm nghĩ nếu đây là hiện trường hôn lễ thì tốt rồi.

Đang bận nghĩ xem chị em tốt của mình mặc váy công chúa nào trong đám cưới thì đẹp, bả vai đột nhiên bị người nào đó vỗ một cái.

Trình Tranh hoảng sợ nhảy dựng lên, quay đầu mới thấy là người quen.

Thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Tiểu Nhiễm, bà cũng đến à.”

Đây là đồng nghiệp cũ của cô, quan hệ tương đối tốt, cũng giống cô từ một trợ lý nhỏ đi lên thành quản lí như bây giờ.

“Tiểu Tranh! Lâu lắm không gặp!” Giọng nói cô gái nhỏ tràn đầy sức, hai người hàn huyên vài câu, đề tài lại chuyển lên người đang đi trên thảm đỏ.

Tiểu Nhiễm “Ây’ một tiếng, “Người mới của bà phát triển tốt ghê nha, nhìn xem, hôm trưóc còn là người mới hôm sau đã đi thảm đỏ cùng nam thần của tôi rồi! Xịn!”

“…”

Nhưng mà việc này chẳng dính tí đến cô.

Trình Tranh lúng ta lúng túng “Ừ” một tiếng, không trả lời.

Lạc Đường và Tô Diên đi đến trước mặt hai người, Tiểu Nhiễm đột nhiên che mặt “Wow” một cái.

Trình Tranh hoảng sợ: “Bà sao đấy?”

Tiểu Nhiễm tỉ mỉ xác nhận lại đồ trong tay Lạc Tiểu Đường, kinh ngạc đến mức mắt sắp rớt ra đến nơi: “Tiểu Tranh! Ghê thật nha! Tôi chạy gãy chân hai ngày nay mới mượn được cái kia cho nghệ sĩ nhà tôi!”

“???” Trình Tranh không hiểu: “Hả? Bà nói cái gì cơ?”

“Bà còn phải khiêm tốn với tôi làm gì!” Tiểu Nhiễm nắm đau cả cánh tay cô: “Bà còn mượn được cả Hermes Kelly nạm kim cương cho sao nhỏ nhà bà à??? Giá gốc hơn 200 000 tệ! Nhìn là biết hàng thật! Chị em, ghê thật đấy!”

Trình Tranh: “…”

Cái này, má nó…

Đíu liên liên quan mẹ gì đến cô:)

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi