INTERPOL PHẦN 2 – TAM GIÁC BÍ ẨN



Những con số chạy liên tục và dừng lại ở số 43, thang máy mở ra, chàng trai sải bước dọc hành lang vắng tanh, Nơi này luôn thiếu hơi người, nhưng anh đã quen khi trở về đây sau mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ.
Là người châu Á, anh có một vóc dáng cao, cân đối, mái tóc đen dày, đôi mắt sắc sảo và luôn nhìn mọi thứ khá nhanh và linh hoạt. Anh mang dáng dấp của một anh chàng công tử phong lưu hơn là một người luôn gần gũi với súng đạn. Và quả thật, nếu không phải là một Interpol, chắc giờ này anh đang ngồi vắt chân lên ghế, sống cuộc sống xa hoa của đại thiếu gia tập đoàn Uy Vũ.

KyO khẽ cười khi nghĩ đến cô nàng tóc vàng ban nãy anh gặp trên xe điện ngầm. Cô ả cứ nhìn anh cười và đá đưa suốt trên xe với anh. Anh cũng nhìn lại với đôi mắt tán tỉnh, rồi mặc cô nàng nhìn theo tẽn tò khi anh thản nhiên cười đùa theo một cô nàng khác. Đôi khi anh thích đùa giỡn như vậy để thoát khỏi những căng thẳng và áp lực trong công việc.
Cánh cửa nặng nề mở ra khi anh áp bàn tay trái vào hộp điện tử xác nhận. Nếu không phải là một thành viên của G6, chắc chắn sẽ không thể vượt qua cánh cửa này được. Con đại bàng lông trắc ngóc cổ dậy và rúc lên một tiếng chào anh. Nó đang đậu trên thanh ngang, chỗ ưa thích của nó trong căn phòng này do chính tay Bella làm. Lần đi Ai Cập này Bella và Shin đã để Arrow ở nhà và mang Alex theo. Anh cười giơ tay vuốt nhẹ lên lưng nó, rồi mở cánh cửa khác thông sang phòng bên cạnh. Ở G6, phòng bên ngoài là phòng làm việc, người ngoài nhìn vào sẽ thấy nó không khác gì những văn phòng bình thường, nhưng cái khác biệt chính là căn phòng thứ hai ở bên trong nó. Mọi bí mật của G6 đều nằm ở căn phòng này.
Trong phòng lúc này điện vẫn sáng, một người đang ngồi trước màn hình vi tính vẻ chăm chú. Thấy anh vào, người đó ngước mắt lên, thoáng ngạc nhiên rồi cười:

- Sao nửa đêm rồi còn đến văn phòng vậy KyO?
Người hỏi anh là Commet, trưởng đội điều tra G6, người luôn ngồi ở trong căn phòng này để tiếp nhận thông tin và truyền lệnh nếu cần.
- Cũng gần sáng rồi còn gì.- KyO ngồi phịch xuống ghế- Tôi chán ngấy cứ ngồi ở nhà nghỉ ngơi rồi.
- Đằng nào thì sáng ra cậu cũng nhận nhiệm vụ mới mà.- Commet cười- Biết vụ gì chưa?


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi