Chương 12: Huấn luyện đặc biệt.
“Hàn chưởng môn xác định là muốn cùng bản tọa luận bàn?”
“Xác định”
“Ai nha! Thật phiền phức!” Vương Nhất Tự gãi đầu
“Luận bàn mà không có giao kèo, thực bản tọa không thấy hứng thú cho lắm”
“Vương chưởng môn muốn thế nào?” Hàn Bá Lâm nhíu mày.
“Bản tọa cùng Hàn chưởng môn một trận phân thắng thua. Nếu bản tọa may mắn thắng được Hàn chưởng môn, Hàn chưởng môn sẽ thua 1 triệu kim tệ” Vương Nhất Tự nói.
“Nếu như ta thắng?” Hàn Bá Lâm gằn giọng.
“Tùy Hàn chưởng môn xử lý” Vương Nhất Tự dửng dưng.
Đám người trên khán đài một mặt im lặng. Nhìn thấy đệ tử bị ngược, Hàn chưởng môn vẫn là muốn tìm cái chết?
“Được” Hàn Bá Lâm chấp nhận
“Vương chưởng môn muốn luận bàn bằng quyền cước hay binh khí?”
“Bản tọa trước giờ không quen xài binh khí. Cứ là quyền cước vậy”
Nói đoạn, cả hai tiến lên Lôi đài.
“Hàn chưởng môn, Lôi đài hơi bề bộn, ngươi cẩn thận chút” Vương Nhất Tự nhắc nhở.
“...”
Hàn Bá Lâm lập tức bộc lộ ra khí tức, vận dụng toàn lực, thi triển võ công.
“Bàng Long Đại Nhược chưởng”
Một chưởng đánh ra, mang theo bàng bạc uy áp, hướng Vương Nhất Tự lao tới.
“Là Đỉnh phong Võ Tông” một Võ tu lên tiếng.
Hàn Bá Lâm là muốn đánh nhanh thắng nhanh, nên khi vừa bắt đầu liền thi triển võ học tâm đắc nhất.
Hắn là muốn đem Vương Nhất Tự ngược chết đi sống lại.
“Chưởng môn cẩn thận” Thiên Tuyết cùng Mẫn Nhi lo lắng.
Vừa lúc chưởng ấn sắp chạm vào người, Vương Nhất Tự mỉm cười, liền vận thân pháp né tránh một cách dễ dàng.
Xoát. Xoát. Xoát...
Hàn Bá Lâm liên tục thi triển chưởng pháp hướng về Vương Nhất Tự mà đánh, nhưng đều là đánh vào không khí.
Thập phút sau, liên tục vận dụng khí lực để thi triển chưởng ấn, đều là không chạm được vào tay áo Vương Nhất Tự, Hàn Bá Lâm dần thấm mệt, khí lực cũng tiêu hao không ít.
Hừ... hừ... hắn thở gấp.
“Vương chưởng môn. Đừng có lẩn trốn mãi như vậy”
“Nếu đã vậy. Bản tọa sẽ cho Hàn chưởng môn nếm thử tâm pháp võ học trấn phái của Thương Sơn phái”
Chúng đệ tử nghe chưởng môn nhắc đến võ học trấn phái, hai con mắt đều hiện lên sáng rực, chăm chú chăm chú.
Hàn Bá Lâm lại một chưởng quăng tới Vương Nhất Tự.
Nhưng vào lúc này, Vương Nhất Tự biến mất, giây lát xuất hiện phía sau Hàn Bá Lâm.
Hắn vận khí lực vào hai ngón tay, cúi thấp người hô lớn.
“Đại Lực Kim Cang chỉ. Ngàn Năm Đau Đớn”
Trên thân thể con người có nhiều tử huyệt, như là Thái dương, Đan điền.
Trong chiến đấu, nếu như nắm rõ huyệt vị thì chỉ cần một chiêu là có thể kết thúc.
Một chỉ này của Vương Nhất Tự cũng là nhắm vào tử huyệt, nhưng là ở....giữa mông.
Bành!
Hàn Bá Lâm bị đánh bay ra xa ba bốn thước. Nằm sấp, mông chổng lên trời, hai tay ôm lấy mông, gương mặt thống khổ, méo mó dị dạng.
Tất cả người chứng kiến, đều rùng mình hai ba phát, trong người dâng lên một cảm giác thốn không tả được.
Đám đệ tử cũng mắt chữ O mồm chữ A.
Gì mà tâm pháp võ học trấn phái? Đây là đánh lén, là bỉ ổi, là tà môn.... Đám Võ tu trên khán đài trong lòng gào thét lên.
“Hàn chưởng môn. Đã nhường” Vương Nhất Tự ôm quyền.
Sau giây lát định thần, chúng đệ tử lại nhau nhau lên.
“Chưởng môn uy vũ”
“Chưởng môn uy vũ”
“Ting! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ Tinh Anh: đánh bại Tinh Vẫn phái.
Phần thưởng: nhận được Cơ Nhục Tố Tạo Phòng x1.
Thân Pháp Tố Tạo Phòng x1.
Tụ Khí Trận Đồ Tường x1.
Phần thưởng tự động chuyển vào không gian giới trữ đồ”
“Ting! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ Tinh Anh. Nhân được 50.000 điểm cống hiến. 200 điểm Thành tựu.
- Điểm cống hiến hiện tại: 713 triệu.
- Điểm thành tựu hiện tại: 200/1000.”
Hệ thống thông báo.
Hai ngày sau.
Tin tức lan truyền khắp Thanh Dương quận.
“Nhất cái Thập lưu môn phái đem Bát lưu môn phái ngược nam bắc nhìn không ra?”
“Ta nghe nói là Tinh Vẫn phái và Thương Sơn phái”
“Đệ tử nội môn của Thương Sơn phái một kiếm chém ba trưởng lão của Tinh Vẫn phái bất tỉnh nhân sự”
“Chắc là không có chuyện đó đâu”
“Ta còn nghe nói, Chưởng môn Tinh Vẫn phái cũng là bị người ngược cho đứng lên không được”
“Tinh Vẫn phái đúng là cắm thật sâu a”
Ngồi bên trong Đại điện, Vương Nhất Tự hai chân bắt chéo dựa vào Chưởng môn tọa, gương mặt hiện lên thống khoái.
Vừa được tiền, vừa được Linh thạch, lại được quảng cáo danh tiếng miễn phí.
Thoải mái.
Siêu thoải mái.
“Thiên Tuyết” Vương Nhất Tự truyền âm.
Đi vào trong, Thiên Tuyết cúi người “Chưởng môn cho gọi”
“Ngươi triệu tập chúng đệ tử. Bản tọa có việc”
Giây lát sau, tất cả đệ tử tập trung ở Diễn võ tràng.
Vương Nhất Tự đi ra, ung dung đạo mạo.
Ba!
“Bản tọa có vài việc cần thông báo!”
Chúng đệ tử im lặng, chăm chú lắng nghe.
“Lúc trước, Tinh Vẫn phái đến phái ta kiếm chuyện, đối với cách ứng xử của các ngươi bản tọa rất hài lòng, vì thế sẽ ban thưởng cho toàn bộ các ngươi mỗi người 10 vạn Linh thạch”
Vương Nhất Tự lấy ra không gian giới chỉ đặt lên bàn bên cạnh, nơi Thiên Tuyết đang ngồi.
Sau đó lấy ra thêm một không gian giới chỉ khác.
“Ở đây bản tọa có hai loại tâm pháp: một là Dịch Cân Kinh dùng để tu luyện thân thể, rèn luyện xương cốt, hai là Lăng Ba Vi Bộ, dùng cho tu luyện thân pháp. Các ngươi mỗi người hai quyển, lấy đi mà rèn luyện”
Đám đệ tử nhao nhao, ánh mắt sáng rực.
Tu La chưởng ấn là tâm pháp nhập môn, mấy ngày qua bọn hắn đều chuyên tâm luyện tập, cảm thấy nội lực tăng lên rất nhiều, đã nhận biết đó là một loại chưởng ấn không tầm thường.
Nay Chưởng môn lại cho thêm hai loại này bí tịch càng khiến bọn hắn sắp không kìm được.
Bọn hắn trước giờ đều là ở Phân đà Ma Thần tông tu luyện, mang tiếng là phân đà của Nhị lưu Tà tông, nhưng thực chất tài nguyên lẫn võ học bọn chúng chung quy nhận không là bao.
Bây giờ gia nhập Thương Sơn phái, một Thập lưu môn phái, tài nguyên, võ học lại đối với bọn chúng ngập mặt, làm sao không hưng phấn cho được.
Bọn hắn thầm cảm ơn Thánh nữ đã đem bọn chúng gia nhập Thương Sơn phái, với bọn hắn bây giờ, nàng là ân nhân, là thần tiên tỷ tỷ trong lòng bọn hắn.
“E hèm!” Vương Nhất Tự gằn giọng
“Như các ngươi cũng đã biết, hai tháng sau tại Hàn Vân thành sẽ tổ chứ Môn phái Luận võ, bản tọa là định đem các ngươi đến trao dồi một chút”
Nói đoạn Vương Nhất Tự ánh mặt nghiêm lại, cao giọng quát.
“Bản tọa muốn các ngươi tại Môn phái Luận võ lần này, tranh lấy tất cả thứ hạng cao nhất, gom hết phần thưởng đem về. Các ngươi có lòng tin làm được hay không?”
“Được!” Chúng đệ tử đồng thanh hô.
“Hai tháng sau, trước ngày đăng ký, bản tọa sẽ chọn ra năm người ưu tú nhất, để tham gia tranh tài. Bản tọa hy vọng từ giờ đến lúc đó, các ngươi chăm chú luyện tập, đừng để bản tọa thất vọng”
“Đệ tử minh bạch” bọn người hô lớn.
“Thiên Tuyết sẽ thay bản tọa ban thưởng cho các ngươi. Sau đó giải tán, tiến hành tu luyện”
“Rõ”.
Vương Nhất Tự quay người, đi vào trong Đại điện “Mẫn Nhi, Thiên Cầm theo bản tọa”
Ngồi bên trong, Vương Nhất Tự nhâm nhi trà
“Mẫn Nhi, ngươi bây giờ đang là cảnh giới gì?”
Mẫn Nhi cúi đầu lí nhí “Đệ tử đang là Khai mạch mười hai đoạn”
“Không sai, không sai. Ngươi tuổi vẫn còn nhỏ, không cần gấp. Ở đây bản tọa có một viên Đan dược có thể giúp ngươi trực tiếp tăng lên Võ Đồ. Cầm lấy!”
Mẫn Nhi đi tới.
“Đa tạ chưởng môn”
“Đi thôi! Cùng các sư đệ sư muội luyện tập đi!” Vương Nhất Tự phất phất tay.
“Đệ tử cáo lui” Mẫn Nhi cúi đầu, sau đó quay người hồ hởi bước đi.
“Chưởng môn, viên Đan dược vừa nãy hẳn là cùng loại với Dan dược mà đệ tử sử dụng?” Thiên Cầm chợt hỏi.
“Ngươi phục dùng là Trung cấp cảnh giới đan. Còn Mẫn Nhi là Sơ cấp, vì cảnh giới của nha đầu đó thấp hơn ngươi rất nhiều”. Vương Nhất Tự phân trần.
Thiên Cầm thông suốt.
“Ngươi đã quen sử dụng Ỷ Thiên kiếm?”
“Đệ tử đã quen thuộc”
“Tốt a. Bản tọa ở đây có một loại Kiếm pháp. Ngươi có muốn hay không?” Vương Nhất Tự lấy ra bí tịch đưa cho Thiên Cầm.
Hàn Băng Kiếm Quyết bí tịch.
Thiên Cầm nhận lấy bí tịch, sau đó mở ra xem xem.
Ánh mắt nàng ngốc trệ, chuyển qua kinh hãi, rồi chợt lóe sáng lên.
Kiếm pháp này thuộc Băng hệ, uyên thâm không lường.
Đây không phải loại Kiếm pháp mà người bình thường có thể học được.
Một loại Kiếm pháp siêu phàm do chính Băng Kiếm chi Đế tạo ra, nếu học được, có thể giúp nàng trơ nên mạnh hơn rất nhiều.
Siêu mạnh.
“Chưởng môn. Kiếm pháp này...” Thiên Cầm ngập ngừng.
“Kiếm pháp này do chính Băng Kiếm Chi Đế sáng tạo ra. Ngươi có Ỷ Thiên kiếm, nếu lĩnh ngộ được loại này Kiếm pháp, sau này tiền đồ vô lượng”
“Băng Kiếm Chi Đế..?” nàng hoảng hốt.
Là một trong Thập Đế, được xem là Kiếm tu mạnh nhất Đại lục, ngàn năm trước đã phi thăng thượng giới.
Thiên Cầm hơi run “Đệ tử sẽ cố gắng hết mình”
“Được rồi. Cầm lấy đi tu luyện đi” Vương Nhất Tự hài lòng.
Phòng huấn luyện, Thương Sơn phái.
Vương Nhất Tự đang triển khai một trận pháp.
“Đây là loại trận pháp thế nào?” hắn hỏi.
“Tụ Khí Trận, là trận pháp giúp người sử dụng có thể hấp thu thiên địa linh khí tốc độ gấp đôi” hệ thống trả lời.
“Gấp đôi? Ảo diệu như vậy sao?” Vương Nhất Tự ngạc nhiên.
“Chủ nhân có thể thử”
Vương Nhất Tự ngồi xếp bằng ở giữ trận pháp, tập trung điều hòa khí lực, lưu chuyển nội lực.
Ào ạt! Ào ạt!
Thiên địa linh khí đột nhiên xoáy cuộn lại, bao bộc Vương Nhất Tự, sau đó đi vào trong cơ thể.
Cảm nhận được thiên địa linh khí ào ạt đi vào cơ thể, Vương Nhất Tự xuýt xoa
“Thật ảo diệu. Với loại trận pháp này, có thể giúp đệ tử bọn hắn nhanh chóng nâng cao tu vi”
Lại nói, một người muốn tu luyện, nâng cao cảnh giới, cần có rất nhiều yếu tố: Căn cốt, Võ học, Tài nguyên, Linh khí.
Trong đó, thứ yếu vẫn là Linh khí.
Hấp thụ Linh khí là hấp thụ khí tức của trời đất, giúp gia tăng đáng kể tu vi.
Linh khí có khắp đất trời, tùy nơi mật độ dày hoặc thưa thớt.
Tu vi càng cao, mức độ hấp thụ Linh khí càng thấp.
“Đồ tốt, đúng là đồ tốt” Vương Nhất Tự gật đầu, sau đó liền bố trí thêm mươi cái Tụ Khí Trận.
Gật đầu hài lòng.
Vương Nhất Tự tiếp tục lấy ra Cơ Nhục Tố Tạo phòng và Thân Pháp Tố Tạo phòng.
Nhìn hai cái lều trước mặt, Vương Nhất Tự khỏe miệng có chút giật.
“Đây là...?”
“Là hai loại huấn luyện đặc biệt. Cơ Nhục Tố Tạo phòng dùng để huấn luyện cơ bắp, gân cốt. Thân Pháp Tố Tạo phòng dùng để huấn luyện thân pháp” hệ thống giải thích
“Chủ nhân có thể thử”
“Được. Để xem là như nào.”
Vương Nhất Tự đi vào bên trong Thân Pháp Tố Tạo phòng, liền hiện ra trước mắt hắn là một căn phòng rộng rãi, trống trãi.
Hiện trước mặt là một Bảng điều khiển.
“Chủ nhân có thể lựa chọn thời gian huấn luyện bằng cách nhấn vào Bảng này”
Vương Nhất Tự liền bấm chọn một canh giờ.
“Bắt đầu huấn luyện” một âm thanh vang lên.
Vừa dứt, chợt Vương Nhất Tự cảm thấy cả người nặng trịch, bước đi từng bước khó nhọc.
“Đây là tình huống như nào?”
“Bên trong Thân Pháp Tố Tạo phòng, trọng lực sẽ được gia tăng gấp 5 lần” hệ thống giải thích
“Còn có...”
Hừ...
Vương Nhất Tự hừ lạnh một tiến “chỉ là trọng lực gấp 5, làm sao làm khó được bản tọa?”
Chợt lúc này, một cục đá bay tới.
Viu!
Vương Nhất Tự liền vận khí lực triển khai thân pháp né tránh, nhưng là...
Bốp!
Viên đá đáp thẳng mặt Vương Nhất Tự.
Máu mũi chảy ra, gương mặt hắn ngốc trệ
“Ta làm sao không vận được khí tức?”
“Trong khi huấn luyện, chủ nhân không thể vận dụng khí tức, cũng như các loại võ học”
Vương Nhất Tự khóe miệng giật giật.
“Thế khác nào phàm nhân”
“Đây chính là huấn luyện đặc biệt” hệ thống nói.
Liền sau đó, liên tục có đá bay tới.
Xí hụt. Xí hụt.
“Ta né ta né” Vương Nhất Tự hét lớn.
Bùng! Bùng!
Âm thanh truyền đến bên tai, Vương Nhất Tự cảm thấy lạnh sống lưng, rít một hơi khí lạnh, quay đầu nhìn lại.
Một cơn lốc lửa cực lớn, xoáy cuồn cuộn đang từ từ tiến về Vương Nhất Tự.
Hắn biểu lộ đặc sắc
“Lại cái gì đây?”
“Nếu không muốn bị đốt chết thì nhấc mông lên mà chạy đi” hệ thống khoái trả.
Xung quanh bốn phương tám hướng, những viên đá to bằng nấm đấm cứ lao tới liên tục, bây giờ lại thêm lốc lửa dí sau lưng.
Tình huống này....
“Aaaaaa!”
Vương Nhất Tự thét lớn, vận hết sức lực vắt chân mà chạy, dưới áp lực gấp 5 lần của trọng lực đè xuống, vừa chạy vừa né.
Viu viu viu. Bành bành bành.
“Thoải mái!” hệ thống tặc lưỡi.
Nghe được âm thanh từ Phòng huấn luyện truyền tới.
Chúng đệ tử nhao nhao tập trung lại.
“Ting! Huấn luyện hoàn tất.” Âm thanh thông báo vang lên.
Vương Nhất Tự, đầu tóc bù xù, mồ hôi như tắm, hai chân run rẫy, quần áo có vài chổ cháy xém, như vừa bước ra từ địa ngục.
Chúng đệ tử sắc mặt ngốc trệ.
“Chưởng môn. Ngươi ổn chứ?” Thiên Cầm hỏi.
“Ta.. ổn” Vương Nhất Tự gắng gượng.
Chỉ tay vào một cái lều, Trương Tấn hỏi “Chưởng môn. Đây là cái gì?”
“Đây là hai phòng huấn luyện đặc biệt. Cái này là Thân Pháp Tố Tạo phòng, giúp nâng cao nhanh chóng thân pháp, ta vừa trãi nghiệm xong...”
Vương Nhất Tự đau khổ
“ Kia là Cơ Nhục Tố Tạo phòng, giúp cải thiện nhục thân, rèn luyện gân cốt”
“Lợi hại như vậy?” Trương Tấn ngạc nhiên.
Chúng đệ tử Ồ lên một tiếng.
“Người có thể thử” chỉ tay vào Cơ Nhục Tố Tạo phòng, Vương Nhất Tự nói.
“Được! Đệ tử đi” Trương Tấn hăng hái.
Lúc này, Thiên Cầm chỉ tay “Chưởng môn, còn những trận pháp kia là...?”
“Tụ Khí Trận. Ngồi vào bên trong, vận khí tức, có thể giúp ngươi tốc độ hấp thụ Thiên địa linh khí gấp đôi”
Thiên Cầm giật mình.
Hấp thụ thiên địa linh khí tốc độ gấp đôi? Làm sao có thể?
“Chưởng môn! Đệ tử có thể thử không?” Thiên Cầm hỏi.
“Tự nhiên”
Chúng đệ tử ánh mắt dõi theo nàng.
Ngồi xuống trận pháp, Thiên Cầm vận khí tức.
Lập tức liền có cảm nhận y như Vương Nhất Tự trước đây.
“Quả... quả thực... tốc độ hấp thụ nhanh hơn hẳn” nàng khóe miệng run run.
Chúng đệ tử đôi mắt lóe sáng nhìn về Vương Nhất Tự.
“Các ngươi có thể. Một người hai canh giờ, thay phiên nhau”
“Đa tạ chưởng môn”
Nhưng vào lúc này, âm thanh thống khổ vang lên từ Cơ Nhục Tố Tạo phòng.
Trương Tấn đứng bên trong căn phòng trống trãi, bên tai nghe được tiếng thông báo.
“Bắt đầu huấn luyện”
Chợt, Trương Tấn không thể nào di chuyển thân thể, như có một áp lực tác động vào.
“Đây là tình huống thế nào?” hắn ngố trệ, cố gắng vùng vẫy.
Chợt, lít nha lít nhít chưởng ấn, quyền pháp hướng Trương Tấn lao tới.
Trương Tấn, gương mặt trở nên đặc sắc.
Thân thể bất động, lại bị quyền chưởng lao tới đánh.
Bành! Bành!....
“Aaaaaa” hắn thét lên thống khổ.
Bên ngoài, nghe được âm thanh cùng tiếng hét của Trương Tấn, Vương Nhất Tự đổ mồ hôi hột.
Đám đệ tử nhớ lại bộ dáng của chưởng môn vừa nãy sống lưng cảm thấy lành lạnh.
Một canh giờ trôi qua.
“Huấn luyện hoàn tất” âm thanh một lần nữa vang lên.
Trương Tấn xuất hiện.
Quần áo tả tơi, gương mặt trắng bệch, khóe miệng giật giật sùi bọt mép, cả người như cọng bún thiu, lết lết trường trường ra khỏi Cơ Nhục Tố Tạo phòng.
“Chưởng...chưởng môn...ta...ta... còn...sống...”
Thê thãm.
Vô cùng thê thãm.
Ực...
Đám đệ tử trông thấy thê thãm Trương Tấn, nuốt nước bọt.
Cả đám đều chung ý nghĩ.
‘Mấy cái lều này tốt nhất không nên động vào’
Hôm sau, tại Diễn võ tràng.
Bành!
Trương Tấn vận khí tức một quyền đấm vào thiết bị đo lực.
“Lực lượng phát ra so với hôm qua tăng lên 1000 cân?” Trương Tấn ngạc nhiên.
“Đây hẳn là tác dụng của Tố Tạo phòng” hắn nghĩ, đôi mắt sáng lên.
Bị ngược dở sống dở chết, nhưng nhục thân, gân cốt, lực lượng đều gia tăng đáng kể.
Đáng.
Rất là thỏa đáng.
Bọn đệ tử xung quanh cũng nhao nhao lên, đôi mắt lóe sáng.
“Đi! Chúng ta cùng đi Tố tạo phòng” bọn đệ tử hùa nhau.
“Khoan đã!” Vương Nhất Tự ngăn.
Đứng trên Đại điện lúc này, hắn cũng cảm nhận được thân thể nhẹ bổng, thân pháp rõ ràng so với hôm qua tăng lên đáng kể.
“Các ngươi tập trung lại đây” hắn ra lệnh.
Giây lát chúng đệ tử tập trung đông đủ tại Diễn võ tràng, xếp hàng ngay ngắn.
“Bản tọa đêm qua đã sắp xếp lại Phòng huấn luyện. Hiện tại Cơ Nhục Tố Tạo phòng, Thân Pháp Tố Tạo phòng, Tụ Khí Trận pháp, mỗi loại có 30 cái. Các ngươi mỗi thứ tập luyện 1 canh giờ mỗi ngày, thay phiên nhau, thời gian còn lại dùng để nghiên cứu võ học”
“Vâng” Chúng đệ tử hô lớn.
“Đi thôi!” Vương Nhất Tự phất tay.
Có được Phòng huấn luyện, chúng đệ tử càng thêm chăm chú. Duy chỉ là nam đệ tử, còn nữ đệ tử thì chỉ chọn Tụ Khí Trận, không quan tâm hai loại Tố tạo phòng kia.
Vì sao?
Vì mấy nàng kiêng kỵ thân thể chứ sao.
Dần dần, đệ tử Thương Sơn phái bắt đầu tu luyện càng thêm chính quy, hình thành nề nếp.