KẺ CHUYỂN SINH CUỐI CÙNG

Chương 57: “Chúng ta...đi thôi”

Hai tuần sau.

Đám đệ tử theo chấp hành theo thời gian tập luyện do chưởng môn đề ra, kết hợp với Địa ngục tháp, tu vi cảnh giới đã tiến bộ vượt bậc.

Lục Mẫn Nhi bây giờ đã là Lục phẩm Võ Tôn.

Triệu Thiên Tuyết và Trương Tấn là Nhất phẩm Võ Vương.

Âu Dương Kiệt là Đỉnh phong Võ Tông.

Lục Thiên Cầm thì từ Nhị phẩm Võ Vương, tăng lên Ngũ phẩm.

Tất cả đệ tử còn lại đều đạt đến Võ Tông.


Ngồi ở Đại điện, Vương Nhất Tự hài lòng vô cùng.

Chỉ trong thời gian ngắn, tất cả đệ tử đều tấn thăng cảnh giới tu vi lên vượt bậc, đây là một tin rất tốt.

“Phu quân. Chàng tâm trạng có vẻ rất tốt a” Tố Tố ngồi cạnh nói.

“Đương nhiên là tốt. Đám đệ tử chỉ trong thời gian ngắn cảnh giới gia tăng lên rất nhanh. Ta không vui sao được” Vương Nhất Tự cười nói

“Sẽ rất nhanh thôi. Ta sẽ khiến cho ba cái tông môn kia phải xóa tên” hắn gằn giọng.

“Đệ tử dù có gia tăng lực lượng cũng không thể chống lại một cái Nhị tông môn được” hệ thống thản nhiên nói.

“Nhị tông môn mạnh lắm sao?” Vương Nhất Tự hỏi.

“Ta với phu quân có thể dễ dàng quét sạch bọn chúng” Mộc Phiến La nói.

Hệ thống lắc đầu.

“Nhất, Nhị lưu tông môn, thực lực không thể nào xem thường được. Các cao tầng, trưởng lão, tông chủ, đều là những cao thủ. Muốn đánh nhau với một Nhị lưu tông môn, không có thương vong là chuyện không tưởng. Trừ phi...”

“Trừ phi thế nào?” Vương Nhất Tự nhíu mày hỏi.

“Trừ phi Tố Tố phu nhân giúp sức” hệ thống nói.

“Ta...?” Tố Tố ngạc nhiên.

“Đúng vậy. Tố Tố phu nhân là chủ nhân của Thiên Ma Cầm, nếu như người có thể thi triển được màn chắn hộ giáp lên tất cả đệ tử, lúc đó sẽ không cần phải lo nữa”

“Đúng là ta có thể triển khai màn chắn hộ giáp lên cả ngàn người, nhưng hiện tại, tu vi cảnh giới thực không cho phép làm điều đó” Tố Tố nói.

“Chẳng phải đã có Cưu môn Địa ngục tháp hay sao? Chỉ cần cùng chủ nhân khiêu chiến boss trong tháp, việc gia tăng cảnh giới sẽ rất nhanh chóng” hệ thống gợi ý.

“Ý này....” Tố Tố suy nghĩ “Ta chưa từng nghĩ tới...”

“Với tu vi cảnh giới của chủ nhân, khiêu chiến boss cũng là rất dễ dàng. Ta nghĩ là nên thử” hệ thống nói.

“Được. Chúng ta cùng tới Địa ngục tháp” Vương Nhất Tự quyết định.

Năm người cùng đi về phía Địa ngục tháp.


Bên ngoài tháp lúc này cũng có một vài nhóm đệ tử đang tiến vào.

Vương Nhất Tự nhìn lên bảng thông báo

‘Kỷ lục vượt tháp: tầng 36.

Nhóm thực hiện: Lục Mẫn Nhi, Triệu Thiên Tuyết, Lục Thiên Cầm, Trương Tấn, Âu Dương Kiệt’

“Ai nha. Cũng đã đến tầng 36 rồi cơ à? Để bản tọa thử xem như nào nào” Vương Nhất Tự cùng bốn phu nhân tiến vào tháp.

“Chưởng môn cùng mấy Sư nương tiến vào Địa ngục tháp rồi”

“Kỷ lục của mấy Sư tỷ chắc chắn sẽ bị phá thôi”

“Không biết là sẽ đến được tầng thứ mấy đây?”

Đám đệ tử nhao nhao lên bàn luận.


Tất cả đệ tử cũng tò mò, tới tập trung ở bên ngoài tháp.

Một canh giờ.... hai canh giờ....

Chiều tối.

Đám đệ tử chờ mòn mỏi, kẻ đứng, người ngồi.

“Chưởng môn tiến vào tháp cũng gần một ngày, sao lại còn chưa ra?” Trương Tấn nói.

Nhưng chơt lúc này, Vương Nhất Tự cùng bốn phu nhân xuất hiện, thân thể vẫn như lúc tiến vào tháp, không hề bị hư nhược như đám đệ tử.

“Đúng là cũng có một chút mệt a” Vương Nhất Tự thản nhiên nói.

“Boss toàn là bị phu quân một đòn miễu sát, thiếp còn chưa được khởi động tay chân” Mộc Phiến La phúng phính má nói.

Bảng thông báo trước tháp cũng cập nhật.

‘Kỷ lục vượt tháp: Tầng 673.

Nhóm thực hiện: Chưởng môn và bốn phu nhân’

“....” Thiên Cầm.

Đám đệ tử nhìn lên Bảng thông báo, kém chút té ngã.

“Tầng... 673?”

“Đúng là chỉ có chưởng môn là làm được”

“Kỷ lục này làm sao có thể phá đây?”

Đám đệ tử nhao nhao lên.


“Đáng lẽ sẽ còn cao hơn, tại bản tọa thấy thời gian đã trễ nên mới ngừng khiêu chiến đấy thôi. Ahahahahaa.....” Vương Nhất Tự cười lớn.

Đám đệ tử khóe miệng giật giật.


Tối hôm đó.
Phòng chưởng môn.

“Phu quân. Thiếp bây giờ có thể thi triển màn chắn hộ giáp bảo vệ tất cả đệ tử a” Tố Tố nói.

Nàng sau khi cùng phu quân khiêu chiến Địa ngục tháp, đã đạt đến Đỉnh phong Võ Hoàng, chỉ còn thiếu một bước nữa là đến Võ Thánh.

Hoa Vi Nghi và Liễu Doanh cũng là Võ Hoàng Đỉnh phong.

Chỉ có Mộc Phiến La là vẫn Võ Thánh Đỉnh phong, tuy thực lực của nàng gia tăng lên rất nhiều, nhưng không thể bước lên được Võ Đế.

Nàng cũng không vì thế mà buồn, vì Phiến La biết, muốn đạt được đến Võ Đế không phải chỉ hấp thụ Thiên địa Linh khí là được, phải trãi qua trăm ngàn cực khổ, còn phải vượt qua được Thiên phạt, mới có thể tấn thăng Võ Đế.

Lại nói, tu vi cảnh giới của Tố Tố, Vi Nghi, Liễu Doanh đã là Võ Hoàng, nhưng vì ba nàng trước nay đều không tu luyện Võ học, cũng chỉ là có khí tức của Võ Hoàng, có thể ngự thiên phi hành, làm được những điều mà Võ Hoàng có thể làm được, chỉ trừ việc thi triển Võ học tâm pháp.

Nhưng đó không phải là hạn chế của mấy nàng.

Mỗi người đều có một sở trường của riêng mình.

Trương Tố Tố là một Cầm tu.

Hoa Vi Nghi là một Trận pháp Đại sư.

Liễu Doanh thì lại là Y dược Đại sư.

Cả ba đều là đã trở nên rất mạnh đối với sở trường riêng của mình.

“Rất tốt a. Chúng ta bây giờ chỉ cần đợi Giới luật đường nữa thôi” Vương Nhất Tự hài lòng.


Muốn là có.

Sáng hôm sau, Tiểu Kha, Cốt Độc cùng Giới luật đường đệ tử, quay trở về môn phái.

Đại điện Thương Sơn phái.

“Chưởng môn.

Cửu Độc tà tông nằm ở Đông Nam cách Châu Hưng thành 50 dặm.

Bao gồm 9000 đệ tử Ngoại môn; 500 đệ tử Nội môn; Đường chủ, trưởng lão bao gồm 10 người; đứng đầu là tông chủ Càn Bất Lãnh, Võ Hoàng Cửu phẩm.

Lục Hà Quang tông môn nằm ở phía Nam cách Kinh Thế thành 100 dặm.

Bao gồm 11.000 đệ tử Ngoại môn; 700 đệ tử Nội môn; Đường chủ, trưởng lão gần 20 người; đứng đầu là Tông chủ Minh Phát Can, Võ Hoàng Bát phẩm.

Kim Thiền Nguyệt Quang tông môn nằm ở phía Nam cách Tô Châu thành 50 dặm.

Bao gồm 20.000 đệ tử Ngoại môn; 1500 đệ tử Nội môn; Đường chủ, trưởng lão gồm 20 người.; đứng đầu là Tông chủ Phương Củng Chi, Võ Thánh Ngũ phẩm”

Tiểu Kha quỳ dưới Đại điện báo cáo.

“Làm tốt lắm” Vương Nhất Tự hài lòng.

“Thiên Tuyết. Truyền lệnh của bản tọa, tất cả đệ tử vũ trang đầy đủ. Tập trung ở Diễn võ tràng” Hắn liền truyền âm cho Thiên Tuyết.

“Các ngươi cũng đi chuẩn bị đi” Vương Nhất Tự nói với Tiểu Kha và Cốt Độc.

“Bọn đệ tử lúc nào cũng sẵn sàng. Chỉ chờ chưởng môn hạ lệnh” Cốt Độc nói.

“Rất tốt. Các ngươi đi ra Diễn võ tràng tập hợp cùng các đệ tử khác đi”

“Vâng”


Hơn thập phút sau, chúng đệ tử đã tập trung đông đủ ở Diễn võ tràng, sẵn sàng đợi lệnh của Chưởng môn.

Vương Nhất Tự cùng bốn phu nhân từ Đại điện đi ra.

Hắn chắp tay sau lưng, nói lớn

“Tất cả đã sẵn sàng?”

“Sẵn sàng” Chúng đệ tử đồng thanh hô lớn.

“Tốt! Mục tiêu đầu tiên: diệt Cửu Độc tà tông. Đi thôi” Vương Nhất Tự phất tay.

Nhưng lúc này.... Hoa Vi Nghi tiến tới, giật giật tà áo của Vương Nhất Tự.

“Phu...quân không định... để bọn hắn... đi bộ đến Cửu Độc tà tông...đấy chứ?”

“Cũng chỉ có cách đi bộ thôi. Làm gì còn cách nào khác” Vương Nhất Tự trả lời.

“Phu quân... chỉ cần trong đám đệ tử... có người từng đến Cửu Độc tà tông... thiếp chỉ cần... đọc tâm trí hắn... sau đó có thể.... dịch chuyển tất cả mọi người đến đó” Hoa Vi Nghi nói.

“Thật? Thật là có thể?” Vương Nhất Tự ngạc nhiên.

Hoa Vi Nghi gật đầu.

“Tốt a. Tiểu Kha, ngươi đến đây” Vương Nhất Tự ngoắc tay về phía Tiểu Kha.

Tiểu Kha đi lên Đại điện.

“Ngươi đứng yên đó để Sư nương đọc tâm trí” Vương Nhất Tự nói.

“Vâng” Tiểu Kha gật đầu.

Hoa Vi Nghi đặt hai ngón tay lên trán nha đầu, nhắm mắt lại.

Một, hai phút sau, nàng ngưng lại.

Quay người về phía chúng đệ tử.

Liền thi triển một Trận pháp dịch chuyển quy mô cực lớn.


Một vòng tròn trận pháp xuất hiện dưới chân tất cả nhưng người đứng ở Diễn võ tràng, bao gồm cả Vương Nhất Tự và mấy phu nhân.

“Chúng ta...đi thôi” nàng nhỏ nhẹ nói.

Đám người liền lập tức biến mất vào trong hư vô.


Trong giây lát, tất cả người của Thương Sơn phái được dịch chuyển đến trước cổng Sơn môn của Cửu Độc tà tông.

Đám đệ tử ngơ ngác nhìn xung quanh.

Là Trận pháp dịch chuyển của Vi Nghi Sư nương?

Làm sao trong một tích tắc có thể dịch chuyển hơn ngàn người đến một nơi cách rất xa Thương Sơn phái?

Vi Nghi Sư nương thường ngày tính tình nhút nhát, hay ngại ngùng, lại là một cao thủ Trận pháp...

Trận dịch chuyển vừa rồi thậm chí đến những Đại sư trận pháp lâu năm cũng không thể nào thực hiện được....

Đám đệ tử trong lòng xôn xao.

“Tất cả tập trung”

Vương Nhất Tự tiến lên phía trước nói lớn

“Đây là cuộc chiến đầu tiên của phần lớn mọi người có mặt tại đây. Nghe bản tọa nói cho rõ”

Vương Nhất Tự ánh mắt nghiêm nghị, chỉ thẳng lên Cửu Độc tà tông nói

“San bằng Cửu Độc tà tông cho bản tọa. Nghiêm cấm bất cứ ai bỏ mạng lại!”

“Rõ!”

Đám đệ tử hô lớn, đồng loạt lấy ra Tử Liên kiếm, Hộ Sơn Thuẫn.

Trương Tấn cùng Âu Dương Kiệt đi lên phía trước đội hình, lấy ra RPG và GatlingGun, nạp Tinh hạch sẵn sàng.

Lục Thiên Cầm cũng lấy ra Ỷ Thiên kiếm từ không gian giới chỉ.

Trên các cây cao xung quanh Sơn môn Cửu Độc tà tông, đám Giới luật đường cũng âm thầm ẩn thân, mỗi người đều sẵn sàng khẩu AWM trên tay, tầm quan sát bao quát rộng khắp xung quanh.

Trương Tố Tố ngồi xuống chiếc bàn đã được sắp xếp sẵn, lấy ra Thiên Ma Cầm, xung quanh nàng là mười đệ tử đứng bảo vệ.

Hoa Vi Nghi cũng đứng cạnh nàng.

Tinh! Tinh!

Ngón tay Tố Tố lướt trên dây đàn.

Liền lập tức, ngàn đệ tử Thương Sơn phái thân thể được bao quanh bởi một lớp màn chắn hộ giáp.

Không những vậy, tinh thần của bọn hắn cũng được nâng cao lên.

Thật vi diệu.

Đám đệ tử lại một lần nữa ngạc nhiên vì Sư nương của mình.

Một người là Đại sư Trận pháp. Một người là Cầm tu Đại sư.

Còn có....

“Tiểu Mãng ra đây nào!”

Liễu Doanh hô lớn, nàng cũng không muốn thua kém mấy tỷ tỷ.

Một con Cóc màu vàng đồng khổng lồ xuất hiện.

Nàng liền nhảy lên, đứng trên đầu nó ra lệnh.

“Tiểu Mãng! Cường hóa thân thể!”

Tiểu Mãng rung lắc thân thể, kêu ộp ộp, sau đó toàn thân liền phát ra một luồng hào quang màu đỏ.

Luồng hào quang lan đến vây lấy chúng đệ tử sau đó nhập vào từng người.

Đây là?

Cảm giác gì thế này?

Chúng đệ tử cảm thấy nhục thân, cơ bắp, gân cốt của mình đều được tăng cường rất nhiều, sức lực trở nên cực kì xung mãng.

Thật... thật không hổ là Y dược Đại sư...

Chúng đệ tử trở nên sùng bái mấy Sư nương của chúng.

Người thì xinh đẹp như tiên, khả năng, thực lực cũng là đứng trên vạn người a.

“A Kiệt! Pha nát cái Sơn môn đó cho bản tọa” Vương Nhất Tự ra lệnh.

Âu Dương Kiệt vác RPG lên vai, ngắm thẳng phía Sơn môn.

Đùng! Ầm Ầm...

Một âm thanh chói tai vang lên.

Cả Cửu Độc tà tông rung chuyển.

Cổng Sơn môn trong tích tắc bị phá nát thành gạch vụn.

“Tiến vào trong”

Vương Nhất Tự bước vào Diễn võ tràng.


Ngồi trong Đại điện, Càn tông chủ cùng các trưởng lão, cao tầng đang bàn chuyện về Linh thạch khoáng mạch xuất hiện ở Tàng Viêm cốc, bất chợt nghe thấy âm thanh kinh người vang lên, liền chạy ra Đại điện xem.

Tất cả đệ tử của Cửu Độc tà tông cũng ào ra.

Cả hai bên nhìn nhau.


Càn tông chủ nhìn thấy Cổng Sơn môn bị phá nát, trước Diễn võ tràng tập trung ngàn người xa lạ, liền cả giận quát lớn.

“Người đến là ai?”

“Thất lưu môn phái, Thương Sơn phái” Vương Nhất Tự nói.

“Thất lưu môn? Đám các ngươi dám đến Cửu Độc tông ta gây sự, còn phá nát Sơn môn, thực là muốn chết!”

Càn tông chủ giận dữ bộc phát ra tu vi đè nén xuống đám người, ra lệnh cho đệ tử cùng các trưởng lão

“Giết cho ta”

“Tất cả, lên!” Vương Nhất Tự hô lớn.

Đám đệ tử Thương Sơn phái cùng đệ tử Cửu Độc phái lao vào nhau.

Mười tên trưởng lão cũng bộc phát ra khí tức lao đến.

“Đối thủ của các ngươi là ta” Phiến La bộc lộ ra khí tức nói lớn.

Đám trưởng lão gương mặt liền trở nên ngưng trọng khi cảm nhận được khí tức của Mộc Phiến La.

Rẹt....

Đầu của một tên trưởng lão lập tức bị cắt đứt, thân thể đổ sụp xuống đất, máu còn chưa kịp phún ra.

“Còn ngơ ngác như thế sẽ nhanh chết lắm đấy” Phiến La hiện lên một nụ cười tà ác.

Đám trưởng lão Cửu Độc tông cảm thấy sống lưng có một luồng khí lạnh chạy dọc.

Đám đệ tử của Cửu Độc tông tuy số lượng nhiều hơn đệ tử của Thương Sơn phái, nhưng cũng là bị nghiền ép một cách không thể chống cự.

Lục Thiên Cầm liên tục thi triển Hàn Băng Kiếm Quyết, một chiêu hạ trăm tên.

Mẫn Nhi, Thiên Tuyết, cũng không hề chịu thua kém.

Nhưng người sát sinh nhiều nhất không phải là Thiên Cầm mà là... Trương Tấn.

Hắn chỉ đứng một chổ, cầm Gatling Gun mà xả đạn.

Dưới làn đạn phun ra mỗi giây vài chục phát.

Xác chết của đệ tử Cửu Độc tông ngã ra như rạ.

Máu tươi chảy thành sông.

“Ahahaha....đến đây mà lãnh sẹo này” Trương Tấn cười lớn.

Đệ tử Giới luật đường ở phía ngoài cũng nổ súng liên tục.

Chúng đệ tử khác của Thương Sơn phái cũng lao lên như vũ bão.

Bọn hắn vừa được buff màn chắn hộ giáp, lại được cường hóa thân thể, vốn không hề sợ cái đám Độc tông kia.

Nhìn thấy đệ tử cùng các trưởng lão lần lượt lần lượt từng người ngã xuống, Càn tông chủ gân xanh nổi lên trên trán, liền thi triển chưởng pháp, bộc phát tất cả khí tức, lao đến Vương Nhất Tự.

“Cửu Độc miên chưởng”

“Chết đi!” Càn tông chủ hét lớn.

“Ánh sáng đom đóm lại muốn tranh với ánh trăng?”

Vương Nhất Tự thản nhiên nói.

Sau đó vận chưởng pháp đánh tới.

Bành!

Hai chưởng pháp va chạm.

Càn tông chủ bị đánh văng ra xa, đập vào bậc thang phía dưới Đại điện.

Thân thể bị nội thương nghiêm trọng, miệng phun máu.

“Rốt...rốt cuộc...Cửu Độc....tông ta... đã đắc...tội...gì...đến bọn ngươi...?”

Vương Nhất Tự xuất hiện trước mặt hắn, lạnh lùng nói

“Xuống Hoàng Tuyền mà tìm hiểu lý do”

Bành!

Một cước đạp thẳng mặt Càn tông chủ, nhấn đầu hắn lún xuống thềm đá.

Thân thể Càn tông chủ giật giật vài cái, sau đó bất động, mệnh khí đã không còn.

“Toàn giết cho bản tọa” Vương Nhất Tự quay lại đám đệ tử nói lớn.

Chỉ hơn thập phút, tất cả người của Cửu Độc tông không một ai còn sống sót.

Xác chết chất đầy trước Diễn võ tràng.

Hơn ngàn đệ tử Thương Sơn phái đứng đó, y phục loang lỗ máu tươi.

Vương Nhất Tự dùng máu viết mấy chữ trên bức tường ngay tại Đại điện

‘Động đến Thương Sơn phái ta, là ai cũng giết!’

Hắn sau đó ra lệnh cho đệ tử tập trung lại.

Hoa Vi Nghi một lần nữa triệu hồi Trận pháp dịch chuyển.

Điểm đến ‘Hà Quang Lục tông môn’

Đám đệ tử Thương Sơn phái hầm hầm cơn giận, phía dưới chân hiện lên vòng tròn trận pháp.

“Giết sư đệ của bọn ta, dù là ai cũng phải chết!”

“Chúng ta đi thôi” Vương Nhất Tự nói lớn.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi