KẺ CHUYỂN SINH CUỐI CÙNG

Chương 73: Anh tài Luận võ.

Đêm đó, Thương Sơn phái mở tiệc linh đình để chúc mừng.

“Sư đệ”

Trương Tấn cầm hai vò rượu đi đến chổ Âu Dương Kiệt

“Có dám cùng ta bàn luận?”

“Sư huynh, tửu lượng ta không được tốt a”

Âu Dương Kiệt nghiêm tốn nói.

“Hahaha...hay là ta nhường đệ ba chén trước? Sao nào? Không phải đệ sợ thua đấy chứ?”

“Ta...” Âu Dương Kiệt nhíu mày.

“Sư đệ... đánh gục hắn cho ta!”

Thiên Cầm ngồi đối diện lạnh lẽo nói.

“Được! Sư huynh, tới nào”

Âu Dương Kiệt ánh mắt đầy tự tin nói.

“Khá lắm. Để sư huynh xem xem tửu lượng sư đệ ngươi như nào. Tới”

Mẫn Nhi hai tay chống cằm, nhìn đám sư đệ (muội) uống rượu.

Nàng cũng muốn thử uống rượu, nhưng vì tuổi còn nhỏ, chưởng môn không cho phép.

“Ta cũng muốn uống rượu như bọn hắn a”

“Sư tỷ, ngươi đợi khi nào lớn hơn một chút là có thể như bọn hắn rồi” Thiên Tuyết ngồi cạnh, vừa gắp thức ăn vừa nói.

Xùy...

Mẫn Nhi thở ra một cái.

“À phải rồi. Long đường chủ, người kể chuyện Long tộc đi, đệ tử muốn nghe”

Mẫn Nhi quay về phía Long Hân Di nói.

“Đệ tử cũng muốn nghe” Thiên Tuyết nói.

“Đệ tử...”

“Cả đệ tử...”

Cả đám mười mấy nữ đệ tử vây quanh Long Hân Di.

“Được rồi. Ngồi xuống đi. Để ta kể cho các ngươi nghe...” Long Hân Di chậm rãi nói.

Đám đệ tử bỏ xuống những nhọc nhằn, căng thẳng hằng ngày khi tu luyện, cùng nhau ăn uống, vui chơi cho đến tận khuya.

Vương Nhất Tự vì lý do vừa bị trọng thương cần phải nghỉ ngơi, nên không tham gia cũng bọn đệ tử được.

Năm vị phu nhân cũng không tham gia.


Hồ nước phía sau Ngoại viện.

“Minh Anh tỷ, tỷ là phải ăn thật nhiều vô...” Liễu Doanh nói.

Thật ra là Vương Nhất Tự cùng mấy phu nhân muốn một không gian riêng, nên quyết định đánh lẻ ở phía sau Ngoại viện.

“Ừm...” Minh Anh gật đầu.

“Vậy là cuối cùng, chúng ta cũng đã đủ người rồi nhỉ, Nghi muội?” Mộc Phiến La hỏi.

“À...ừm...”

Vi Nghi ngập ngừng

“Lúc trước...muội có xem qua...tương lai một chút...nhưng cũng chỉ là nhìn thấy được...Minh Anh tỷ thôi...”

Phiến La khóe miệng hơi giật.

“Không lẽ...năm người...vẫn là chưa đủ?” nàng liếc nhìn về phía phu quân.

“Nàng đừng nhìn ta. Ai bảo phu quân của mấy nàng đẹp trai quá chi...”

Vương Nhất Tự vừa gắp thức ăn, vừa thản nhiên nói.

Tố Tố rót rượu vào ly cho phu quân, nhẹ nhàng nói

“Đàn ông năm thê bảy thiếp là chuyện bình thường... Phiến La, muội cũng không cần phải sốt sắn vì chuyện đó làm gì...”

“....” Minh Anh.

“Minh Anh tỷ, tỷ hình như có tâm sự?” Liễu Doanh nhìn nàng hỏi.

“Không...không phải...” Minh Anh lắc đầu

“Ta...chỉ là...chưa quen mà thôi...”

“Dần dần tỷ sẽ quen thôi...”

Liễu Doanh cười nói

“Lúc trước muội mới gia nhập cũng vậy”

“Đúng thế. Nàng sẽ quen thôi” Vương Nhất Tự phụ họa.

“Các muội...làm sao lại...quen với...phu...quân?” Minh Anh hỏi.

“Muội là thê tử kiếp trước của phu quân” Tố Tố mỉm cười nói.

Phiến La, Vi Nghi cùng Liễu Doanh cũng lần lượt kể cho nàng nghe câu chuyện của mình.

Minh Anh nghe xong có hơi bất ngờ.

“Các muội...hiện tại đều là Võ Thánh sao?”

“Đúng là vậy. Phiến La đã là Võ Thánh Đỉnh phong” Tố Tố nói.

“....” Minh Anh.

Trong năm người, nàng có tu vi thấp nhất.

Chỉ mới là Võ Vương Cửu phẩm mà thôi.

“Minh Anh tỷ, bọn muội tuy là Võ Thánh nhưng cũng chỉ là có khí tức của Võ thánh, thực lực không hề có. Chỉ có Phiến La tỷ mới là hàng thật giá thật Võ Thánh mà thôi” Liễu Doanh nói.

“Đúng là vậy a” Tố Tố nói.

“Ta nhớ không lầm thì năm xưa nàng cũng đã là Võ Vương?”

Minh Anh gật đầu

“Thiếp lúc đó là Cửu phẩm Võ Vương. Bây giờ cũng vậy...”

“Không sao. Ngày mai ta sẽ giúp nàng tấn thăng lên Võ Thánh”

Minh Anh ngạc nhiên

“Chàng làm sao có thể?”

“Phu quân có một loại Đan dược gọi là Cảnh giới đan, chỉ cần phục dùng một viên là có thể tấn thăng được một cấp cảnh giới. Bọn muội cũng là phục dùng Đan dược ấy nên mới bước lên được Võ Thánh” Tố Tố nói.

“Thật...thật là có loại Đan dược như thế sao?”

Bốn người cùng gật đầu.

Minh Anh liền nhìn Vương Nhất Tự.

“Phu quân đúng là không tầm thường, năm xưa cũng vậy, bây giờ cũng thế...”


Hôm sau.

Đám đệ tử tụ tập lại dọn dẹp bãi chiến trường đêm qua.

“Sư đệ. Vẫn còn nhớ giao kèo tối qua chứ?”

Thiên Cầm lạnh lẽo nói với Trương Tấn.

Đêm qua sau khi đã lâng lâng, Trương Tấn cùng Âu Dương Kiệt liền đặt ra giao kèo, người nào nếu gục trước sẽ phải dọn dẹp nhà xí một tuần.

Và người đó không ai khác chính là Trương Tấn.

“Đệ...đệ sẽ lo việc ở nhà xí...” hắn cười đắng chát.

“Sư huynh nhớ dọn cho sạch vào a”

“Ấy da, dọn sạch quá ta sợ không quen a”

“Ahahaha...”

Đám sư đệ (muội) trêu chọc.

“Các ngươi im lặng cho ta. Lần sau...lần sau ta sẽ không thua...” Trương Tấn gào thét lên.

“Sư huynh, lần sau còn muốn?” Âu Dương Kiệt nói.

“Đương nhiên. Ta hôm qua là do...sức khỏe không được tốt thôi. Lần sau sẽ hạ đệ đo ván mới thôi”

“Các ngươi dọn cho nhanh vào, ở đó cãi vả gì đấy? Hôm nay định nghỉ tu luyện hay gì?”

Long Hân Di đứng trên Đại điện nhìn xuống quát.


Bên trong Đại điện.

Vương Nhất Tự lấy ra một lọ Cảnh giới Đan, đưa cho Minh Anh.

“Số Đan dược này đủ cho nàng tấn thăng lên Võ Thánh a”

Minh Anh cầm lấy lọ đan dược.

“Đa tạ phu quân”

“Ở Tinh không Đại lục này, Võ Thánh đúng là rất mạnh, đúng là rất đại cường, nhưng mục tiêu của Thương Sơn phái ta không chỉ là đứng đầu Đại lục này...” Vương Nhất Tự nói.

“Phu quân, không lẽ chàng muốn...?” Tố Tố cả kinh hỏi.

Vương Nhất Tự gật đầu

“Đúng vậy, ta là muốn đến cả Thiên giới”

“Thiên giới...?” Năm phu nhân khóe miệng hơi giật.

“Trước đây, không phải phu quân chỉ muốn đem Nhân loại bước đến cường đại, để đề phòng Yêu giới và Ma giới thôi sao? Bây giờ đến cả Thiên giới?” Phiến La hỏi.

“Đêm qua ta đã suy nghĩ rất kỹ. Chuyện của Minh Anh, bọn Thập Đế dám nhúng tay vào, làm ta rất bực mình. Ta muốn xem xem bọn chúng phải hay không phải nhân sinh đỉnh phong...”

Rõ ràng là nhân sinh đỉnh phong còn gì?

Không thì làm sao có thể phi thăng lên Thiên giới?


“Chẳng phải chàng cũng là một trong Thập Đại Đế hay sao?” Minh Anh hỏi.

Vương Nhất Tự âm trầm

“Ta không giống bọn chúng...”

Năm phu nhân trở nên ngốc trệ.

“Chưởng môn, Tạ thành chủ cầu kiến” Lý tổng quản bước vào thông báo.

“Mau mời”


Chốc lát sau, Tạ thành chủ cùng Lý Tổng quản bước vào Đại điện.

“Vương chưởng môn, đã lâu không gặp”

“Tạ thành chủ, ngọn gió nào đưa ngươi đến đây?”

Vương Nhất Tự cũng đứng lên chào hỏi.

“Hôm nay Tạ mỗ đến đây mà không báo trước, xin Vương chưởng môn lượng thứ”

“Tạ thành chủ không cần khách sáo. Mời ngồi”

Tạ Ứng Thành ngồi xuống.

Lý tổng quản liền tiến đến châm trà.

“Vương chưởng môn, các vị này là?”

Tạ Ứng Thành nhìn năm nữ nhân xinh đẹp ngồi cạnh Vương Nhất Tự hỏi.

“Đây là năm trưởng lão của Thương Sơn phái, cũng là phu nhân của bản tọa”

“Vương chưởng môn đúng là không đơn giản a. Có thể lấy được năm người vợ xinh đẹp như này a” Tạ Ứng Thành khen.

“Hahaha...Tạ thành chủ quá lời rồi”

Vương Nhất Tự cười nói

“Không biết hôm nay Tạ thành chủ đến Thương Sơn phái ta là để làm gì?”

“Tạ mỗ trước là đến hỏi thăm nhi tử. Sau là có một chuyện muốn thông báo cho Vương chưởng môn”

“Có chuyện gì mà lại phiền Tạ thành chủ đích thân đến đây?” Vương Nhất Tự hỏi.

“Một tháng sau, tại Tô Châu thành, sẽ tổ chức Anh tài Luận võ, đệ tử Âu Dương Kiệt của Thương Sơn phái lần trước đoạt quán quân tại Môn phái Luận võ, nên là được mời tham gia”

“Ra vậy” Vương Nhất Tự gật đầu.

“Ngoài ra, Vương chưởng môn cũng có thể cho đệ tử tham gia Anh tài Luận võ bảng Hạ” Tạ Ứng Thành nói.

“Anh tài bảng Hạ?”

“Đúng vậy. Anh tài Luận võ chia làm hai bảng. Bảng Thượng là dành cho đệ tử Tứ lưu tông môn trở lên và những đệ tử đoạt quán quân tại Môn phái Luận võ tranh tài. Bảng Hạ là dành cho tất cả đệ tử của bất kỳ môn phái nào muốn tham gia” Tạ Ứng Thành giải thích.

“Thì ra là vậy”

“Vương chưởng môn không biết có muốn cho đệ tử tham gia hay không?”

“Tất nhiên là phải tham gia” Vương Nhất Tự chắc cú.

“Bảng Thượng gồm rất nhiều Tam Tứ lưu tông môn tham gia, lần này sẽ khó khăn hơn rất nhiều so với Môn phái Luận võ. Thậm chí còn có cả Nhất, Nhị lưu tông môn cũng tranh tài. Vương chưởng môn cũng là nên chuẩn bị cho đệ tử thật kỹ mới được...”

“Đa tạ Tạ thành chủ nhắc nhở. Bản tọa sẽ cân nhắc”

Lúc này, Tạ Phong, nhi tử của Tạ Ứng Thành bước vào Đại điện.

“Tham kiến Chưởng môn, năm vị Sư nương” Tạ Phong ôm quyền, cúi đầu.

Sau đó quay mặt về phía Tạ Ứng Thành

“Nhi tử tham kiến phụ thân”

Tạ Ứng Thành gật đầu hài lòng.

“Tạ thành chủ, Anh tài bảng Hạ đợt này bản tọa muốn cho Tạ Phong tham gia, ngươi nghĩ thế nào?” Vương Nhất Tự nói.

Tạ Ứng Thành gương mặt liền hiện lên đặc sắc.

“Vương chưởng môn lại đùa, nhi tử ta tu vi cảnh giới không cao, lại gia nhập Thương Sơn phái không lâu, làm sao có thể tranh tài tại Anh tài Luận võ?”

“Phụ thân, nếu như chưởng môn cho phép, nhi tử có lòng tin”

Tạ Ứng Thành nhìn nhi tử hắn.

Thân thể là có chút phát triển, phong thái cũng tiêu dao hơn.

Nhưng mà...Anh tài Luận võ là chổ các đệ tử tông môn tranh tài, đa số đều là Võ Sư, Võ Tông, còn có cả Võ Tôn.

Nhi tử, ngươi làm sao lại có lòng tin?

Trước khi gia nhập Thương Sơn phái, ngươi chỉ mới là Nhị phẩm Võ Đồ.

Cho dù có cực khổ tu luyện tại môn phái thế nào đi chăng nữa, cũng không thể trong một thời gian ngắn mà tiến bộ được.

Vốn là không thể tham gia.

“Tạ thành chủ, đệ tử Tạ Phong ta nếu đã có lòng tin, sao lại không để hắn thử một phen?” Vương Nhất Tự hỏi.

Tạ Ứng Thành lắc đầu

“Anh tài Luận võ chí ít tu vi cảnh giới cũng phải từ Võ Sư trở lên, nhi tử ta e là không đủ khả năng...”


Đúng là như vậy, để cho một Võ Đồ tham gia Anh tài Luận võ thì khác nào đem thân cho người ta ngược.

“Tạ Phong, ngươi bây giờ là cảnh giới tu vi gì?” Vương Nhất Tự hỏi.

“Bẩm chưởng môn, đệ tử bây giờ đã là Cửu đẳng Võ Tông”

Tạ Ứng Thành lại lắc đầu.

“Một Cửu phẩm Võ Tông thì không có cơ hội tại...”

Tạ thành chủ còn chưa nói hết câu, hai mắt liền mở to, khóe miệng giật giật quay lại nhìn nhi tử

“Ngươi...ngươi vừa nói cái gì? Cửu phẩm Võ Tông?”

“Phụ thân, nhi tử hiện là Cửu phẩm Võ Tông”

“Thật? Thật là Võ Tông Cửu phẩm?”

“Là thật”

Ách.

Tạ Ứng Thành bật dậy, tựa như chết lặng.

Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, làm sao từ Nhị phẩm Võ Đồ thăng lên tới Cửu phẩm Võ Tông?

Không, không thể có chuyện này được.

Bằng cách nào?

Bằng cách nào có thể nhanh chóng nâng cao cảnh giới như thế?

“Tạ thành chủ, ngươi còn ý kiến gì không?” Vương Nhất Tự cười nói.

“Không...ta...” Tạ Ứng Thành lắp bắp.

“Chưởng môn, đệ tử quyết ở Anh tài Luận võ bảng Hạ, đoạt lấy vị trí cao nhất” Tạ Phong nói lớn.

“Tốt. Tốt a. Quyết định như vậy đi” Vương Nhất Tự hài lòng.

Tạ Ứng Thành lúc này nhìn nhi tử của mình, trong lòng nghẹn ngào không thôi.

Quyết định để hắn gia nhập Thương Sơn phái quả là chính xác.

Không những tu vi cảnh giới gia tăng chóng mặt, mà phong thái, tác phong đều đã trưởng thành hơn rất nhiều.

Tạ thành chủ trong lòng thầm biết ơn Vương Nhất Tự đã rèn dũa cho nhi tử hắn trở nên như hôm nay.

“Tạ Phong, ngươi dẫn phụ thân tham quan môn phái chút. Đồng thời gọi Âu Dương Kiệt tới đây cho bản tọa”

Vương Nhất Tự nói với Tạ Phong, sau đó quay lại nói với Tạ Ứng Thành

“Tạ thành chủ cũng là ở lại dùng chút cơm nước với bản tọa a”

“Được. Tạ mỗ không từ chối a” Nói rồi cùng nhi tử rời khỏi Đại điện.

“Phu quân, Anh tài Luận võ là cuộc thi giữa đệ tử các môn phái?” Minh Anh hỏi.

“Đúng là như vậy” Vương Nhất Tự gật đầu.

Năm xưa, ở Tinh Không Đại lục không hề có những cuộc thi tài như thế.

Minh Anh cũng rất muốn một lần được tham dự, nhưng mà bây giờ nàng thân là phu nhân của chưởng môn, không còn là thân phận đệ tử như trước nữa...

“Anh tài Luận võ có cả Nhất lưu tông môn tham gia, e là Âu Dương Kiệt muốn giành giải cao là rất khó...” Tố Tố nói.

“Tất cả tùy thuộc vào bản thân hắn...” Vương Nhất Tự nói.

Lúc này, Âu Dương Kiệt bước vào.

“Chưởng môn cho gọi đệ tử” hắn ôm quyền cúi đầu.

“A Kiệt, một tháng sau, tại Tô Châu thành sẽ tổ chức Anh tài Luận võ, bản tọa muốn ngươi tham gia, đoạt lấy quán quân, gom hết phần thưởng đem về. Có tự tin làm được hay không?” Vương Nhất Tự nói.

Ánh mắt Âu Dương Kiệt trở nên sáng lên

“Chưởng môn, đệ tử quyết đoạt quán quân đem về”

“Tốt. Cầm lấy”

Vương Nhất Tự đưa cho Âu Dương Kiệt một viên Cảnh giới đan.

“Bản tọa chỉ giúp ngươi được đến đây thôi. Anh tài Luận võ lần này tùy thuộc vào cố gắng và nỗ lực của ngươi. Đừng làm bản tọa thất vọng”

“Đệ tử sẽ không làm chưởng môn thất vọng”

“Được! Đi tập luyện thôi”.

Âu Dương Kiệt gia nhập Thương Sơn phái cũng đã một thời gian, thuộc lớp đệ tử đầu tiên.

Hắn từ lúc trở thành đệ tử, đều là cố gắng tu luyện ngày đêm, bản thân cũng đã có nhiều tiến bộ vượt bậc.

Trước khi gia nhập môn phái, hắn không có gì cả, tu vi cảnh giới bằng không.

Nhưng bây giờ, hắn phải nói là rất mạnh so với đám sư huynh (đệ) cùng lớp.

Nhục thân, gân cốt hắn đã rèn luyện đến mức  cường đại, được toàn bộ đệ tử công nhận là cái Khiên sống của môn phái.

Tu vi cảnh giới cũng đã đạt đến Nhất phẩm Võ Tôn.

Lại thêm tu luyện Ngũ Hành yếu quyết, Thổ, Hỏa, Mộc hệ, mạnh càng thêm mạnh.

Hắn từng cùng chưởng môn đi rất nhiều nơi, Yêu giới, Địa ngục cũng đã tới qua.

Giao chiến với cả Cuồng Chiến Đế.

Hắn bây giờ tràn đầy lòng tin ở Anh tài Luận võ có thể đoạt quán quân.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi