KẾ HOẠCH BÁNH BAO CỦA TỔNG TÀI BÁ ĐẠO

Phó Trạch Văn không cho phát tin tức, mà Phó A Bảo thì lại liều mạng muốn phát, hai người đều sắp muốn tranh cãi.

Mấy phóng viên đứng cạnh cửa đi cũng không được, không đi cũng không được, tin tức này đến cùng có nên phát ra không a, thật vất vả mới lấy được tin tức giật gân này, cái này so với tình yêu của Hạ Lập Nhân và Thẩm Nin mấy năm trước còn kình bạo (mạnh mẽ, bùng nổ) hơn ni!

Nhân gia Hạ Lập Nhân và Thẩm Ninh bất quá chỉ là yêu đương, các ngươi ngược lại tốt hơn, cũng đã bàn chuyện cưới xin rồi!

Phó A Bảo bên đầu cơ hồ đã muốn bắt đầu một khóc hai náo ba thắt cổ (=)))))), Phó Trạch Văn bị huyên náo hết cách rồi, "Em không phải trẻ con, đến cùng có biết chuyện này nghiêm trọng tới mức nào hay không a, chuyện của em và Trịnh Cảnh Đồng nếu như công bố, em sau này sẽ rất khó quay đầu lại em biết không!"

"Em biết a! Chính là em biết nên mới liều mạng công bố có được hay không!" Phó A Bảo cảm giác đầu lão ca mình mang thai, cái này quan hệ đến tương lai của đứa nhỏ trong bụng cậu, cậu muốn quay đầu lại mới lạ chứ! Nhất định phải một đường đi tới hiểm độc a!

"Tài sản tài sản, em chỉ nhớ tới tài sản của Trịnh gia, nhà chúng ta không đủ em xài sao?!" Phó Trạch Văn đều muốn phát điên, đầu óc đứa nhỏ này đến cùng nghĩ thế nào a, "Trong nhà thiếu ăn thiếu mặc cho em sao? Em làm sao mà mỗi ngày đều nhớ mong tiền của người khác, có phải là tên bác sĩ chết tiệt kia dạy em? Cả ngày cái tốt không học toàn học cái xấu! Em có thể làm một chút chuyện xuất sắc có được hay không?" Sớm biết đã không để cái tên bác sĩ rách nát kia vào trong nhà, quả thực là gieo vạ!

Phó A Bảo cảm thấy ủy khuất muốn chết rồi, cậu nước mắt lưng trong nói: "Ca, anh sao có thể nói như vậy ni, nhưng mà đứa nhỏ trong bụng em có một nửa là của Trịnh Cảnh Đồng, tài sản của y đương nhiên là của đứa nhỏ này, tài sản của Trịnh gia sau này là của Trịnh Cảnh Đồng, lại sau này nữa khẳng định chính là của con em! Anh cho rằng em là vì bản thân em sao, vì bản thân em em mới không thèm phản ứng với họ Trịnh này!"

Cậu đều là vì tiểu bảo bảo trong bụng tranh thủ quyền lợi sau này a, tài sản này vốn nên là của đứa nhỏ này, sao có thể nói thành của người khác ni, rõ ràng cùng Phó A Bảo cậu có quan hệ rất không tốt!

Phó Trạch Văn hoàn toàn quỳ, thực sự là tú tài gặp quân binh, có lý không nói được, Phó A Bảo liền bám vào chút tài sản ấy không tha, Phó Trạch Văn bất luận nói cái gì cậu đều có thể kéo tới điểm này, hơn nữa dáng vẻ đặc biệt đáng thương vô tội, chỉ tí nữa thôi là phải ra đi kim đậu đậu rồi. (nhắc lại nghĩa của từ "kim đậu đậu" cho mọi người nhớ nhé: nó chỉ nước mắt)

"Đừng khóc đừng khóc." Phó Trạch Văn vừa vội vừa tức, "Mang thai đừng khóc lung tung, anh không nói em, em muốn làm thế nào bây giờ liền làm thế, anh sợ em rồi."

Ai...

Cẩn thận ngẫm lại, sau này A Bảo và Trịnh Cảnh Đồng nếu như tách ra, hơn nửa cũng là A Bảo nói, Trịnh Cảnh Đồng phụ lòng A Bảo độ khả thi vô cùng thấp, nếu như vậy, liền thuận theo tự nhiên đi, ai...

Chuyện này là sao a!

Hai huynh đệ sau một phen đàm phán dài, chuyện phát tin tức có khả năng chuyển biến tốt, Phó A Bảo toàn thắng, tin tức phát ra như thường lệ, còn thuận tiện chụp vài bức ảnh ni, Phó A Bảo và Trịnh Cảnh Đồng còn hẹn nhóm phóng viên này ngày mai tiếp tục, bảo là muốn thay đổi địa điểm phỏng vấn, Tổng Công Ty Trịnh thị chính là lựa chọn rất tốt.

Hai người còn có rất nhiều chuyện còn chưa nói hết ni, còn có thể ra thêm vài tập đưa tin nữa, các phóng viên mỗi người vô cùng phấn khỏi, ba người Trịnh gia cũng là mặt mày hớn hở, lúc này kết hôn sẽ thành định cục đi?

Quả thực đáng ca tụng!

Phó Trạch Văn cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, hắn không biết mình vội vã tới đây rốt cuộc là vì cái gì, cái gì cũng không hoàn thành, tâm mệt mỏi quá, đã không thể được rồi, rất muốn nhanh lên một chút về nhà tắm rửa lên giường ngủ.

Phó Trạch Văn phải đi, Vu Thư nào chịu, Trịnh Cảnh Đồng và Phó A Bảo muốn kết hôn, muốn chuẩn bị nhiều chuyện lắm ni, hiện tại là có thể thương lượng rồi.

Liền ví dụ ngày hôm nay đi, vừa vặn Phó Trạch Văn ở đây, vậy thì thuận tiện thương lượng chuyện thiệp mời kết hôn, hai nhà muốn mời những người nào thương lượng nhất trí, ví dụ nhân viên trong công ty có mời hay không này, bạn học của Phó A Bảo có mời hay không này rồi vân vân mây mây.

Còn cả thời gian và địa điểm tổ chức lễ kết hôn, cái này rất chú ý, người rất nhiêu, chỗ nào tương đối dễ dàng, sau này còn có thời gian, hay là liên nhanh chóng, hay là đơn giản chậm một chút.

Bởi vì trong bụng A Bảo hiện tại có đứa nhỏ, hiện tại không hiện ra nghi ngờ, làm lễ cưới rất thích hợp, chờ thêm hai tháng nữa lộ rõ mang thai sẽ không quá tốt, không phải vậy cũng chỉ có thể chờ đứa nhỏ sinh ra mới làm hôn lễ được, thế nhưng Trịnh gia cảm thấy như vậy không tốt lắm, đứa nhỏ sinh ra xong rồi lại luôn cảm thấy có chút mã hậu pháo (ví với hành động không kịp thời, chẳng giúp ích đc gì) a, đối với A Bảo không tôn trọng lắm!

Phó Trạch Văn nhắm mắt thương lượng với bọn họ, đầu hắn hiện tại rất đau, còn chưa có từ trong đả kích chuyện em trai muốn cùng một nam nhân kết hôn tỉnh lại đây, hắn còn đang tưởng tượng ra cảnh tượng tân văn báo đạo (tin tức, báo đài) sau khi xuất hiện, khẳng định phi thường náo nhiệt, A Bảo nhất định sẽ trở thành tiêu điểm chú mục của mọi người!

Quả thực ngẫm lại liền tâm tắc. (tắc nghĩa là nghẽn).

Mà đối tượng khiến hắn tâm tắc đã trở về phòng tắm rửa sạch sẽ chuẩn bị đi ngủ rồi, Trịnh Cảnh Đồng là hộ thê hộ chuyên nghiệp đương nhiên cũng lăn theo, Phó Trạch Văn lại bắt đầu tâm tắc, em trai mình không ngừng muốn cùng đàn ông kết hôn, còn muốn cùng người đàn ông này cùng một phòng cùng ngủ trên một giường lớn, rau cải trắng tươi ngon mọng nước trồng 20 năm cứ như vậy bị một con lợn lấy mất rồi! (anh Văn ví hay vỡi =))))

(hộ thê: Hộ là bảo hộ, bảo vệ; thê là vợ; hộ thê là bảo vệ vợ

Hộ chuyên nghiệp: chỉ hộ gia đình hoặc cá nhân ở Trung Quốc chuyên làm nghề nông)

Thực sự là tâm tắc không muốn không được.

Buổi tối hơn 11h Phó Trạch Văn mới kéo thân thể mệt mỏi về đến nhà, kỳ thực thân thể cũng không phải rất mệt, chính là tâm mệt, các loại tâm tắc, tâm tắc xong còn phải cùng cha mẹ mình báo cáo chuyện này.

Lần này được rồi, một người tâm tắc biến thành 3 người tâm tắc.

Ba người trằn trọc trở mình ngủ không được, buổi sớm liền đẩy vành mắt đen lên xem tin tức.

Tin tức tối hôm qua chính là cái dự nhiệt, bởi vì đưa tin đến mức rất giản lược, nói là Trịnh Cảnh Đồng là một người đồng tính luyến ái, có thể còn sắp kết hôn, rất nhiều người đều cho là chuyện giỡn chơi vớ vẩn, đều cảm thấy việc này không thể, không có bao nhiêu người coi là thật, cũng không gây nên náo động lớn lắm, scandal của các minh tinh trên internet nhiều như vậy, có bao nhiêu người sẽ quan tâm đến loại bát quái tẻ nhạt này a.

Cũng không muốn nghĩ, Trịnh Cảnh Đồng thân phận gì a, giống như Hạ Lập Nhân vẫn có thể yêu đương với nam nhân vậy, kết hôn? Ha ha...

Sau đó những người này đã bị tát vào mặt.

Tin tức sáng sớm lúc truyền ra trên internet quả thực bùng nổ!

Lúc này khẳng định không phải vớ vẩn, bởi vì có đồ có chân tướng a! Trong tin tức tung ra chính là bản thảo Phó A Bảo hôm qua giám sát hoàn thành, còn phối thêm vài tấm hình, có ảnh 3 người Trịnh gia và Phó A Bảo chụp chung, còn có ảnh Phó A Bảo và Trịnh Cảnh Đồng hai người chụp chung, hai người cùng nắm tay, thỏa thỏa chính là một đôi a!

Cư dân mạng đều lăng loạn rồi, trời ạ!

Trịnh Cảnh Đồng thế mà thật sự muốn kết hôn với một nam nhân, hơn nữa người kia còn là con trai của Phó Minh, em trai của Phó Trạch Văn! Trời!

Xem 2 bức anh hai nhà còn hình như bàn luận rất vui vẻ, dáng vẻ đối với phần tình yêu này phi thường vui vẻ, dân mạng biểu thị, bọn họ đối với người có tiền trên thế giới hoàn toàn không hiểu nổi rồi!

Có điều lăng loạn nhất không phải các dân mạng này, mà là Đới Tuyết Dao.

Cô sáng sớm tới tòa soạn sau đó mới nhìn đến tin tức, xem xong cả người cô đều không tốt rồi!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi