KẾ HOẠCH BÁNH BAO CỦA TỔNG TÀI BÁ ĐẠO

Vừa về đến nhà Trịnh Cảnh Đồng liền kéo Phó A Bảo về phòng ngủ, Phó A Bảo cho rằng Trịnh Cảnh Đồng muốn nói chuyện của Đới Tuyết Dao với cậu, liền lắc mông vui vẻ theo sau, vừa vào cửa cậu liền không thể đợi thêm được nữa hỏi: "Anh nói hôm nay rốt cục xảy ra chuyện gì a, nữ nhân họ Đới này đến cùng làm làm gì rồi hả? Đột nhiên đến rồi lại chạy đi cái gì cũng chưa nói, em vừa nãy hỏi anh anh còn không chịu nói cho em biết, bảo là về nhà mới có thể nói với em, hiện tại được rồi, anh nói cho em biết đi."

"Cái này chúng ta trước tiên gác sang một bên, chờ lát nữa lại nói." Trịnh Cảnh Đồng kéo Phó A Bảo ngồi xuống ghế salong, "Chúng ta đi tới nói một chút chuyện của em." Biểu tình trên mặt cũng không làm sao cao hứng nổi.

Phó A Bảo rất kỳ quái, "Chuyện của em, em có thể có chuyện gì a?" Lẽ nào chuyện quan trọng nhất bây giờ không phải chuyện kết thân của anh trai cậu sao.

Trịnh Cảnh Đồng càng ngày càng mất hứng, Phó A Bảo thậm chí ngay cả mình làm chuyện gì cũng không biết, có còn chút tự giác mình là vợ y nữa hay không, cái này phải hảo hảo giáo dục, bằng không sau này đúng là không có cách nào bỏ qua được.

"Em nghĩ lại một chút, em thật sự không nhớ rõ em vừa nãy đã làm chuyện gì?" Trịnh Cảnh Đồng quyết định cho Phó A Bảo một cơ hội cuối cùng tự mình thẳng thắn.

"Nói luyên tha luyên thuyên cái gì đấy, em có thể có chuyện gì a, chính em làm cái gì bản thân không biết sao?" Phó A Bảo cảm thấy Trịnh Cảnh Đồng mạc danh kỳ diệu, "Là ăn cơm đi, hay là tán gẫu hả, còn có thể có chuyện gì a, lẽ nào lúc ăn cơm em nói cái gì không nên nói sao? Hôm nay bầu không khí rất tốt không phải sao, em không có nói lung tung."

"Thật sự ngay cả một chút cũng không nhớ ra hả? Một chút cũng không ý thức được sao? Một chút cũng không có tự giác sao?" Trịnh Cảnh Đồng nhiều lần xác nhận.

Phó A Bảo bị hỏi tới không nhịn được: "Đến cùng có chuyện gì thì anh nói ra a, anh không nói em làm sao biết được."

Trịnh Cảnh Đồng thở dài một hơi, A Bảo của y thực sự là một chút tự giác cũng không có, y vô cùng thất vọng, vô cùng đau khổ, vô cùng thương tâm.

Sau khi thở dài một hơi Trịnh Cảnh Đồng đỡ vai Phó A Bảo để cậu quay mặt về phía mình: "Em lúc ăn cơm không phải liên tục nhìn chằm chằm vào Hạ Lập Nhân chứ?"

"Đúng vậy a, bộ dáng hắn đẹp mà, cả nhà bọn họ đều đẹp, đặc biệt là hắn, bộ dáng đặc biệt đẹp." Phó A Bảo nói xong liên tục nhớ lại khuôn mặt đẹp của Hạ Lập Nhân, "So với ngôi sao truyền hình trên TV còn đẹp hơn đấy! Anh nói nhà bọn họ bộ dáng tại sao lại đều đẹp như vậy? Hơn nữa cha mẹ hắn nhìn qua rất trẻ nha, là vấn đề gen hay là bảo dưỡng tốt a?"

Phó A Bảo hỏi vấn đề liên tiếp, cậu hoàn toàn say sưa bên trong khuôn mặt đẹp người nhà họ Hạ, cũng biến thành một phần tử của hiệp hội bề ngoài, người đẹp vĩnh viễn luôn được người ta yêu thích.

Trịnh Cảnh Đồng tâm tắc tới không được, lúc ăn cơm nhìn xong thì thôi, về nhà không nhìn thấy người nữa còn muốn ở trước mặt anh khen, đây rốt cuộc là ý tứ gì a?

Bất quá nói những cái này với Phó A Bảo e rằng không hữu hiệu, nói không chừng còn có thể gây nên đàn hồi, thế là Trịnh Cảnh Đồng liền giơ ví dụ ra nói: "Em trước hết đừng để ý tới nhà bọn họ có đẹp hay không, anh hỏi em, nếu như anh lúc ăn cơm liên tục nhìn chằm chằm vào mỹ nam hay mỹ nữ nhìn tới nhìn lui, mắt ngay cả chớp cũng không chớp, hơn nữa còn là thời điểm đang ngồi bên cạnh em, em có cao hứng hay không?"

Phó A Bảo không hề nghĩ ngợi liền đáp: "Em đương nhiên không cao hứng rồi, đừng nói em ở bên cạnh anh, chính là em không ở bên cạnh anh anh cũng không thể làm chuyện này a! Còn có thể tốt hay không? Có còn muốn hảo hảo sống sót hay không! Vấn đề này anh hỏi tới không đúng, anh không phải coi trọng ai đấy chứ? Anh không phải muốn ngoại tình?!" Phó A Bảo tức giận.

"Em xem đi, anh mới chỉ đưa ra ví dụ em đã kích động như vậy, vậy sao em không suy nghĩ chính mình một chút hả? Anh ở ngay bên cạnh em, nhưng em lại nhìn chằm chằm vào nam nhân khác lâu như vậy, em biết trong lòng anh có bao nhiêu đau khổ không?" Trịnh Cảnh Đồng có chút ủy khuất, "Em liền không được, em lại được, nói thế nào thì chúng ta cũng đã kết hôn, em cho dù không thích anh cũng đừng như vậy a."

Phó A Bảo nhất thời có chút nghẹn lời, cậu vừa nãy không phải ứng lại, bây giờ trở về nghĩ một hồi, đúng thật là có chuyện như vậy, cậu ở ngay trước mặt Trịnh Cảnh Đồng nhìn nam nhân khác rất lâu, việc này xác thực thiếu sót, là cậu đã quá mức bất cẩn rồi.

"Nhưng...... Nhưng em chỉ là cảm thấy hắn đẹp, thuần túy dùng góc độ thưởng thức nhìn mà thôi, không có ý gì khác." Phó A Bảo sờ sờ mũi có chút chột dạ, "Anh đừng quá để ý, em không có thích hắn a, em với hắn không quen biết, hôm nay là lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi nhìn mới mẻ mà thôi."

Trước đây Trịnh Cảnh Đồng nếu như dám chất vấn cậu như thế, cậu đã sớm phát hỏa tung một cái tát tới, nhưng không biết tại sao hôm nay lại cảm thấy đặc biệt chột dạ, cảm giác mình đặc biệt không có đạo lý, cũng không biết mình đến cùng xảy ra tật xấu gì.

Trịnh Cảnh Đồng nắm tay Phó A Bảo: "E có thể không có ý nghĩ khác, thế nhưng dễ khiến cho người khác hiểu lầm a, giống anh hôm nay liền hiểu lầm em, anh còn tưởng rằng em thích người khác, những người khác nói không chừng cũng sẽ có thái độ giống thế, sau đó loạn truyền khắp nơi, vậy có thể tốt sao?"

Rất ít người nói chuyện như vậy với Phó A Bảo, Phó A Bảo cảm thấy trong lòng có chút ủy khuất thương tâm, cậu rõ ràng không có ý nghĩ khác mà sao Trịnh Cảnh Đồng lại nói cậu như vậy chứ, cậu không phải chỉ là nhìn mỹ nhân mà cũng có lỗi?

Cũng không biết là bởi vì trong lòng thực sự khổ sở, hay là bởi vì mang thai đặc biệt mẫn cảm, mắt Phó A Bảo nước mắt long lanh, mắt thấy kim đậu đậu liền sắp rơi xuống: "Anh làm gì mà nói em như vậy a, em không có ý tứ gì khác mà, anh còn hung với em như thế, anh rốt cuộc là có ý gì, anh có phải không thích em rồi hả? Chúng ta kết hôn mới không được mấy này anh liền không thích em nữa!" Thực sự là càng nghĩ càng đau khổ.

Trịnh Cảnh Đồng trợn mắt ngoác mồm, em rốt cuộc là từ chỗ nào nghe thấy anh không thích em? Anh chính là thích em mới khẩn trương a!

Phó A Bảo ủy khuất khịt khịt mũi: "Anh nhất định là không thích em cho nên mới hung với em như vậy!" Cậu nghĩ tới hành vi thân mật hai hôm trước của hai người lại càng ngày càng cảm thấy buồn, cậu cho rằng quan hệ của hai người còn rất tốt, không nghĩ tới Trịnh Cảnh Đồng vậy mà hoài nghi cậu, còn hoài nghi nhân phẩm của cậu, cậu là loại người như vậy sao?

Trịnh Cảnh Đồng nhìn thấy bộ dáng Phó A Bảo như vậy liền đau lòng, trong lòng có chút oán trách mình vừa nãy ngữ khí quá nặng, y rõ ràng có thể hảo hảo nói với Phó A Bảo, nhưng bởi vì quá nóng ruột liền có chút nói không biết lựa lời, A Bảo hiện tại mang thai chính là thời điểm mẫn cảm, y không nên nói lời kích thích cậu như vậy.

"Không, anh sao lại không thích em chứ! Em biết đấy, anh chỉ thích một mình em, đặc biệt đặc biệt thích, cả thế giới người anh thích nhất là em thôi!" Trịnh Cảnh Đồng nhìn mắt Phó A Bảo nghiêm túc bày tỏ, "Anh vừa nãy không có ý tứ gì khác, anh chính là vì đố kỵ, anh ghen a, anh đây a thích em, anh đều đã kết hôn với em, em là bạn đời của anh, nhưng là em lại nhìn chằm chằm vào nam nhân khác không rời mắt, em nói trong lòng anh có tốt hay không? Nếu như không thích em, anh liền sẽ không thèm để ý, anh chính là bởi vì thích em nên anh mới ghen a, mới để ý a!"

Phó A Bảo nghe thế liền lộ mặt ửng đỏ, cậu có chút ngượng ngùng: "Anh nói thật chứ? Không có gạt em?"

"Đương nhiên, anh sao sẽ gạt em chứ! Anh đối với em có bao nhiêu yêu thích lẽ nào em không cảm nhận được sao?"

"Ân......" Phó A Bảo sờ sờ mũi, sắc mặt càng thêm đỏ, "Trước đây anh không tử tế nói em làm sao biết, đâu có thể trách em." Cậu còn ngạo kiều lên.

"Đúng đúng, đều là anh không tốt, vậy em hiện tại biết rồi chứ?" Trịnh Cảnh Đồng nhẹ nhàng ôm Phó A Bảo vào trong lồng ngực, "Anh thật sự thích em, thật sự rất yêu em, cho nên mới khẩn trương vô cùng, chỉ lo em không thích anh đi thích người khác, anh biết bộ dáng anh không có đẹp như hắn, nhưng anh đảm bảo, mức độ anh thích em tuyệt đối sẽ không thua bởi bất cứ người nào!"

Phó A Bảo yên lặng vùi ở trong lồng ngực Trịnh Cảnh Đồng, cậu cũng không biết tại sao, có thể là bị bầu không khí lây nhiễm đi, vậy mà một chút cũng không chống đối bày tỏ của Trịnh Cảnh Đồng, trong lòng còn hơi có chút ngọt. Không nghĩ tới Trịnh Cảnh Đồng hàng này thích cậu như thế, cậu nhìn người khác nhiều liền lo lắng thành như vậy, cậu liền biết, dùng sức hấp dẫn của A Bảo đại nhân cậu, Trịnh Cảnh Đồng sao có khả năng chống lại được, cậu liền biết mình là mị lực vô biên!

Bầu không khí trong phòng rất tốt, Trịnh Cảnh Đồng nhìn cửa sổ sát đất một chút, bởi vì là mùa hè cho nên rèm cửa sổ không có kéo ra, thời điểm ban ngày ánh mặt trời rất mạnh, cho nên che đến nghiêm nghiêm thật thật, chính là thời cơ tốt làm chuyện xấu.

Thế là y thừa dịp thời điểm Phó A Bảo ngoan ngoãn liền hôn nhẹ lên trán cậu một cái, thấy Phó A Bảo không phản kháng, lại hôn khẽ một cái, tiếp theo lại tăng thêm sức mạnh hôn một hồi, sau đó bắt đầu tập trung mổ hôn, trán trơn bóng của Phó A Bảo không biết bị ấn xuống bao nhiêu nụ hôn, thấy Phó A Bảo vẫn không có phản kháng nụ hôn của Trịnh Cảnh Đồng liền bắt đầu mãnh liệt lên, đầu tiên là trán, sau đó là khóe mắt, chóp mũi, khóe miệng, cuối cùng là môi.

Môi hai người nhẹ nhàng dính vào nhau, Trịnh Cảnh Đồng đầu tiên là nhẹ nhàng mổ, sau đó hơi duỗi đầu lưỡi ra liếm môi mềm mại khát vọng đã lâu, Phó A Bảo vừa mới bắt đầu có chút thẹn thùng, sau đó cũng chầm chậm nhắm mắt lại bắt đầu đáp lại.

Tuy rằng đáp lại của cậu rất nhẹ rất nhỏ, thế nhưng Trịnh Cảnh Đồng lập tức liền bắt được, tâm tình kích động khó đè xuống, y hận không thể tại chỗ liền đem Phó A Bảo nuốt vào trong bụng, nhưng biết cái này không hiện thực, phải từ từ mà đi.

Tay Trịnh Cảnh Đồng ở sau lưng Phó A Bảo nhẹ nhàng xoa xoa, muốn để Phó A Bảo tiến vào trạng thái nhanh hơn, nụ hôn trên môi đương nhiên không có ngừng lại, đầu tiên là nhẹ nhàng liếm hôn, sau đó thấy gần đủ rồi liền dùng môi cùng đầu lưỡi nhẹ nhàng tách đôi môi Phó A Bảo ra, đem đầu lưỡi lén lút tiến vào, thời điểm đầu lưỡi đụng lấy nhau toàn thân hai người đều run lên.

"Ân......" Phó A Bảo nhẹ nhàng rầm rì hai tiếng, cả người cậu tỏa nhiệt, trong lòng cảm giác có thứ gì đó muốn xông ra rồi, bụng dưới cũng nong nóng, cả người đều cảm thấy có chút khó nhịn.

Nghe được âm thanh rầm rì của Phó A Bảo Trịnh Cảnh Đồng cả người đều dâng trào, đầu óc đột nhiên liền nổ tung, một tay trượt xuống dưới, sau đó đứng lên ôm Phó A Bảo kiểu công chúa, một bên ôm hôn một bên chậm rãi đi vào giường lớn giữa phòng, sau khi đem Phó A Bảo nhẹ nhàng đặt lên giường Trịnh Cảnh Đồng vạn phần không muốn rời khỏi môi vấn vương không thôi của cậu, bắt đầu động thủ cởi quần áo.

Phó A Bảo hơi hơi mở mắt, dùng ánh mắt mê ly nhìn chằm chằm Trịnh Cảnh Đồng, sắc mặt đỏ hồng, biểu tình rõ ràng cho thấy có chút dục cầu bất mãn, cậu không biết Trịnh Cảnh Đồng vì cái gì muốn rời khỏi cậu, âm thanh phát sinh bất mãn ùng ục ùng ục trong miệng.

Thấy một màn này Trịnh Cảnh Đồng thật sự nhịn không được, thuần thục đem mình cởi ra chỉ còn lại cái quần lót liền nghiêng người đi tới.

Trịnh Cảnh Đồng nằm nghiêng bên người Phó A Bảo, rất cẩn thận, không có chạm vào bụng Phó A Bảo, y biết Phó A Bảo đang mang thai, làm chuyện như vậy cũng phải cẩn thận một chút.

Tay y nhẹ nhàng vuốt mặt Phó A Bảo, khí tức ồ ồ phun tại vai cổ Phó A Bảo, cả người đều tản ra khí tức khát vọng. "A Bảo...... A Bảo......" Trịnh Cảnh Đồng liên tục gọi tên Phó A Bảo

Phó A Bảo trong lòng có chút sốt ruột, tâm nói Trịnh Cảnh Đồng đây là có chuyện gì a, chỉ gọi to tên cậu không động thủ sao, liền không có hành động khác sao, cậu cũng quá gấp rồi có được hay không, hồi ức hai hôm trước lại tập kích trong lòng cậu, nói không muốn là giả, nửa người dưới rục rà rục rịch rồi!

Phó A Bảo nghĩ nghĩ, kỳ thực hai người đàn ông làm chuyện như vậy cũng không có gì ghê gớm, bởi vì rất muốn, cho nên dây thần kinh xấu hổ trước hết vứt qua một bên rồi.

Cậu nói khẽ với Trịnh Cảnh Đồng: "Em...... Em có cần cũng cởi quần áo hay không? Bằng không hai chúng ta không công bằng."

Trịnh Cảnh Đồng vốn đang khẩn trương muốn chết, không biết nên ra tay thế nào, bởi vì lo lắng mình kích động quá độ thương tổn đến thân thể A Bảo, bây giờ nghe lời này của Phó A Bảo liền nhịn không được cười lên, tiểu A Bảo của cậu thật sự đáng yêu, vừa đáng yêu lại vừa mê người, thực sự là hận không thể ăn được vào trong bụng.

"Anh cởi giúp em." Trịnh Cảnh Đồng gợi lên khóe miệng bắt đầu cởi quần áo Phó A Bảo, Phó A Bảo cũng vô cũng vô cùng phối hợp, mặt cậu vẫn hồng hồng, thế nhưng không biết tại sao, hôm nay cậu muốn lớn mật một chút.

Trong chốc lát hai người còn kém không trần trụi tiếp xúc với nhau, trên người Trịnh Cảnh Đồng chỉ còn một cái quần lót, trên người Phó A Bảo cũng chỉ còn một cái quần lót, bất quá màu sắc thân thể hai người không giống nhau, toàn thân Trịnh Cảnh Đồng hơi có chút màu đồng cổ, toàn thân Phó A Bảo đều trắng trắng nộn nộn, hai người dính tại một chỗ kích thích thị giác khiến mắt Trịnh Cảnh Đồng đều đỏ.

Trịnh Cảnh Đồng ôm Phó A Bảo ghé vào lỗ tai cậu nhẹ giọng nói: "Anh không thể đè lên em, em khóa ngồi trên người anh có được hay không?"

Phó A Bảo hơi hơi bĩu môi: "Được rồi, nhìn anh khó khăn như vậy bổn đại gia liền giúp anh được rồi." Cậu khẩu thị tâm phi xoay người khóa ngồi trên người Trịnh Cảnh Đồng, ngồi tại eo y.

Kích thích thị giác khiến Trịnh Cảnh Đồng suýt chút nữa chảy máu mũi, y không nghĩ tới tiểu A Bảo của cậu dĩ nhiên câu nhân như thế, gợi cảm như thế, y phải rất khắc chế mới có thể nhịn xuống kích động đem Phó A Bảo một lần nữa đặt dưới thân.

"Ngồi dịch xuống một chút." Trịnh Cảnh Đồng nhẹ giọng dụ dỗ, tuy rằng y rất thích tư thế này, thế nhưng ngồi trên eo y y cái gì cũng đều không làm được a, hành động sau đó sẽ không tiện a.

"Dịch xuống?!" Mặt Phó A Bảo đỏ lên giống như cà chua vậy, "Dịch xuống chính là chỗ đó, dịch xuống như thế nào a!" Trịnh Cảnh Đồng người này thực sự là không xấu hổ, quả nhiên đại sắc lang chính là không có tiết tháo, xuống chút nữa chính là...... Trịnh Cảnh Đồng khẽ cười ra tiếng: "Em nghĩ dịch đến đâu, anh là bảo em dịch xuống xuống chút nữa, ngồi trên đùi anh đi."

"Nha." Mặt Phó A Bảo nóng nóng, là cậu tự mình hiểu sai, cảm giác phi thường xấu hổ.

Cậu từ trên người Trịnh Cảnh Đồng dịch xuống dưới, sau đó di chuyển hai bước một lần nữa khóa ngồi lên, ngồi xuống trên đùi Trịnh Cảnh Đồng.

Nhưng cậu vừa mới khóa ngồi lên Trịnh Cảnh Đồng liền một cái ngồi dậy, hai người cứ như vậy mặt đối mặt, Trịnh Cảnh Đồng dung bàn tay lớn ôm mông Phó A Bảo, dùng tay nhẹ nhàng kéo đùi một cái, cả người Phó A Bảo dính sát vào y, vị trí trọng điểm của hai người càng áp sát vào với nhau, cách hai tầng vải mỏng manh có thể cảm nhận được nhiệt độ cùng khó nhịn lẫn nhau.

Phó A Bảo sợ tới mức kinh hô một tiếng, cậu không nghĩ tới Trịnh Cảnh Đồng lại đột nhiên đi tới như vậy, cậu cái gì cũng đều chưa có chuẩn bị đâu! Còn tưởng rằng hôm nay là cậu chủ động cơ, không nghĩ tới kết quả lại là tình trạng như vậy. "Anh, anh làm gì!" Phó A Bảo bị giật mình này nói đều lắp ba lắp bắp, cậu khẩn trương vô cùng.

"Em nói xem?" Trịnh Cảnh Đồng dùng tay tại sau eo Phó A Bảo nhẹ nhàng vuốt ve, sau đó liền đem đầu vùi lên cổ Phó A Bảo bắt đầu gặm cắn, động tác phi thường kịch liệt, thật sự giống như là muốn ăn thịt người vậy.

Phó A Bảo quả thực bị sợ hãi: "Nhẹ chú, anh nhẹ chút a!" Cậu đều bị cắn đau!

Trịnh Cảnh Đồng căn bản nhịn không được, y cảm giác tư thế này thật tốt, sẽ không thương tổn đến Phó A Bảo lại có thể thỏa mãn nhu cầu của y, y một bên gặm cắn cổ Phó A Bảo một bên nhẹ nhàng ép mông Phó A Bảo, dùng tay nhu niết thịt mềm này khiến y tiêu hồn, sau đó còn dùng dục vọng bành trướng của mình ma sát nửa người dưới của Phó A Bảo.

Rất nhanh Phó A Bảo liền tiến vào trạng thái, bị ôm ma sát như thế làm sao không có phản ứng, cậu cũng bắt đầu chậm rãi đáp lại, thậm chí hai tay cũng không nhịn được ôm phía sau lưng Trịnh Cảnh Đồng, đầu khẽ nhếch trong miệng nhẹ nhàng phát ra âm thanh rầm rì, ban đầu còn cảm thấy đau cơ mà hiện tại rất nhanh biến thành khoái cảm lan khắp toàn thân cậu, khiến cả người cậu run rẩy không thôi.

Ma sát như thế hai người rất nhanh liền nhịn không được, bất quá người thỏa hiệp trước đương nhiên là Phó A Bảo, khí tức của cậu không ổn nói với Trịnh Cảnh Đồng: "Chúng ta cởi quần lót đi, em thật không chịu nổi, trướng tới rất khó chịu a!"

Kỳ thực lời này tại trong lúc đó của nam nhân không có gì quá mức, thế nhưng Trịnh Cảnh Đồng nghe tới, giống như là lời dâm đãng nhất thế giới, y không nghĩ tới tiểu A Bảo của mình còn có thuộc tính này, quả thực chính là dụ hoặc y mà!

Hai người đều cầu còn không được, liền rất nhanh đem lớp vải cuối cùng trên người cởi xuống.

Trịnh Cảnh Đồng tự mình cởi, sau khi Phó A Bảo từ trên người y dịch xuống y liền xoạt một cái đem quần lót của mình cởi ra, sau đó liền đưa tay đi lột quần lót của Phó A Bảo.

Cả người Phó A Bảo đều xấu hổ tới không được, cậu sau khi nhìn thấy phân thân của Trịnh Cảnh Đồng liền sợ tới mức nhắm hai mắt lại, kế tiếp liền toàn bộ tự Trịnh Cảnh Đồng bài bố, khi cậu cả người trần truồng một lần nữa ngồi trên người Trịnh Cảnh Đồng đã là chuyện của 5 phút sau rồi.

Phân thân của hai người đều sưng tới không được, dựa vào cùng một chỗ, vóc người Phó A Bảo so với Trịnh Cảnh Đồng thấp hơn, sau khi cậu ngồi trên đùi Trịnh Cảnh Đồng, đầu liền kém một chút ngang bằng với Trịnh Cảnh Đồng. Trán hai người đỡ lấy nhau, khí thức đều vô cùng nặng nhọc, bọn họ đều cúi đầu nhìn nửa người dưới.

Bên trong bộ lông dày đặc, một cái phân thân tím đỏ, một cái phân thân phấn nộn, dính sát dựa vào cùng một chỗ, kích thích thị giác khiến hai người đều kích động không thôi, lỗ nhỏ ở đỉnh của Trịnh Cảnh Đồng thậm chí đã rỉ ra niêm dịch, có thể thấy được dục vọng mãnh liệt thế nào, điều này khiến cho Phó A Bảo càng phát thẹn thùng.

Trịnh Cảnh Đồng nuốt nuốt nước miếng, y một tay đỡ lấy eo Phó A Bảo, một bàn tay lớn khác đặt lên phân thân của mình và Phó A Bảo, đem phân thân của hai người gắt gao dựa vào cùng một chỗ ma sát. Y không có cách nào, A Bảo hiện tại căn bản không thể trực tiếp làm, y chỉ có thể dựa vào loại phương thức ma sát này biểu đạt rõ ràng dục vọng của mình, bất quá đối với y mà nói hiện tại cũng gần như đủ rồi, y đã cảm thấy rất thỏa mãn.

Ngón tay to dài tại đỉnh phân thân cùng bốn phía ma sát, mang tới khoái cảm cường liệt cho 2 người, khiến 2 người cả người run rẩy.

"A...... Ân...... Ân......" Phó A Bảo nhịn không được rầm rì ra tiếng, thực sự rất thoải mái, cậu chưa từng nghĩ tới phương thức làm tình thế này lại thoải mái như vậy, "Nhanh, nhanh một chút." Cậu nhịn không được thúc giục Trịnh Cảnh Đồng.

Trịnh Cảnh Đồng hơi hơi gợi lên khóe miệng, A Bảo của y thực sự là mê người.

Y buông eo Phó A Bảo ra, sau đó nắm lấy tay phải của Phó A Bảo: "Không thể chỉ một mình anh a, em cũng tới hỗ trợ." Y kéo tay phải mềm mại của Phó A Bảo bao phủ trên phân thân của hai người, cảm giác tự mình sờ và người khác sờ hoàn toàn không giống nhau, huống hồ lại còn là người mình yêu, phân thân Trịnh Cảnh Đồng lập tức liền trướng lớn thêm một vòng, thật sự là quá sung sướng.

Tuy rằng lần trước từng giúp Trịnh Cảnh Đồng làm, thời gian làm còn rất lâu, thế nhưng Phó A Bảo cảm thấy chuyện như vậy đối với cậu vĩnh viễn không quen được, lúc đụng đến phân thân nóng như lửa của Trịnh Cảnh Đồng, cả người cậu giật nảy mình.

Thật thô, thật nóng, màu sắc tím đỏ nhìn qua giống như một con mãng xà tà ác, lỗ nhỏ ở đỉnh giống như phun ra nọc độc vậy, khiến cậu kinh hồn bạt vía, dáng vẻ như vậy nhìn qua thật giống như thật sự muốn ăn thịt người vậy.

"Đừng chỉ sờ bất động a, như vậy sẽ không thoải mái." Trịnh Cảnh Đồng bắt đầu chỉ đạo Phó A Bảo, tiểu A Bảo bảo y cái gì cũng không hiểu, y phải từ từ dạy từ từ khai phá cơ, bất quá đây cũng là một chuyện thú vị.

Phó A Bảo phục hồi tinh thần, bắt đầu nhẹ nhàng ma sát, tin cậu đập tới cực nhanh, khẩn trương vô cùng, tay Trịnh Cảnh Đồng thì lại nửa bao lấy tay Phó A Bảo, cũng bắt đầu ma sát, hai người ma sát có lẽ có chút quái quái, cũng không nhất định sẽ càng thêm thoải mái, thế nhưng kích thích thị giác cùng trong lòng thì một người không thể so sánh, hai người đều càng phát ra kích động đứng lên.

Niêm dịch ở đỉnh của Trịnh Cảnh Đồng phân bố niêm dịch càng ngày càng nhiều, rất nhiều cũng đã chảy xuống, dính lên tay của hai người, nương theo ma sát của hai người, bắt đầu thoa khắp hai phân thân, trong chốc lát phân thân hai người liền trở nên ướt sũng, lóe ánh sáng dâm mỹ.

Qua một hồi lâu Phó A Bảo đã đến bờ vực, khí tức của cậu càng ngày càng nặng nhọc, nhắm mắt lại nói với Trịnh Cảnh Đồng: "Không xong rồi, em nhịn không được......"

Tốc độ ma sát của Trịnh Cảnh Đồng nhanh hơn, khiến Phó A Bảo càng thêm thoải mái.

"Ngô...... A —" Phó A Bảo giật mình một cái bắn đi ra, tay trái của cậu gắt gao bấu trên lưng Trịnh Cảnh Đồng, tay phải còn đang ma sát trên phân thân của mình, tinh dịch bắn trên eo hai người, hương vị khiến đầu óc người choáng váng tản ra ở giữa hai người, thanh âm Trịnh Cảnh Đồng khàn khàn ở bên tai Phó A Bảo nhẹ giọng nói: "A Bảo em giúp anh làm được không?" Phó A Bảo đã bắn ra, nhưng y vẫn còn dang giữa chừng đây.

Phó A Bảo phát tiết qua đi đầu óc mơ mơ màng màng: "Em vừa rồi không phải vẫn luôn giúp anh làm sao, còn muốn làm thế nào a?"

"Anh muốn giống như hôm đó, có thể không? Lần này anh khẳng định không làm đau em, anh trước đó mua thuốc bôi trơn rồi." Trịnh Cảnh Đồng tiếp tục dụ dỗ, tay tại lưng Phó A Bảo khẽ vuốt.

Phó A Bảo híp mắt nhìn chằm chằm Trịnh Cảnh Đồng một hồi lâu, sau đó nghiêng đầu ngạo kiều nói: "Được rồi, anh đã cầu xin em như thế, em nên đáp ứng anh thôi, lần sau sẽ không có nữa nha." Trong lòng cậu còn vui rạo rực, Trịnh Cảnh Đồng cái tên gia hỏa này quả nhiên là thích ta thích vô cùng, lại còn lén lút chuẩn bị xong thuốc bôi trơn, đây là sợ ta bị thương ta đau, thấy y thích ta như vậy, ta liền để y chiếm tiện nghi một chút đi!

Lúc này chiến được cho phép minh xác của Phó A Bảo, hơn nữa có thuốc bôi trơn, Trịnh Cảnh Đồng liền bắt đầu không kiêng nể gì, trình độ mãnh liệt cùng ngày đó căn bản cũng không thể so được, cả người xông thẳng về phía trước, đem đùi Phó A Bảo biến thành rối tinh rối mù, thuốc bôi trơn chảy khắp hai đùi, khiến đùi vốn là ngon miệng liền tràn đầy ánh sáng lấp lánh, khiến Trịnh Cảnh Đồng ham muốn chân mắt đều đỏ lên.

Lần này làm so với lần trước còn muốn lâu hơn nhiều, may là lần này ở trên giường, chăn lót phía dưới rất dày, Phó A Bảo không có khó chịu như lần trước.

Phân thân của Trịnh Cảnh Đồng không ngừng ở giữa hai chân Phó A Bảo ra vào, trong thời gian đó Phó A Bảo lại bắn một hồi, Trịnh Cảnh Đồng cuối cùng bên bờ vực bùng nổ dùng lực đem cả người Phó A Bảo kéo lên, sau đó xoay cơ thể qua, dùng tay đỡ lấy phân thân tím đỏ chống tại rốn của Phó A Bảo bắn đi ra, tinh dịch sền sệt bắn đầy bụng Phó A Bảo......

_______________

Nửa đêm tui tung ít thịt vụn cho các thím ăn đêm ^^ Tui định tung sớm hơn nhưng do tui phải làm cái lesson plan tới hơi muộn nên h mới có. Nói thật vừa gõ vừa nghĩ 500 words tiếng anh còn lâu hơn gõ 5000 words tiếng việt ý =.="

Chúc các thím ăn đêm vui vẻ. Tui khò khò đây U_U

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi