KẾ HOẠCH BÁNH BAO CỦA TỔNG TÀI BÁ ĐẠO

Sau một lúc nghỉ ngơi hai người lại đi ra ngoài chào hỏi khách mời một chút, bởi vì cân nhắc đến thân thể Phó A Bảo, cho nên Trịnh Cảnh Đồng đem hôn lễ tập trung vào buổi trưa, thời điểm 2, 3h chiều party đứng gần như kết thúc, khách mời cũng lục tục trở về, còn dư lại đều là thân bằng hảo hữu phi thường thân mật, những người này muốn lưu lại ăn cơm tối.

Cơm tối so với bình thường hơi sớm hơn một chút, bởi vì Trịnh Cảnh Đồng có tâm tư khác, y muốn ăn xong sớm một chút trở về phòng cùng A Bảo trải qua một đêm tân hôn tốt đẹp.

Vợ chồng tân hôn tất cả mọi người hiểu, hơn nữa hai nam nhân, cũng không có ồn ào làm khó động phòng gì cả, ăn xong cơm tối hai người trở về phòng ngủ, vẫn là gian phòng trước kia bọn họ ở, bất quá hôm nay trang trí tới mức rất vui vẻ, trên giường còn có cánh hoa hồng đỏ nữa, Phó A Bảo nằm uỵch lên giường một cái.

Có thể bởi vì hôm nay có nhiều người nên Phó A Bảo có chút hưng phấn, mặc dù chân nhỏ ê ẩm, thế nhưng người cũng rất có tinh thần.

Trịnh Cảnh Đồng trong lòng cũng rất vui vẻ, người mình thích dĩ nhiên bởi vì lễ cưới của bọn họ cao hứng như thế, A Bảo khẳng định đã thích y rồi đi, thế là y cười hỏi: "Kết hôn cao hứng như vậy sao?"

Phó A Bảo hưng phấn nói: "Đúng vậy a, em đây vẫn là lần đầu tiên kết hôn đấy!"

"......" Nụ cười của Trịnh Cảnh Đồng mắc kẹt, cái gì mà gọi là lần đầu kết hôn, em còn muốn mấy lần nữa a, một lần là đủ rồi được chứ! Huống hồ hai chúng ta không giống nhau sao, chẳng lẽ anh là lần thứ 2 lần thứ 3? Có biết nói chuyện hay không a! Còn có thể tốt được nữa hay không!

Phó A Bảo đối với phát ngôn của mình chưa có bất kỳ tự giác nào, sau khi ở trên giường lăn qua lăn lại liền tìm điều khiển mở TV, hôm nay là thứ 7 đấy, có chương trình cậu thích xem, cũng sắp bắt đầu rồi.

Trịnh Cảnh Đồng đỡ trán, xem ra A Bảo của y thật là không có chút tự giác kết hôn nào, hôm nay chỉ là một buổi lễ long trong tới, sau khi kết thúc liền giống như bình thường, có hiểu cái gì gọi là đêm tân hôn hay không a? Chuyện như vậy còn muốn người khác chỉ giáo đi, cái tuổi này còn có ai không biết chứ?

Kỳ thực Phó A Bảo cũng không phải không biết, cậu chỉ là không có đem hôn lễ hôm nay cho rằng là hôn lễ chân chính, không, cũng không thể nói như vậy, trong lòng cậu vẫn chưa có xoay tới, vẫn chỉ cho rằng cuộc hôn nhân này là một tính toán, căn bản vẫn chưa có cân nhắc tới cùng Trịnh Cảnh Đồng làm vợ chồng chân chính, cuộc sống vợ chồng chân chính, sau khi ăn cơm cùng bạn bè xong cậu liền cho rằng kết thúc, sau đó nên làm cái gì thì làm đi, giống như trước đây là được rồi.

"A Bảo, hôm nay chúng ta liền đừng xem TV đi, tắm sớm một chút lên giường ngủ." Trịnh Cảnh Đồng cảm nhắc mình cần thiết phải nhắc nhở nửa kia của mình một chút.

Phó A Bảo còn quỳ gối trên giường tìm điều khiển từ xa, hôm nay căn phòng này có người đặc biệt thu dọn, cũng không biết bọn họ vứt điều khiển đi đâu rồi, "Trời còn chưa có tối đâu, ngủ cái gì mà ngủ a, anh ngủ được hả? Em có tinh thần đây, phải xem TV chứ, hiện tại em lại không thể tùy tiện lên mạng, chỉ có thể xem TV thôi."

Trịnh Cảnh Đồng bò lên giường từ phía sau lưng ôm Phó A Bảo nhẹ giọng nói: "Anh nói ngủ ở đây không phải ngủ cái này, hôm nay là đêm tân hôn của chúng ra, chẳng lẽ không nên làm một chút việc đặc biệt sao?"

Bị người ôm vào ngực còn nói bên tai như thế rồi, kẻ ngốc đến mấy đều hiểu được, Phó A Bảo biết Trịnh Cảnh Đồng muốn làm chuyện kia.

Cậu hơi có chút ngượng ngùng, Trịnh Cảnh Đồng người này làm sao lúc nào cũng nghĩ đến chuyện này a, đêm tân hôn với chả không đêm tân hôn cái gì, cậu và Trịnh Cảnh Đồng kết hôn cũng là vì đứa nhỏ trong bụng cậu được chứ! Cậu ngạo kiều nghĩ.

Bất quá bị Trịnh Cảnh Đồng nhắc nhở như thế cậu lại nhớ đến cảnh tượng vui vẻ hai tuần trước, hôm đó thật sự rất thoải mái. Gần đây cũng không biết là xảy ra chuyện gì, nhu cầu phương diện kia hình như trở lên mãnh liệt hơn, hơn nữa ngực cũng có chút sưng lên, thế nhưng cậu chưa từng nói với Trịnh Cảnh Đồng, chỉ tình cờ lén lút, ở trong phòng tắm tự mình giải quyết.

Nhưng mình làm đều không có thoải mái giống như Trịnh Cảnh Đồng giúp cậu làm, bây giờ nghe Trịnh Cảnh Đồng nhắc đến loại chuyện đó Phó A Bảo liền có chút tâm động, làm liền làm đi, hình như cũng không có gì ghê gớm, làm cũng đã làm rồi, thêm lần thứ 2 lần thứ 3 cũng có gì khác nhau chứ.

Cùng Phó A Bảo ở chung thời gian dài như vậy Trịnh Cảnh Đồng đã hiểu rất rõ cậu, thấy đối phương trầm mặc trong lòng y liền nắm chắc rồi, hẳn là đáp ứng rồi đi, chỉ là có chút ngượng ngùng không dám nói thẳng ra mà thôi, nhưng như vậy càng thêm khiến lòng người ngứa ngáy.

Trịnh Cảnh Đồng xoay người ôm Phó A Bảo ngồi vào trên đùi y, hai người đều mặc âu phục, cảm giác hơi có chút bất tiện, Trịnh Cảnh Đồng nhẹ giọng dỗ dành nói: "A Bảo, hôm nay chúng ta cùng tắm có được không?" Tân hôn tốt đẹp mà y nghĩ đến một chút cũng không giống như vậy, tắm uyên ương dục, sau đó thay áo ngủ y đặc biệt chuẩn bị, tiếp theo trải qua một đêm triền miên, đây quả thực quá hoàn mỹ.

Phó A Bảo bị khiêu khích như thế cảm giác cũng đã nổi lên, cũng không có gật đầu, chỉ ngồi trong lồng ngực Trịnh Cảnh Đồng không lên tiếng, lỗ tai có chút hồng.

Thấy bộ dáng Phó A Bảo như vậy Trịnh Cảnh Đồng đâu còn không hiều, một cái đứng dậy liền đem Phó A Bảo bế lên, sau đó xuống giường đi vào phòng tắm, Phó A Bảo vừa mới bắt đầu còn đạp loạn hai cái nói mình có thể tự đi, thế nhưng Trịnh Cảnh Đồng không buông tay cậu cũng không tiếp tục kiên trì nữa.

Thời điểm Trịnh Cảnh Đồng đi vào trong phòng nước trong bồn cũng bắt đầu xả, hiện tại đã xả đầy nước nóng, hai người có thể bắt đầu ngâm bất cứ lúc nào.

Hai người không phải lần đầu cùng tắm, đã có hai lần kinh nghiệm Phó A Bảo cũng không có ngượng ngùng như vậy nữa, lỗ tai đỏ ửng đem mình cởi sạch sành sanh, sau đó đem các bộ phận từ cổ trở xuống đều chôn trong nước ấm, tốc độ của cậu quá nhanh, Trịnh Cảnh Đồng vừa mới chỉ cởi âu phục mà thôi.

Nghĩ sau đó muốn ăn đại tiệc, cho nên Trịnh Cảnh Đồng cũng không có ở trong bồn tắm lăn qua lăn lại nhiều, chỉ là hơi hơi lau chùi một chút, thành công khơi lên cảm giác phương diện kia của Phó A Bảo.

Trịnh Cảnh Đồng từ trong bồn tắm đi ra trước, y nói muốn đi giúp Phó A Bảo cầm áo ngủ, nói là một quần lót cùng một áo ngủ, Phó A Bảo cũng không quá để ý.

Nhưng khi cậu lau khô cơ thể định mặc áo ngủ cùng quần lót Trịnh Cảnh Đồng mang tới liền trợn tròn mắt, quần áo cái quỷ gì đây!

Mùa hè mặc áo ngủ mỏng cậu còn có thể lý giải, mát mẻ mà, ngược lại còn phải mặc quần lót, không ra khỏi phòng ngủ kỳ thực không sao cả, không mặc áo ngủ cũng được, chỉ mặc một cái quần lót cũng không ảnh hưởng gì.

Nhưng quần lót này là cái quỷ gì! Đây là quần lót sao? Đây là miếng vải rách được chứ! Cái này có thể mặc đi ra ngoài sao, xác định không phải cho nữ nhân mặc chứ?

Phó A Bảo dùng hai ngón tay xách cái quần lót màu đen gần như trong suốt kia lên hỏi Trịnh Cảnh Đồng: "Đây là thứ quái quỷ gì vậy, anh lấy ra từ chỗ nào?!" Quần lót này không chỉ trong suốt, hơn nữa vải còn ít đến đáng thương, mặt trên còn có lỗ rách bên ngoài a! Cái này có thể mặc?

Thứ Trịnh Cảnh Đồng đưa cho cậu này là có ý gì, lẽ nào để cậu mặc lên người sao, nhưng Trịnh Cảnh Đồng tại sao không tự mình mặc a? Trên người y mặc tới thành thành thật thật, không công bằng a!

"A Bảo em thử một chút xem đi mà." Trịnh Cảnh Đồng cười hi hi đi lên phía trước giúp Phó A Bảo đem vải vóc cẩn thận mở ra, "Anh cảm thấy cái này nhất định rất thích hợp với em, cho nên mới đặc biệt mua trên mạng."

Y hiện tại cũng mua hàng online, sau đó mới phát hiện mua online đúng là phi thường tiện lợi, muốn mua cái gì cũng có, thời gian trước y mua được không ít thứ tốt đấy, đương nhiên, dùng một lúc sẽ không hết ngay được, sau đó có thể từ từ đi, ừ...... Liền bắt đầu từ hôm nay đi ~

___________________

Chương sau có thịt nhé các thím, thịt lần này là thịt kho tàu đích thực, nhưng tại chương này dài quá nên tối nay sẽ k làm xong được, hẹn các thím vào tối mai:**** Yêu thương

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi