KẾ HOẠCH CHIA TAY CỦA TỔNG TÀI BÁ ĐẠO

Ai cho phép cô thích tôi? Cô cho là cô là ai?

Hàn Văn Quân vẫn cảm thấy mình là thiên chi kiều nữ, muốn đông muốn tây không có gì là không chiếm được, muốn cái gì cần cái gì không có gì là làm không được, cô chưa từng nghĩ tới có một ngày sẽ có người nói với cô lời này, càng không có nghĩ qua người nói với cô những lời này lại là Hạ Lập Nhân!

Cô, Hàn Văn Quân ngay cả tư cách thích anh cũng không có sao? Hoặc là nói, Hàn Văn Quân thích Hạ Lập Nhân còn phải để bản thân của anh phê chuẩn?!

Hàn Văn Quân cảm giác chuyện của mình đúng là một chuyện cười, cô cùng với Hạ Lập Nhân nhiều năm tình nghĩa, cũng bởi vì một Thẩm Ninh bị toàn bộ phủ định. Hạ Lập Nhân đến tột cùng là có bao nhiêu lãnh huyết!

"Anh có thể không thích em, nhưng thậm chí ngay cả thích một người em cũng không có tư cách, phải cướp đoạt sao? Em và anh là bạn thân nhiều năm như vậy cũng bởi vì em phạm vào một sai lầm nhỏ mà anh đối với em như vậy? Trong ánh mắt của anh chỉ có Thẩm Ninh một người sao? Trong mắt anh cái gì hữu tình đều kém một người đã phản bội anh sao? Anh còn là một nam nhân sao?!" Hàn Văn Quân thanh âm sắc nhọn nói.

"Cô cũng biết chúng ta là bạn tốt nhiều năm như vậy, tôi là bạn của cô nhưng cô coi tôi là bạn sao? Bạn tốt của cô chỉ dùng để tính kế? Cô không chỉ tính kế tôi, còn phá hư quan hệ của tôi với A Ninh, thậm chí còn phái người theo dõi em ấy, cô làm những chuyện khác tôi tạm thời không biết, nhưng tôi sẽ điều tra ra!" Giọng nói của Hạ Lập Nhân trở nên hung tợn: "Cô đối với tôi làm nhiều chuyện ghê tởm như vậy hiện giờ chỉ dùng một câu thích tôi nhẹ nhàng như vậy là có thể xóa bỏ sao?"

"Đầu óc của cô bị nước vào phải không? Vì sao tôi phải gánh vác hậu quả chuyện cô thích tôi? Tôi mời cô thích tôi sao, tôi cầu cô thích tôi sao, hay là tôi quỳ trên mặt đất xin cô? Cũng bởi vì cô thích tôi cho nên cô làm gì cũng có lý do đáng tha thứ hẳn là phải đồng tình, cô nghĩ như vậy có phải không?"

Đầu bên kia điện thoại Hàn Văn Quân một chữ cũng không trả lời được, cũng như theo lời Hạ Lập Nhân nói cô thật nghĩ như vậy, theo đuổi một người dùng chút thủ đoạn có quan hệ gì, nếu như cô gặp được một người yêu mình như vậy nhiều ít cũng có chút cảm động, lúc trước cô cảm thấy Hạ Lập Nhân hẳn là sẽ có suy nghĩ giống mình, nhưng sự thật rất nhanh đánh vào mặt của cô.

"Cô có phải bị bệnh hay không đây là điển hình cho tư tưởng Tiểu Tam phải không? Cô lên mạng nhìn xem đi, Tiểu Tam phần lớn cũng nghĩ như vậy, có phải cô cho tôi sẽ giống những người đàn ông cặn bã đó mà cảm động đến rơi nước mắt sau đó yêu cô? Có người như vậy yêu tôi quả thực tôi không thể chấp nhận. Cô là Hàn gia thiên kim tiểu thư, làm người tốt không làm muốn đi làm tiểu tam, cô thiếu não phải không?"

"Ta..." Hàn Văn Quân khóc lên, nức nở nói: "Coi như em có chỗ không tốt anh cũng không cần nói quá đáng như vậy đi!"

Hạ Lập Nhân khi mà miệng độc lên thực không phải người bình thường có thể thừa nhận được: "Tôi trước kia làm bạn của cô đương nhiên nhìn cô làm việc gì cũng rất tốt, tín nhiệm cô, gặp chuyện cũng sẽ cùng cô thương lượng, nhưng cô rõ ràng không xem tôi là bạn nên tôi cũng không cần cho cô mặt mũi, cô còn trách tôi nói chuyện khó nghe? Lúc cô đối phó A Ninh như thế không nghĩ tới tôi sẽ tức giận? Khi đó cô có lo lắng qua cảm nhận của tôi sao, cô biết rõ tôi xem cậu ấy là bảo bối, cô còn muốn tôi đau lòng! Tôi đây đã vì ba mẹ cô mà lưu tình giữ thể diện cho cô, những lời khó nghe hơn tôi cũng nói được!"

"Tôi cũng không muốn nhiều lời với cô, cô trực tiếp nói đi, cô rốt cuộc còn đối với A Ninh làm cái gì!"

"Em thật không có, em chỉ phái người theo dõi anh ta mà thôi, thật sự chẳng đối phó với anh cái gì cả!"

"Cô nghĩ rằng tôi tin cô sao, A Ninh và tôi cảm tình luôn luôn tốt, người em ấy thích nhất là tôi, hiện tại đột nhiên đối với tôi lãnh đạm như vậy, nhất định là có người muốn phá hư, trừ cô ra còn có ai!" Hạ Lập Nhân nhận thức cho là Hàn Văn Quân phá chuyện của mình cho rằng Hàn Văn Quân quả thực quá vô sỉ!

Hàn Văn Quân bị ép uổng, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên phản bác thế này cho tốt. Cô thật sự là không có làm, Thẩm Ninh bên ngoài... Căn bản không phải cô muốn làm gì cậu cũng được!

"Quên đi, tôi phỏng chừng cô sẽ không thừa nhận tự mình tôi đi điều tra!" Hạ Lập Nhân cúp điện thoại trước hừ lạnh nói: "Sau này cô không cần tiếp tục tới nhà của tôi, hai nhà chúng ta sau này chỉ lui tới trong công việc làm ăn, quan hệ cá nhân, ta cảm thấy không cần. Nhưng nếu cô nuốt không trôi cơn tức này nói vậy cha mẹ chặt đứt công việc làm ăn với tôi tôi cũng không phản đối, đến lúc đó ai tổn thất thảm hại hơn thì người đó biết!" Làm khó A Ninh nhà anh thì hoàn toàn không đáng đồng tình! Hừ!

Điện thoại rất nhanh cắt đứt, một lúc sau Hàn Văn Quân gọi điện thoại lại giải thích phát hiện gọi điện không thông đoán chừng là số điện thoại của cô bị đưa vào sổ đen.

- ----

Lúc trước Thẩm Ninh đối với Hàn Văn Quân còn rất xem trọng, dù sao cũng là bạn thân của Hạ Lập Nhân như từ lúc đối phương tìm cậu, thì cậu đã thay đổi cách nhìn. Cô không làm cậu tức giận nhưng bây giờ cậu lại hối hận, hôm qua mặc dù nói đánh đố nhưng chưa nói đánh cuộc cái gì, không nghĩ tới Hạ Lập Nhân nhanh như vậy liền thực hiện lời tiên đoán của cậu. Sớm biết như vậy nên đánh cược chút gì đó cậu thật sự đối với bộ dạng Hàn Văn Quân đến khiêu khích uy hiếp rất không thích!

Ai, quên đi, nhắm mắt làm ngơ cũng tốt, Thẩm Ninh ngồi ở ghế sofa trong phòng bắt đầu xem những trang Web.

Cậu đang chuẩn bị mua một con chó dẫn đường cho người mù nên muốn tra một ít tư liệu, hiện tại cậu còn thấy được, muốn sớm một chút mà chuẩn bị, bài trí trong nhà cũng muốn thay đổi một chút, cậu cũng không biết khi nào thì mình hoàn toàn không nhìn không thấy, nhưng theo tần suất phát bệnh gần đây phỏng chừng không bao lâu...

Cậu đặt ra cho mình những chế độ điều lệ nhất định, mỗi ngày gia tăng thời gian nhắm mắt, chuyện có thể không mở mắt sẽ không mở mắt, dựa vào lỗ tai nghe và ra dấu tay mà tiến hành, bây giờ còn thấy được, hoàn toàn có thể mở mắt ra rồi hiệu chỉnh.

Cậu nghĩ rất hay nhưng thực tế thao tác so với trong tưởng tượng khó hơn nhiều, thường hay bị đụng, có đôi khi thậm chí còn bị ngã, cậu vốn tính toán ở lầu hai, sau lại phát hiện đi thang lầu là một vấn đề khó khăn, không cẩn thận một chút là ngã xuống vì thế cậu nhờ Liễu Dật hôm nay tới hỗ trợ cậu dọn phòng, giường của cậu hơi nặng, một mình cậu khiêng không nổi.

Liễu Dật hẹn với Thẩm Ninh buổi chiều, giữa trưa cùng một người bạn làm ăn hẹn gặp mặt sau đó sẽ đến chỗ Thẩm Ninh ở vùng ngoại thành.

Hạ Lập Nhân tìm không thấy Thẩm Ninh, anh không nghĩ tới điều tra về bất động sản của Thẩm Ninh, bởi vì lúc trước Liễu Dật có nói với anh Thẩm Ninh ở một nhà khác của Liễu Dật, vì thế anh ta liền phái người theo dõi Liễu Dật, cảm thấy đi theo Liễu Dật là có thể tìm thấy người.

Ý tưởng này của anh cũng không sai, bất tài một ngày cũng có tiến triển. Mắt nhìn của anh rất nhanh đã cho anh kinh hỉ.

Hết chương 21.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi