KÊ KÊ PHU PHU ABO

[27]

Dao không vung xuống, tôi cũng không chảy máu, ngược lại là Đại Kế chảy máu.

Hóa ra trước đó Đại Kế đã giấu dao trên người.

Trên áo dính phải máu, chủ phú hào cả kinh hoảng sợ, gà cưng hắn quý trọng nhất vậy mà tự làm mình bị thương!

Đại Kế đang chảy máu nhân cơ hội giãy ra khỏi ngực chủ phú hào, gà không biết bay, nhưng anh lại vỗ cánh, liều lĩnh “bay” đến bên cạnh tôi.

Đối diện với bất ngờ đột nhiên này, đám kê kê khác cũng đều thất kinh, lúc này không có mệnh lệnh của chủ phú hào, ai cũng không dám tiến lên ngăn cản Đại Kế.

Miệng vết thương không ngừng chảy những giọt máu, nhưng Đại Kế chẳng mảy may để ý, anh vội vàng chạy về phía tôi, sau đó ôm tôi thật chặt, không ngừng mà nói “xin lỗi”….

Đều nói gà Alpha căn bản không biết khóc, bởi vì cho đến nay vẫn chưa ai thấy qua, nhưng vào giờ phút này, Đại Kế chôn mặt trên cổ tôi, tôi có thể cảm giác được lông của mình đều đã bị thấm ướt.

Chất lỏng nóng bỏng, không chỉ là máu của anh, còn có nước mắt.

“Chủ nhân, ăn tôi trước.” Đại Kế bình tĩnh mà nhìn chủ phú hào, thái độ phi thường kiên quyết, “Nếu như anh kiên trì muốn ăn em ấy, vậy thì ăn tôi trước đi.”

Chủ phú hào mặt mày khó có thể tin: gà bảo bối của hắn lại trở nên không bình thường rồi!

Giống như năm ngoái, vô số lần muốn lén chạy ra ngoài, cho dù bị bắt trở về, vừa đánh vừa mắng, nhưng vẫn tâm tâm niệm niệm, một lòng nhớ thế giới bên ngoài trang viên, bức thiết muốn đi tìm gì đó.

Chủ phú hào đã hiểu rõ trong lòng Đại Kế, nhất định có thứ so với vị chủ nhân là hắn, cuộc sống giàu sang, địa vị cao cao tại thượng, còn quan trọng hơn.

[28]

Nếu như lần này không phải thiếu chút nữa đã đến quỷ môn quan,có lẽ có những chuyện cả đời này tôi cũng không thể biết.

Trong một tuần Đại Kế nhốt tôi, không cho phép tôi gặp anh, tôi oán giận anh trong lòng, cảm thấy Đại Kế vô tình không nói lý lẽ, lại không biết bản thân anh cũng rất đau khổ.

Nhìn thấy lông gà và lục lạc, đầu Đại Kế âm ỉ đau đớn, quả tim càng đau hơn. Một tuần ấy anh cũng lăn lộn khó ngủ, thường xuyên nằm ác mộng.

Sau đó tôi kể chuyện cười cho anh nghe, đọc truyện trước khi ngủ, Đại Kế nghe thấy âm thanh của tôi mới có thể bình yên mà ngủ.

Sau khi mất đi kí ức, lần đầu tiên trông thấy tôi cái loại gà Omega mà không thể phóng thích chất dẫn dụ, không hề có chút sức hấp dẫn nào, vậy mà từ ánh mắt đầu tiên Đại Kế không thấy tôi xấu, ngược lại lại rất hiếu kì.

Tôi có thể trở thành một trong những gà nô bộc ở bên anh, ngoại trừ biểu hiện của bản thân tôi ra, kì thực những lúc riêng tư Đại Kế cũng nhắc qua với chủ phú hào.

Những khi Đại Kế gọi tôi “Tiểu Kỷ Kê”, chút biểu tình mừng thầm của tôi cũng đều bị anh thu vào đáy mắt, một chút cử động nhỏ cũng đều không bỏ qua.

Mặc dù mùi hương trên người tôi là lạ, Đại Kế lại cảm thấy quen thuộc không hiểu nổi; khi tôi dùng miệng đút thức ăn cho anh, hành vi to gan ấy khiến Đại Kế sửng sốt, anh nhìn qua thì tức giận đấy, nhưng cũng không thật sự tính toán chi, bằng không đã sớm đuổi tôi mất rồi.

“Mi bị điên à!”

Có quãng thời gian Đại Kế vẫn luôn mắng tôi như vậy, trên thực tế anh cũng đang mắng chính mình.

Điên rồi điên rồi! Đại Kế thầm nghĩ, sao mình lại có cảm giác với một con gà nhà quê chứ?

Đại Kế đã nhớ ra tôi rồi.

Mặc dù là tôi không biết từ khi nào?

Có lẽ là khi Đại Kế bảo tôi bò lên ổ gà của anh, cùng anh tựa vào nhau ủ ấm, cũng có lẽ là khi anh nhổ lông trên đuôi tôi xuống, lại đeo chiếc lục lạc có khắc tên anh lên cổ tôi.

Cũng có thể là khi Đại Kế hỏi tôi có thích anh hay không? Thừa lúc tôi ngủ say, cái lúc mà anh len lén mổ miệng và mông tôi…

Đại Kế thích tôi, cũng là yêu tôi đến thế.

[29]

Lúc này đây, Đại Kế đang ôm tôi khóc.

“Chủ nhân, ăn tôi trước. Nếu như anh kiên trì muốn ăn em ấy, vậy thì ăn tôi trước đi.”

Đại Kế chắn ở trước mặt tôi, mặt đầy kiên quyết.

Chủ phú hào trông thấy một màn này thì chấn kinh.

Thế là, hắn ta tạm thời thay đổi chủ ý không tính ăn tôi nữa, còn chuẩn bị cho tôi và Đại Kế giao phối, muốn xem xem đến tột cùng thì có thể cho ra kết quả kiểu gì?

Chủ phú hào khá là bất đắc dĩ.

Gà bảo bối mà hắn sủng ái nhất cũng đã lấy tính mạng ra uy hiếp hắn rồi, còn có thể làm sao nữa, hắn cũng rất tuyệt vọng chớ bộ!

“Em nguyện ý sinh gà con cho anh không?”

Từng là lời nói trong mộng, nay Đại Kế lại hỏi tôi một lần nữa.

Lần này tôi phi thường tỉnh táo, đỏ mặt gật gật đầu: “Em… em nguyện ý.”

Thông thường quá trình gà với gà giao phối gọi là “gà trống đạp trứng”, cũng không phải ý trên mặt chữ, trên thực tế là gà trống phải đạp lên người một con gà khác để giúp thụ tinh.

Đại Kế cưỡi lên người tôi, nhẹ nhàng cắn mào gà của tôi, cái thứ kia cũng vùi vào.

Ưm a! Tôi nhịn không được run lên, cái thứ này thô to mà cứng cáp, dáng dấp thật quá hung bạo rồi, thoáng cái đã làm tôi tràn đầy.

Sau đó hòa cùng thâm nhập của Đại Kế, tôi cũng không tự giác được mà nghênh hợp với anh, mông lắc lư theo tiết tấu của đối phương, trước tiên là chậm rãi, thâm nhập nông cạn, sau đó chính là tăng tốc không ngừng, càng lúc càng sâu, tôi cũng điên cuồng mà lắc lư đung đưa.

Thật… thật thoải mái… thật sướng a! Thân thể… cũng sắp hỏng mất rồi!

Đầu óc tôi là một mảnh trống không, sớm đã mất đi lý trí, chỉ có thể theo bản năng mà giãy dụa, thủy dịch không ngừng cuồn cuộn chảy ra, mong đợi Đại Kế hung hăng ma sát và xỏ xuyên.

Thời gian gà thông thường giao phối khá ngắn, nhưng từ sau khi chất kích thích ABO xuất hiện, quá trình của loại chuyện này chính là bị kéo dài rất lâu. Đặc biệt là đối với gà Alpha, lực kéo dài của bọn họ căn cứ theo sự ưu việt bản thân, loại gà nam thần như Đại Kế, thời gian trên phương diện này lại càng…

Nói đến đây, tôi không chỉ đỏ mặt, mà cả người cũng đã đỏ bừng rồi.

Chen chúc bên trong cái miệng nhỏ thít chặt, Đại Kế đạt tới độ sâu chưa từng có, sau đó hung hăng mà đâm một nhát vào chỗ sâu nhất trong tôi!

Tôi ngưỡng cao cổ lại thêm một trận run rẩy mạnh, việc này quá kích thích rồi, tôi có thể rõ ràng cảm nhận được bên trong của mình không ngừng co rút, kẹp Đại Kế phi thường chặt chẽ, hình dáng của cây cự vật kia dường như cũng có thể miêu tả ra rõ ràng trong não, nhưng cảm giác xấu hổ như vậy, lại khiến tôi và Đại Kế càng thêm hưng phấn.

Cuối cùng, Đại Kế rốt cuộc cũng nhịn không được muốn đánh dấu tôi: “Tiểu Kỷ Kê, anh… anh thích em!”

Đại Kế ôm tôi thật chặt, từng cổ từng cổ đều phun vào nơi sâu nhất, tôi nhất thời cảm thấy mình bị rót đầy, trong bụng nóng hôi hổi, đều là Đại Kế trao cho tôi.

Cả người tôi lại không ngừng lay động: “A… ư a! Đại Kế Kê, em… em cũng rất thích anh! Yêu.. yêu anh!”

Vô luận Đại Kế là gà nam thần suất khí, hay là gà mù mắt béo ú, chỉ cần là anh, tôi đều yêu.

[30]

Sau chuyện ấy, tôi hỏi Đại Kế nếu như tôi không thể sinh con, có khi nào anh sẽ… không cần tôi?

Đại Kế quả quyết lắc đầu: “Tiểu Kỷ Kê, anh mới không cần con gà nào khác, anh chỉ đánh dấu em, chỉ đối tốt với em.”

Tôi vui đến nỗi ôm chặt anh mà gặm.

Đại Kế sờ sờ tôi, nói tôi vẫn luôn nhổ lông tạp cho anh, rất thân mật, kỹ thuật mỏ cũng ngày càng giỏi.

Tôi cười thầm, về sau mỗi tối thừa dịp Đại Kế ngủ, tôi lại có thể nhổ lông của anh rồi, ha ha.

Sau khi xác định quan hệ với tôi, Đại Kế nhìn những con gà khác thì lãnh đạm, nhưng nhác thấy tôi, sẽ lập tức đổi mặt, trong mắt đều là ôn nhu.

Cơ mà, trên phượng diện nào đó Đại Kế lại rất hung mãnh, thường xuyên chịch tôi tới đứng không vững, thậm chí không cách nào bước đi, mông cũng không khép lại được, nhưng tôi vẫn rất muốn đại kê kê của Đại Kế, thích cái phần cứng rắn và nóng bỏng ấy.

Tôi thế mà trở nên lẳng lơ thế này rồi?

Hừ hừ, đều tại Đại Kế, anh… anh ấy có khi thay đổi đủ kiểu chơi, quá xấu rồi!

Kỳ phát tình của tôi vừa qua bảy ngày, so với những con gà Omega khác đều dài hơn. Tôi vẫn thường bị làm đến ngất đi, mà khi tỉnh lại Đại Kế vẫn còn trên người tôi tiếp tục làm.

Tôi phi thường xấu hổ, đồng chí Đại Kế anh vất vả rồi.

Tôi vốn cho rằng mình căn bản sẽ không phát ra chất dẫn dụ phát tình nào, ai mà ngờ, thủy dịch mà tôi và Đại Kế kết hợp lại tản ra một loại hương vị riêng biệt, trở thành thuốc kích tình thiên nhiên, hiệu quả thắng xa chất dẫn dụ của gà Omega thường, là thứ chúng kê kê không cách nào khắc chế được, tựa hồ như không một con gà nào có thể chống đỡ được.

Thế là, bọn gà Beta bắt đầu kêu loạn phát xuân, bọn gà Alpha khác cũng chộn rộn, nhưng vừa nghĩ đến áp trên người tôi là Đại Kế, bọn chúng liền kinh sợ ngay, ai cũng không dám thật sự đánh chủ ý lên người tôi.

[31]

Từ sau khi tôi rời đi, đã tròn một năm.

Vì chủ nhân vẫn một mực không yên lòng về tôi, luôn nhớ tôi, cho nên hôm nay, ổng bèn mang theo anh A tiêu sái, còn có rất nhiều thùng trà bưởi đến trang viên thăm tôi.

Để lấy lòng chủ phú hào, chủ nhân nói có thể tặng anh A tiêu sái cho hắn. [phũ vl =.=’]

Mắt anh A tiêu sái sáng long lanh, lòng đầy chờ mong: Oaaa! Lập tức sắp vào hào môn, thăng cấp làm gà quý tộc rồi a!

Chủ phú hào lại trực tiếp lắc đầu, loại gà ngốc đã tiêm qua thuốc điều tiết, cải tạo bán thành công như anh A tiêu sái, hắn căn bản không hiếm lạ gì.

Anh A tiêu sái tan nát cõi lòng, đến một bên vừa khóc vừa vẽ vòng tròn nguyền rủa chủ phú hào.

Chủ nhân cũng rất đau khổ, bảo ổng làm sao cho phải đây? Anh A tiêu sái đã xem như là con gà tốt nhất của ổng rồi, chủ phú hào lại chán ghét như thế.

Chủ nhân đành phải cắn răng, chuẩn bị mang trà bưởi mà ổng mang đến tặng hết cho chủ phú hào, ổng cắt đứt tình yêu đích thực.

Vốn chủ phú hào rất là xem thường, nhưng trông thấy chủ nhân ôm mấy thùng trà bưởi khóc thật lâu, một bộ dáng khó từ khó bỏ, muốn chết không sống nổi, chủ phú hào lại lần nữa kinh hãi.

Hắn vốn tưởng rằng một con gà Omega không thể phóng thích chất dẫn dụ, gầy đét lại xấu xí đã đủ lạ lùng rồi, không ngờ chủ nhân nó còn hơn một bậc.

Cứ như thế, chủ nhân thành công câu được hứng thú của chủ phú hào, hắn bèn giữ chủ nhân và anh A tiêu sái ở lại trang viên làm khách.

[32]

Tôi và Đại Kế thấy chủ nhân thì rất vui, chủ nhân cũng ôm hai đứa tôi sờ thật lâu, tôi đặc biệt hưởng thụ cái vuốt ve của chủ nhân, Đại Kế thì lại mặt mày lãnh đạm: lần sau trước khi sờ tui nhớ rửa tay, cám ơn.

Sau đó, anh A tiêu sái đi vòng vòng quanh Đại Kế, đánh giá cả buổi trời, hâm mộ ghen tị tới muốn khóc, có trời mới biết ảnh muốn thành gà Alpha nam thần như Đại Kế đến thế nào.

Đại Kế vô tình mà đả kích: “Kiếp sau chắc có thể.”

Anh A tiêu sái: “……”

Mũi của Đại Kế cũng thính lắm, nói rằng anh A tiêu sái cả người đầy mùi gà Beta, còn chủ nhân… từ xa đã có thể ngửi được mùi trà bưởi trên người ổng, thật đúng là chưa ngửi được người, đã ngửi được trà bưởi.

Đại Kế vội vàng đuổi chủ nhân và anh A tiêu sái đi tắm rửa, lúc này tôi mới ý thức được hóa ra Đại Kế thật sự có tính khiết phích.

Chủ nhân không phục, phản bác rằng cả người ổng đều là hương vị mê người, lại thổ tào với Đại Kế: “Tao chỉ là đơn thuần mê trà bưởi, nào giống chủ nhân mày khẩu vị nặng tới vậy, có chứng luyến kê phích nghiêm trọng a!”

“Ồ, nhưng tui không mê anh ta.” Đại Kế tương đối chính trực.

“Suỵt!”

Chủ nhân nhất thời vẻ mặt hoảng sợ, lời này ngàn vạn lần không thể bị chủ phú hào nghe thấy, bằng không cái mạng nhỏ của bọn họ sẽ khó giữ.

Tôi và anh A tiêu sái cũng liên tục gật đầu, ừa ừa, phi thường có đạo lý.

[33]

Thấy tôi đã thành công tìm được Đại Kế, đồng thời mỗi đêm đều chịc chịc chịc, mùi hương thúc tình do kết hợp mà phát tán cũng kích thích anh A tiêu sái, anh A tiêu sái vẫn là cô gia quả kê chỉ có thể tự mình cọ cọ, càng thêm trống rỗng tịch mịch lạnh lẽo.

Nhưng rất nhanh, ảnh nhìn trúng anh giả B, anh giả B đồng thời cũng nhìn trúng ảnh.

Không không, nói cho đúng, hai ảnh là nhìn trúng gien trên người nhau.

Anh A tiêu sái muốn đánh dấu anh giả B, dù sao chinh phục một còn gà trống bản chất vốn là gà Alpha, quá con mẹ nó có cảm giác rồi!

Nhưng chuyện nào có dễ dàng như thế.

Anh giả B hung hăng đá bay anh A tiêu sái, mỗi ngày đè ảnh xuống đất mà đánh, y mới không muốn bị đánh đấu, cho dù không muốn là gà Alpha, nhưng y cũng có tôn nghiêm của gà trống, chỉ có thể đi đánh dấu gà khác thôi.

Bởi vì hai anh ấy đều là bạn của tôi, cho nên cuối cùng cũng vây quanh tôi, ầm ầm ĩ ĩ không ngừng nghỉ, không chừng kiếp trước chính là oan gia.

Đại Kế vừa trông thấy hai bọn họ là ngại phiền, lại nghĩ hôm nào đó bỏ thuốc cho anh A tiêu sái và anh giả B, tùy bọn họ lăn lộn đại đi.

Tôi: “……”

Đại Kế quả nhiên là con gà phúc hắc đáng sợ.

[34]

Kỳ phát tình của tôi đã qua, dần dần bắt đầu mập thịt, lông cũng mọc nhiều thêm, tôi không còn là con gà trọc lông gầy đét nữa, trở nên mượt mà dễ nhìn hơn.

Tôi vui tới nổi nhảy tưng tưng, nhưng chưa nhảy được mấy ngày, tôi đã phải ngoan ngoãn vùi trông ổ gà rồi, bởi vì……

Tôi sắp ấp trứng sinh con rồi.

Lần đầu tôi sinh chính là trứng long phượng, cũng tương đương với “thai long phượng”, tôi sinh cho Đại Kế một cặp gà anh em, anh trai gà Alpha và em gái gà Alpha.

Lần thứ hai sinh là trứng song sinh, gà con tôi ấp ra một con là gà anh trai Alpha lớn lên rất giống Đại Kế, con còn lại là gà em trai Omega trông khá giống tôi.

Lần sinh con thứ ba, tôi sinh ba gà con, bọn chúng đều là bé gà con đáng yêu, hơn nữa gà Alpha, gà Beta và gà Omega đều có, vừa khéo góp đủ bộ gà anh em ABO.

Sức mạnh của tình yêu có những khi thật to lớn, tôi đây vốn gầy gầy nhỏ nhỏ, thậm chí khó có thể mang bầu, vậy mà lại ngoài dự đoán của tất cả người và gà, mắn đẻ ngoài ý muốn.

Chủ phú hào há hốc mồm, chủ nhân thì chảy nước mắt vui mừng: “Hiu hiu hiu Tiểu Kỷ, tao quá cảm động rồi, không uổng công tao yêu mày như vậy a!”

Chủ phú hào không khỏi có chút khó chịu.

Sau đó hắn ta phái một đám người vây chủ nhân lại, trong tay chủ phú hào còn cầm dao nhỏ chất vấn: “Tiền tài, con gà Omega đó, trà bưởi, rốt cuộc cậu yêu cái nào nhất?”

Chủ nhân: “Tôi… tôi tôi… yêu mạng tôi nhất.”

Chủ phú hào: “……”

Sau đó, chủ phú hào cư nhiên buông tay, hắn cho tôi và Đại Kế trở về chỏm núi của chủ nhân, cũng tài trợ cho chủ nhân làm sân nuôi gà cỡ lớn, còn cho chủ nhân mượn tiền mua một nhà xưởng trà bưởi nữa.

Sau đó nữa thì, mỏm núi này của chủ nhân đã trở thành địa danh tham quan nổi tiếng, bởi vì nơi này có Đại Kế và tôi, gà trống Alpha đẹp trai nhất và gà trống Omega mắn đẻ nhất trên đời, một đôi kê kê phu phu sáng chói.

— END —

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi