KẺ THÙ BÊN GỐI

Tần Tuệ đang an bài stylist, thợ trang điểm, còn kêu người hầu đến phòng bảo hiểm đem bộ trang sức mới thiết kế riêng cho Cung Thiên Long đến, chị muốn khiến Lăng Tuyết ăn mặc thật xinh đẹp thoát tục, khí thế phải đè bẹp cô gái đang hẹn hò với Thân Đồ Dạ.

Nhưng mà, Tần Tuệ chưa dặn dò xong, Lăng Tuyết đã đi ra:

– Có thể đi rồi chứ?

– Cô đây là..- Tần Tuệ quay đầu nhìn cô.

– Tôi xong rồi- Lăng Tuyết vừa đeo đồng hồ vừa xuống lầu- Chị biết anh ta ở đâu chưa?

– Biết rồi- Tần Tuệ nhíu mày- Nhưng mà… cô định thế này mà đi à?

Lăng Tuyết mặc chiếc quần đen bó sát, trên người mặc chiếc áo trắng cổ chữ V, mang đôi giày thấp màu bạc mũi nhọn, giản dị tùy ý, gu thời trang tinh tế.

Bộ đồ này cũng là một trong những món đồ độc nhất vô nhị thiết kế riêng cho Cung Thiên Long, nhìn như đơn giản, nhưng xuất xứ từ thương hiệu lớn, giá cả đắt đỏ, nhưng bình thường Cung Thiên Long đến công ty mới mặc theo phong cách này.

Lăng Tuyết hiện tại phải đi gặp Thân Đồ Dạ, còn phải cạnh tranh với cô gái khác, chẳng lẽ không nên ăn mặc thật đẹp thật lộng lẫy sao?

Cô sao có thể tùy ý như vậy?

– Vậy ổn mà- Lăng Tuyết tiện tay lấy một quả táo trên bàn- Đi thôi, chạy qua đó đúng vào giờ cơm trưa.

– Cô Cung…

– Tôi biết chị định nói gì- Lăng Tuyết ngắt lời Tần Tuệ- Tôi cảm thấy tôi hiểu Thân Đồ Dạ hơn chị, anh ấy thích tôi mặc phóng khoáng tùy hứng, mà không phải dạng trang phục cao quý tao nhã, lại đầy gò bó.

Điểm này từ ngày hôm qua anh ta chọn áo cưới cho cô là có thể nhìn ra được.

Nhưng mà câu này chỉ để thuyết phục Tần Tuệ thôi, Lăng Tuyết sở dĩ mặc vậy, hoàn toàn là muốn để mình thoải mái, chứ không phải để lấy lòng Thân Đồ Dạ.

– Được rồi- Trong lòng Tần Tuệ không phục, nhưng chị không nói thêm, tối qua chị đã cãi nhau ồn ào với Lăng Tuyết rồi, nếu hiện tại lại phát sinh gì nữa, sự việc hôm nay sẽ không có cách gì tiến hành thuận lợi rồi.

***

Tần Tuệ chuẩn bị một chiếc Rolls-Royce dài, Lăng Tuyết nhướng mày:

– Đổi xe.

– Tại sao?

– Cũng không phải đi dự tiệc, cần gì long trọng vậy?- Lăng Tuyết nói- Huống hồ lúc này trong thành phố kẹt xe lắm, chạy xe dài như vậy không biết khi nào mới có thể đến nơi, lúc đến đó ngài Thân Đồ chắc không còn ở đó nữa.

– Nói cũng đúng- Tần Tuệ lần đầu tiên đồng ý với lời nói của Lăng Tuyết- Vậy đổi xe.

Chỉ lát sau, nhân viên lái đến một chiếc Aston Martin, Lăng Tuyết nhìn thấy loại xe này đã ngứa tay:

– Để tôi lái cho.

– Vậy thì không thể- Tần Tuệ phản ứng rất mạnh, chị thấp giọng nói vào tai cô- Cô Cung không biết lái xe.

– Cái gì?- Lăng Tuyết trợn mắt- Không thể nào?

Cô là cao thủ đua xe, còn Cung Thiên Long lại không biết lái xe? Đùa gì vậy trời? Vậy có nghĩa là lúc cô thay thế Cung Thiên Long, hoàn toàn không được đụng tới xe?

– Cô Cung từ lúc sinh ra đến giờ có tài xế riêng, hoàn toàn không cần tự lái- Tần Tuệ nghiêm túc nói- Tối qua tôi nói với cô nhiều như vậy, sao cô lại…

– Được rồi được rồi, tôi biết rồi- Lăng Tuyết lười nói nhiều với chị- Lên xe đi!

***

Trên xe, Tần Tuệ nói về Lăng Ngạo với Lăng Tuyết.

Phạm vi giao tiếp của Cung Thiên Long rất nhỏ, cô quen biết người nào, trên cơ bản Cung Hiếu Cường đều biết hết.

Cho nên Lãnh Thanh Mặc đành phải nói Lăng Ngạo là người của anh ấy, hôm xảy ra tai nạn đúng lúc ngồi cùng xe với Cung Thiên Long.

Như vậy cũng rất dễ giải thích!

Lãnh Thanh Mặc mấy năm nay luôn đi du lịch vòng quanh thế giới, chuyện của anh rất thần bí, người khác không thể kiểm chứng.

Lãnh Thanh Mặc có địa vị vô cùng đặc biệt ở nhà họ Cung, ngay cả Cung Thiên Long cũng nghe anh mọi chuyện, bạn anh xảy ra chuyện, đưa đến bệnh viện điều trị, cũng không lạ.

Lãnh Thanh Mặc nói vậy, còn có thể kín đáo nói với họ Bạch và Cung Hiếu Cường, họ bắt sai người rồi.

Khớp lời khai xong, Lăng Tuyết đã biết nên nói thế nào, nhưng Tần Tuệ vẫn rất lo lắng, dặn dò thêm:

– Ngài Thân Đồ có tính nguyên tắc rất cao, rất nhiều chuyện ngài ấy không nhúng tay vào, cho nên khi cô nhắc chuyện này với ngài ấy, cần uyển chuyển một chút, ví dụ như nói…

– Tôi biết nên làm thế nào- Lăng Tuyết ngắt lời Tần Tuệ- Chị có biết Thân Đồ Dạ hẹn với ai không?

– Không biết- Tần Tuệ lắc đầu- Chuyện của ngài Thân Đồ không được phép kiểm chứng, tôi không dám đánh bạo điều tra.

– Vậy sao chị biết anh ta đang ở nhà hàng nào?- Lăng Tuyết hoài nghi hỏi.

– Đơn giản lắm- Tần Tuệ mỉm cười- Cuộc sống của ngài Thân Đồ rất đơn điệu, chỉ cần ngài ấy ở thành phố Hải, mỗi buổi trưa đều chỉ đến những nhà hàng cố định để dùng cơm, tôi chỉ cần gọi điện thoại hỏi thăm nhà hàng là xong.

– Ừ!- Lăng Tuyết gật đầu, một người nhàm chán như vậy, cuộc sống đương nhiên đơn điệu rồi.

– Nhà hàng này cô cũng từng đến.

Tần Tuệ làm việc vô cùng chu đáo, bắt đầu kể lại chuyện trước kia Cung Thiên Long đến đây ăn cơm, làm cho Lăng Tuyết hiểu rõ tình hình hơn, phòng ngừa để lộ sơ hở.

***

Xe đến bên dưới nhà hàng đã là 12h30, Lăng Tuyết hơi đói, muốn lên đó ăn cơm ngay.

Vào thang máy, Tần Tuệ vẫn lo lắng, nhỏ giọng nhắc nhở:

– Chuyện hôm qua nhất định đã để lại ấn tượng xấu trong lòng ngài Thân Đồ, hôm nay cô phải tuyệt đối cẩn thận, bất luận gặp phải chuyện gì, nhất định cũng phải duy trì trạng thái cao quý trang nhã, không thể để lộ dấu vết nữa.

– Biết rồi- Nghe đến lỗ tai Lăng Tuyết sắp mọc kén luôn rồi- Bánh Bao ở nhà dưỡng thương, tôi vì cứu Lăng Ngạo mới tìm Thân Đồ Dạ, còn có chuyện gì khiến tôi không khống chế được? Yên tâm đi, hôm nay tôi nhất định sẽ biểu hiện vô cùng hoàn hảo, không có vấn đề.

– Tốt lắm- Tần Tuệ vui vẻ gật đầu.

***

Đi vào nhà hàng, quản lý ân cần đến đón tiếp:

– Cô Cung!

– Chào- Lăng Tuyết mỉm cười đáp lại- Đột xuất quyết định đến đây, chỗ của tôi còn trống không?

– Vẫn còn- Quản lý vội nói- Chỗ ngồi của cô chúng tôi làm sao dám để cho người khác, vẫn luôn giữ lại cho cô. Bên này, mời!

Lăng Tuyết theo quản lý cùng vào bên trong, Tần Tuệ và hai nhân viên đi theo sau.

Tần Tuệ lẳng lặng nhìn về hướng cửa sổ, chỗ ngồi cố định của Thân Đồ Dạ và Cung Thiên Long đều ở bên cạnh cửa sổ, hai vị trí cách nhau một chiếc bàn.

Nhưng sao không có người? Chẳng lẽ tin tức sai rồi?

Lúc này Lăng Tuyết đột ngột dừng bước, xoay người…

– Sao vậy?- Tần Tuệ hỏi.

– Nhìn thấy người quen, đi mau.

Sắc mặt Lăng Tuyết rất khó coi, không ngờ đến nơi này còn gặp phải tên biến thái kia, nhà sản xuất âm nhạc nổi tiếng Phí Kỳ, cũng chính là tên sói háo sắc lúc trước muốn dùng quy tắc ngầm với cô.

Nếu hôm đó không phải gặp tên sắc lang này, cô cũng sẽ không chó cùng rứt dậu chạy trốn sang phòng Thân Đồ Dạ, cũng sẽ không phát sinh những chuyện sau đó…

Nói cách khác, hết thảy chuyện này đều tại một mình hắn mà ra.

Nếu hôm nay không phải thay thế thân phận Cung Thiên Long, Lăng Tuyết nhất định sẽ dạy dỗ tên khốn này, đánh cho hắn bán thân bất toại, xem sau này còn dám làm chuyện xấu không.

– Là ai?- Tần Tuệ vô cùng cảnh giác, chị tuyệt đối không để người khác vạch trần thân phận của Lăng Tuyết.

– Đừng hỏi nữa, đi mau.

Lăng Tuyết vội vàng ra ngoài, may mà Phí Kỳ đang chăm chú nói chuyện với người đẹp ở đối diện, không nhìn thấy cô, nếu không sự việc rất rắc rối.

Tần Tuệ không nói gì, Lăng Tuyết vất vả lắm mới bước được bước đầu tiền, chủ động đi tìm Thân Đồ Dạ, hiện tại lại phát sinh chuyện này.

– Cung Thiên Long?

Một giọng nói quen thuộc truyền đến, Lăng Tuyết toàn thân chấn động, ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Thân Đồ Dạ.

Lúc này, sao anh lại xuất hiện???

Không biết là trùng hợp hay tâm linh tương thông, Thân Đồ Dạ hôm nay cũng mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, rất cùng tông với đồ của Lăng Tuyết.

– Sao em lại ở đây?

Phản ứng đầu tiên của Thân Đồ Dạ chính là cô gái này cố tình tìm đến, nhưng nhìn thấy vẻ mặt ngây ngô này của cô, anh lại bắt đầu hoài nghi suy đoán của mình.

Cô luôn không hành động theo lẽ thường, anh liệu sự như thần vậy mà không đoán nổi cô.

– Tôi…- Lăng Tuyết lắp bắp, cô chỉ muốn rời khỏi đây, bằng không để tên Phí Kỳ kia vạch trần thân phận của cô trước mặt Thân Đồ Dạ thì rất phiền phức.

– Hửm?- Thân Đồ Dạ nhướng mày.

– Dạ!- Một giọng nói du dương truyền đến…

Lăng Tuyết ngẩng đầu, một cô gái cao ráo, gợi cảm đi tới, chiếc đầm vàng bó sát vừa đủ làm tôn lên dáng người cô, cặp đùi thon thả cân đối, mái tóc xoăn dài, còn có gương mặt lai Tây xinh đẹp kia, vừa xuất hiện đã trở thành tiêu điểm của nơi này.

– Cô Hoắc!- Tần Tuệ vô cùng bất ngờ- Cô mới từ Pháp về?

Họ Hoắc, mới từ Pháp về.

Trong đầu Lăng Tuyết đang tìm tòi tư liệu, mau chóng cho ra kết luận, đây là Hoắc Phi Vân, thiên kim nhà họ Hoắc, đứng đầu trong năm gia tộc lớn!

Cung Thiên Long và Hoắc Phi Vân từng gặp nhau một lần, cho nên, Lăng Tuyết hẳn phải quen biết cô ta.

– Cô Hoắc, đã lâu không gặp!- Lăng Tuyết chủ động chìa tay ra với Hoắc Phi Vân.

– Đúng là lâu thật- Hoắc Phi Vân nhẹ nhàng bắt tay cô, khách sáo nói- Hân hạnh gặp lại cô, cùng nhau dùng bữa đi!

– Chuyện này…

Lăng Tuyết do dự, nếu từ chối, vậy chẳng phải đại lượng quá sao? Để chồng sắp cưới của mình cùng cô gái khác dùng bữa, còn mình thì né tránh?

Nhưng nếu không từ chối, sẽ chạm mặt Phí Kỳ, ngộ nhỡ bị thằng khốn đó nhận ra, vạch trần ngay tại chỗ, vậy thì…

– Sao vậy? Không tiện à?- Hoắc Phi Vân nhìn sang Thân Đồ Dạ- Không lẽ cô tới tìm Dạ à? Tôi có nên tránh mặt không nhỉ?

Lăng Tuyết ngước nhìn Thân Đồ Dạ, anh nhìn cô, cũng muốn biết cô sẽ làm gì.

Phía sau, Tần Tuệ nhẹ nhàng huých vào lưng Lăng Tuyết, ý bảo cô đừng từ chối.

– Vậy được, cùng nhau dùng bữa đi- Lăng Tuyết mỉm cười- Cô Hoắc, mời!

Hoắc Phi Vân khoát tay Thân Đồ Dạ đi trước, động tác vô cùng tự nhiên.

Lăng Tuyết rất không vui, Hoắc Phi Vân là đang khiêu khích cô à?

Cô nhìn Thân Đồ Dạ, anh ta trái lại đang rất hưởng thụ, nhìn cũng chẳng buồn liếc nhìn Lăng Tuyết một cái.

Khi Thân Đồ Dạ đi ngang qua người Lăng Tuyết, Lăng Tuyết cũng vươn tay khoát cánh tay anh.

Thân Đồ Dạ ngây ra một chút, rất bất ngờ nhìn cô.

– Chuyện tối qua xin lỗi nha, anh đừng giận mà- Lăng Tuyết cười ngọt ngào với anh.

Thân Đồ Dạ nhíu mày, cô là đang làm nũng với anh à?

Cô của trước kia khi ở bên anh rất câu nệ rất cẩn thận, thậm chí còn có chút xa cách; cô của hiện tại khá tinh ranh, hay cười, nhưng lại rất bài xích cử chỉ thân mật với anh, chỉ là hôm nay dường như có chút khác thường…

Hoắc Phi Vân xem ở trong mắt, cười nhếch môi, chưa nói gì.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi