– Hửm?- Thân Đồ Dạ nhướng mày- Em không đồng ý?
– Tôi…- Lăng Tuyết lập tức rối loạn, nói năng lộn xộn- Đang êm đẹp tại sao phải cưới sớm? Hơn nữa, hơn nữa…
– Tóm lại ngày 17 tháng này tôi sẽ kết hôn- Thân Đồ Dạ hoàn toàn không
chừa đường thương lượng- Nếu em không chịu cưới sớm, tôi đành phải kết
hôn với người khác.
– Hả?- Lăng Tuyết trợn tròn mắt, khó tin nhìn anh- Anh đang nói đùa đấy à? Hôn nhân sao lại xem như trò chơi vậy?
– Tôi làm việc chính là như vậy- Thân Đồ Dạ chìa hai tay ra- Ví như lần
đó ngủ một đêm xong liền quyết định cưới em, đó cũng là nhất thời hứng
khởi quyết định!
Lăng Tuyết ngẩn ngơ, cô lại không biết nói gì hơn.
Hóa ra, anh thật sự vì đêm đó mới quyết định kết hôn với cô!
Nếu anh biết người đêm đó ngủ cùng anh là một cô gái bình thường, anh còn có thể cưới cô không?
Hay là nói, anh cưới cô, chỉ vì nghĩ cô là Cung Thiên Long?
– Em có thể suy nghĩ- Thân Đồ Dạ nhìn đồng hồ- Tối nay gặp thì cho tôi câu trả lời!
Anh đặt khăn ăn xuống:
– Tôi về trước, 7h gặp!
Nói xong, anh đứng lên rời khỏi bàn, đi vài bước thì quay đầu lại nói:
– Đúng rồi, bữa trưa hôm nay rất tuyệt, cám ơn em!
Lăng Tuyết nhìn theo bóng lưng anh đi, trong lòng hỗn loạn…
Tần Tuệ và Lãnh Thanh Mặc đều đi ra tiễn Thân Đồ Dạ, Lăng Tuyết ngơ ngác đi lên lầu, trở về phòng, cô vừa định đóng cửa, Tần Tuệ và Lãnh Thanh Mặc
vừa tới, cô biết, họ cần nói chuyện với cô.
Vào phòng, Tần Tuệ dè dặt hỏi:
– Cô không sao chứ?
– Cung Thiên Long thế nào rồi?- Lăng Tuyết lo lắng hỏi- Chừng nào cô ấy tỉnh lại?
Tần Tuệ không đáp, mà nhìn qua Lãnh Thanh Mặc.
Lãnh Thanh Mặc cụp mắt, hình như đang suy tư điều gì.
– Không lẽ các người định để tôi kết hôn với hắn?- Lăng Tuyết nôn nóng hỏi- Hôn nhân là việc hệ trọng cả đời…
– Chúng tôi cũng không muốn- Tần Tuệ lên tiếng- Ngài Thân Đồ là hôn phu
của cô Cung, tương lai cô Cung tỉnh lại là phải sống cả đời với ngài ấy, nếu bây giờ cô gả cho ngài ấy, vậy… sự việc sẽ rối tung lên.
–
Chị rõ ràng biết đạo lý này còn bảo tôi đến nhà hắn nghỉ trưa?- Lăng
Tuyết tức giận- Tôi còn tưởng vì đạt được mục đích, cái gì chị cũng
không để ý chứ.
– Ngủ và kết hôn là hai chuyện khác nhau- Tần Tuệ lí nhí nói.
– Chị…- Lăng Tuyết nổi trận lôi đình- Chị thật thà ghê nhỉ!
Ý của Tần Tuệ là, người đàn ông như Thân Đồ Dạ, thỉnh thoảng ngủ cùng phụ nữ khác, sẽ không ảnh hưởng đến hôn nhân giữa anh và Cung Thiên Long,
nhưng một khi kết hôn thì sẽ khác.
– Xin lỗi cô!- Tần Tuệ xấu hổ-
Tôi biết tôi nói vậy có phần quá đáng, nhưng mà… Hiện giờ chúng ta đâm
lao phải theo lao, nếu lúc này bị vạch trần thân phận, không chỉ có họ
Bạch và Cung Hiếu Cường không bỏ qua cho chúng ta, ngay cả ngài Thân Đồ
cũng sẽ…
Chị ta không nói tiếp nữa, chỉ nặng nề thở dài.
–
Đúng đấy- Lăng Tuyết nhíu mày- Thân Đồ Dạ ngoài mặt tưởng chừng như vô
hại, thực ra là tên ma quỷ độc tài, nếu hắn phát hiện ra tôi lừa hắn,
nhất định sẽ không tha cho tôi.
Cô chỉ cần nghĩ đến ánh mắt sâu thẳm kia của Thân Đồ Dạ, liền thấy sợ hãi.
– Cho nên…
– Cho nên tôi vẫn phải tiếp tục diễn?
Câu này là hỏi Tần Tuệ, cũng đang hỏi chính mình, nếu thực sự không thể lựa chọn, cô nên làm gì bây giờ?
Cô thực sự phải diễn tiếp sao?
Vì nhiệm vụ này, vì lời hứa lúc trước, thậm chí không tiếc gả cho một người đàn ông cô hoàn toàn không yêu?
– Anh Lãnh, anh nói gì đi?- Tần Tuệ nhìn Lãnh Thanh Mặc.
Lăng Tuyết cũng ngẩng đầu nhìn anh, cô không để ý người khác thấy thế nào,
nhưng ý kiến của Lãnh Thanh Mặc với cô mà nói rất là quan trọng.
Lãnh Thanh Mặc lại hoàn toàn bình tĩnh, không sốt ruột hay bất an gì, anh im lặng vài giây, dùng khẩu hình môi nói:
– Khoảng thời gian này, tôi luôn dốc toàn lực điều trị cho Cung Thiên
Long, tình trạng của cô ấy có chuyển biến khá hơn, chắc không bao lâu
nữa sẽ tỉnh lại. Cho dù đẩy sớm lễ cưới như ý muốn của ngài Thân Đồ,
cũng còn thời gian mười ngày, trước tiên chống đỡ qua mười ngày này rồi
tính tiếp.
– Đúng đúng đúng- Tần Tuệ vội phụ họa theo- Ngài Thân Đồ đã đồng ý cứu cậu Lăng ra giúp cô rồi, cứ cứu cậu Lăng ra đã rồi tính.
– Trước mắt cũng chỉ có thể làm vậy- Lăng Tuyết thở dài- Chỉ cần Lăng Ngạo an toàn, trong lòng tôi cũng kiên định hơn.
– Đúng đúng- Tần Tuệ liên tục gật đầu- Hơn nữa, ngài Thân Đồ tối nay sẽ
cùng cô dự tiệc, chẳng khác nào chính thức công bố quan hệ giữa hai
người, sau này Cung Hiếu Cường không dám làm gì cô nữa.
– Không phải quan hệ với tôi, mà là quan hệ với Cung Thiên Long- Lăng Tuyết sửa lại cho đúng.
– Đúng…- Tần Tuệ cười xấu hổ.
– Lễ cưới này vẫn chưa công bố ra ngoài à?- Lăng Tuyết rất hoài nghi- Tôi còn tưởng đã công bố từ lâu rồi chứ.
– Ngài Thân Đồ chưa từng lộ diện trên truyền thông- Tần Tuệ giải thích-
Ngài ấy có sự tồn tại thần bí, chỉ có người trong giới chính trị-thương
nghiệp đặc biệt mới biết tới ngài ấy.
– Ừ!- Lăng Tuyết lên tiếng, cô không mấy để ý chuyện này- Đúng rồi, Bánh Bao thế nào?
– Bánh Bao hồi phục rất tốt, tôi sắp xếp cho nó ở căn nhà gỗ ngay sân
sau- Tần Tuệ nói- Nơi đó rộng rãi, ban ngày nó có thể tự do chạy nhảy.
– Vậy thì tốt- Lăng Tuyết gật đầu.
– Cô nghỉ ngơi chút đi, lát nữa tôi đưa người đến trang điểm thay đồ giúp cô!
– Ừ.
…
Tần Tuệ rời khỏi phòng, Lãnh Thanh Mặc lại không có ý rời đi, Lăng Tuyết hỏi nhỏ:
– Không lẽ anh có chuyện gì muốn nói với tôi à?
Lãnh Thanh Mặc gật đầu, dùng khẩu hình môi nói:
– Không ngờ sẽ khiến em khó xử như vậy, tôi cảm thấy rất áy náy!
– Đây là sự lựa chọn của mình tôi, không thể trách anh được.
Lăng Tuyết khi đối mặt với Lãnh Thanh Mặc, hoàn toàn không nóng nảy hay oán hận gì.
– Bất luận xảy ra chuyện gì, tôi cũng sẽ ở bên cạnh em bảo vệ em- Lãnh Thanh Mặc cầm lấy tay Lăng Tuyết- Tin tôi!
– Vâng!- Lăng Tuyết liên tục gật đầu, trong lòng cảm thấy ấm áp.
– Tối nay em có thể đồng ý với ngài Thân Đồ- Lãnh Thanh Mặc dùng khẩu
hình môi nói- Tôi sẽ cố gắng giải quyết ổn thỏa chuyện của Cung Hiếu
Cường và nhà họ Bạch trong mười ngày, sau mười ngày, tôi sẽ đích thân
giải thích rõ ràng mọi chuyện với ngài Thân Đồ, tuyệt đối sẽ không để em phải làm bất cứ chuyện gì mà bản thân em không muốn.
– Anh định
ăn nói thế nào?- Lăng Tuyết bất an- Thân Đồ Dạ không giống loại người dễ nói chuyện đâu, hắn ghét nhất bị người khác lừa dối, nếu biết chân
tướng, chỉ e hắn sẽ không bỏ qua cho chúng ta…
– Ngài ấy muốn
trách cũng chỉ có thể trách mình tôi- Lãnh Thanh Mặc mỉm cười- Em chỉ là thế thân, bởi vì người bạn tốt của em rơi vào hiểm cảnh, không thể
không khuất phục chúng tôi, hết thảy đều là chủ ý của tôi, không liên
quan gì đến em!
– Vậy không được- Lăng Tuyết nóng nảy- Rõ ràng là tôi tự chọn, sao anh có thể đổ hết trách nhiệm lên đầu mình?
– Đừng quá lo lắng- Lãnh Thanh Mặc vỗ vai Lăng Tuyết- Ngài Thân Đồ sẽ không làm gì tôi đâu!
– Nhưng mà…
– Không có nhưng mà- Lãnh Thanh Mặc giơ ngón trỏ chặn miệng Lăng Tuyết
lại- Từ lúc bắt đầu tôi đã nói, tôi sẽ không để em chịu bất cứ tổn
thương gì, bất luận sự việc phát triển thế nào, tôi cũng không để em tự
đẩy bản thân vào hiểm cảnh!
Lăng Tuyết im lặng, trong lòng vô cùng cảm động, lại không biết nên nói gì cho phải…
Lãnh Thanh Mặc dốc lòng bảo vệ gia đình này, bảo vệ Cung Thiên Long, bảo vệ cô, nhưng lại chưa từng suy nghĩ cho chính anh.
Bất luận xảy ra chuyện gì, anh cũng không vì lợi ích mà bán đứng cô, cũng không khiến cô khó xử.
Còn cô, vĩnh viễn chỉ biết lo cho bản thân mình…
Quá ích kỷ!
Lăng Tuyết nghĩ đến ngày nào đó chân tướng bị vạch trần, cô không biết Thân
Đồ Dạ sẽ làm gì Lãnh Thanh Mặc, nhưng, khiến anh khó xử, trong lòng cô
sẽ rất khó chịu.
– Được rồi- Lãnh Thanh Mặc đứng lên- Em nghỉ ngơi chút đi, buổi tiệc tối nay sẽ rất mệt đấy.
Lăng Tuyết nhìn theo anh rời đi, cái gì cũng không nói, nhưng trong lòng đã
hạ quyết tâm, cho dù bản thân chịu ấm ức, cũng không thể để anh bị tổn
thương…
***
Xe Lincoln chạy trên đường về nhà, Thân Đồ Dạ nhìn ra bên ngoài, trong đầu đều là “Cung Thiên Long”.
Cô gái này chỗ nào cũng đáng ngờ, rồi lại có một loại cảm giác thần bí, gây cho anh kích thích đặc biệt.
Hình như càng ngày anh càng thích ở bên cô, cho dù cô luôn không đoan trang, thậm chí có hơi điên điên khùng khùng, anh cũng rất thích.
Chuyện gì thế này?
Reng… reng…
Tiếng chuông điện thoại đột ngột reo lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Thân Đồ Dạ, anh nhìn màn hình hiển thị, nhận máy:
– Phi Vân!
– Dạ, tối nay rảnh không? Ba em muốn mời anh dùng cơm, thuận tiện nói chuyện…
– Tối nay anh bận- Thân Đồ Dạ ngắt lời cô- Thay anh nói tiếng xin lỗi với chú Hoắc, hôm nào hẹn lại!
– Được rồi, ha ha- Hoắc Phi Vân cười nhẹ- Vậy lần sau em hẹn anh.
– Ừ!- Thân Đồ Dạ chuẩn bị cúp máy.
– Đúng rồi…- Hoắc Phi Vân đột nhiên nói thêm- Anh trai em mấy hôm nữa sẽ về…- Giọng cô trở nên cẩn thận hơn- Chuẩn bị hôn lễ.
– Anh biết rồi- Thân Đồ Dạ lạnh lùng nói- Ngày 17 nhỉ!
– Dạ…
– Còn có việc, cúp máy trước.
Thân Đồ Dạ trực tiếp ngắt máy, sắc mặt u ám, cười lạnh châm biếm.
Không biết là đang châm biếm ai!
***
Lăng Tuyết ngồi trong bồn tắm lớn, nhớ đến chuyện Hàn Giai, định gọi điện
cho Hàn Bắc, nhưng điện thoại anh ta vẫn luôn tắt nguồn, cô nhíu mày,
trong lòng rất bất an.
Hàn Bắc bình thường tuy rằng làm việc không đáng tin cho lắm, nhưng không đến mức mất liên lạc, người này rốt cuộc sao vậy?
Hôm nay ở nhà hàng trừng trị Phí Kỳ kia, sau đó bị hắn nhận ra, không biết
có nhớ cô chính là ca sĩ chính của Black Wing không, ở chung ban nhạc
với Hàn Giai, ngộ nhỡ hắn nghĩ vậy, có khi nào tổn thương Hàn Giai?
Lăng Tuyết do dự, gọi điện thoại cho Hàn Giai, cũng không ai nghe máy, trong lòng cô càng lúc càng bất an.
Nhìn đồng hồ, đã 5h30, hiện giờ không còn kịp nữa, cô quyết định sau khi
xong tiệc sẽ đến nhà tìm Hàn Bắc, xác nhận họ không sao mới yên tâm…