KẺ THÙ BÊN GỐI

Cho nên đêm nay, bữa tiệc này không chỉ là bữa tiệc bình thường, mà là một cuộc chiến tranh quyền đoạt vị.

Cung Hiếu Cường vì củng cố địa vị, đã làm tốt công tác chuẩn bị, nhất định phải hồi sinh khí thế trong đêm nay.

Xe chạy vào khu biệt thự cũ của họ Cung, Lăng Tuyết qua kính xe nhìn ra ngoài, trong lòng không khỏi khẩn trương.

Bãi đổ xe hai bên đường toàn là xe hạng sang, liếc mắt nhìn lại, hệt như một ngọn núi vàng, Lăng Tuyết thấy mình đang run rẩy, nhiều xe đắt tiền như vậy, đáng giá bao nhiêu đây?

Xe dừng lại, Thân Đồ Dạ nhìn chằm chằm đồng hồ.

– Anh làm gì vậy?- Lăng Tuyết quay đầu nhìn anh- Xuống xe chứ.

Ngón tay Thân Đồ Dạ đang gõ nhịp lên ghế da, ngước lên nhìn cô:

– 7h rồi!

– Hửm?- Lăng Tuyết ngẩn ra một lúc, mới nhớ- Anh là nói… chuyện cưới sớm?

– Đừng giả ngốc nữa!- Thân Đồ Dạ nhíu mày- Tôi muốn đáp án, bây giờ, ngay lập tức!

– Chuyện này còn cần phải hỏi sao?

Lăng Tuyết lườm anh, quay kính xe xuống nhìn ra bên ngoài, một đoàn người đi ra nghênh đón, người đàn ông trung niên khoảng 50 tuổi đi đầu chính là Cung Hiếu Cường, bộ dạng sợ sệt, có lẽ không ngờ Thân Đồ Dạ sẽ đến.

Đây không phải là vui mừng, mà là kinh hãi!

Thể diện Thân Đồ Dạ quả nhiên lớn thật, anh vừa xuất hiện, khí thế liền khác biệt.

– Trả lời- Thân Đồ Dạ xoay mặt Lăng Tuyết qua, để cô nhìn mình.

– Hình như anh không tự tin vào bản thân nhỉ- Lăng Tuyết mỉm cười- Vấn đề này còn phải hỏi sao?

– Hửm?- Thân Đồ Dạ nhướng mày.

– Em còn phải lựa chọn nữa sao?- Lăng Tuyết quàng tay qua cổ Thân Đồ Dạ, quyến rũ nhìn anh- Đã là người của anh rồi, không gả cho anh thì gả cho ai?

Kính xe để mở, người bên ngoài có thể thấy rõ mọi hành động của Lăng Tuyết và Thân Đồ Dạ, Lăng Tuyết muốn dùng phương thức này nói với họ, sau lưng cô có chỗ dựa vững chắc là Thân Đồ Dạ, để xem sau này còn ai dám động đến cô.

Thân Đồ Dạ thấy bộ dạng gây nghiện này của cô, không khỏi rung động, nắm cằm cô, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve cánh môi mềm mại của cô:

– Trước kia sao không phát hiện em cũng có một mặt quyến rũ như vậy nhỉ?

– Đó là anh không đủ hiểu em…- Đôi môi đỏ mọng của Lăng Tuyết mấp máy, cám dỗ mê người- Sau khi hiểu rồi, anh sẽ ngày càng thích em thôi…

Cô không biết tại sao mình lại nói ra những câu như vậy, làm ra hành vi như vậy, giống như với Thân Đồ Dạ, hết thảy đều trở nên rất tự nhiên.

Chẳng lẽ chỉ vì đêm ấy?

– Xem ra, tôi phải tìm hiểu em nhiều hơn…- Thân Đồ Dạ chồm đến định hôn Lăng Tuyết, Lăng Tuyết vội vàng đưa tay cản môi anh lại- Người khác đều đang nhìn chúng ta kìa, chúng ta nên xuống xe.

– Gấp gáp gì chứ? Cứ để họ từ từ chờ!

Thân Đồ Dạ nâng mặt Lăng Tuyết lên, hôn cô say đắm…

Nụ hôn của anh hệt như tính cách anh, bão táp mạnh mẽ, mang theo khí phách làm đối phương không thể kháng cự.

Họ cũng không phải lần đầu hôn môi nhau, trưa nay Lăng Tuyết còn chủ động cưỡng hôn anh, coi như đối tác cũ đi, chỉ là hiện tại, cô vẫn không hiểu sao tim mình lại đập loạn, toàn thân căng cứng, nhiệt huyết dâng trào…

Bên ngoài đoàn người kéo đến nhìn thấy cảnh tượng này, ai nấy đều dừng bước.

Đã sớm nghe nói Thân Đồ Dạ và Cung Thiên Long có qua lại, thậm chí có tin đồn họ đã định hôn ước, nhưng mọi người chưa từng thấy họ sánh vai nhau trong các trường hợp công khai thế này, sự việc chưa được chứng thực, ai cũng bán tín bán nghi.

Hiện giờ cuối cùng được tận mắt nhìn thấy, chân tướng ngay trước mặt, không ai dám nghi ngờ.

Tần Tuệ mừng rỡ, kích động không thôi, Lăng Tuyết này cuối cùng cũng nghĩ thông rồi!

Lãnh Thanh Mặc vẫn hờ hững trước sau như một, hình như hết thảy đều rất hợp lẽ, anh cũng không cảm thấy bất ngờ.

Chỉ là nhìn thấy Thân Đồ Dạ nhiệt tình hôn Lăng Tuyết như vậy, trong mắt anh bắt đầu hiện lên suy nghĩ phức tạp…

Không biết qua bao lâu, Thân Đồ Dạ cuối cùng cũng buông Lăng Tuyết ra, tì trán anh lên trán cô, thở hổn hển:

– Đêm nay, em đừng về!

– Hả?- Lăng Tuyết rùng mình, trái tim suýt nhảy ra ngoài- Em…

– Được rồi, xuống xe trước- Thân Đồ Dạ ôm Lăng Tuyết bước xuống xe.

Cố Huy, Lôi Quân, Lãnh Thanh Mặc và Tần Tuệ lập tức theo sau họ.

Cung Hiếu Cường mặt biến sắc, dẫn đoàn người đến chào đón, cung kính thăm hỏi:

– Ngài Thân Đồ!

Thân Đồ Dạ không đáp, chỉ thân mật ôm Lăng Tuyết, dịu dàng hỏi:

– Lạnh không em?

Lăng Tuyết lắc đầu, cô đang rất căng thẳng.

– Thiên Long!- Cung Hiếu Cường lập tức chào Lăng Tuyết, thân thiết hỏi- Sức khỏe con khá hơn chưa? Thường nói phải đến thăm con, nhưng bận quá, không giành ra được thời gian…

– Chuẩn bị tiệc tùng đúng là bận rộn lắm- Thân Đồ Dạ lúc này mới nói- Ông đúng là vì Thiên Long phân ưu giải nạn!

– À…- Cung Hiếu Cường luống cuống ngay- Ngài Thân Đồ, chuyện này, tôi, tôi…

– Chuyện này, ông làm tốt lắm- Thân Đồ Dạ ngắt lời Cung Hiếu Cường, nhìn lướt qua những người đứng sau lưng ông ta, quay sang nói với Lăng Tuyết- Thiên Long, cậu em bận rộn giúp em chuẩn bị tiệc tùng thế này, còn không mau cám ơn ông ấy?

– Suýt nữa quên mất, may mà anh nhắc em- Lăng Tuyết tươi cười, thân thiết nói- Cậu, vì bị thương do tai nạn xe, con không có thời gian chuẩn bị tiệc gia tộc tối nay, được cậu hỗ trợ rất nhiều, sắp xếp ổn thỏa thế này, cám ơn cậu!

– Không cần khách sáo, ha ha…

Trong lòng Cung Hiếu Cường kêu khổ, trên mặt lại phải tươi cười.

Thân Đồ Dạ xe chỉ luồn kim, Cung Thiên Long biết thời biết thế, hai người kẻ xướng người họa, cứ vậy đoạt về vị trí chủ nhân bữa tiệc của Cung Hiếu Cường.

Còn Cung Hiếu Cường, cho dù không cam lòng, cũng không dám oán trách nửa câu.

Đêm nay, Thân Đồ Dạ cùng Cung Thiên Long đến dự tiệc, còn thân mật với cô, bảo vệ cô như thế trước mặt mọi người, đủ để chứng minh quan hệ của anh ta và Cung Thiên Long là thật.

Cung Hiếu Cường cho dù có vạn lá gan cũng không dám động tới Cung Thiên Long nữa.

Ngộ nhỡ sau này họ thật sự kết hôn, vậy đối với nhà họ Cung mà nói là chuyện tốt, thế lực gia tộc Cung Thị ngày càng to lớn, thời gian trôi qua, nhất định sẽ hơn hẳn Ngũ Thần, bước lên tới đỉnh!

Cung Thiên Long có một Lãnh Thanh Mặc đã quá lắm rồi, một lần tìm được nhược điểm của Cung Hiếu Cường, dám dùng để áp chế ông, không dám lộ liễu đối phó Cung Thiên Long.

Hiện tại, bên cạnh Cung Thiên Long lại có thêm một Thân Đồ Dạ, đây không chỉ là hổ thêm cánh đơn giản vậy đâu, chính sự tồn tại của Thân Đồ Dạ đã là một thần thoại, hai giới chính trị-thương nghiệp chìm nổi đều do một mình anh thống trị, ngay cả Ngũ Thần cũng không dám đắc tội anh, huống chi là một Cung Hiếu Cường nho nhỏ?

Lúc này, nếu không cùng Cung Thiên Long đánh tan hiềm khích, cải thiện quan hệ, thì một khi Cung Thiên Long bước lên vị trí cao nhất, người đầu tiên phải tiêu diệt chính là Cung Hiếu Cường!

Nghĩ vậy, Cung Hiếu Cường lập tức tuyên bố:

– Các vị, bữa tiệc lần này là Thiên Long chủ trương lo liệu, bởi vì lần trước cháu nó xảy ra chút chuyện, cho nên mới để tôi sắp xếp, lúc mẹ tôi qua đời cũng đã tuyên bố Thiên Long là người thừa kế Tập Đoàn Cung Thị, cũng là người nắm quyền tương lai, người làm cậu như tôi nhất định sẽ dốc toàn lực hỗ trợ cháu tôi, cũng xin các vị ủng hộ Thiên Long!

– Nhất định, nhất định, đều là người một nhà cả, đương nhiên phải ủng hộ!

Tất cả mọi người hú họa theo, phần lớn đều là người nhà họ Cung, còn có cổ đông của Tập Đoàn Cung Thị.

Họ đã lăn lộn trên thương trường nhiều năm, sớm có năng lực nhìn sắc mặt xét lời nói, hiện giờ tình hình thế nào, trong lòng họ rõ ràng, ai còn dám sơ suất?

– Tốt lắm, vào thôi!- Lăng Tuyết phất tay, phong phạm lãnh đạo mười phần.

Cô còn tưởng khó khăn lắm, hóa ra đơn giản như vậy đã đối phó xong, nhưng mà hết thảy đều là công lao của Thân Đồ Dạ, tuy rằng đến nay cô vẫn không hiểu được thế lực cụ thể của Thân Đồ Dạ, nhưng tất cả mọi người đều sợ anh, kính trọng anh, đã đủ để chứng minh hết thảy.

Đôi khi, Lăng Tuyết sẽ cảm thấy thế giới này rất không công bằng, người không có thế lực, cả đời nỗ lực và cố gắng nhiều thế nào cũng kém một câu nói của bọn có gia thế!

Chẳng hạn như Lăng Tuyết, nếu hiện tại cô không có thân phận của Cung Thiên Long, ngay cả tư cách đứng ở đây cũng không có.

Lăng Tuyết lại nghĩ đến những lời đã nói với Tần Tuệ, Cung Thiên Long nên dựa vào thực lực của bản thân để giải quyết nguy cơ, chứ không phải dựa vào đàn ông, lúc ấy Tần Tuệ rất tức giận, cô còn cảm thấy chị ấy lòng dạ hẹp hòi, nhưng hiện tại nghĩ lại, cô quả thật suy nghĩ quá ngây thơ.

Từ xưa đến nay, các “mưu sĩ” khéo léo vận dụng mối quan hệ giải quyết vấn đề thường dễ dàng thành công hơn.

Thật sự chỉ cần không vi phạm nguyên tắc, có vài đường tắt là nhất định phải đi, người sống trên đời đều có lúc “thân bất do kỷ”, điều duy nhất cần làm chính là khiến bản thân trở nên lớn mạnh hơn, sau này để người ta có thể phụ thuộc vào bạn, mà không phải bạn phụ thuộc vào người khác!

***

Cả đoàn người theo sau Lăng Tuyết và Thân Đồ Dạ đi vào trong biệt thự, Tần Tuệ đi đằng sau, nhìn thấy cảnh tượng hưng thịnh này, trong lòng không khỏi kích động.

Trong thời gian này, Tần Tuệ từng một lần hoài nghi bản thân dùng Lăng Tuyết làm thế thân là sự lựa chọn sai lầm, dù sao trong thời gian này, Lăng Tuyết chẳng những không làm gì cho họ, còn không ngừng gây rối.

Tần Tuệ thậm chí còn định vứt bỏ Lăng Tuyết, là Lãnh Thanh Mặc kiên trì, hiện tại, Tần Tuệ cuối cùng cũng hiểu được ý định của Lãnh Thanh Mặc, anh nói đúng, Lăng Tuyết chính là Lăng Tuyết, cô không phải con rối của bất kỳ ai, cô có chủ kiến có suy nghĩ có cá tính cũng có năng lực của bản thân, chính là vì như vậy, mới có thể thu hút Thân Đồ Dạ, khiến Thân Đồ Dạ ngày càng lún sâu vào trong đó…

Hiện giờ, họ cuối cùng cũng nhìn thấy ánh sáng.

Ngày thứ 6 Lăng Tuyết ở nhà họ Cung cũng đã vì họ Cung giải quyết một khó khăn lớn!

Hết thảy chứng minh rằng, sự lựa chọn của anh Lãnh là đúng!

***

– Đúng rồi, cậu!- Lăng Tuyết nhớ ra gì đó, nhanh nhảu hỏi- Bạn con Lăng Ngạo ở ngay hiện trường tai nạn xe bị thương, sau đó được đưa đến bệnh viện Thánh Tâm điều trị, không biết sao lại bị một đám người thần bí bắt đi, cậu có quan hệ rộng rãi ở thành phố Hải, có thể tìm giúp con không?

– Chuyện này…

Sắc mặt Cung Hiếu Cường tái đi, thật sự trong lòng ai cũng rõ ràng, vụ tai nạn kia do ông ta và họ Bạch bắt tay nhau dựng nên, người cũng do ông ta bắt, chỉ là hiện tại đang bị nhốt ở họ Bạch.

Bây giờ, ông đứng về phía của Cung Thiên Long đã đắc tội họ Bạch, họ Bạch sao có thể thả người.

– Chút chuyện nhỏ đó, cứ để Lôi Quân đi làm là được- Thân Đồ Dạ gọi Lôi Quân đến- Cho cậu thời gian một buổi tối, cho dù lật tung cả thành phố Hải, cũng phải tìm cho ra bạn của cô Cung!

– Dạ!

– Đợi đã…- Cung Hiếu Cường vội vàng gọi Lôi Quân lại, bối rối nói- Ngài Thân Đồ, lúc trước Thiên Long bị thương, người làm cậu như tôi chưa làm được gì cho nó, chi bằng cứ giao việc này cho tôi làm đi, xem như chút thành ý của tôi!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi