Chương 468:
Lục Triệt nghe được những lời này, cả người suýt chút nữa lật úp cái bàn thủy tinh trước mặt.
Cậu ấy thực sự không ngờ rằng Đường Huyên lại độc ác đến mức này.
“Chuyện này còn có bao nhiêu người tham gia?” Lục Triệt nén giận tiếp tục hỏi.
Bác sĩ Lâm không thể chịu đựng được khí thế nguy hiểm của Lục Triệt cho nên đã nói ra tất cả những người tham gia cùng. Điều quan trọng hơn là cô ta còn đề cập đến một người mà họ không hề quen biết, cũng chính là người chủ mưu của chuyện này, mẹ Trọng.
“Anh Lục, anh buông tha cho tôi đi, tôi cũng là nhát thời hồ đồ.”
“Buông tha cho cô?” Vẻ mặt Lục Triệt cực kỳ lạnh lùng: “Tôi có thể bỏ qua cho cô nhưng cô phải phối hợp với tôi tiếp tục diễn vở kịch này”.
“Chỉ cần tôi phối hợp, anh liền bỏ qua cho tôi?” Người bên kia như nhìn thấy một cơ hội sống sót, hai mắt sáng rực.
“Đương nhiên.” Lục Triệt nghiêm túc trả lời.
Chỉ có điều là cậu ấy có thể bỏ qua cho đám người này, nhưng không có nghĩa là Mặc Đình sẽ buông tha.
“Vậy được, anh muốn tôi phối hợp với anh như thế nào?”
Phối hợp như thế nào? Đám người này, một người cũng không thể chạy thoát!
Tuy nhiên, Lục Triệt lại không hề có hành động thiếu suy nghĩ nào, sau khi xử lý xong bác sĩ Lâm, liền đi đến phim trường “Người thân biến mắt”.
Nhìn thấy bóng dáng của Mặc Đình, Lục Triệt vốn dĩ là đang có chút do dự, bởi vì cậu ấy thật sự không nghĩ tới một người phụ nữ lại có thể độc ác đến mức này. Cậu ấy cũng không thể tưởng tượng được Mặc Đình sau khi biết được tin tức này sẽ phản ứng như thế nào.
“Nói đi, chuyện sao. rồi?” Lục Triệt không hé răng, nhưng không có nghĩa là Mặc Đình không phát hiện được.
Lục Triệt sửng sốt một chút, sau đó cung kính đi tới trước mặt Mặc Đình, nói với anh: “Sự việc đã được điều tra rõ ràng…”
“Chuyện gì đã xảy ra?”
Sau một hồi suy nghĩ, Lục Triệt đem sự tình sắp xép lại một chút rồi mới nói với Mặc Đình, tất nhiên trong đó bao gồm cả một số suy đoán của cá nhân cậu ấy: “Tôi tìm hiểu được Đường Huyên cũng đang kiểm tra phụ khoa ở bệnh viện đó. Đại khái là nhìn thấy tôi ở bệnh viện, biết được chuyện phu nhân sắp kiểm tra sức khỏe cho nên liền mua chuộc bệnh viện, dàn xếp âm mưu lần này.”
“Mà mục đích của cô ta không phải là để lan truyền việc phu nhân không thể mang thai cho mọi người bên ngoài, mà là … muốn cắt bỏ tử cung của phu nhân để phu nhân không thể mang thai.”
Mặc Đình bình tĩnh nghe Lục Triệt báo cáo lại kết quả điều tra, sau đó nói một câu: “Đường Huyên đã trở lại nhà họ Đường.”
“Vậy thì tại sao Đường Huyên lại trăm phương ngàn kế muốn hãm hại phu nhân cũng liền có câu trả lời…” Lục Triệt kết nói mọi chuyện lại với nhau, chẳng qua cũng chỉ là mấy thủ đoạn tranh sủng, sợ Đường Ninh cũng mang thai, ông cụ sẽ không thể đồng cảm với cô ta. Điều này không có lợi cho việc cô ta quay lại nhà họ Đường: “Vậy tiếp theo nên xử lý thế nào?”
“Sắp xếp ca phẫu thuật để Đường Huyên nghĩ rằng Ninh đã thực hiện xong ca phẫu thuật cắt bỏ.”
“Sau đó, thu xếp một chút. Tôi sẽ đích thân đến bệnh viện một lần. Khoản nợ này tôi muốn đòi lại hết thảy.”
“Về phần Đường Huyên… Trước tiên đừng kinh động đến Đường Huyên, mời người của nhà họ Đường cùng lúc đi đến bệnh viện xem kịch…”
Nói cách khác, Mặc Đình muốn tất cả mọi người đều phải biết bộ mặt thật của Đường Huyên, sau đó giống như đang nhìn một kẻ ngốc, xem cô ta diễn thế nào?
Nghĩ như vậy có vẻ …cũng vui sướng lắm.
Lục Triệt khẽ cười rồi trực tiếp làm theo, anh luôn khâm phục thủ đoạn của Mặc Đình.
Theo cách này, vừa có thể quét dọn sạch sẽ đám người trong bệnh viện, lại vừa có thể khiến người trong nhà họ Đường cẩn thận phòng bị, đây đương nhiên là kết quả tốt nhất.
Một lúc sau, Đường Ninh rời quay xong, nhìn thấy Lục Triệt đã xuất hiện bên cạnh Mặc Đình, liền biết chuyện này.
đã có kết quả điều tra. Vì vậy, cô bước nhanh đến trước mặt hai người họ hỏi: “Đã tìm ra kẻ chủ mưu phía sau?”
Lục Triệt liếc mắt nhìn Mặc Đình, thấy Mặc Đình không trả lời, lúc này mới gật đầu: “Vâng.”
“Là ai?”
“Đường Huyên…”
“Cô ta còn muốn làm gì?” Đường Ninh tiếp tục hỏi.
“Muốn… muốn cắt bỏ tử cung của cô.” Lục Triệt trả lời, bởi vì điều này cũng đại diện cho thái độ của Mặc Đình, anh không có ý định giấu diềm Đường Ninh, mặc dù sự thật lại xấu xa đến tột cùng.
“Ừm.” Đường Ninh nhẹ giọng nói một tiếng ừm, hình như từ lâu trong lòng cô đã sớm có câu trả lời, cô không cảm thấy ngạc nhiên chút nào: “Chồng à, anh định xử lý thế nào?
Lục Triệt cũng nói với Đường Ninh quyết định của Mặc Đình, nhưng Đường Ninh sau khi nghe xong trông có vẻ thờ ơ khác thường: “Liên quan đến người phụ nữ này, tôi đã sớm có ý định một tắc đất cũng phải tranh, một chút cũng không nhường.”
“Mà trên đời này cách đối nhân xử thế của tôi vẫn luôn là người không phạm tôi, tôi không phạm người, Lục Triệt, cậu nên hiểu.”
“Tôi hiểu.”
“Cô ta muốn làm tổn thương tôi, vì vậy tôi cũng không cần quá nhiều, chỉ cần trả lại cho cô ta là được.”
Tổn thương cô có thể nhịn, nhưng tổn thương đến đứa bé của cô và Mặc Đình, Đường Huyên đang tìm chét.
“Nhà họ Trọng thì sao?” Đường Ninh bình tính hỏi Mặc Đình, mà Mặc Đình cúi đầu nhìn cô một cái, xoa xoa tóc cô trả lời.
“Không một ai có thể bắt nạt em, néu như đã bắt nạt…”