KHẨU AK TA BÁ CHỦ THẾ GIỚI SONG SONG CỔ ĐẠI


Bân về nước trong khi gây ra 1 mớ hỗn độn tại cao câu Ly, dân gian thì bảo trời phạt, kẻ thì bảo do kì nhân dị sĩ làm ra vì gia tộc Yeon đắc tội với người cõi trên nên phải lấy con trai bồi mạng, đủ loại tam sao thất bản làm nóng đề tài chém giá nơi dân chúng ko có nhiều hình thức giải trí thời này.
Hắn nhìn trời đầy sao trên chiếc thuyền chòng chành, mấy hôm trước hắn ko biết mình đã gây dao động mạnh như thế nào với CaO Câu Ly nhưng hắn biết rõ 1 điều cả lịch sử Bán đảo Triều Tiên bắt đầu từ hôm hắn ném bom thì đã thay đổi triệt để hoàn toàn.

Không còn nội loạn hay bị Đại Đường và Sinla bón hành nữa dẫn đến quốc gia suy thoái sau này đến Hoàng bào ko dám mặc, không dám thêu hình rồng lên áo, có thêu chỉ dám thêu rồng 4 móng.

Phải quỳ lạy mỗi khi nhận chiếu, không dám đúc ấn tín riêng, phải dùng ấn tín mà các triều đại Trung quốc cấp, ngang hàng với 1 Hoàng tử hay 1 thân vương bên Trung quốc,mà nó thực sự đã chuyển thành 1 đế quốc theo đúng lịch sử của nó.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại nhờ ngoan ngoãn với Trung Quốc mà Triều tiên sau này ko bị các triều đại Phương bắc xâm lược, họ có thể lưu giữ sách vở văn tự của mình cả ngàn năm mà ko bị đứt gãy như người Việt.

Chưa kể, các Triều đại Trung quốc cũng rất hào phóng khi phong Vương cho họ, lúc thì là thân vương, lúc thì là quốc vương ngang thái tử, nhưng được cái tên nước giữ nguyên.

Không như Việt Nam thì chỉ toàn mới đầu thì là quốc vương, sau đó quận vương rồi đô thống sứ ty hàm nhị phẩm.

Tên nước ta là Đại Việt thì đám này cứ thích chơi kiểu văn bản với thế giới là An Nam quốc vương, rồi Giao Chỉ Quận Vương, An nam quận vương, An Nam đô thống sứ ty, đúc cho cái ấn bạc.

Chúng quyết coi nước ta là nội thuộc nước chúng, không bao giờ từ bỏ để sau này có cớ mà xâm chiếm, có cớ mà đưa quân sang mà không cần mất mặt với ai vì đây là đất chúng quân đội chỉ vào dẹp loạn.
Bân nghĩ mông lung rồi cũng về tới nhà, à không về tới mấy căn cứ ven biển mà hắn đã thiết lập.

Cảnh tượng đám thủy thủ và hải quân mang đồ đi buôn lậu cho người dân lại diễn ra, lần này thay vì coca thì hắn cho dùng 7up cho đổi vị, người dân vẫn đón tiếp nhiệt tình vì quá mới lạ và ngon.


Tình trạng tranh giành nguồn hàng càng tăng mạnh với loại nước này, nhiều thủy thủ dã uống rồi thì lấy hết số mình được thưởng bán với giá cắt cổ, dù hắn có thưởng tăng thêm.

Hiện tượng này diễn ra trong suốt thời kì mà hắn khởi nghĩa vì nơi này bí mật, nhu yếu phẩm khó khăn cung cấp nên đánh nhắm mắt cho qua.

Mới cả hắn làm gì có thu thuế và cấm đâu mà tính là buôn lậu, hiện tượng này diễn ran gay cả trong thời kì mới dựng nước và có chiến tranh, đến khi đất nước hòa bình và ổn định, mở cửa, tự do buôn bán, lương nhân viên tăng cao, cùng với thiết luật sắt của quân đội mới chấm dứt.
Hôm nay, hắn nhận được báo cáo của nhân viên tình báo của mình tại Lâm Ấp, tình hình hiện tại đang diễn ra theo đúng kế hoạch mà hắn đề ra.

Mặc dù phải làm cẩn thận để cho đối phương không nhận ra như vua Cao Câu Ly, dù sao Phạn Phạn Chi cũng là kẻ kiêu hùng 1 thời đưa đất nước đứng lên từ 1 đống tro tàn mà phục quốc.

Trong khi nước ta vẫn đang trong cảnh nô lệ Bắc thuộc ko 1 ai lợi dụng tình hình nhà Tùy suy yếu mà khởi nghĩa thì Lâm Ấp đã phục quốc thành công, có thể nói Phạn Phạn chi chả khác nào Nguyễn Ánh cả.
-“Theo báo cáo báo về thì hiện tài nhờ hắn Buff sức mạnh, chưa kể trong thời gian trước căn cơ của Lâm Ấp chưa bị tổn hại, đa phần binh lực vẫn kịp rút, chỉ huy, quan lại, quý tộc còn nhiều, dân cư còn rất nhiều đã chạy về phía nam.

Chưa kể các vùng đất và tộc người mới thu phục nên sức mạnh của Lâm Ấp hiện tại đã hồi phục và có chiều hướng mạnh lên rất nhiều, đủ sức thư hùng với quân Tùy , Lương thảo sung túc, vũ khí ngoài mua còn được chế tạo thêm rất nhiều, chưa kể hải quân đang đóng nhiều tàu mới và phát triển mạnh”.
Đọc đến đây Bân thấy xem ra lịch sử đã đi vãn đúng lịch sử, quân Lâm Ấp lần này nhờ hắn cho doping mà hiện tại đã mạnh hơn nhiều so với Lâm Ấp theo lịch sử thế giới cũ khi đánh nhau với quân Tùy mà phải đợi quân Tùy nội loạn suy yếu mới đánh.

Hiện tại bọn này đủ sức đánh nhau với quân Tùy rồi, điều này chứng tỏ Lâm Ấp sắp sửa động binh và có thể kế hoạch của hắn sẽ hoàn thành sớm hơn, Bân mừng quýnh vì hắn cũng sắp ko đợi được nữa rồi khi mà trận chiến này quá lâu với 1 kẻ nhưu hắn.

Bân đi lại lại trong căn phòng làm việc của chính quyền tại làng ven biển đầy kích động, không khí trong phòng nóng hơn do dã đóng kín của tránh ám sát.

Đầu hắn chảy đầy mồ hôi, áo dùng liên tục lau mặt vì hắn vốn là 1 cái thằng mồ hôi dầu, mồ hôi lúc nào cũng nhớt và đầy muối, mà khốn nạn ở chỗ nó chảy tập trung ở mặt và đầu , sau đó 2 nơi này ko thoát kịp hết mới xuống tới lưng rồi mới tới bụng.


Điều này khiến hắn lúc nào cũng thủ sẵn 2 cái khăn mặt trong túi áo.

Sau khi cái khăn mặt vắt được nước rồi thì hắn bèn mở cửa sổ ra, không khí lạnh buổi tối vùng biển làm dịu đi cái nóng oi nức trong phòng, không khí mát lạnh, trong lành cũng làm hắn bớt căng thẳng, đầu óc cũng thư thái và thoải mái hơn.
Hắn cảm thán tên Phạn Phạn chi này đúng là giống Gia Long, hắn sinh đúng thời làm Lâm Ấp ko mất nước và cũng khai sinh ra 1 con quái vật Champa làm khổ biết bao triều đại Phong kiến Việt Nam.

Đến thời Lê Thánh Tông mới hết họa này, tiếc thật đấy, nhờ vậy mà Việt nam mới mở rộng xuống Phía Nam, tên này cuộc đời đúng là giống Gia Long Nguyễn Ánh mà Haizz! Không khí trong lành và mát mẻ nên hắn cũng bớt căng thẳng hơn, suy nghĩ sâu xa và rộng hơn, khi hắn đang cảm thán vì Phạn Phạn Chi giống Nguyễn Ánhs thì hắn giật mình sực nhớ:
-“ Nguyễn Ánh là kẻ ẩn nhẫn làm việc lớn cực kì, nếu như thằng này giống Nguyễn Ánh thì cũng như vậy vì 2 thằng ddeuf là con cáo già, cũng mắc sai lầm như nhau khi đối đầu kẻ địch mạnh.

Nguyễn Ánh chỉ phát huy sau thười gian ẩn nhẫn Quang Trung chết, thì chắc chắn thằng vua Lâm Ấp này cũng chỉ dám đánh khi mà Tỳ dạng đế chết hoặc Nhà Tùy có loạn.

Thằng này từng đánh nhau với quân Tùy nên nó biết quân Tùy mạnh thế nào, 1 lần chó cắn cả đời sợ chó nhất là cái loại lớn tuổi, suy nghĩ sâu xa, lại càng sợ.

không có cơ hội chin muồi thì có chết thằng này cũng không dám đánh quân Tùy”’
Bân lại rơi vào trầm tư, hắn chửi thề
-“ Mẹ nó chứ, tính đi tính lại vẫn phải làm thế nào để Nhà Tùy có loạn cái đã, mà muốn có loạn thì ko thể thoát khỏi việc cho chúng nó đánh nhau thua với Cao Câu Ly và thiệt hại nặng”.
Hôm nay hắn về căn cứ chính, cuộc đi rất thuận lợi vì vùng Thanh – Nghệ- Tĩnh, Bình- Trị - Thiên trải đầy người của hắn, ừ các tầng lướp thương nhân, thợ tuyền, nông dân, Binh lính người việt phục vụ cho quân Tùy.

Chưa 1 số hào trưởng, thủ lĩnh quý tộc người Việt đầy lòng yêu nước các vùng cũng đã theo hắn, họ theo hắn vì hắn cho họ hi vọng độc lập mà họ bị người Hán đè nén bao năm.

Chưa kể họ còn bị chèn ép bởi những quý tộc người Việt 100% bán mạng cho lũ xâm lược hòng chiếm đoạt lợi ích.


Tất nhiên, bân có cử chuyên gia và bác sĩ xuống đây để khôi phục cuộc sống cũng như tăng năng suất lương thực và lao động, ngoài ra hắn còn muốn tăng tỉ lệ người sống sót để có nguồn mộ lính tốt sau này.

May mắn cho hắn 1 điều là tầng lớp thầy mo, thầy cúng không còn nhiều quyền lục như thời hùng vương hay thời Nhà Hán nữa mà quyền lực hiện nay đã tập rung nhiều vào tay trưởng làng, trưởng bản, đó cũng là cái tốt do sự xâm nhập tư tưởng người Hán vào vùng đất này.

Tuy nhiên những quý tộc người Việt thỉnh thoảng lại mang quân đánh nhau, các quý tộc này đánh nhau tranh giành lợi ích và phần chịu thiệt nhiều hơn luôn là những quý tộc có tinh thần dân tộc.

Các quan lại người Hán thường mặc kệ chuyện này vì như thế mới làm suy yếu thực lực cả 2 phe vì phe thua hay thắng đều thiệt hại nặng, lúc đó hắn chỉ cần làm trọng tài đứng giữa phân xử và thu lại lợi ích là được.

Đó là truyền thống xưa nay và là kinh nghiệm truyền nhau mỗi khi các quan lại được thay thế tới vùng đất này, nơi giặc phương bắc luôn coi là vùng rừng thiêng nước độc, vùng man di, nơi đầy ải các quan lại thất thế Trung nguyên.
Bân tuy cho cả chuyên gia quân sự, sĩ quan xuống, cách đánh của họ phù hợp với lối đánh du kích bao đời của người Việt nhưng cách biệt về quân số, thực lực quân đội, cũng như trang bị làm người phe hắn có thiệt thòi.

Nhiều người xin Bân dùng vũ khí nóng cũng như vũ khí lạnh mới hắn cấm vì chả khác nào làm lộ hắn ra trước ánh sáng khi mà thực lực ko cho phép.

Hắn bèn chuyển sang dùng vũ khí lạnh trang bị như quân Tùy bù vào với số lượng lớn, ngoài ra còn từ chỉ huy quân sự bày ra nhiều chiến thuật mới khiến trận chiến của các quý tộc này trở lại cân bằng, không bị lép vế.
Tuy nhiên hành động này cũng khiến cho đám quan lại người Hán nghi ngờ khi 1 đống hàng quân dụng kiểu quân đội nhà Tùy xuất hiện tại cái vùng chó ăn đá gà ăn sỏi này.

Đám người này trang bị chẳng kém gì quân đội chính quy triều đình cả, đánh cho đám quý tộc người Việt phe bọn chúng thiệt hại nặng nhiều trận, làm đám người của hắn phải dừng lại ko dám chiến làm 2 bên có nhiều điều kiện nghỉ ngơi.

Chưa kể đám này lại có 1 lượng lớn lương thực nuôi quân, cả muối nữa, làm cho bọn này đánh nhau khỏe chẳng kém gì đám người của hắn cả, nhiều thằng mạnh hơn hởn quân phe hắn.

Điều này đã được báo cáo lên Thái Thú quận Cửu Chân, đay là 1 chuyện hệ trọng nên vị thái thú này không dám qua loa, cho người ngấm ngầm điều tra ai đã cung cấp lương thực và vũ kí cho đám này.

Hắn sợ sẽ bị nổi loạn đất mình vì vùng Giao chỉ này lắm nổi loạn, là đất dữ, hắn cần phải cẩn thận.


Hắn xem bọn này tự chế hay mua bán, nếu mua bán thì thương đoàn nào cung cấp hàng cho bọn này để dập từ trong trứng nước.
Về đến nơi chưa kịp nghỉ thì hắn đã bảo mọi người đến họp vì hắn cần 1 cái cớ thúc đẩy sự sụp đổ nahf Tùy diễn ra nhanh chóng hơn, hắn tuyên bố:
-Tăng cương cả về đường bộ lẫn đường thủy buôn bán vật tư quan trọng cho quân đội cũng như nhu cầu thiết yếu, tăng mạnh cho ta, chỉ có tăng mạnh mới kích thích Dương Quảng tăng cường xây dựng, tăng cường đấm nhau với các nước xung quanh nhất là với Cao Câu Ly.
-Ngoài ra chúng ta tăng cường buôn lậu với các gia tộc lớn cũng như các Thái Thú như Gia tộc Lí thị, Vũ Văn thị, Vương Thị, Đậu thị….

để khi Nhà Tùy mà loạn, thì đám này sẽ là nhân tố quyết định khiến Trung Nguyên đại loạn.
-Chỉ khi Nhà Tùy Loạn thì thế lực trung nguyên mới ngoi lên, đám du mục thảo nguyên mới đấm Trung nguyên.

Quan trọng là Phạn Phạn Chi mới đủ quyết tâm để đánh lên phía Bắc phục thù.
Chứ khi nhà Tùy còn mạnh, bố bảo thì Phạn Phạn Chi cũng không dám, cho dù Phạn Phạn chi có quân đội mạnh ngang nhà Tùy thì thằng ôn này cũng ko dám động thủ vì hắn đã biết được sức mạnh của quân Tùy, hắn ko sợ chiến với quân Tùy 1 trận nhưng sau đó tiếp viện nhà Tùy xuống thì hắn chết.

Đơn giản vì chiến tranh tiềm lực, nội lực nhất là đánh lâu dài từ trước đến giờ Trung Nguyên hay người Hán không sợ bất kì bố con thằng nào.

Kẻ đánh thắng các Triều đại phong kiến trung hoa là những đội quân đánh mạnh như vũ bão, như triều Nguyên hay Triều Thanh.

Cứ thích dây dưa như Liêu, Kim, Tây Hạ, Thổ Phồn, không diệt luôn nhà Tống mà chỉ thích ngồi không hưởng cống phẩm, không làm mà đòi có ăn thì đúng là chỉ có đường chết khi bị Nhà Tống liên hợp với thù địch của họ là Mông cổ mà tiêu diệt.
Kết thúc phiên họp đột xuất, Bân chửi tục 1 câu :
- Mẹ nó ! Tính ra vẫn phải cho 2 thằng to đầu nhất đánh nhau!
- Tính đi tính lại vẫn về vế cũ
- Mọi người chúng ta muốn sớm thống nhất bắt buộc bơm bọn Nhà Tùy nhiều hơn.

Huy động hết nguồn lực mà bơm,


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi