Nghe thấy câu này, mắt Khương Sơ Nghi trợn to hơn.
Cô trầm ngâm một lát, suy nghĩ một hồi, chân thành khuyên anh, “Bây giờ xã hội thoáng hơn rồi mà, anh cũng không cần bảo thủ tới vậy đâu.”
Vai Tông Dã khẽ động đậy, anh lại cúi đầu xuống, ngồi bên mép giường không nói một lời.
Thấy anh có vẻ buồn buồn, khóe môi Khương Sơ Nghi cong lên nụ cười. Cô kéo tay anh, “Sao anh không nói gì?”
“Trong lòng hơi khó chịu.”
Cô biết mà còn cố tình hỏi, “Sao lại khó chịu?”
Tông Dã thản nhiên nói, “Anh bị người ta đùa giỡn hai ngày, giờ hình như cô ấy không muốn chịu trách nhiệm.”
Khương Sơ Nghi: “…”
Lòng dạ đàn ông, như kim dưới đáy biển.
Tông Dã chắc chắn là một người rất thù dai.
Lúc đó cô say rượu, thuận miệng đùa một câu, trêu anh có bề ngoài đùa giỡn người khác mà không cần chịu trách nhiệm, không ngờ bị Tông Dã nhớ tới tận bây giờ, còn tìm đúng cơ hội để trả thù.
Ánh mắt Khương Sơ Nghi lóe lên, “Anh còn chưa gặp ba mẹ em thì sao cho anh danh phận được.”
Anh hỏi với vẻ rất bình tĩnh, “Vậy anh được đi gặp không?”
Mặt cô không đổi sắc, “Giờ chưa được đâu.”
Tông Dã muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn không mở miệng.
Cô cố ý đợi một lát, rồi giơ tay lên, kéo tay áo anh, kéo người tới gần.
Xương cốt trên người Tông Dã như bị rút hết, cô chỉ kéo nhẹ một cái, anh liền ngoan ngoãn ngả người về phía cô.
Khương Sơ Nghi cười, “Nhưng mà có điều, em định năm nay đưa anh về nhà ăn Tết, anh có rảnh không?”
Hơi thở Tông Dã dồn dập, tay đặt lên gáy cô, dùng hành động để trả lời.
*
Khương Sơ Nghi chỉ có một tuần nghỉ phép, cô bị Tông Dã quấn lấy đến mức không rảnh tay. Anh dường như rất xem trọng “trinh tiết” của mình, kể từ khi lên giường với cô, anh bày ra cái vẻ muốn phó thác cả thể xác lẫn tinh thần cho cô. Độ dính người đạt đến một mức độ chưa từng có, ăn cơm ngủ nghỉ đều phải ôm cô, không thể tách ra dù chỉ một giây, như thể rời xa cô vài phút là anh chết mất.
Thậm chí Khương Sơ Nghi còn chưa kịp gặp Trần Hướng Lương là đã bị Tông Dã đưa về nhà anh, bắt đầu cuộc sống hoang đường tối tăm không thấy mặt trời.
*
Sau khi BloodXGentle công khai giải tán, Vương Than, Ký Khải và IM tiếp tục ký hợp đồng với công ty. Phục Thành tiếp tục sự nghiệp ca sĩ với tư cách cá nhân, ra mắt vài album, độ hot đều rất cao, các ca khúc đơn đều đứng đầu bảng xếp hạng trên các nền tảng âm nhạc. Mỗi khi có các sự kiện lớn như lễ trao giải của một nền tảng nào đó, hoặc đêm hội Trung thu, đêm hội Weibo, ba người họ xuất hiện chung khung hình đều sẽ gây ra một trận bão táp. Trước đây, bốn người chỉnh tề cùng nhau chiếm lĩnh hot search, bây giờ thiếu một người, ký ức đã chết lại bắt đầu tấn công cư dân mạng…
[Không hổ là nhóm BXG nhan sắc hoàn mỹ, vẫn đẹp trai như cũ… nhưng đừng ngược đãi tôi nữa, đánh mạt chược thiếu một người còn không đau khổ bằng việc này, Tông Dã, anh hồ đồ quá!]
[Tông Dã… người làm tôi mãi nhớ thương… Cbiz không còn ai thay thế được…]
[Tại sao chị Khương Sơ Nghi cũng biến mất theo vậy… không tham gia hoạt động nào luôn kìa, không phải đang trong đoàn phim thì cũng là trên đường vào đoàn phim, không có tin tức gì cả, fan CP chúng tôi sống sao đây?? Có thể ngầm thể hiện tình cảm, xuất hiện nhiều hơn cho chúng tôi xem được không…]
[Ai hiểu được tâm trạng của tôi đây, muốn tất cả mọi người chôn theo cùng, cả thế giới hãy diệt vong đi..]
[Đã rút khỏi giới giải trí rồi, fan vẫn còn điên lên gọi hồn… sợ quá, tra cứu tình trạng tinh thần bằng một phím bấm]
[Bị fan của xấu Thành chọc cười chết mất, mấy người giữ trật tự đô thị sao vẫn còn tiếc nuối thế nhỉ? Cho dù Tông Dã có rút khỏi giới giải trí, thì TOP của BXG vĩnh viễn là anh ấy, không phải cái xấu Thành bị ba nuôi của mấy người đánh bại đâu, nhớ kỹ đấy]
[Fan của Tông Dã và Phục Thành đúng là cái đống bùi nhùi, cái gì cũng có thể cãi nhau được, xem mà tôi cười ha ha. Quan hệ của người nổi tiếng tốt đến vậy mà không thấy nhóm fan có tiếng tăm im lặng hết rồi kìa, mấy người còn ở đây định dây dưa cãi nhau đến tận cùng trời cuối đất, không biết là đang so đo cái gì nữa… Xin đề nghị fan của hai nhà đi xem soạn nhạc và viết lời cho mấy album này của Phục Thành đi, Lý Tương Viên là ai, tự hiểu tự biết]
*
Quá trình hậu kỳ sản xuất của <Kiều Thư> mất hai tháng, dự kiến ra mắt vào cuối năm. Một tuần trước khi phát hành, tài khoản Weibo chính thức công bố ca khúc chủ đề <Ám Tam Đình>.
Khương Sơ Nghi online chuyển tiếp bài viết trên Weibo.
Do lượng fan CP Nghi Kiến Tông Tình ngày càng đông đảo, nửa năm nay tung hoành ngang dọc trong giới giải trí, lượng truy cập của Khương Sơ Nghi cũng khác trước. Nhưng cô lại liên tục ẩn mình, ít xuất hiện trước công chúng, khiến fan sự nghiệp và fan CP lo lắng. <Kiều Thư> là bộ phim đầu tiên của Khương Sơ Nghi sau một thời gian dài im hơi lặng tiếng, vừa tung tin đã thu hút sự chú ý cực lớn.
Không ngờ, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, <Ám Tam Đình> cũng nhanh chóng leo lên top đầu bảng xếp hạng, ca khúc chủ đề hot trước khi phim công chiếu.
Nguyên nhân không gì khác, tên người sáng tác nhạc và lời của <Ám Tam Đình> – Lý Tương Viên.
Kể từ khi Phục Thành hoạt động solo, ký hợp đồng với công ty quản lý mới, sáng tác nhạc và lời cho mỗi album của cậu ấy, ngoại trừ Tỉnh Liên Bối ra thì hầu như đều có sự xuất hiện của Lý Tương Viên.
Có fan đã đặc biệt tìm hiểu lai lịch, công ty Lễ Thắng này mới đăng ký năm ngoái, chủ yếu tập trung vào sản xuất đ ĩa nhạc, phát hành âm nhạc, vài nghệ sĩ ký hợp đồng dưới trướng đều là những ca sĩ nổi tiếng trong giới underground.
Lý Tương Viên là một trong những cổ đông của công ty này.
Người này làm việc kín đáo, không mở Weibo, thậm chí trên Baidu không có cả phần giới thiệu. Một tân binh hoàn toàn mới mà trước đây chưa từng nghe tên, viết ra những bài hát ngày càng đỉnh, phong cách đa dạng, càn quét các bảng xếp hạng âm nhạc lớn, trở thành một thiên tài xuất hiện đột ngột trong giới âm nhạc. Vì Lý Tương Viên không bao giờ lộ diện, vắng mặt trong mọi dịp, thông tin liên quan đến người này trên mạng rất ít ỏi, càng trở nên bí ẩn hơn.
Trước đây luôn có tin đồn mơ hồ rằng Lý Tương Viên chính là Tông Dã, nhưng không có bằng chứng, càng không có sự xác nhận chắc chắn, tin đồn này chỉ được thảo luận trong phạm vi nhỏ, có người cho rằng fan duy nhất của Tông Dã và fan CP Nghi Kiến Tông Tình lại đang “gọi hồn” Tông Dã, cuối cùng cuộc thảo luận biến thành cuộc chiến chửi bới, sau đó chìm vào quên lãng.
Ngoại trừ việc đóng phim chung, Khương Sơ Nghi và Phục Thành có thể nói là không liên quan gì đến nhau, trên bề nổi rất ít khi giao nhau.
Nhưng bây giờ, ca khúc chủ đề cho bộ phim mới của Khương Sơ Nghi lại do Lễ Thắng phát hành.
Cộng sự quen thuộc của Phục Thành viết bài hát cho Khương Sơ Nghi… điều này không khỏi khiến cư dân mạng liên tưởng đến nhiều chuyện.
Ý kiến trái chiều về việc Lý Tương Viên có phải là Tông Dã hay không vẫn chưa có kết luận, một siêu thoại nào đó bất chấp tất cả, dẫn đầu sôi sục, cả đám mở sâm panh ăn mừng năm mới.
[Không biết mấy nhỏ anti đang tức cái gì, nói chúng tôi dát vàng lên mặt Tông Dã, cái này dùng mông nghĩ cũng biết Lý Tương Viên chính là Tông Dã mà…]
[Tông Dã thật sao?? Tông Dã thật sự chuyển sang hậu trường, đổi tên tiếp tục viết bài hát cho vợ sao… hu hu, muốn ship nhưng lại sợ đau lòng]
[Đường này có thể ship được, tuy không có bằng chứng xác thực, nhưng Lý Tương Viên trong lòng tôi tuyệt đối là Tông Dã. Ai còn nhớ bộ phim <Hái sao> định tình của đôi vợ chồng nhỏ, nhân vật mà Tông Dã đóng tên là Lâm Hướng Nguyên kia mà… Lâm Hướng Nguyên, Lý Tương Viên, mấy người tự đọc đi đọc lại vài lần, ngẫm kỹ cho tôi, ngẫm kỹ cho tôi!】
[Nói thật, sau khi họ công khai, tôi cảm thấy quá đau lòng nên không lên mạng một thời gian. Hôm nay tin này lại nổ ra, tâm trạng thấy phức tạp quá… cảm thấy được chữa lành, lại cảm thấy bị đâm một nhát dao chí mạng. Tông Dã vẫn đang làm những gì anh ấy thích, nhưng anh ấy viết bài hát cho Khương Sơ Nghi, viết bài hát cho Phục Thành, viết bài hát cho người khác, chỉ không viết bài hát cho chính mình. Sau này chỉ hát cho cô ấy nghe…]
*
Vào ngày Giáng sinh, Vương Than đăng một bài Weibo. Đọc Full Tại Truyenfull.vision
Có ba bức ảnh kèm theo, bức đầu tiên là ảnh tiêu đề được chụp tại buổi ra mắt <Kiều Thư>, bức thứ hai là ảnh tụ tập ngày lễ, bức thứ ba là cái bóng phản chiếu trên kính.
Khuôn mặt trong bóng phản chiếu không rõ lắm, nhưng đủ để người ta nhận ra đó là bốn người nào. Người đàn ông mặc áo khoác dài màu xám ngồi cạnh Vương Than, chỉ lộ ra nửa bên mặt, đang cúi đầu nhắn tin trên điện thoại.
Bài Weibo này khiến rất nhiều người xôn xao.
Fan nhóm BloodXGentle cuối cùng cũng đón mùa xuân, cả đám rơi lệ trong khu vực bình luận. Kể từ khi Tông Dã rút khỏi giới giải trí, một khi được nhắc đến, rất dễ nổ ra tranh cãi, vì vậy vài bình luận hot thậm chí không dám nhắc tên, chỉ dùng “anh ấy” mơ hồ để thay thế.
[Là anh ấy sao… là anh ấy mà… thật sự là anh ấy mà…], [Vậy mà vẫn nhìn thấy anh ấy, cảm ơn anh, anh Than nào đó], [Bốn người các anh ổn là được rồi, biết anh ấy vẫn ổn là được rồi, Vương Than sau này đăng nhiều ảnh kiểu này nhé, không chửi anh nữa đâu.]
Khương Sơ Nghi ngồi ở công ty Lễ Thắng lướt thấy bài Weibo của Vương Than, nhấn thích, tắt điện thoại, nhìn quanh, tùy tiện rút một cuốn tạp chí trên giá bên cạnh.
Cô em gái lễ tân đến đưa nước cho cô mấy lần, “Chị Khương ạ, hay là em dẫn chị đi tham quan nhé? Họ chắc sắp họp xong rồi.”
Khương Sơ Nghi nhận nước, nói cảm ơn, dịu dàng nói: “Không sao đâu, chị ngồi đây đợi là được rồi, em cứ làm việc của mình đi nhé.”
Khương Sơ Nghi ít khi đến công ty tìm Tông Dã, nhưng người của Lễ Thắng hầu như đều biết cô. Có người đi vào, nhìn thấy cô gái ngồi trên ghế sofa, cũng sẽ đùa vui gọi một tiếng bà chủ.
Khương Sơ Nghi không hề tỏ vẻ ngôi sao, gặp ai cũng khách sáo đứng dậy, cười chào hỏi họ.
Trong phòng ấn phẩm có một cô gái lôi kéo đồng nghiệp ở bộ phận tài chính và tuyên truyền doanh nghiệp đi, mấy người cùng nhìn trộm người phụ nữ ngồi bên ngoài qua cửa sổ lá sách.
Cô yên tĩnh đọc sách, mặc một chiếc áo len màu nhạt, áo khoác đặt trên chân, mái tóc đen mượt mà dài ngang eo, rủ xuống che nửa bên mặt, trông hiền lành vô hại.
Chuyện của Khương Sơ Nghi và Tông Dã có thể xem là chuyện ai cũng biết rồi, Tông Dã là một trong những ông chủ của Lễ Thắng, những nhân viên nữ trẻ tuổi trong công ty đều tự biết mình, biết tình cảm của họ ra sao, tuy không đến mức nảy sinh tình cảm yêu mến và ảo tưởng gì không nên có với Tông Dã, nhưng vì ông chủ còn trẻ, lại đẹp trai, nên không tránh khỏi tò mò về chuyện tình cảm riêng tư của anh.
Cửa phòng họp mở ra, một đám người nối đuôi nhau đi ra.
Khương Sơ Nghi nghe thấy tiếng động, khép cuốn tạp chí trên tay lại, ngẩng đầu nhìn.
Có người biết ý nhường đường, Tông Dã đưa tập tài liệu trong tay cho người bên cạnh, đi thẳng về phía cô.
“Đợi lâu chưa?”
Cô cười nhẹ, đứng dậy, “Cũng không lâu lắm, em mới đến.”
Tông Dã cúi người, nắm lấy tay cô, thử nhiệt độ, “Lạnh không? Sao không mặc áo khoác.”
Tuy mọi người đều giả vờ bận rộn việc riêng, thậm chí có người cố ý quay lưng nghiêng đầu, không nhìn về phía này, nhưng giữa thanh thiên bạch nhật, Khương Sơ Nghi ngại ngùng không dám thân mật quá với anh, rút tay mình về, “Điều hòa ấm lắm, em còn hơi nóng đây.”
Màn tương tác này lọt hết vào mắt những người sau tấm rèm cửa, đến khi hai người trước sau vào phòng, Tiểu Tư mới giật mình hoàn hồn, cầm điện thoại lên, nhắn tin cho bạn.
Tiểu Tư: [Rốt cuộc là thằng mù nào trên mạng nói Sơ Nghi là gái bình thường thế?! Chắc chắn là tụi nó chưa nhìn thấy người thật rồi!! A a a!! Hôm nay Sơ Nghi đến công ty thăm nè!!! Trai xinh gái đẹp như đang đóng phim thần tượng!!! Hu hu hu! Đây là tình yêu đích thực sao? Tông Dã dịu dàng đến mức muốn ch ảy nước rồi, tao sắp ngất rồi! Mau có ai mang máy trợ thở đến cho tao với! Máy trợ thở!]
…
…
Khương Sơ Nghi được dẫn vào văn phòng, cửa vừa đóng lại đã bị người nọ dùng sức ép lên cánh cửa.
Tông Dã vừa giữ người lại, vừa cụp mắt nhìn cô, ngón tay đặt lên cà vạt, nới lỏng ra, không cho Khương Sơ Nghi có cơ hội phản ứng, anh liền cúi đầu hôn cô.
Người đàn ông có ngũ quan tuấn tú đẹp đẽ, người đàn ông có tính tình và sự kiên nhẫn tốt nhất trên đời, giây trước còn nho nhã lịch sự, giây sau khi không có ai liền trở nên không hề lễ độ chút nào.
Nụ hôn mãnh liệt mang tính chiếm hữu nồng đậm ngày càng sâu hơn, không ngừng thay đổi góc độ, đầu lưỡi của cô bị anh cắn, m*t, nuốt. Khương Sơ Nghi uể oải dựa vào cánh cửa, một bàn tay luồn vào vạt áo len, thăm dò vuốt v3 x0a nắn. Trước khi chân hoàn toàn mềm nhũn, cô đưa tay ra, dùng sức đẩy mạnh lồ ng ngực anh.
Tông Dã dần dần dừng lại.
Sau khi thở đều lại, Khương Sơ Nghi đẩy anh ra, cảm thấy không hả giận, lại nhẹ nhàng đá anh một cái. Ngồi xuống ghế, cảm thấy cánh tay bị ép hơi tê, cô vừa xoa vừa lắc đầu, “Anh đúng là…”
Tông Dã vẫn còn đắm chìm trong nụ hôn vừa rồi, dựa vào tường, ánh mắt luyến tiếc dõi theo cô, “Đúng là gì?”
Đúng là đồ cuồng dâm.
Càng yêu Tông Dã lâu, Khương Sơ Nghi càng được anh chiều đến mức dễ hờn dỗi: “Ngoài kia anh coi coi có bao nhiêu người, nếu bị nghe thấy thì sao, hai chúng ta còn mặt mũi nào nữa.”
Bị trách một hồi, một lúc sau Tông Dã mới lên tiếng. Anh lại cố ý chuyển sang giọng trầm khàn gợi cảm kia, mang theo vài phần dụ dỗ, “Vậy chúng ta đi phòng thu âm nhé? Kính ở đó cách âm.”
Khương Sơ Nghi xấu hổ, “Sao cứ hễ thấy em là anh lại…”
Anh chậm rãi hỏi: “Lại gì?”
Cô nghiến răng nói hai chữ, “Động d*c.”
Tông Dã nhướng mày, biết cô hiểu lầm.
Giờ này, phần lớn mọi người trong công ty vẫn chưa tan làm, Tông Dã quả thực không định làm gì quá đáng với Khương Sơ Nghi ở đây, chỉ là quá lâu rồi anh chưa gặp cô, hơi không kiềm chế được, hôn cô giải khát chút thôi.
Tông Dã đứng thẳng người, bước tới, xoay chiếc ghế cô đang ngồi lại, nhìn thẳng vào cô, “Sơ Nghi, có phải em bị anh làm hư rồi không?”
“Bị anh làm hư cái gì cơ?”
“Nếu không sao bây giờ em lại…” Tông Dã nói rất chậm, như thể đang suy nghĩ, “Hạ lưu tới vậy hửm?”
Khương Sơ Nghi: “…”
“Anh chỉ định hôn em thôi mà, em nghĩ đi đâu rồi đấy?”
Bị anh đổ tội ngược lại với vẻ mặt vô tội như vậy, Khương Sơ Nghi không thể nhịn được nữa, buột miệng nói: “Anh rõ ràng có phản ứng kìa.”
Còn sờ s0ạng lung tung nữa…
Tông Dã cười, đôi mắt đa tình như thể đang phóng điện mọi lúc mọi nơi, gần như là thì thầm nói với cô, “Hễ thấy em là anh cứng, nhưng vừa rồi anh thật sự chỉ định hôn em thôi, em nghĩ sai rồi.”
Khương Sơ Nghi im lặng.
Cô hơi xấu hổ tự nghi ngờ trong lòng, chẳng lẽ mình gần mực thì đen, bị anh làm hư thật rồi?
Cô không lên tiếng, nhưng anh vẫn tiếp tục giải thích.
“Sơ Nghi, em yên tâm, anh sẽ không làm… chuyện xấu với em ở đây đâu, anh cũng sợ bị người ta nghe thấy mà.” Tông Dã nhìn thẳng vào cô, trong mắt tràn đầy chân thành, “Em cũng biết mà, anh rên còn to hơn em.”
Hết chương 57