KHI ĐỘC GIẢ CÙNG TÁC GIẢ ĐỒNG THỜI XUYÊN VÀO SÁCH

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Lune

Ngay lúc Ân Mạc Thù ngẩn ngơ dừng lại mấy giây, đám người phía sau đã đuổi tới nơi.

Cùng lúc đó, trong lồng bắt đầu vang lên tiếng "tít tít" đếm ngược cuối cùng.

Làm tim mấy người sau hàng rào lập tức treo ngược lên.

"Chồng ơi!"

"Từ Minh Duệ, anh mà không đến thì anh xong đời rồi!!!"

Tiếng gọi ngày càng thêm khàn và chói tai, khi những tiếng tít tít bên trong trở nên to và dồn dập hơn, Cố Cẩm Miên cũng bị kéo vào trạng thái bối rối hoảng hốt, miệng mình lẩm bẩm gì cũng không biết.

Đỗ Bạch An: "Còn 40 giây!"

Bách Tâm Vũ: "Ân Mạc Thù, anh mau lên đi!"

Lúc Ân Mạc Thù tỉnh táo lại muốn chạy đi, hắn đột nhiên bị Quý Nam giữ chặt cánh tay: "Mày đừng hòng đến đó."

Trải qua mấy cửa ải tôi chạy anh đuổi, adrenaline của một số người tăng mạnh trở nên phấn khích và bốc đồng, cảm xúc ẩn sâu bên trong theo đó mà khuếch đại lên, vẻ mặt của Quý Nam lúc này cũng lộ vẻ điên rồ.


Nhưng điều này còn lâu mới có thể đánh bại được Ân Mạc Thù.

Ánh mắt hắn nhìn Quý Nam vừa tối tăm lại nặng nề.

Quý Nam thấy hắn nhìn mình như vậy, tinh thần không biết sao lại run lên. Ánh mắt kia như thể đang nhìn một vật chết không nên tồn tại trên thế giới này.

Đột nhiên, khóe miệng của hắn hơi cong lên nở nụ cười lạnh như băng.

Hắn nghiêng người bẻ ngược tay Quý Nam đang giữ mình, sau đó gập lại ép chặt vào bả vai gã khiến nó phát ra tiếng "răng rắc", không đợi Quý Nam hét lên hắn đã xoay người đá một cú giò lái.

Giống lúc Cố Cẩm Miên đá Ân Thành Chí nhưng điểm đặt chân thì khác nhau, hắn đá thẳng vào mặt Quý Nam, hơn nữa còn tung lực mạnh hơn Cố Cẩm Miên nhiều, đá Quý Nam rơi thẳng xuống sông.

Không ai nghĩ hắn lại ra tay tàn nhẫn như vậy, Quý Nam vừa rơi xuống nước, máu đỏ đã loang khắp mặt sông.


Các khách mời nam khác che mắt, trong chốc lát không ai dám lao lên nữa.

"Còn 20 giây!"

"A a a!"

"Chúng sắp thoát rồi, mau thả tôi ra ngoài."

Tiếng tít trong lồng ngày càng trở nên gấp gáp và dồn dập, các con vật cũng bắt đầu phát ra những âm thanh nóng nảy.

Lòng bàn tay của Cố Cẩm Miên chảy ra một lớp mồ hôi mịn, dính chặt trên hàng rào.

Ân Mạc Thù mím môi, lập tức chạy như bay đến.

Một tia nắng chiếu xuyên qua những đám mây đen khiến bầu trời dần bừng sáng. 

Khóe miệng Ân Mạc Thù thẳng tắp, quai hàm căng chặt, hơi nước trên mặt hắn chưa tan hết.

Trái tim của Cố Cẩm Miên cũng giống như giọt nước trên sống mũi hắn, thoáng cái run lên lung lay chuẩn bị rơi xuống.

"Tít — "

"Hết giờ!"

"Gâu gâu!"

"Ân Mạc Thù!"

Ân Mạc Thù không cúi xuống mở cửa mà ôm lấy eo của Cố Cẩm Miên bế cậu ra khỏi hàng rào, ngay sau đó quay người đá văng cửa sắt hai bên.


Khoảnh khắc Cố Cẩm Miên được Ân Mạc Thù ôm lấy, trái tim bị khóa chặt bỗng từ từ mở ra trong tiếng khóc và tiếng hét chói tai. 

Cậu cúi đầu nhìn Ân Mạc Thù.

Ân Mạc Thù cũng đang ngẩng đầu cười với cậu.

Tóc hắn ướt sũng, không có kiểu dáng gì cả, tóc mái được vuốt ngược ra sau, các đường nét trên khuôn mặt hắn không bị che khuất, rực rỡ đến chói mắt.

Cố Cẩm Miên ngẩn ngơ nhìn hắn, bàn tay trên eo cậu siết chặt lại làm cho khoảng cách giữa Cố Cẩm Miên gần với hắn hơn, sau đó Ân Mạc Thù hơi ngẩng lên hôn cậu.

Môi hắn hơi ướŧ áŧ khiến Cố Cẩm Miên khẽ rùng mình, sau đó chút cảm giác lạnh lẽo đó được nghiền nát giữa cái chạm môi của hai người.

Cố Cẩm Miên run lên, tiếng hò reo ầm ĩ bên tai đột nhiên biến mất, không biết có phải do adrenaline ảnh hưởng hay không mà cậu chỉ đơ ra một lúc rồi bỗng ôm mặt Ân Mạc Thù hôn lại.
Trước đó tuy đã học cách hôn trên mạng nhưng lúc này lại không thể nhớ nổi, cậu chỉ biết rằng phải cạy mở môi của Ân Mạc Thù.

Cơ thể Ân Mạc Thù cứng đờ, yết hầu cuộn lên xuống không ngừng, mấy giây sau hắn ghì chặt sống lưng cậu rồi hôn sâu trở về.

Lồng sắt bên trong hàng rào quả nhiên bị mở ra, đám động vật lao tới, có điều chạy đến cách cửa hai mét đã bị tấm lưới vụt lên từ mặt đất chặn lại. 

Tổ chương trình không dám để những con vật kia tới gần thật mà chỉ tạo bầu không khí có thể khơi dậy nỗi sợ hãi và tinh thần chiến đấu mà thôi. 

Nhóm khách mời còn chưa hoàn hồn, có một khách mời nữ chạy đến lao vào trong ngực bạn trai khóc ầm lên, cũng có bạn trai chủ động ôm lấy bạn gái mình an ủi và còn... hôn nhau nữa.

Bọn họ nhìn không rõ lắm, nhưng mấy cô gái thấy hàm Ân Mạc Thù căng cứng liên tục co rút cùng với má phải của Cố Cẩm Miên phồng lên thì lập tức hiểu ngay, mặt cô nào cô nấy đều đỏ bừng.
Tóm lại, họ đã đạt được hiệu quả như mong muốn.

Nhưng còn có một vấn đề nghiêm trọng khác.

Các nhân viên công tác trong tổ chương trình đang dìu Quý Nam từ dưới nước lên.

Quý Nam đang che mũi mình, không thể nhìn rõ mặt mày ra sao.

Ngay cả nhân viên công tác cũng cảm thấy không đành lòng, cái mũi đáng thương của gã đầu tiên bị Cố Cẩm Miên đập chảy máu, giờ lại bị Ân Mạc Thù đá một cái, hi vọng là không có vấn đề gì.

Tổng đạo diễn Trình Xung thở dài, chuyện ông lo lắng thật sự đã xảy ra, ông không còn cách nào khác ngoài việc kiên trì nói mấy lời tốt đẹp.

Lúc đầu Quý Nam nói không quay nữa làm ông rất lo lắng, nhưng bây giờ ông cũng không rõ có muốn bọn họ quay tiếp hay không nữa.

Nếu quay tiếp, liệu có thể xuất hiện tình huống kinh khủng hơn không?

Trên thực tế, Ân Mạc Thù và Cố Cẩm Miên đã mang lại đủ sức hot cho show của bọn ông rồi, còn đôi kia cũng không gây được mấy tiếng vang, hơn nữa thuyền bọn họ cũng không có mấy người chèo.
Đạo diễn bắt đầu dao động.

Sau khi Quý Nam đi lên thấy Ân Mạc Thù với Cố Cẩm Miên đang ôm ôm ấp ấp, gã lập tức giận sôi máu: "Bảo Ân Mạc Thù đến xin lỗi tôi!"

Đạo diễn rất khó xử.

Nhìn thế nào cũng thấy Ân Mạc Thù không giống người sẽ đi xin lỗi người khác.

Máu trong mũi Quý Nam lại chảy ra: "Mấy người còn muốn bao che cho tên đó? Đánh người ngay trong cuộc tranh tài là đúng hả?"

Lúc này Cố Cẩm Miên đã tách khỏi người Ân Mạc Thù, Bách Tâm Vũ và Đỗ Bạch An đang hào hứng nói chuyện gì đó với họ.

Đạo diễn không còn cách nào, đành phải bảo người qua đó gọi bọn cậu qua đây.

Cố Cẩm Miên vừa nghe Quý Nam nói muốn Ân Mạc Thù xin lỗi gã đã lập tức chế giễu: "Có phải anh không chơi nổi không? Lại còn xin lỗi, anh mơ đẹp lắm!"

"Đánh người còn nói lý?" Sau cả ngày nay, Quý Nam bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ ra cơn giận lớn nhất đời này, gã đứng dậy, giọng điệu tức tối: "Không xin lỗi thì chuyện này không kết thúc được đâu, không chỉ xin lỗi trước mặt mà còn phải xin lỗi công khai trên Weibo."
Cố Cẩm Miên nghe gã nói mà tức cười, đang định tranh luận phải trái với gã một phen lại bị Ân Mạc Thù giữ chặt.

Hắn nói: "Có thể."

Cố Cẩm Miên ngạc nhiên nhìn về phía Ân Mạc Thù.

Đến Quý Nam cũng không ngờ Ân Mạc Thù lại đồng ý, gã hoài nghi nhìn hắn.

"Nhưng đầu tiên, anh phải xin lỗi trước mặt vì những chuyện đã làm với Miên Miên năm đó, đồng thời phải đăng lời xin lỗi chi tiết lên Weibo cùng với Hàng Uyển Đình."

"Sau đó anh đăng bài lần nữa, nói lúc thi đấu anh không tuân thủ quy tắc và xin lỗi vì đã ngấm ngầm chơi xấu sau lưng."

"Mày!" Quý Nam nghe hắn nói mà không thốt nên lời.

Ân Mạc Thù giễu cợt: "Anh không dám? Ngay cả chuyện chia tay với Hàng Uyển Đình anh cũng đâu dám."

Đỗ Bạch An nhỏ giọng hỏi Bách Tâm Vũ: "Sao anh ta lại không dám?"

Bách Tâm Vũ giải thích nhưng giọng lại không hề nhỏ như cậu: "Quý Nam là thành viên cấp cao của tập đoàn Quý Xương, giờ mà chia tay với một nghệ sỹ nổi tiếng trong khi công khai chưa đến một tháng sẽ ảnh hưởng đến giá cổ phiếu của Quý Xương. Đường đôi bên cùng có lợi để đó không đi, phá vỡ quy tắc chơi luật ngầm, đây cũng không đơn chỉ ảnh hưởng đến mỗi giá cổ phiếu như thế đâu."
"Hình tượng và giá cổ phiếu của Quý Xương bị ảnh hưởng sẽ đẩy anh ta vào hoàn cảnh bất lợi trong nhà họ Quý và tập đoàn Quý Xương."

Đỗ Bạch An gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Giờ đây cậu càng tin rằng Hàng Uyển Đình đã cố ý công khai mối quan hệ của họ. Chiêu này thật sự có thể giúp y tóm chắc Quý Nam, giúp y bức hôn.

Giọng Bách Tâm Vũ không nhỏ nên rất nhiều người đều nghe thấy.

Sắc mặt Quý Nam cực kỳ khó coi.

Ân Mạc Thù cười nhạo: "Khi chưa nắm được quyền lực trong tay thì môn đăng hộ đối trong miệng anh chỉ là gông xiềng mà thôi."

"Vậy còn mày? Mày có tin tao có thể cấm sóng mày không hả!"

"Tôi?" Ân Mạc Thù dán sát vào Cố Cẩm Miên: "Tôi có người để sống dựa vào."

"..."

Cố Cẩm Miên còn chưa tỉnh hẳn, nghe vậy lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực: "Năm đó bọn tôi cũng đâu có cấm sóng Hàng Uyển Đình, nếu để cho anh cấm sóng Ân Mạc Thù thì chẳng phải làm mất mặt nhà họ Cố chúng tôi à?"
"..."

Quý Nam thở phì phò, nói với Ân Mạc Thù: "Mày chờ đấy!"

Cố Cẩm Miên: "Lời nói thiểu năng ngu ngốc như vậy mà cũng mở mồm ra nói được?"

Quý Nam được nhân viên công tác vội vàng kéo đến chỗ nhân viên y tế bên kia, bọn họ lo rằng giờ mà không lôi đi khéo lúc nữa bác sĩ sẽ không chỉ thấy mỗi vết thương trên mặt mất.

Đối với sự việc chiều nay, đạo diễn liên tục dặn dò không được tiết lộ ra ngoài, nhân viên công tác đã ký thỏa thuận bảo mật tất nhiên sẽ không tùy tiện nói ra, nhưng có quần chúng vây xem lại không nhịn nổi.

Đến đêm, trên mạng xuất hiện một loạt đề tài câu chuyện:

#Hàng Uyển Đình bất hòa với Ân Mạc Thù#

#Cảnh quay trong show bốn mùa đầy bất ngờ#

#Quan hệ thật sự của Cố Cẩm Miên và Quý Nam#

Để ép những câu chuyện này xuống, tổ chương trình trước đó đã đăng một đoạn teaser đầy ngọt ngào.
Còn lúc này, Cố Cẩm Miên và Ân Mạc Thù đang thưởng thức bữa tối lãng mạn dưới ánh nến trong căn biệt thự sang trọng do tổ chương trình chuẩn bị, cũng là phần thưởng dành cho hạng nhất của cuộc tranh tài buổi chiều.

Vốn vô cùng lãng mạn, trong khu vườn nằm trên tầng cao nhất, có thể ngửi thấy hương thơm của hoa và đối diện với bầu trời đầy sao——

Nhưng lại có hai nhóc con đến ăn chực rất ngon lành.

Cố Cẩm Miên nhìn mà ghét, cậu cầm điện thoại lên xem đoạn teaser mà tổ chương trình đã cắt tạm thời.

Là một đoạn trong "Mời xuống xe" của cậu với Ân Mạc Thù.

Tổ chương trình đã lồng một giọng nữ máy móc vào: "Bạn nghĩ mời xuống xe rất khó ư?"

Trong video, Ân Mạc Thù còn chưa đến nơi Cố Cẩm Miên đã tự giác nhảy ra khỏi xe, chạy đến bên cạnh Ân Mạc Thù với ánh mắt sáng lấp lánh.
Hậu kỳ còn đặc biệt cho thêm một mũi tên chỉ vào đầu Cố Cẩm Miên cùng với chữ: "Không chờ kịp."

【Ha ha ha đúng là em bé giỏi dính người danh bất hư truyền.】

【Bé đáng yêu: Dạt hết ra, em muốn chạy đến bên chồng em!】

Cố Cẩm Miên: "..."

Giọng nữ máy móc vang lên: "Bạn nghĩ cậu ấy nhìn ngốc ngốc như vậy sẽ không biết nói lời đường mật hay sao?"

Cố Cẩm Miên trong video nói: "Tôi là mặt trời nhỏ của anh ấy."

"Anh ấy cũng là mặt trời của tôi, là vầng sáng rực rỡ nhất ngự trị trong trái tim tôi."

【A a a, cậu chủ nhỏ khéo nói thế.】

【Cậu ấy ngọt quá đi!】

【Đây là bé đáng yêu vô song nào đây! Mấy bà nhìn tai cậu ấy đỏ hết rồi kìa, rõ ràng lúc nhìn Ân Mạc Thù xấu hổ lắm mà lại giả vờ dũng cảm giống như khiêu khích ấy.】

【Đây là người đã rơi vào bể tình nha, chắc chắn là yêu thảm rồi!】
Cố Cẩm Miên: "?"

Tai cậu đỏ chỗ nào?

Cố Cẩm Miên tua lại nhìn kỹ thì đúng là đỏ lên thật, mặt bị vả hơi đau.

Vẻ mặt Cố Cẩm Miên mờ mịt, sao cậu lại như vậy?

Video vẫn còn tiếp tục, giọng nữ máy móc: "Bạn cho rằng Ân Mạc Thù cũng nghĩ như vậy sao?"

Lời của Bách Tâm Vũ trong video đã được chỉnh sửa qua: "Ân Mạc Thù cố ý chọn một cành hoa hướng dương Teddy, cậu không nghĩ anh ấy muốn nói cậu giống một bé Teddy hả?"

Ân Mạc Thù: "Cũng không thể nói là không liên quan chút nào."

【Ha ha ha ha ha ha ha!】

【Người không biết gì về chó xin cho hỏi một chút, chó Teddy có đặc tính gì không thế?】

【Đặc tính là đáng yêu như mặt trời đấy thôi, bồ không nghe cậu chủ nhỏ nói mình là mặt trời nhỏ của Ân Mạc Thù hả.】

【Nghĩ đến mặt trời, ha ha ha, dăm thật đấy.】

【Ha ha ha nhanh phát bản full đi, mị nóng lòng muốn xem nó quá!】
【Mặt cậu chủ nhỏ dăm ghê.】

Cố Cẩm Miên: "..."

Cậu không ngờ đáng ghét nhất là ở trong Siêu Thoại CP của cậu với Ân Mạc Thù, không biết bậc thầy vẽ bút cảm ứng nào đã nhanh chóng vẽ xong một bức.

Trong bông hoa hướng dương Teddy nở rộ có một nhóc Cố Cẩm Miên đan ngồi, đôi mắt của nhóc Cố Cẩm Miên to ơi là to, trên đầu có hai chiếc tai cún cụp xuống, phía sau còn có một chiếc đuôi. 

Vừa ngốc nghếch lại đáng yêu.

Bình luận phía dưới ngoại trừ "Ha ha ha" thì đều là "A a a".

Cố Cẩm Miên cảm thấy không hợp lý, nhóc Cố Cẩm Miên trong bông hoa rõ ràng không phải bản tranh vẽ sau khi trưởng thành mà là cậu hồi bé.

Mà người có ảnh hồi bé của cậu thì còn có thể là ai nữa.

Cư dân mạng cũng nhận ra điều đó, chẳng bao lâu bọn họ đào ra được đây là nick clone của Thi Nghi.
"Ha ha ha" thậm chí còn điên cuồng hơn.

#Mặt trời nhỏ Teddy# nhanh chóng vượt lên top hot search.

Cố Cẩm Miên: "..."

Cậu tuyệt vọng dời ánh mắt khỏi điện thoại, đúng lúc trông thấy Ân Mạc Thù đang lưu bức ảnh kia về máy.

Cố Cẩm Miên: "...?"

Bách Tâm Vũ che miệng cười: "Sao Home lại đáng yêu như thế chứ."

"Tôm hùm cũng không chặn được miệng của cậu phải không?" Cố Cẩm Miên đá cậu ta một cái: "Cái này trách ai hả? Nếu không phải cậu nói câu kia thì làm sao tôi lại lên hot search được?"

"Không cần cảm ơn, một hot search cũng hơn mấy chục vạn đó." Bách Tâm Vũ cười nói.

Cố Cẩm Miên: "???"

"Ăn xong thì biến nhanh lên!"

"Biến ngay, ăn xong ngay đây, không quấy rầy bữa tối lãng mạn dưới ánh nến của hai người nữa." Bách Tâm Vũ nhét miếng thịt tôm hùm cuối cùng vào miệng, sau đó kéo Đỗ Bạch An rời khỏi.
Trước khi đi cậu ta còn thì thầm vào tai Cố Cẩm Miên: "Không ngờ Home lại có thể chất lên hot search nha, nếu cảnh hôn của cậu với Ân Mạc Thù cũng được chỉnh sửa cho vào liệu có thể bùng nổ hay không nhờ?"

Đôi mắt Cố Cẩm Miên mở to, hình ảnh cậu cố tình muốn quên đi lại bắt đầu ùa về trong tâm trí.

Lúc đó Ân Mạc Thù hôn cậu chắc là vì hiệu quả chương trình, còn cậu không biết đầu óc bị đơ hay sao mà chẳng những hôn lại, thậm chí còn táo bạo liếm nữa chứ!

Cảm giác khi ấy lại đến, ánh nắng rực rỡ, đôi môi ướŧ áŧ, hơi thở nóng bỏng cùng cái ghì nhẹ vào sống lưng khiến người cậu tê dại.

Đầu óc choáng váng.

Cố Cẩm Miên cầm chặt dao nĩa hồi lâu mà không nhúc nhích.

"Ăn nhanh đi, ăn xong sớm còn nghỉ ngơi sớm một chút." Ân Mạc Thù nói.

Cũng may hắn không nhắc lại mấy chuyện xấu hổ kia, dù là hôn hay hot search hắn vẫn ăn uống một cách chậm rãi, làm cho Cố Cẩm Miên cũng bình tĩnh theo.
Cố Cẩm Miên "Ừm" một tiếng, nhìn vẻ mặt điềm tĩnh của Ân Mạc Thù bên phía đối diện mới thở phào nhẹ nhõm rồi bắt đầu ăn tối.

Cố Cẩm Miên thầm nghĩ, Ân Mạc Thù còn rất săn sóc nữa.

Yết hầu của Ân Mạc Thù khẽ lay động, hắn nhai đồ ăn trong miệng thật lâu mới nuốt xuống. Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn Cố Cẩm Miên, đầu ngón tay vuốt ve cán nĩa một chút rồi lại tiếp tục ăn tối.

Phòng mà tổ chương trình chuẩn bị cho bọn họ đương nhiên phải ngủ chung giường.

Trước kia cũng không phải chưa từng ngủ cùng, có lúc cậu còn chủ động mời Ân Mạc Thù lên giường ngủ với mình, nhưng lần này Cố Cẩm Miên lại cảm thấy có vấn đề.

Đợi bọn cậu ăn uống, tắm rửa xong xuôi cũng đã muộn lắm rồi.

Hai người trưởng thành bình thường, đêm khuya ngủ cùng một giường, chắc là không có vấn đề gì đâu nhỉ?
Ân Mạc Thù tắm xong đi ra thấy Cố Cẩm Miên đang ngồi nghiêm chỉnh trên ghế sô pha, hắn khẽ nhướng mày.

Cố Cẩm Miên đối diện với ánh mắt của hắn, đang nghĩ có phải Ân Mạc Thù cũng cảm thấy có vấn đề hay không, có phải muốn thương lượng với cậu chuyện chia chỗ ngủ thế nào hay không.

Ân Mạc Thù đi thẳng tới kéo Cố Cẩm Miên lên.

Cố Cẩm Miên hoang mang nhìn hắn.

Ân Mạc Thù đẩy cậu ngã lên giường, sau đó nâng cằm cậu lên rồi cúi người hôn xuống.

Hai mắt Cố Cẩm Miên mở to.

Này... này, cứ trực tiếp như vậy hả?

Nghĩ thì nghĩ thế nhưng cậu vẫn hé miệng ra.

Ân Mạc Thù hôn xong còn cắn nhẹ môi cậu: "Em còn nhớ lúc mình trong hàng rào đã nói gì không?"

Cố Cẩm Miên khẽ chớp đôi mắt ướŧ áŧ, môi đỏ mọng diễm lệ, giọng hơi khàn: "Gì cơ?"

Tiếng cười của Ân Mạc Thù từ trong lồng ngực truyền ra, trong bóng đêm yên tĩnh có vẻ trầm thấp êm tai hơn nhiều, thu hút toàn bộ sự chú ý của Cố Cẩm Miên. 
Hắn học theo giọng điệu của Cố Cẩm Miên lúc đó: "Chồng ơi, cố lên!"

Cố Cẩm Miên: "..."

Cố Cẩm Miên suýt nữa đã bị mấy lời này tiễn đi do tự bốc cháy vì nhiệt độ quá cao.

"Vẫn ngượng nghịu à?" Ân Mạc Thù cười hỏi.

Tự bốc cháy rồi thì còn cái gì có thể khiến cậu ngượng nghịu được nữa, Cố Cẩm Miên bỗng nhiên từ một góc độ kỳ lạ khác hiểu được cái gì gọi là "Tằng kinh thương hải nan vi thuỷ".

(*) 曾经沧海难为水 (Tạm dịch: Từng qua biển lớn ngại gì nước.) - Nằm trong bài thơ thứ tư thuộc tác phẩm Ly Tư Ngũ Thủ của Nguyên Chẩn.

Cậu nằm đơ ra trên giường hệt như một con cá chết.

Ân Mạc Thù cười càng vui vẻ: "Tôi không ngại nghe em gọi là chồng đâu."

Cố Cẩm Miên: "..."

Thật sự là cậu chỉ bị ảnh hưởng bởi hai khách mời nữ kia nên mới vô thức gọi theo thôi!
Đoạn teaser của tổ chương trình đã dập tắt cuộc thảo luận trên mạng về buổi ghi hình ngày hôm đó. Trên mạng toàn đường là đường, thúc giục tổ chương trình nhanh phát sóng bản full.

Nhưng chỉ cần có người đặc biệt để ý tới thì vẫn sẽ biết được ngày hôm đó xảy ra chuyện gì.

Mà những người có chung mục tiêu có thể dễ dàng trở thành bạn bè tạm thời.

Bản full chưa phát sóng sớm như vậy nhưng livestream lại theo thời gian thực.

Sau hai tuần quay tài liệu thực tế, show lại mở livestream lần nữa, vẫn là năm phòng livestream nhưng lần này là mở cùng một lúc.

Phòng của Cố Cẩm Miên và Ân Mạc Thù có lượng người vào xem đông nhất, cho dù lần này chỉ có mình Cố Cẩm Miên.

"Anh ấy đi quay phim chưa về, lần này tôi sẽ dẫn mọi người đến thăm nhà của mình."

Chủ đề của tập này là "nhà", vì vậy đạo diễn mới dám để một mình Cố Cẩm Miên kham cả phòng livestream, ai lại không muốn xem nhà họ Cố thế nào chứ.
Quả nhiên khán giả đều cực kỳ kích động, nhưng những phòng livestream khác đều có nhà của cả hai bên, chỉ riêng bên này lại có một mình Cố Cẩm Miên, do thế khán giả vẫn cảm thấy hết sức khó hiểu.

 【Sao Ân Mạc Thù lại không đến, thật sự là vì bận quay phim nên không tới được ư?】

 【Quay phim cũng có thể xin nghỉ được mà, đây là cố ý không muốn tới phải không?】

【Mấy người chưa xem màn tiết lộ thân thế của Ân Mạc Thù à? Rõ ràng là Ân Mạc Thù không muốn dẫn Cố Cẩm Miên về nhà họ Ân chứ còn gì nữa.】

【Vậy vẫn có thể đến nhà họ Cố mà, vì sao lại không đến nhà họ Cố? Chẳng lẽ thật ra người nhà họ Cố không hề chấp nhận Ân Mạc Thù giống như trên mạng?】

【Không đến có thể là do tự ti.】

Nhìn thấy bão bình luận, Cố Cẩm Miên cau mày lại.

"Anh ấy đang quay phim thật. Tên bộ phim là《 Ông Nội Tuổi Hai Mươi 》, lịch trình công khai có thể tìm thử."
Nửa sau của bộ phim《 Tuyết Thượng 》phải quay vào thời điểm tuyết rơi dày tháng 12, trong thời gian này Ân Mạc Thù không thể nhận bất cứ show thực tế nào, hơn nữa kế hoạch ban đầu của hắn vốn không muốn nhận show thực tế, đây đã là ngoại lệ rồi. 

Đó là nguyên nhân chủ yếu, song không muốn đến nhà họ Ân livestream cũng là một trong những nguyên nhân.

【Tôi đã xem qua tập trước,《 Ông Nội Tuổi Hai Mươi 》có phần Cố Cẩm Miên đầu tư, phim điện ảnh cậu ta đóng cũng đều do Cố Cẩm Miên đầu tư hết.】

【Không phải cậu ta nhờ vai Lâm Kỳ Sinh này mới trở nên nổi tiếng đấy à? Là Cố Cẩm Miên cướp vai diễn cho cậu ta, nhân vật này được thiết lập hút fan như thế, cho dù ai diễn cũng đều có thể bùng nổ được thôi.】

【Không phải chứ, mấy người thật sự nghĩ bọn họ đang yêu nhau bình đẳng chắc?】
【Chà... Chuyện này ấy mà, nói thật là dòng dõi hai bên chênh lệch hơi lớn.】

【Không bền lâu được.】

Nhóm cameraman rõ ràng nhận thấy được Cố Cẩm Miên đang không vui.

Tổ chương trình pha trò mà đầu lông mày cậu vẫn nhíu lại, ngay cả khóe miệng mèo cũng không cong như lúc cười.

Bọn họ sợ Cố Cẩm Miên sẽ đối đãi với khán giả như với Quý Nam, cậu chủ nhỏ nóng nảy mở miệng chửi thẳng mặt khán giả ngay trong livestream.

Cũng may đã đến nhà họ Cố, khán giả bị biệt thự của nhà họ Cố hấp dẫn ánh mắt nhiều hơn.

Sau khi xe vào cổng còn phải chạy trong rừng mất mấy phút.

【Tui ngốc, đây là tấc đấc tấc vàng trong thành phố S? Mà không phải đang ở ngoại ô của thành phố nhỏ nào đấy à?】

【Nhìn không trung mặt hồ trước mặt còn có chim bay kìa!】

【Hình như tui thấy khổng tước... đen?】Khi Độc Giả Cùng Tác Giả Đồng Thời Xuyên Vào Sách [ĐANG BÒ] - Chương 43: Mặt cậu chủ nhỏ dăm ghê
Bão bình luận thảo luận sôi nổi hồi lâu, khán giả mới phát hiện mặt mày Cố Cẩm Miên lạnh tanh không nói gì nãy giờ.

【Cậu chủ nhỏ sao thế?】

【Sao không nói gì ế.】

Cố Cẩm Miên hừ một tiếng: "Mấy người nói xấu bạn trai tôi ở ngay trên địa bàn của tôi mà còn muốn tôi có sắc mặt tốt?"

【...】

【Ha ha ha đúng là bé đáng yêu siêu cuồng bảo vệ chồng.】

【Mau ra xin lỗi cậu chủ nhỏ!】

【Đợi chút để tôi qua Siêu Thoại của Ân Mạc Thù làm lại thành lời tâng bốc, thổi bùng lời tâng bốc lên luôn.】

Trong bão bình luận lập tức toàn là lời tâng bốc Ân Mạc Thù, sắc mặt Cố Cẩm Miên lúc này mới tốt lên chút, cũng bằng lòng mở miệng nói chuyện: "Bắt đầu từ biệt thự nhỏ của tôi trước nhé, ở đó có nhiều bé đáng yêu lắm."

【Gì cơ? Cậu lén nuôi rất nhiều bé đáng yêu? Ân Mạc Thù có biết không vậy?】
【Là mấy bé Teddy hở?】

Cố Cẩm Miên: "..."

Ngoài đường cách đó 5km, một chiếc xe đang lặng lẽ chạy về phía nhà họ Cố.

Ân Mạc Thù ngồi trên xe nhìn Cố Cẩm Miên đang thừ người ra không nói gì trong livestream cũng nở nụ cười.

Cameraman trước mặt cực kỳ khâm phục, dù là người đàn ông nào khi nhìn thấy những bão bình luận ban nãy cũng sẽ khó chịu, nhưng Ân Mạc Thù vẫn có thể cười như vậy, đó là phải có sự tự tin và nội tâm mạnh mẽ nhường nào chứ.

Anh ta cẩn thận lên tiếng: "Cậu chủ nhỏ mà nhìn thấy thầy Ân chắc chắn sẽ càng vui vẻ hơn, kinh hỉ thế cơ mà."

Ân Mạc Thù bấm bấm trên điện thoại, cũng không biết đang bấm gì: "Cũng có là kinh hãi."

Tác giả có điều muốn nói: 

Cố Cẩm Miên: Kinh hãi? Em vừa can đảm lại vừa cực kỳ hung dữ đó nha.

Bé Teddy: Ẳng ẳng?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi