KHI GIÁ ĐÔNG GẶP NẮNG GẮT (QUYỂN 3)

Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Thành công nhận được khích lệ, Diệp Oản Oản tức khắc cảm thấy thỏa mãn.

Lúc này cô mới chuyển mắt, lập tức phát hiện một cục bự bự màu trắng dưới chân.

"Ngao, Đại Bạch!!!" Diệp Oản Oản lập tức bò xuống đất, nhào tới phía hổ trắng.

Sau khoảng thời gian mặt dày bám riết không tha, cuối cùng cô đã tới gần khoảng cách một bước so Đại Bạch, hơn nữa còn có thể vụиɠ ŧяộʍ sờ lông.

Tư Hạ trơ mắt nhìn Diệp Oản Oản giây trước còn vuốt lông đại ma đầu, giây sau đã hăm he "sàm sỡ" hổ trắng: "..."

Đây là Tư Dạ Hàn gian ác không chấp nhận nửa điểm sai sót à?

Đây vẫn là Slutte khát máu sẵn sàng xé xác người khác sao?

"Mẹ..." Tư Hạ không nhịn được thấp giọng mắng một tiếng.

Lúc này Diệp Oản Oản mới ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn người nào đó bên cạnh: "Ai? Tư Hạ? Sao cậu lại ở đây?"

Khuôn mặt anh chói mắt kiêu ngạo của Tư Hạ bổng chốc vỡ vụn.

Mẹ nó nãy giờ tôi vẫn ở đây đấy!

"Cậu tới thăm bệnh sao?" Diệp Oản Oản chớp chớp mắt hỏi.

"Có vấn đề à?" Tư Dạ tức giận hỏi lại.

Diệp Oản Oản lại hỏi tiếp: "Ồ, vậy cậu thăm xong rồi à?"

Nghe Diệp Oản Oản có ý đuổi khách, Tư Hạ đen mặt: "Diệp Oản Oản, cậu có ý gì?"

Diệp Oản Oản mỉm cười: "Ý của tôi là: Nếu cậu thăm bệnh xong rồi thì nhanh về đi, tôi và chú Cửu của cậu còn phải ra ngoài!"

Tư Hạ nhíu mày: "Ra ngoài? Đã trễ thế này hai người còn ra ngoài làm gì?"

Diệp Oản Oản: "Đương nhiên là hẹn hò nha!"

Tư Hạ: "..."

Tư Hạ giận đến đau phổi: "Tôi vừa từ Thâm thành trở về đã đến đây thăm bệnh, cơm còn chưa kịp ăn cậu đã đuổi người! Đây là cách làm của trưởng bối à?"

Diệp Oản Oản gật đầu, trầm ngâm mở miệng: "Cũng không nói không cho cậu ăn cơm mà. Vậy đi, cậu ở đây ăn cơm, tôi và chú Cửu của cậu đi hẹn hò. Cậu muốn ăn thứ gì, tôi để cho phòng bếp làm cho cậu?"

Tư Hạ: "Diệp, Oản, Oản!"

Diệp Oản Oản bị tên nhóc này rống đau tai: "Vậy cậu muốn thế nào?"

Tư Hạ hít sâu một hơi: "Hoặc là hai người không được đi, hoặc là cho tôi theo!"

Diệp Oản Oản xoay người nhìn Tư Dạ Hàn: "Ồ, bảo bảo, anh có để ý cái bóng đèn này không? Công suất đại khái khoảng tầm 500W á!"

Tư Dạ Hàn: "Không để ý."

Tư Hạ: "..."

Vì thế, cuối cùng hai người hẹn hò liền biến thành ba người.

Nửa giờ sau, xe dừng lại ở một cửa tiệm.

Trước khi đi, Tư Hạ còn đặc biệt thay quần áo. Lúc này cậu ta đang mặc áo thun màu hồng nhạt, quần jean, giày thể thao, nhìn qua vô cùng năng động.

Ba người có giá trị nhan sắc cao đứng cạnh nhau quả thật quá chói mắt, trên đường đi hấp dẫn không ít sự chú ý

Trước cửa có vài cái bàn, còn có khách hàng đang xếp hàng đợi lượt.

Một nữ nhân viên trẻ tuổi cầm poster giải thích cho mọi người hoạt động tình nhân hôm nay.

Tư Hạ thấy Diệp Oản Oản mặc váy cùng màu áo với mình, đôi môi hơi cong lên, sau đó tới gần cô cố ý nói: "Thím Cửu, thím xem cách ăn mặc của chúng ta... Giống người yêu không?"

Tuổi tác của Tư Hạ và Diệp Oản Oản sấp sỉ nhau, bây giờ lại mặc trùng màu đồ, đứng cạnh nhau quả thật dễ bị hiểu lầm thành một đôi.

Lại gây chuyện linh tinh!!!

Diệp Oản Oản khẩn trương nhìn thoáng qua Tư Dạ Hàn, sau đó cắn răng kéo tay Tư Dạ Hàn, cười tủm tỉm: "Ha hả, chẳng lẽ không giống ba mẹ đang dẫn con đi chơi hơn sao?"

"..."

Biểu cảm của Tư Hạ thoáng cứng đờ trong nháy mắt.

Diệp, Oản, Oản! Đại gia cậu!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi