KHI GIÁ ĐÔNG GẶP NẮNG GẮT (QUYỂN 3)

Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Bởi vì bàn của ba người rất gần sân khấu, cho nên trực tiếp chơi tại chỗ.

Nhìn nhan sắc ba người ở bàn này, người dẫn chương trình tức khắc sáng mắt lên, đi qua hỏi: "Xin hỏi hai người muốn chơi là ai trong ba vị?"

Diệp Oản Oản chỉ vào Tư Hạ: "Là tôi và cậu ấy."

"Xin hỏi quan hệ của hai vị là gì? Bạn bè sao?"

Người dẫn chương trình vốn muốn hỏi hai người có phải người yêu hay không, nhưng cuối cùng lại hỏi cách khác. Là vì tuy hai người thoạt nhìn giống một đôi, nhưng cô ấy rõ ràng thân mật với người đàn ông còn lại hơn.

Để ngừa Tư Hạ nói bậy, Diệp Oản Oản vội giành trả lời trước: "Họ hàng."

"Thì ra là thế, vậy được rồi, tôi giải thích một chút, cặp đôi trả lời đúng nhiều nhất trước mắt đạt tám câu, hai vị phải trả lời hơn mới đạt được phần thưởng, nếu điểm số bằng nhau, sẽ có thêm hiệp phụ. Nếu hai vị không có vấn đề gì, vậy thì chúng ta bắt đầu!"

"Không thành vấn đề, bắt đầu đi!" Tư Hạ thúc giục.

Bất đắc dĩ, Diệp Oản Oản chỉ có thể trả lời: "Tôi cũng không thành vấn đề."

"Tiểu thư, mời cô nhận điều khiển từ xa. Trên màn hình sẽ xuất hiện hai hình ảnh ngẫu nhiên, cô phải chọn một tấm trong vòng ba giây, chờ cô chọn xong, soái ca đối diện sẽ đoán."

Người dẫn chương trình giải thích sơ lượt, sau đó tuyên bố trò chơi chính thức bắt đầu.

Hình ảnh rất nhanh đã xuất hiện, sau đó dừng lại trên màn hình lớn.

Bên trái là hoa hồng đen, bên phải là hoa hướng dương vàng rực rỡ.

Dựa vào tâm lý thích ăn, Diệp Oản Oản quyết đoán chọn hoa hướng dương.

"Vị soái ca này, không biết cậu đoán cô ấy chọn gì"

Diệp Oản Oản khẩn trương nhìn chằm chằm Tư Hạ.

Tư Hạ nhìn lướt qua hai tấm ảnh, không chút nghĩ ngợi trả lời: "Hoa hồng đen."

Người dẫn chương trình tiếc nuối trả lời: "Xin lỗi, đã đoán sai, vị mĩ nữ này chọn hoa hướng dương."

Nói xong, trên màn hình lớn hiện lên kết quả Diệp Oản Oản vừa chọn, dấu tích đánh vào ảnh hoa hướng hương.

"Chỉ là câu đầu tiên mà thôi, còn rất nhiều cơ hội." Người dẫn chương trình lại nói.

Rất nhanh, câu thứ hai hiện lên. Bên trái là gà con màu vàng, bên phải là hổ trắng.

Còn có câu này sao? Đương nhiên là hổ trắng!

Theo biểu hiện lúc sáng của cô, chắc Tư Hạ sẽ biết cô tương đối thích hổ trắng, chắc cậu ta sẽ đoán không sai đâu nhỉ?

Người dẫn chương trình: "Tiên sinh, ngài đoán là?"

Tư Hạ: "Gà con."

Diệp Oản Oản: "..."

Con mắt nào của cậu thấy tôi thích gà con?

"Khụ, hai câu này chắc là hơi khó đoán, vẫn còn nhiều câu nữa!" Người dẫn chương trình giảng hòa.

Họ đã sai hai câu rồi, nếu sai thêm một câu nữa sẽ không lấy được thưởng.

Diệp Oản Oản hít sâu một hơi, nhìn về phía màn hình lớn.

Bên trái là một khẩu súng, bên phải là một bó hoa tươi rực rỡ.

Diệp Oản Oản sáng mắt lên, câu hỏi này thật dễ!

Diệp Oản Oản không chút do dự chọn hoa tươi, chờ mong đáp án của Tư Hạ.

Kết quả giây tiếp theo liền nghe Tư Hạ nói: "M416."

Thứ Tư Hạ nói là tên cây súng.

Trên trán Diệp Oản Oản nổi đầy gân xanh, không nhịn được nữa trừng cậu ta: "Mẹ nó! Cậu đoán kiểu gì vậy!"

Tư Hạ cũng tức giận: "Tôi đương nhiên chọn theo yêu thích của cậu! Tôi còn chưa hỏi cậu đâu! Cậu chọn kiểu gì thế!"

Nghe cậu ta giảo biện, Diệp Oản Oản xù lông: "Tôi lựa chọn có vấn đề gì à? Có cô gái nào lại chọn súng thay vì chọn hoa? Câu thứ hai, tôi rất thích Đại Bạch, chẳng lẽ cậu không thấy sao? Sao có thể là gà con! Còn câu thứ nhất, hoa hồng đen là thứ quỷ gì! Ai sẽ thích thứ đen xì! Cậu không thấy trước sân nhà tôi trồng một vườn hướng dương hả?"

""Cậu rõ ràng..." Tư Hạ trầm mặc, há miệng muốn nói, nhưng cuối cùng lại không nói gì.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi