KHI GIÁ ĐÔNG GẶP NẮNG GẮT (QUYỂN 3)

Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Nhìn ảnh chụp, quả thật quan hệ của hai người này có vẻ mờ ám.

Nhưng thứ khiến Diệp Oản Oản chú ý chính là, cô gái này hình như hơi quen thì phải?

Diệp Oản Oản phóng lớn tấm ảnh, kết quả càng xem càng cảm thấy hình như mình đã gặp qua cô gái này ở đâu rồi, hơn nữa hẳn là gần đây.

Kỳ quái, rốt cuộc là ai nhỉ?

Diệp Oản Oản trầm ngâm: "Cô gái này ít nhất cũng hơn hai mươi tuổi, lớn hơn Sở Phong, nhìn cũng không giống loại con gái Sở Phong thích mà?"

"Ai biết được..." Sắc mặt Giang Yên Nhiên tái nhợt, uống sạch ly rượu trong tay.

Trải qua việc của Tống Tử Hàng, Giang Yên Nhiên đã bị tổn thương sâu đậm, nếu Sở Phong cũng...

Hơn nữa Sở Phong và Giang Yên Nhiên là do cô tác hợp.

Đáng chết!

Tiểu tử Sở Phong này, cô tốn công giúp cậu ta như vậy, nếu cậu ta dám nɠɵạı ŧìиɦ, cô sẽ đánh gãy cái chân thứ ba của cậu ta!

Giang Yên Nhiên đã chao đảo: "Uống cùng tớ một ly đi?"

Diệp Oản Oản nhíu mày: "Yên Nhiên, đừng uống! Đừng kết luận nhanh như vậy, chúng ta gọi cậu ta ra, nói rõ ràng đi!"

Giang Yên Nhiên nhắm mắt lại: "Tớ... Oản Oản... Tớ không nghĩ... Không nghĩ sẽ nói..."

Diệp Oản Oản thở dài, biết cô ấy không phải không nghĩ, mà là không dám.

"Ồ!" Trong quán bar vang lên tiếng huýt sáo.

Trên sân khấu, một vũ nữ đang múa thoát y, vô cùng quyến rũ.

Cách đó không xa, Tống Tĩnh nhìn không chớp mắt, không ngờ còn gặp được phúc lợi như vậy nha!

Lưu Ảnh thì đen mặt ngồi tại chỗ, nhìn Diệp Oản Oản đang nói chuyện cùng Giang Yên Nhiên, sắc mặt càng kém hơn.

Một cô gái chạy đến nơi này vào đem khuya, bại hoại thuần phong mĩ tục!

Trong quán bar hỗn loạn, Diệp Oản Oản mặc sơ mi trắng và quần jean, trông có vẻ vô cùng không thích hợp.

Rõ ràng chỉ ăn mặc bình thường, cũng không trang điểm, nhưng đôi mắt cô như mang theo tia sáng, da thịt trắng mịn như tuyết, cả người cô giống như mang theo một tầng hào quang, từ lúc tiến vào trong đã không ít người chú ý.

Trên phòng VIP trên lầu.

"Mẹ nó! Trần thiếu, có cực phẩm!" Có người không chớp mắt nhìn dưới lầu.

Công tử cao ngạo ngồi kế bên nâng ly rượu, đá chân qua: "Ồn muốn chết! Cực phẩm cái gì?"

"Bên kia, bên kia..."

Công tử kia nhìn lướt qua Giang Yên Nhiên: "Không phải chỉ là một cô gái tới bar mua say thôi sao? Cậu chưa thấy qua đàn bà?"

Cô gái kia quả thật không tệ, nhưng hắn ta đã nếm qua vô số mĩ nhân, sớm đã chướng mắt những cô gái như vậy.

Người kia vội nói: "Không phải! Không phải cô gái kia! Là cô gái mặc sơ mi trắng bên cạnh đấy!"

"Bên cạnh?" Công tử kia liếc mắt, nhìn thoáng qua người kia.

Sau khi thấy rõ người, động tác của công tử kia dừng lại, ngẩn người tại chỗ.

Mẹ nó! Quả nhiên là cực phẩm!

Không nghĩ có thể gặp được cực phẩm như vậy ở đây...

Dưới lầu, Diệp Oản Oản đỡ Giang Yên Nhiên dậy: "Yên Nhiên, ngoan, đừng uống. Đã muộn rồi, chúng ta về trước, hôm nào tớ cùng cậu đi tìm Sở Phong."

Giang Yên Nhiên đã uống say hoàn toàn, Diệp Oản Oản phí sức hơn nửa ngày mới đỡ cô ấy dậy được.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi