KHI GIÁ ĐÔNG GẶP NẮNG GẮT (QUYỂN 3)

Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Hai người nói rất nhỏ, nhưng Diệp Oản Oản vẫn mơ hồ đoán được nội dung.

Nghe đến đó, trên trán Diệp Oản Oản nổi đầy vạch đen.

Trời ơi!

Kiều Khả Hâm và Hàn Thiên Vũ lại lén chạy đi coi phim, còn vừa lúc đụng phải...

Sau khi biết hai người phía trước là ai, Diệp Oản Oản vội rụt đầu lại: "Mẹ nó... Kém may mắn vậy à... Đi xem phim còn đụng phải Kiều Khả Hâm và Hàn Thiên Vũ..."

"Sao vậy?" Thấy Diệp Oản Oản kinh hãi, Tư Dạ Hàn nhìn thoáng qua cô: "Không phải em thích nữ chính sao?"

Mặt Diệp Oản Oản như đưa đám: "Đúng vậy, nếu mặc đồ nam em sẽ lên chào hỏi. Nhưng vấn đề là, hiện giờ em đang mặc đồ nữ đấy! Nếu bị phát hiện thì thảm rồi!"

Nói xong, cô tươi cười như hoa ghé sát lại gần Tư Dạ Hàn: "Đương nhiên rồi, nếu anh không ăn giấm cũng không tức giận, kì thật em bị phát hiện cũng không sao!"

Tư Dạ Hàn liếc tiểu hồ ly giảo hoạt kia, chỉ phun ra hai chữ: "Giấu kĩ."

"..." Diệp Oản Oản gục đầu. Nha nha nha, biết không thể mà...

Hai người tiếp tục xem.

Người xem phim phần lớn là các cặp đôi yêu nhau, xem được phân nữa đã bắt đầu thừa dịp ôm ôm ấp ấp.

Đâu giống Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn, một người nghiêm túc xem một người nghiêm túc ghi chép, từ đầu đến cuối vô cùng đúng đắn, nhìn thẳng màn hình lớn. Nói tới xem phim quả thật chỉ đơn thuần xem phim.

Diệp Oản Oản liếc đôi tình nhân ôm ôm ấp ấp bên cạnh.

"Hừ, xem không chớp mắt luôn kìa, Kiều Khả Hâm đẹp vậy sao?"

"Không có không có, Kiều Khả Hâm không đẹp bằng em!"

"Đồ lừa đảo, không phải anh nói Kiều Khả Hâm là nữ thần của anh sao?"

"Ai nói chứ, nữ thần của anh không phải em sao? Kiều Khả Hâm còn không bằng một ngón tay của em!"

Khóe miệng Diệp Oản Oản run rẩy. Du͙ƈ vọиɠ cầu sinh của vị bằng hữu này thật mạnh nha...

Cô gái được dỗ vui vẻ, phì cười hôn lên mặt chàng trai một cái: "Anh giỏi lắm nha!"

Nhìn đôi tình nhân ôm ôm ấp ấp kia, Diệp Oản Oản xoa xoa cằm, lúc này mới phát hiện mình hơi bỏ bơ Tư Dạ hàn.

Hay là cô cũng nên rải cẩu nhỉ?

Vì thế, Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng, ghé vào tai Tư Dạ Hàn: "Bảo bảo, anh thấy Kiều Khả Hâm đẹp không?"

Tư Dạ Hàn dời tầm mắt khỏi màn hình, nhìn Diệp Oản Oản. Xem biểu cảm của anh, dường như cảm thấy vấn đề của cô hơi nhàm chán, tuy vậy anh vẫn trả lời: "Không chú ý."

"Ha? Vậy nãy giờ anh xem thứ gì?" Diệp Oản Oản khó hiểu.

Tư Dạ Hàn: "Tuy bộ phim này là phim giả tưởng, nhưng hẳn là làm về thời Tống, trang phục và đạo cụ của phim này có mười ba chỗ sai sử..."

Diệp Oản Oản: "..."

Anh thắng!

Kế hoạch làm nũng của Diệp Oản Oản cứ như vậy bị bóp chết.

Đang âm thầm phỉ nhổ EQ của bạn trai nhà mình, động tác của cặp đôi kế bên hình như quá lớn, không cẩn thận làm đổ bắp rang tới hàng ghế trước.

"A..."

"Sao lại thế này!"

Hàng người phía trước quay đầu oán giận, đồng thời cũng có Kiều Khả Hâm và Hàn Thiên Vũ.

Việc này quá đột ngột, Diệp Oản Oản hoàn toàn không đoán trước được, vì thế chưa kịp trốn, Kiều Khả Hâm và Hàn Thiên Vũ đã quay đầu.

Đậu má!!!

Toang rồi!

Ối giời ơi!!

Lúc nội tâm Diệp Oản Oản đang gào rít không ngừng, trước mặt đột nhiên có một cái bóng ập đến.

Đôi môi Tư Dạ Hàn mang theo hơi lạnh nhẹ nhàng đặt xuống môi cô, cẩn thận che chở cho cô...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi