KHI TẬN THẾ GIÁNG LÂM



Đi gần đến đến cổng chợ mà mùi hôi thối đã sộc thẳng vào mặt bọn họ.

Mọi người đều nhanh chóng kéo khăn buộc sẵn trên cổ lên che mũi.

Mặc dù mấy cái khăn cũng chẳng có bao nhiêu tác dụng, thế nhưng dù sao có còn hơn không.

Ít nhất, trên phương diện tâm lý vẫn là có chút tác dụng.Thực ra, Sử Nhã có thể điều chỉnh khiến cho thứ mùi này không thể bay vào trong kết giới mà cô tạo ra.

Có điều, mọi người cũng không định nuông chiều bản thân quá mức như thế.

Dù sao lát nữa cô cũng sẽ triệt tiêu kết giới để nghỉ ngơi cũng như thu thập vật tư, lúc đó bọn họ cũng phải đối mặt với vấn đề này thôi.

Bây giờ cũng coi như là làm quen trước đi.Bọn họ cũng không thể dựa dẫm quá mức vào Sử Nhã, tránh cho năng lực của bản thân cứ như vậy mà phế đi, nhờ người không bằng nhờ mình.Bước vào trong khu chợ, ngoài ý muốn, khu chợ thực sự không đông lắm.


Có lẽ là do mạt thế đến vào ban đêm, tàu đánh cá còn chưa cập bến, vậy nên cũng ít người đi chợ.

Hơn nữa, ở đây còn rất ít các cửa hàng bán ngũ cốc, các mặt hàng thường dùng cũng chỉ có mấy tiệm bách hoá lẻ tẻ có.

Thành thử ra nơi này cũng không nhiều zombie cho lắm.

Còn mùi hôi thối kia đa phần là do hải sản tươi sống được nuôi trong bể nước của các cửa hàng chết đi mà có.Mấy người đi khoảng 20 phút thì đến cửa hàng đầu tiên.

Những cửa hàng hải sản bản địa thế này hầu như là do trong nhà có tàu đánh cá hoặc là đã có nguồn cung quen thuộc.

Tàu vừa cập bến là có người liên hệ ngay.

Mà các tàu cá thông thường đều cập bến vào tầm giữa đêm đến tờ mờ sáng, hoặc muộn hơn.

Thành ra các cửa hàng cá đều mở thông đêm, gần sáng nhập hàng về là bán luôn.

Vậy nên hầu hết các cửa hàng đều đang mở cửa.

Giúp đám Sử Nhã bớt rất nhiều thời gian bẻ khoá.

Bọn họ đơn giản chạy vào trong cửa hàng, đóng cửa chính lại, sau đó thanh lí zombie bên trong cửa hàng, rồi mới bắt đầu thu gom đồ hữu dụng trong cửa hàng.

Nhân lúc này, Sử Nhã cũng triệt tiêu kết giới, thả lỏng bản thân, nhân tiện hấp thu tinh hạch bổ sung dị năng đã mất.

Sau đó cô cũng gia nhập càn quét cửa hàng cùng những người khác.Làm như vậy có thể giúp Sử Nhã tiết kiệm rất nhiều sức lực, thời gian dùng dị năng cũng dài hơn rất nhiều.

Nếu có nguy hiểm đột nhiên xuất hiện thì cô cũng còn sức mà đánh trả.Sau khi thu gom hết đồ đạc trong cửa hàng thành một đống rồi để giữa của hàng, mọi người mới sôi nổi chạy lên trên sân thượng của cửa hàng hít thở không khí.Mặc dù trên này vẫn ngửi thấy một mùi xác thối thoang thoảng, thế nhưng so với ở dưới kia thì đã có thể coi thiên đường.


Thứ mùi dưới kia thực sự rất kinh khủng, mùi cá chết thối phân hủy xen lẫn với mùi tanh tưởi đặc trưng của hải sản cộng thêm thứ mùi đặc trưng của zombie, quả thực chính là combo hủy diệt.Thứ mùi này khó ngửi quả thực khó có thể chịu đựng được, hơn nữa bản thân nó cũng là một loại độc tố, ngửi nhiều sẽ gây hại cho cơ thể.

Vậy nên không có ai muốn ở dưới đó thêm giây phút nào nữa.

Nghĩ ngơi hít thở một lúc, mọi người lại quay lại làm việc.

Nhóm bọn họ tiếp tục càn quét thêm năm cửa hàng xung quanh.

Vẫn như lần trước, xử lý zombie rồi gom đồ thành một đống.Minh tỷ nhìn nhìn đống đồ một chút, ước lượng chỗ để đồ của xe mini bus.

Cuối cùng mới thông báo để bọn họ nghỉ ngơi.

Lúc này đã hơn 12 giờ trưa, cũng đến giờ ăn trưa rồi.Có điều cái mùi đang vờn quanh trong không khí quả thực quá kinh khủng, khiến cho khẩu vị của mọi người cũng tuột dốc không phanh, chả muốn ăn uống gì nữa.

Vậy nên mọi người cũng chỉ lấy lương khô ra ăn qua loa cho đầy cái bụng rồi thôi.

Tiếp đó là thời gian nghỉ ngơi khoảng 30 phút.


Mà khoảng thời gian đó cũng là lúc Sử Nhã đi kiếm bữa trưa cho mình.

Lúc này, Dương Ngôn sẽ đảm nhận vị trí cảnh giới, mặc dù dị năng tinh thần của cậu nhóc không được mạnh lắm, nhưng vẫn dư sức để điều tra thông tin xung quanh.Sử Nhã cẩn thận quan sát hai đứa con trai, thấy chúng ăn xong thì mới bắt đầu đi kiếm ăn.

Cô xoay người, nhảy xuống khỏi sân thượng của tòa nhà đó, sau khi nhẹ nhàng đáp đất thì vọt thẳng vào đám zombie gần đó.Sử Nhã ra tay nhanh, độc, chuẩn, chẳng mấy chốc đã giải quyết hết mấy con zombie quanh đó.

Cô cứ giết như vậy cho đến khi zombie trong bán kính 50m quanh cửa hàng bọn họ dừng chân bị giết sạch thì mới thôi.Đợi một chút để mấy cái xác zombie tan thành bụi hết, lộ ra những đám tinh thạch xinh đẹp sáng lấp lánh, Sử Nhã mới bắt đầu đi nhặt tinh thạch.

Số lượng tinh thạch thực sự rất khả quan, mới giết có một chút mà đã được hơn 50 viên tinh thạch, thậm chí trong đó còn có 7 viên có màu sắc.

Ngoại trừ mấy viên có màu sắc ra, chỗ còn lại đã đủ để cô ăn trong ngày rồi.Bây giờ tranh thủ giết thêm chút nữa, có lẽ còn có thể kiếm thêm một đám cho con trai tu luyện dị năng.

Quả nhiên, đến đây quả là một lựa chọn đúng đắn.Sử Nhã vừa hấp thu tinh thạch vừa vui vẻ nghĩ thầm.......


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi