KHI TIỂU SƯ MUỘI CẦM KỊCH BẢN HÃM LỜ

Editor: Trà Sữa Thêm Cheese.

Qua một đêm, Weibo đã lên men, fans hai nhà Tang – Bạch hoàn toàn kết thù, người trước nói chính chủ người sau là con thảo mai mưu mô, người sau nói chính chủ người trước là xạo sự tỏ vẻ đáng thương, cao dán chó khiến người ta xấu hổ thay.

Trong phòng ngủ lầu ba, Bạch Dao đang khóc lóc kể lể với người trong điện thoại: “Chú Tang, con không ngờ Tửu Tửu lại có hiểu lầm lớn về con như vậy, còn bị người ta chia rẽ để mua thủy quân nữa, con và Tửu Tửu đấu đá ở trên mạng thì không phải những người khác sẽ được hời sao?”

“Con đã nói chuyện với Tửu Tửu rồi nhưng em ấy hoàn toàn mặc kệ con.” Giọng Bạch Dao vô cùng tủi thân, lại không giấu được sự dịu dàng: “Chú Tang, hay chú gọi điện cho Tửu Tửu, hai người nói chuyện một chút, chú đừng bảo Tửu Tửu không hiểu chuyện như vậy miết, con hiểu được tính tình trẻ con của Tửu Tửu mà, hơn nữa… Từ nhỏ tới lớn con cũng quen rồi.”

Sau khi cúp điện thoại, Bạch Dao hờ hững rũ mắt nhìn màn hình điên thoại đang tối xuống, ngón tay khẽ siết lại: “Tang Tửu, tao không ngờ mày có thể quen biết với Quý Lâm Xuyên, nhưng không phải mày thích Ngụy Khai Vũ sao, nếu mày không thích anh ta, tao cần gì phải lãng phí thời gian lời qua tiếng lại với Ngụy Khai Vũ chứ.”

Bạch Dao vừa nghĩ đến hình tượng dịu dàng mà mình vất vả giữ gìn đã bị số thủy quân Tang Tửu mua dễ dàng hủy đi một nữa thì trái tim như bị nghẹn.

“Tử Kính Tìn thật sự là đồ vô dụng, hoàn toàn không quản lý được Tang Tửu.” Bạch Dao oán hận mắng mấy câu rồi nhìn về gương trang điểm lần nữa, đợi trên mặt hiện lên vẻ xinh đẹp dịu dàng và gần gũi mới giơ tay đẩy cửa nhà vệ sinh ra.

Sắc trời đã sáng.

A Tửu ngủ một giấc, cô mềm mại lười nhát vươn người, dụi mắt một cái, tiếp đó chậm chạp bò xuống giường chuẩn bị ra ngoài rửa mặt, lúc vừa đặt chân xuống thì điện thoại trên tủ đầu giường rung lên.

“À… Đúng ha, điện thoại có cài đặt tự động mở.” A Tựu lầu bầu một mình, cô cầm điện thoại xem thì thấy ba cuộc gọi nhỡ đến từ “Anh Tin” và một cuộc gọi nhỡ của “Ba”, còn tin nhắn Wechat chất vấn của anh Tin hiện lên khiến điện thoại trong tay A Tửu không ngừng reo lên.

A Tửu không đếm xỉa tới bốn cuộc gọi nhỡ kia mà cúi cái đầu xù xù xuống, nghiêm túc đọc tin nhắn Wechat, đầu ngón tay trắng nõn kéo tin, đồng thời lặp lại mấy chữ quan trọng bên trong: “Không thể quậy phá, không được tự tiện quyết định, không nghe theo sự sắp xếp của công ty, tiền bồi thường 1,2,3…”

Vuốt xong các số 0, mắt A Tửu hơi mở to, tiền bồi thường cũng sắp bằng một nữa của tống số tiền Tang Tửu gửi trong ngân hàng rồi!

A Tửu gật đầu, trong lòng thầm cảnh cáo bản thân sau khi về nhà phải học thuộc hợp đồng, cố gắng không phạm sai lầm, dù sao chỉ còn hai tháng, kiên trì một chút, có thể không bồi thường liền không bồi thường.

Ừm, cơ mà trong hợp đồng không nhắc tới tình huống người đại diện nửa đêm đánh thức và buổi sáng quầy rầy nghệ sĩ thì nghệ sĩ không được tức giận?

Nhưng mình nên có thái độ sao nhỉ?

Anh Tín:【Tang Tửu, cô đừng giả bộ không nhìn thấy, đọc xong thì rep.】

A Tửu nghiêng đầu nhớ lại những lời “Phật trên đầu môi chót lưỡi” của Nhị sư tỷ mà khiến người khác tức bay màu, vẻ mặt cô hơi khổ não: “Nhị sư tỷ nói thế nào ấy nhờ?”

Mấy phút sau, thấy anh Tín vẫn không ngừng nhắn tin, A Tửu dứt khoát chọn câu ít chữ nhất, tuy tạm thời cô chưa hiểu câu “Phật trên đầu môi chót lưỡi” này nhưng vẫn nhắn từng chữ từng chữ để trả lời:【Lăn cho ông!”】

Ông, trông vai vế cũng rất lớn.

Lúc cầm kiếm, Nhị sư tỷ luôn nói lăn cho ông, khi ấy cả người cực kỳ oai phong, hiển nhiên nội dung cũng hết sức ngang ngược! Tôi cho anh tức chết! Này thì ồn ào!

A Tửu rep xong cũng không đợi anh Tín trả lời, một tay siết lại thành nắm đấm nhỏ, hung hăng Nhất cổ tác khí*, ngón tay chọt vài cái trong phần cài đặt, thuật lợi block luôn Wechat của anh Tín!!!

一鼓作气: Một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm 

(“Tả Truyện” Trang Công thập niên: ‘phu chiến, dũng khí dã. Nhất cổ tác khí, tái nhi suy, tam nhi kiệt’. Khi đánh trận dựa vào dũng khí, đánh một tiếng trống, dũng khí tăng lên, đánh hai tiếng trống, dũng khí suy giảm, đánh ba tiếng trống, dũng khí không còn. Sau này ví với nhân lúc đang hăng hái làm một mạch cho xong việc)

Trong hợp đồng cũng không nói là không được block người đại diện om sòm!

Giá trị hãm lờ: 34/9999.

Giá trị hãm lờ 35/9999.

A Tửu vừa ngơ ngác vừa sốc: “Block người đại diện thôi mà tăng được những hai điểm á?”

Cùng lúc A Tửu đang khiếp sợ, Từ Kình Tín nhìn trang Wechat hiển thị:【Lăn cho ông】thì suýt nữa nổi điên, theo bản năng gõ dấu【?】, sau đó một dấu chấm than màu đỏ lập tức nhảy ra.

【Tin nhắn đã được gửi, nhưng đối phương từ chối nhận.】

“Tang Tửu!” Có lẽ Từ Kình Tín quá tức giận nên tạm thời mất trí, không gọi điện mà chất vấn ngay trên Wechat: 【Cô dám block tôi?!】

Điều khiến gã không ngờ là câu chất vấn kia lại thuận lợi gửi đi, Từ Kình Tín cười nhạt, xem ra sáng sớm Tang Tửu giở chứng công chúa xong, rốt cuộc nhận thức được cô đã bỏ nhà đi thì hoàn toàn không thể rời khỏi người đại diện này, cũng chẳng dám đắc tội công ty.

Từ Kình Tín vừa ngồi xuống vừa trả lời:【 Biết khôn rồi à?】

Một giây sau, chấm hỏi màu đỏ lại xuất hiện lần nữa, đôi mắt Từ Kình Tín thốn như bị kim châm, tin nhắn đã được gửi nhưng đối phương từ chối nhận.

“Ầm!”

“A!”

Từ Kình Tín trực tiếp ngồi lệch vì bị hai lần block kích thích, cả người lẫn ghế ngã xuống sàn nhà, cái lưng xui xẻo đụng trúng cạnh bàn, sự đau đớn như muối xát khiến gã thoáng nhe răng trợn mắt, cũng chẳng quan tâm đến chuyện Wechat nữa.

“Không có hiệu quả sao?” A Tửu nhìn anh Tín bị mình block rồi gỡ block rồi lại block trong điện thoại, tự lẩm bẩm: “Hay xóa thẳng luôn ta?”

Giá trị hãm lờ: 36/9999.

Mặt mày A Tửu hớn hở, trên mặt hiện lên nụ cười rạng rỡ: “Ye!”

Ở cốt truyện, Từ Kình Tín ba lần bốn lượt chỉ trích Tang Tửu làm A Tửu cũng rất ghét gã, dứt khoát mặc kệ gã, đối phó với người mình không thích thì không nhìn là được rồi!

Còn ồn nữa thì tôi sẽ vẽ bùa xui xẻo để dọa anh đấy! Dù sao vẽ cả trăm tấm thì kiểu nào cũng sẽ có một tấm linh!

Nguyên chủ nhịn gã là vì muốn gầy dựng thành tích cho ba Tang nhìn đến, cô lại chẳng muốn nhận ba Tang, sao phải nhịn một người đại diện lừa gạt, hơn nửa đêm còn ồn ào.

A Tửu xóa Wechat Từ Kình Tín xong, tâm trạng cô phơi phới, đôi mắt cũng sáng rực lấp lánh, lúc định ra ngoài, Wechat bỗng nhận được một lời mời kết bạn, avatar là ngọn núi tuyết từ trên cao nhìn xuống, thiêng liêng, nguy nga, hùng vĩ, biệt danh là ba chữ cực kỳ nghiêm túc: Quý Kỳ Tây.

Trong thanh tin nhắn chỉ có bảy chữ ngắn gọn,【 Có muốn đổi người đại diện không?】

Đọc xong nội dung, đôi mắt hạnh màu nâu của A Tửu trợn tròn, Tiểu sư thúc từng nói mọi chuyện trong đời người đều có duyên, hóa ra là thật, cô vừa mới xóa một người đại diện thì lập tức xuất hiện một người đại diện mới?

A Tửu quan sát người mới đến kia, cô véo nhẹ ngón tay tính toán, vì không tin khả năng bói quẻ của mình, A Tửu tính tới tính lui tận ba lần: “Ba lần đều bảo người kia không xấu, hơn nữa hai chúng em còn có duyên nữa cơ.”



Trong biệt thự Tây Hòa, sáng sớm Quý Kỳ Tây vừa lên núi tập thể dục, anh chậm chạp trở về, trước cổng đã có quản gia chờ, anh đưa tay nhận lấy khăn lông hơi ướt quản gia đưa, qua loa lau mặt và cổ, vừa cúi đầu xem điện thoại vừa tới phòng ăn.

Trên chiếc bàn gỗ kiểu bá tước màu trắng, dì Thịnh Chiêu vừa bưng bữa sáng lên, cháo nóng, trứng luộc, thịt xông khói, bánh mì nướng, bánh nướng xốp, chả giò, một vài dĩa rau, mứt trái cây và một tách cà phê cô đặc vừa pha.

Sáng sớm Quý Kỳ Tây tập thể dục xong, trước khi về biệt thự có thuận tay gửi tin nhắn Wechat cho A Tửu, vốn anh định ăn xong mới xem, nào ngờ cô đã nhanh chóng đồng ý.

“Xem ra tên thật của tôi là một bước đệm thuận lợi.” Ngón tay thon dài của Quý Kỳ Tây vuốt quanh viền ly, anh rũ mắt, tầm nhìn biếng nhác rơi vào điện thoại, tay còn lại gõ vài chữ, trên cô còn một người đại diện nhỉ?

Trong kế hoạch của Quý Kỳ Tây, anh chuẩn bị đợi A Tửu hết hợp đồng sẽ thực hiện chuyện đã hứa với thằng bạn mình, làm người đại diện của A Tửu ba tháng.

Nhưng tối hôm qua, lúc anh sắp xếp thủy quân thì phát hiện phần tài liệu Từ Kình Tín đã lừa A Tửu, sáng nay tập thể dục xong lại rãnh rỗi sinh nông nổi nên mới thêm bạn Wechat.

Đồng thời Quý Kỳ Tây nghĩ nếu A Tửu không chấp nhận lời mời kết bạn, qua đoạn thời gian anh sẽ hỏi lại, không ngờ chưa tới vài phút, A Tửu đã đồng ý.

【 Block với cả xóa rồi.】

“Uầy, hành động nhanh đấy.” Sự tự tin mang ra trong bụng mẹ của Quý Kỳ Tây lại đột ngột xông tới, anh tự nhủ: “Nhận ra cái chuyện tên kia mưu tính à? Cũng có lẽ không nhận ra được mà chỉ đơn giản cảm thấy tôi đáng tin hơn nó?”

Quý Kỳ Tây đã đoán được tiến trình công lược đích thân mình ra tay đạt đến 200%, hàng mi đang rũ cũng chứa ý cười: “Mắt nhìn không tệ lắm.”

Anh giơ tay bưng cà phê, một tay khác gõ chữ trên điện thoại, dường như là hỏi, dường như là chế nhạo, 【 Nguyên nhân block là gì? Mắc công tôi vô tình phạm phải.】

Khi hỏi, Quý Kỳ Tây không cảm thấy anh sẽ phạm phải một chút nào, dù sao anh đẹp trai hơn Từ Kình Tín, lại giàu hơn gã, dù thế nào anh cũng sẽ không làm người đại diện của A Tửu mà lại thiên vị những người khác.

Quý Kỳ Tây ôm sự tin tin không gì sánh bằng nhìn về phía giao diện Wechat, một giây sau tin nhắn A Tửu nhảy ra: “Phụt! Khụ khụ khụ, giấy, đem khăn giấy tới!”

Hớp cà phê phun ra ngoài.

Thoáng chốc, mấy món ăn sáng trên bàn đều được “lâm hạnh” một phen.

Cả buổi sáng, trong vòng nửa tiếng, dưới tình trạng A Tửu chẳng biết gì, một lần hành động đã đoạt được double kill.

A Tửu thấy Quý Kỳ Tây không rep, chân mày hơi nhíu lại, buồn bực nhìn tin nhắn cô vừa nhắn cho anh,【Nửa đêm nửa hôm anh ta đi làm phiền tôi.】

“Em trả lời sai sao?” A Tửu không hiểu, cô cau hàng chân mày nhỏ nhắn, lại bóp ngón tay tính toán, vẫn thể hiện rằng giữa bọn họ có duyên, hồi lâu sau A Tửu rũ vai, buồn bã không vui: “Xem ra em vẫn không bói toán được.”

Lúc A Tửu xuống lầu, vừa khéo gặp trúng Bạch Dao ở khúc cua, Bạch Dao nhớ lại hotsearch tối qua, khi nhìn A Tửu, khó tránh trong mắt mang chút tìm tòi nghiên cứu.

Cô ta vẫn luôn biết công ty A Tửu vì A Tửu không gia hạn hợp đồng nên chuẩn bị rút sạch chút giá trị cuối cùng của cô, còn ba Tang cũng cho phép những scandal kia trôi nổi ở trên mạng.

Ông ta cho rằng Tang Tửu không muốn thua kém ai nhưng lại không thể phủ nhận trên người Tang Tửu có dòng máu của mình, trong mắt ba Tang, Tang Tửu gia nhập giới giải trí là khiến ông ta mất mặt, vì thế ba Tang định chờ Tang Tửu không lăn lộn nổi ở showbiz, thuận theo tự nhiên đưa cô ra nước ngoài để dát một tầng vàng lên, sau này đám cưới sẽ phát huy giá trị lớn nhất.

Song Bạch Dao trăm tính ngàn tính cũng không ngờ một Tang Tửu dù có bất mãn cũng không kể lể trước mặt, một Tang Tửu không biết bày mưu lại có thể vòng qua người đại diện Từ Kình Tín, tự quyết định đi mua hotsearch, mua thủy quân, cố gắng xé scandal trên mạng ra một vết rách.

Bạch Dao vốn định dựa vào nấu nướng để được đội ngũ chương trình cưng chiều, nhờ vào việc lộ thân phận đại thần văn học mà được những người khác tán thưởng, chờ sau khi quay show xong, chắc chắn độ hot của cô ta ở trên mạng sẽ rất cao, hoàn toàn có thể bắt lấy tài nguyên một cách dễ dàng.

Nhưng những tình tiết nhân vật chính dựa vào tài nấu ăn rồi được cả nhóm người cưng chiều ở tiểu thuyết đều là lừa gạt! Còn kế hoạch lộ thân phận đại thần dày công chuẩn bị cũng bị Tang Tửu ba lần bốn lượt làm lộn xộn, cư dân mạng còn chú ý tới việc Tang Tửu bẻ bắp hơn đại thần văn học!

Một lũ người nông cạn!

“Bạch Dao?”

Bạch Dao hoàn hồn, lúc chạm vào ánh mắt trong trẻo vô tội, không tim không phổi của A Tửu thì nghẹn họng: “Có chuyện gì?”

“Có chị.” A Tửu duỗi tay chỉ về phía sau Bạch Dao, khá thẳng thắn nói: “Chị cản đường em xuống lầu.”

A Tửu vừa nói xong thì nghĩ tới cốt truyện, lúc Tang Tửu học cấp 3 đã xảy ra một chuyện ở nhà.

Giây sau, A Tửu lập tức kéo dãn khoảng cách của mình và Bạch Dao, đồng thời bày ra vẻ mặt phòng bị, vô cùng ngang ngược hỏi: “Một khi em không nói thẳng là chị cản đường em mà cứ đi vòng qua chị thì chị sẽ giả bộ té cầu thang nữa đúng không?”

“Uầy! Suy nghĩ của chị gớm thật đấy.”

Giá trị hãm lờ: 37/9999.

Hì hì, hệ thống cũng không cho mấy ví dụ bắt nguồn từ sinh hoạt như vậy! 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi