KHÍ VẬN HỆ THỐNG



- Aaaaaa.....
Triệu Hùng Sư gào thét thống thiết, ngã quỵ trên mặt đất, hắn cơ hồ gào thét muốn rách cổ họng, người huynh đệ Vệ Tử vào sinh ra tử với hắn từ lúc Trúc cơ kỳ đến nay cũng hơn 30 năm, tình cảm không phải một hai lời có thể nói hết.
Bọn họ đặt cược cả mạng sống của chính mình cướp đoạt cơ duyên khắp nơi mới đạt được một thân thành tựu như ngày hôm nay, vốn nghĩ cùng huynh đệ an an ổn ổn hùng cứ một góc nhỏ trong nội môn phát triển.

Vậy mà, hôm nay trong tay hắn lại là thân thể không đầu của người huynh đệ sinh tử chi giao, đến cả hai tay cũng không còn lành lặn, hắn thống khổ vạn phần.

Người huynh đệ này của hắn chết thật thảm, chết không toàn thây!
Triệu bàng môn bang chúng là một mảng tang thương, tâm nguội ý lạnh, bọn họ cũng thở dài tiếc thương cho bang chủ và phó bang chủ, tình cảm huynh đệ của bọn họ Triệu bàng môn bang chúng ai ai cũng ngưỡng mộ, hôm nay chỉ vì một khắc quyết định sai lầm mà dẫn đến kết cục bi thảm.

Triệu bàng môn đệ tử lần này ra tay tranh đoạt không thành, tử thương hơn mười đệ tử, đệ tử trọng thương nằm la liệt trong bang.

Bình thường tranh tranh đoạt đoạt cũng không thảm thiết tới mức này.

Vậy mà Tần Vũ cùng thủ hạ ra tay thật tàn nhẫn, chỉ một lần ra tay mà mạng người ầm ầm đổ xuống, làm cho nội môn đệ tử trong lòng kinh hãi không thôi, cái này cũng là quá ác liệt đi!
Ngoài trời, sấm chớp đì đùng, mưa ào ào trút xuống dữ dội, không biết có phải là lão thiên động tâm khóc cho một đoạn tình cảm huynh đệ thống thiết kia hay không?
Tần Vũ một trận này lập nên hung danh, đệ tử bình thường gặp thủ hạ của hắn cũng là né tránh một hai, tạm thời không ai dám động vào bọn hắn.
...
- Đệ tử thỉnh an sư phụ.
- Uhm!
Thiên trưởng lão thuận ý gật đầu, hắn trong lòng càng ngày càng nhìn thuận mắt cái tên đệ tử này của mình, rất có phong phạm của thế gia chi tử, kiêu hùng một phương không làm nhục uy danh sơn môn của lão.

Nói đoạn lão từ trong hư không lấy ra một thanh trường kiếm bằng gỗ, ẩn ẩn hiện hiện khí tức lôi điện, trên thanh kiếm khắc hai "Tần Vũ" rồng bay phượng múa, ẩn ẩn một tia khí tức Đại Thừa kỳ đỉnh phong cao thủ của lão.
- Kiếm này là ta đặc biệt luyện chế từ một nhánh lôi mộc trên Thần thụ của bổn tông môn, có thể giúp ngươi phát huy thêm uy lực lôi điện, hơn nữa có khắc pháp trận gia tăng uy lực hỏa hệ giúp ngươi bạo phát lực lượng.

Lần này ngươi thể hiện không tệ, kiếm này là tạo vật lão phu ban cho ngươi xem như là quà gia nhập môn hộ.
- Đa tạ sư phụ ưu ái.
Tần Vũ mừng rỡ đa tạ sư phụ hắn.

Hắn thực sự thích thú nhìn thanh mộc kiếm trong tay, quả nhiên vừa vặn, khí thế cũng áp bức dọa người.

Đeo một thanh này bên hông, đi qua đi lại trong tông môn, quả là trang bức dọa người.
[Đinh! Ký chủ thu được ban thưởng bán thần mộc kiếm chưa đặt tên x 1]
[Xin vui lòng đặt tên]
Nghĩ nghĩ Tần Vũ đắc ý cười hắc hắc trong lòng.
"Ta thiên mệnh nhị thế tổ, đồ tốt liền là liền liền tới tay.

Hắc hắc."
Đây cũng là một trong ưu điểm của đám nhị thế tổ, người khác cực cực khổ khổ cướp đoạt tranh đấu mới lấy được bảo vật đến tay, bọn hắn không không cũng có người mang tặng!
- Mau đến thử kiếm, ta cũng muốn xem một thân uy lực của ngươi!
Thiên trưởng lão cất tiếng nói.
Tần Vũ biết lần này là lão muốn kiểm tra một thân thực lực của hắn, đồng thời sẽ chỉ điểm cho hắn một hai, nên quyết tâm thể hiện hết sức lấy lòng của lão.

Hai mắt Tần Vũ đột nhiên kim quang đại thịnh, hai tay hắn xúc thế, một tay cầm mộc kiếm, tay còn lại dùng hai thủ chỉ (hai ngón tay) từ từ vuốt chậm từ chuôi kiếm lên đỉnh kiếm, chỗ hắn vuốt qua, lôi điện đại thịnh, tử sắc lôi điện lập lòe chớp chớp, bên ngoài phiêu phù một tầng hỏa diệm màu xanh nhạt, cấp tốc nhiệt độ xung quanh tăng lên nhanh chóng, bầu trời vậy mà cũng bị một chiêu này biến sắc, trên trời vân vụ ngưng tự, từng mảng đỏ nhàn nhạt.
Thiên trưởng lão thoáng lên tia kinh ngạc nhìn hắn vẻ mặt đầy thưởng thức.

Ngoài miệng liên tục khen ngợi:
- Hảo! Hảo!
Tần Vũ hắn lúc này đang cố gắng dung hợp tam đại kỹ năng của hắn, lấy Phong Vân kiếm kỹ làm chủ, lại lấy Thiên Lôi Kiếp và Hỏa Diệm Phần Thiên gia trì uy lực, ẩn chứa khả năng bùng nổ lực lượng khủng bố.
Thủ chỉ vừa đến mũi kiếm, hỏa diệm lúc này bùng lên cực thịnh, không khí xung quanh bởi vì nhiệt độ cực cao mà nhanh chóng vặn vẹo, Tần Vũ lớn tiếng nói:
- Mong sư phụ chỉ điểm.
Bành! Thiên trưởng lão nhẹ nhàng gạt một kiếm này qua một bên.
ĐÙNGGGGGGGGG!
Một tiếng rền vang vang vọng mấy ngọn sơn phong, thiên địa biến sắc.
Một kiếm chém xuống, lôi điện từ thiên không cấp tốc bổ tới một tia tử sắc lôi kiếp cực kỳ mạnh mẽ, ĐOÀNGGGGG, bên dưới hỏa diệm bùng cháy bao phủ một khoảng không nồng đậm.
[Chúc mừng ký chủ sáng tạo thành công thiên cấp vũ kỹ kỹ năng]
[Xin mời đặt tên]
Mấy lão quái vật cũng vì động tĩnh này mà quét mắt nhìn tới, gật gù không thôi.

Quả nhiên là hạt giống tốt.
Tần Vũ tóc bay phiêu diêu trong gió, đạo bào của hắn cùng Thiên trưởng lão bởi vì phong áp một chiêu này bay phần phật trong gió, hiên ngang khí thế đứng thẳng tắp.
Mặt sân đình viện của Thiên trưởng lão được gia trì trận pháp phòng ngự đẳng cấp Hóa Thần đỉnh phong, vậy mà dưới một kiếm này, một mảnh vỡ nát, sinh sinh lõm xuống thật sâu, vết nức lan dài đến tận cuối sân.

Lão gật đầu liên tục, cười lớn nói:
- Hảo! Hảo tiểu tử!
Nói rồi nhẹ nhàng lật tay, sinh sinh chấn nát hỏa diệm, một chiêu này của hắn lập tức phiêu phù biến mất.

Tần Vũ tặc lưỡi.

“Thật mạnh a!”
Hắn vội hai tay chắp kiếm, nhanh nhẹn cúi đầu, rồi lập tức cung kính nói:
- Sư phụ uy vũ!
Thiên trưởng lão lại càng cười lớn một hồi.

Thưởng thức nói:
- Ngươi vậy mà chém được một kiếm thanh thế khủng bố như vậy! Tần lão quỷ thật là phúc khí kinh thiên mới có được hậu bối như ngươi.
Nói rồi hắn nhiếp không lấy mộc kiếm từ tay Tần Vũ, truyền âm cho hắn khẩu quyết, xong xuôi, lão phiêu phù trên không nói với hắn:
- Một thức này là một chiêu thành danh của lão phu trên giang hồ.

Ngươi nhìn cho kỹ.
Dứt lời, râu tóc lão phiêu phù trong gió, một thân bay lên phiêu đãng trong không trung, đạo bào cấp tốc bay phần phật, tay lão xúc thế chuẩn bị ra một chiêu uy lực, hai mắt ngưng thần.

Chân khí trong lão cấp cấp chuyển động, chân khí cực thịnh phiêu phù quấn quanh mộc kiếm như một con Giao Long, dưới chuôi kiếm, hai cái vòng tròn một lôi, một hỏa xuất hiện, quanh người lão, kiếm khí cực thịnh, khí thế kinh thiên.
Bỗng lão hét lớn một tiếng, chém ra một kiếm hủy thiên diệt địa về không trung:
- Lôi Diệm Trảm Thiên!
Kiếm khí bay nhanh như sấm, vút một cái lao lên ngút ngàn tầng mây, khuất hẳn mắt nhìn, Tần Vũ trợn mắt há mồm, hắn cũng không chắc là mình chạy kịp dưới một chiêu này!

BÀNNNHHHH!
Thiên đại biến sắc, thiên địa đột nhiên mảnh tối sầm, rồi lại sinh sinh vụt sáng chói mắt, sóng nhiệt nhanh chóng lan tỏa khắp cả bầu trời, một mảng trời thoáng chốc đỏ rực hỏa diệm, hắc sắc lôi kiếp lập lòe đánh xuống khắp nơi trên mặt đất một hồi thật lâu.
Nội môn đệ tử đang tu luyện còn ngỡ địch nhân tập kích, hoảng hốt chạy ra sân ngơ ngác nhìn lên bầu trời.
[Đinh! Ký chủ nhận được truyền thừa kỹ năng từ sư phụ]
[Bán thần chiến kỹ - Lôi Diệm Trảm Thiên kiếm kỹ]
A… Tần Vũ mừng rỡ như điên, hắn còn không biết làm sao bắt chước theo một kiếm kinh thiên này, hệ thống liền cấp cho hắn một cái kỹ năng ngay lập tức.
Hắn cũng không ngốc, liền tranh thủ thể hiện trước mặt lão sư của hắn.

Hắn chính là muốn lấy lòng lão.
Lập tức phiêu phù không trung, lấy ra thanh Lôi Long Kiếm, lập tức thủ thế, cấp tốc làm hệt như lão, rồi vội nói lớn:
- Xin sư phụ chỉ điểm.
Nói rồi hắn chém một kiếm uy thế khủng bố về không trung.
BÀNHHHHHH!
- Hảo, hảo tiểu tử, ha ha …..
Nhìn thấy một màn này, Thiên trưởng lão mừng rỡ như điên, truyền thừa y bát một đời của hắn rốt cuộc cũng có người kế thừa, Tần Vũ hắn vậy mà nhìn qua một lần liền có thể bắt chước, uy lực cũng không kém là mấy.

Hắn nhìn Tần Vũ yêu thích không thôi.
[Chúc mừng ký chủ hoàn thành thành tựu: Sư phụ công nhận!]
[Chúc mừng ký chủ nhận thưởng lễ bao thành tựu: Sư phụ công nhận! x1]
Ban đầu Thiên trưởng lão cũng có vài phần nể mặt Tần gia lão tổ đồng ý thu nhận hắn, lại thêm thần thú tỳ hưu, miễn cưỡng chấp nhận hắn làm thân truyền đệ tử, cũng không nghĩ Tần Vũ như vậy mà một thân bản lĩnh, thiên tài tuyệt thế, làm lão càng nở mày nở mặt.
Chiêu này của Tần Vũ quả thực mà nói uy thế không kém lão là bao nhiêu.
Tần Vũ càng là không biết rằng lúc này sâu trong tông môn, có hai người đang chăm chú quan sát hắn thật kỹ, ánh mắt lộ ra vài phần ưu ái.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi