KHÔNG ĐƯỢC NGẤP NGHÉ HỆ THỐNG XINH ĐẸP


Edit: Lune
Bùi Thanh Nguyên vừa dứt lời, trong lớp yên tĩnh đến độ có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi, nghe được cả tiếng lá cây bị gió thổi.
Châu Phương cũng rất bất ngờ, cô ổn định lại cảm xúc trong lòng rồi mới lên tiếng: "Cũng được, vậy thì chúc mừng bạn Bùi Thanh Nguyên đã trở thành lớp trưởng lớp A3 chúng ta.

Khai giảng kỳ này xong, chúng ta đã là học sinh lớp 12, việc học vô cùng căng thẳng, cho nên hi vọng các em có thể phối hợp với công việc của lớp trưởng, cùng nhau tiến bộ."
Cô chủ nhiệm nói xong lời khách sáo, trong lớp cuối cùng cũng vang lên tiếng vỗ tay thưa thớt, còn có không ít người tỏ vẻ nghi hoặc quan sát Bùi Thanh Nguyên.
Có bạn nữ thì thầm với bạn cùng bàn của mình: "Vừa nãy mình muốn lấy điện thoại ra chụp ảnh cực, làm sao bây giờ, mình không muốn nhằm vào cậu ấy chút nào.

Mặc kệ thành tích của cậu ấy ra sao thì ít nhất lớp trưởng lớp mình bây giờ cũng là lớp trưởng đẹp trai nhất trường, có thể diện lắm á..."
Lâm Tử Hải nghe tiếng xì xào phía sau, không cam lòng mà siết chặt bút trong tay.
Vì sao bị nhằm vào như thế mà Bùi Thanh Nguyên vẫn có thể bình tĩnh đến vậy?
Cậu ta nghĩ bụng dạ người này thật khó lường.
Bình thường Lâm Tử Hải vào học đều rất tập trung nghe giảng, hôm nay ngay cả tiết Toán của cô chủ nhiệm còn không nghe vào.

Ngồi bứt rứt mãi mới hết tiết, chuông vừa vang lên đã lập tức chạy đến nhà vệ sinh, lấy điện thoại ra gửi tin nhắn.
Ngón tay của cậu ta do dự mãi trên màn hình cảm ứng, gõ rồi lại xóa, mãi mới gửi được một câu hoàn chỉnh.
[Tiểu Ngôn, tội cậu quá, tên Bùi Thanh Nguyên kia đáng ghét cực kỳ.]
Lâm Tử Hải rất thân thiết với Bùi Ngôn, trước đó Bùi Ngôn là lớp trưởng còn cậu ta là lớp phó học tập.

Rất nhiều công việc trong lớp đều do hai người phụ trách, thành tích cũng đều đứng tốp đầu.
Lần này sau khi biết được chuyện hoang đường xảy ra trong nhà bạn tốt của mình, cậu ta lập tức muốn trả thù cho Bùi Ngôn.
Cậu ta vốn đã không ưa Bùi Thanh Nguyên mới chuyển đến học kỳ này.

Cậu ta từng hỏi qua, biết Bùi Thanh Nguyên không hề có kết quả thi đầu vào mà vào thẳng lớp bọn họ, nghĩ thôi đã biết là chuyển trường nhờ quan hệ.
Khi đó cậu ta còn chưa biết chuyện ly miêu hoán thái tử, nhưng vừa thấy ngoại hình của Bùi Thanh Nguyên, cậu ta không cần nghĩ đã cảm thấy đây chắc chắn là người không quan tâm đến việc học, chỉ lo yêu đương nhăng nhít với các bạn nữ hoặc là bận việc khác, kiểu gì cũng sẽ kéo thấp tỷ lệ đỗ đạt của lớp họ.
Cậu ta làm lớp phó học tập nên ghét nhất kiểu người lãng phí thời gian như vậy, dốt nát, chỉ dựa vào cái mặt để nhận lấy sự ưu ái của người khác.

Truyện Việt Nam
Mà sau khi biết được chuyện giật gân này từ chỗ Bùi Ngôn, cậu ta lập tức đánh giá Bùi Thanh Nguyên thành một kẻ bại hoại lòng dạ hiểm ác.

Vì thế Lâm Tử Hải đã nghĩ ra một cách, đó là muốn đề cử Bùi Thanh Nguyên làm lớp trưởng.
Trong lớp, ngoài mấy đứa hèn nhát ra thì rất ít người có thiện cảm với học sinh chuyển trường Bùi Thanh Nguyên này.


Đối với một người học hành kém cỏi, cũng không được ai ưa như thế mà để làm lớp trưởng thì kiểu gì cũng như tra tấn, sẽ không có ai nghe lời hắn cả, nhất định sẽ thành trò cười cho thiên hạ.
Do thế, sau khi Lâm Tử Hải trao đổi với đám bạn thân thiết trong lớp đã quyết định mở cuộc bầu chọn bất ngờ này.

Trong lớp chỉ có ngần ấy người, nên vấn đề chọn ai hay tin đồn thiếu gia thật thiếu gia giả cũng đã được truyền vào tai mọi người.
Ban đầu cậu ta định nói cho Bùi Ngôn biết sau khi việc đã thành công, dành cho đối phương một niềm vui bất ngờ.

Cuối cùng, chẳng ngờ Bùi Thanh Nguyên không để ý đến lời khuyên ngăn của cô Châu mà lại đồng ý chuyện này.

Tuy mục đích của cậu ta đã đạt được, nhưng nhớ đến vẻ mặt của Bùi Thanh Nguyên khi nói chuyện ban nãy, Lâm Tử Hải lại không sao vui nổi.
Vẻ mặt Bùi Thanh Nguyên lúc đó hoàn toàn không có chút sợ sệt nào.
Cậu ta cầm điện thoại ngồi chờ trong nhà vệ sinh.

Chẳng bao lâu sau Bùi Ngôn đã nhắn lại.
[Có chuyện gì à? Sao đột nhiên lại nói vậy?]
Lâm Tử Hải nghiến răng, gõ chữ thoăn thoắt, kể lại chuyện xảy ra ban nãy.
[Bùi Thanh Nguyên được chọn làm lớp trưởng, cô Châu có vẻ rất thích nó.]
Dĩ nhiên cậu ta không thể nói việc chọn Bùi Thanh Nguyên làm lớp trưởng vốn do cậu ta lên kế hoạch trước.

Vì kế hoạch này không đạt được hiệu quả như mong muốn nên nói ra cũng chỉ tổ mất mặt.
Nhưng sau khi tin nhắn này được gửi đi, mãi không thấy Bùi Ngôn nhắn lại.
Chuông vào tiết học vang lên, Lâm Tử Hải không đợi thêm được nữa, vội vàng rời khỏi nhà vệ sinh về lớp.
Bùi Thanh Nguyên thấy dáng vẻ gầy gò của lớp phó học tập đi vào, hơn nữa còn liếc thoáng qua mình.
Vừa nãy cũng là cậu ta dẫn đầu giơ tay đề nghị bầu chọn, có vẻ như cậu ta rất căm thù hắn thì phải.
Hắn không biết vì sao, nhưng đối diện với bốn mươi hai người mang lòng căm ghét trước mặt này, nguyên nhân đã không còn quan trọng nữa.
Bùi Thanh Nguyên nhớ kỹ cái tên này trong lòng, sau đó mang vẻ mặt không gợn sóng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Sân trường Trung học số Hai không rộng lắm, hắn ngồi ở gần cửa sổ có thể trông thấy cổng trường phía xa xa.

Sân trường lúc này hoàn toàn yên tĩnh, cổng trường cũng không có bóng người, phòng bảo vệ đang đóng kín cửa, không thấy được bên trong đang làm gì.
La Chí Xương giờ đang ngồi trong đó phải không?
Tình cảnh của hắn bây giờ còn tệ hơn trong khách sạn hôm qua.


Người mẹ La Tú Vân không có chính kiến của hắn đã đồng ý để La Chí Xương đến Trung học số Hai làm bảo vệ, hơn nữa còn lấy hắn làm cái cớ thuyết phục Bùi Minh Hồng giúp đỡ.

Có vẻ như hai người từng làm cha mẹ hắn trong mười bảy năm qua không hề phản đối, vì dù sao một đêm đã làm xong thủ tục.
Thân thế của hắn đã bị phơi bày và lan truyền khắp trường, tất cả mọi người đều đang bàn tán.

Bạn học cũ và bạn của Bùi Ngôn lại càng căm ghét hắn hơn, còn nghĩ ra chiêu xấu để hắn làm lớp trưởng, sau này chắc sẽ còn nhiều mũi dùi đang chờ chĩa vào hắn.
Nếu là hắn của ngày hôm qua, có lẽ đã chìm sâu vào trong nỗi tuyệt vọng và không cam lòng, không hiểu tại sao mình lại gặp phải những chuyện này.
Nhưng bây giờ, tư tưởng của Bùi Thanh Nguyên lại vô cùng bình tĩnh.
Số phận của hắn đã chệch khỏi quỹ đạo từng yên bình.

Sau này, hoặc là mặc kệ nó buông trôi, hoặc là cố gắng nắm giữ nó trong tay mình.
Hắn muốn chọn cái thứ hai.
AI thấy bánh kếp ngon kia cũng hi vọng hắn chọn như vậy.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Bùi Thanh Nguyên lướt qua những kiến thức mình thuộc từ lâu, không tự học những kiến thức khó hơn như mấy ngày trước nữa mà lại hiếm khi ngồi mất tập trung.
Hệ thống mở cuộc họp sẽ thế nào nhỉ?
...
Trong một không gian thuần trắng, có rất nhiều hệ thống với các hình dạng khác nhau ngồi nghiêm chỉnh bến dưới, không cử động.
Mà giữa những hệ thống có hình dáng lòe loẹt này, Quý Đồng vẫn duy trì hình dáng người máy màu xanh lá ban đầu.

Cậu đang lặng lẽ cúi đầu xuống, hai bàn tay máy ghép lại, ở giữa hiện ra một màn hình giả lập nho nhỏ.
Trên màn hình là lớp 12A3 trường Trung học số Hai, ở ghế sau cạnh cửa sổ, ánh nắng chiếu vào khuôn mặt tinh xảo của thiếu niên, nụ cười thoáng qua trên gương mặt lạnh lùng kia, cùng câu trả lời bình tĩnh thốt ra từ miệng hắn trông có vẻ rất có sức uy hiếp.
Thấm thoắt phát xong, trên màn hình lại tự động nhảy về chỗ cô Châu công bố kết quả bầu chọn, chuẩn bị phát lại lần nữa.
Trước khi nhấn nút phát lại, Quý Đồng cẩn thận điều chỉnh góc nhìn rồi vui vẻ bắt đầu xem.
Đây là một chức năng quan sát tình huống của ký chủ từ xa mà mọi hệ thống đều có, được dùng trong trường hợp hệ thống có phiên họp hoặc các tình huống đặc biệt khác, nhằm tránh xảy ra việc ngoài ý muốn với ký chủ cùng tuyến cốt truyện.
Các chức năng tích hợp như tua lại, tua nhanh, chuyển góc hay chọn đoạn riêng lẻ vốn được sử dụng để hệ thống kiểm tra lại chi tiết hay đoạn cốt truyện, nhưng trong mắt Quý Đồng lúc này, đây đúng là một thần khí để ngắm trai đẹp từ mọi hướng và nhiều góc độ.
Ký chủ đẹp trai thật, đúng là nhân vật chính của quyển tiểu thuyết này.
Nếu hôm nay không phải họp thì tốt rồi, cảm giác xem trực tiếp có khi còn đã hơn.
Quý Đồng vừa ngắm vừa suy nghĩ, định sau khi về không gian ý thức của Bùi Thanh Nguyên sẽ mở một album ảnh điện tử để ở tủ đầu giường, bên trong ghi lại tất cả những đoạn phim yêu thích của cậu, có thể được gọi là những khoảnh khắc quý giá của ký chủ.
Trong lòng cậu không khỏi dâng lên cảm giác thỏa mãn của mama tân thủ khi làm album ảnh cho đứa con trai vừa trào đời của mình.
Vì nhất thời không kiểm soát được nét mặt nên đại diện đầu não đang nói thao thao bất tuyệt trên sân khấu lập tức để ý đến hệ thống ngồi bên dưới đang cười ngây ngô này, giọng đầy bất mãn: "0587, cậu đang làm gì đấy?"
Các hệ thống sặc sỡ khác đồng loạt quay đầu lại, cường độ đồng nhất cùng ánh mắt vô tình thuộc về AI chân chính quả thực khiến Quý Đồng sợ đến mức nấc lên.

Nói đến nấc thì khi nào mới được ăn trưa nhỉ?
Quý Đồng gấp rút điều chỉnh lại nét mặt, thú nhận theo phản xạ: "Thầy à, em sai rồi, em xin lỗi."
Ban đầu cậu cũng rất mong chờ phiên họp thường kỳ này của hệ thống, cứ nghĩ là sẽ có đủ loại dữ liệu di chuyển rồi giao nhau siêu ngầu cơ.

Ai mà ngờ thế giới hệ thống cũng nhiễm tập tục không tốt của loài người, cách tổ chức cuộc họp cũng giống hệt với con người.

Sau khi mọi người đến đông đủ, lãnh đạo sẽ lên phát biểu ngắn gọn trước, thế mà thoắt cái đã qua một tiếng.
Cũng may là cậu có trai đẹp để ngắm.
Đại diện đầu não hết cách với hệ thống có ý thức tự chủ của con người này, chỉ trừng mắt nhìn cậu một cái rồi lại tiếp tục bài phát biểu.
"Tóm lại, nhất định phải chú trọng đến vấn đề tuyến cốt truyện chệch hướng.

Tháng này đã có hai thế giới hình chiếu sụp đổ vì điều này, gây ra tổn thất vô cùng nghiêm trọng, hệ thống phụ trách những thế giới này sẽ bị trừ một khoản tiền thưởng lớn cuối năm, thế giới được phân công lần sau cũng sẽ được tăng tỉ lệ khó khăn lên, coi như là hình phạt."
"Các bạn phải tuân thủ nghiêm ngặt nội dung được giao trong nhiệm vụ chính để hoàn thành cốt truyện, đây đều là những phương pháp và lộ trình tốt nhất sau khi được đầu não tính toán phức tạp, yêu cầu làm theo từng câu từng chữ."
"Tại phiên họp hệ thống thường kỳ hàng tháng, đầu não sẽ đánh giá và chấm điểm mức độ hoàn thành nhiệm vụ cùng chất lượng hoàn thiện của từng thế giới hình chiếu.

Hệ thống có điểm số thấp nhất sẽ nhận được khích lệ đặc biệt..."
Quý Đồng vừa tưởng tượng xem bữa trưa Bùi Thanh Nguyên sẽ ăn món gì ngon, vừa tỏ ra tập trung nghe đại diện đầu não lặp lại đoạn văn này lần thứ ba.
Tại cuộc họp lần này, cuối cùng Quý Đồng cũng tìm ra đáp án cho câu hỏi tra tấn linh hồn "Tiểu thuyết đã sinh ra rồi, vậy tại sao còn muốn để nhân vật trong sách diễn lại cốt truyện?".
Nói chính xác, thế giới này không phải là một cuốn tiểu thuyết hoàn chỉnh mà chỉ là một nguyên mẫu, cho nên đến giờ Quý Đồng vẫn chưa biết tên của quyển tiểu thuyết bởi vì nó còn chưa có tên.
Thế giới mà Bùi Thanh Nguyên đang sống là một trong những thế giới hình chiếu thuộc đề tài "Thiếu gia thật giả" đang hot.

Cốt truyện chính của những thế giới hình chiếu này đều được bắt đầu từ một sự kiện thường được gọi là ly miêu hoán thái tử, nhân vật chính thường là những thiếu gia thật được bao phủ bởi vòng hào quang cùng huyết thống, nhưng sự phát triển cụ thể của các thế giới khác nhau lại do ảnh hưởng của các nhân tố nhỏ bé quyết định, cũng sẽ có nhiều hướng đi khác nhau chứ không phải rập theo một khuôn.
Ví dụ như trong thế giới này, do mang tâm lý áy náy cộng thêm yếu tố gia đình đơn thân nên La Tú Vân đối xử rất tốt với đứa con trai không cùng máu mủ Bùi Ngôn kia.

Sau khi Bùi Ngôn trở về nhà họ Bùi, sự khác biệt chỉ là từ được yêu chiều biến thành được yêu chiều gấp bội, trên người thiếu gia thật Bùi Ngôn hiển nhiên đã mất đi sự kịch tính vốn có của nhân vật chính.

Trái lại, cuộc sống của thiếu gia giả mạo Bùi Thanh Nguyên sau khi rơi từ trên mây xuống lại càng thăng trầm hơn, vì thế đầu não đã chọn Bùi Thanh Nguyên làm nhân vật chính của thế giới này.
Nội dung của thế giới hình chiếu sẽ trở thành văn bản tiểu thuyết ở một chiều không gian khác, nếu tiểu thuyết không hợp mắt hoặc nội dung quá cũ sẽ dẫn đến việc mất độc giả, cũng chính là mất đi sự chú ý của mọi người.

Bị lãng quên đồng nghĩa với diệt vong hoàn toàn, thế giới sẽ từng bước sụp đổ, vì vậy đầu não đã gửi bàn tay vàng là các hệ thống đến để nâng cấp và tối ưu hóa cốt truyện, nhằm đáp ứng thị hiếu không ngừng thay đổi của độc giả, để thế giới có thể vận hành ổn định.
Nhiệm vụ chính mà Quý Đồng và Bùi Thanh Nguyên phải hoàn thành thực ra là một cốt truyện định sẵn tiêu chuẩn, được đầu não tính toán dựa theo toàn cục, phù hợp với gu đại chúng, ngay cả khi không đặc sắc lắm nhưng ít nhất sẽ không phạm sai lầm khiến thế giới sụp đổ.
Xét từ góc độ này, Quý Đồng cuối cùng đã hiểu logic đằng sau yêu cầu của nhiệm vụ "Có một gia đình êm ấm hạnh phúc".

Đây chẳng qua là mắt xích thường thấy trong cốt truyện thiếu gia thật giả "Người nhà bất công bị vả mặt - bắt đầu cố gắng bù đắp".

Ban đầu để ký chủ chịu ấm ức trước, âm thầm cố gắng cho đến khi La Tú Vân nhận ra những gì ký chủ đã phải chịu đựng.

Sau đó hối hận không thôi rồi bắt đầu thay đổi thái độ, cố gắng hòa hợp với con trai và nỗ lực bù đắp, hàn gắn mối quan hệ.

Quý Đồng có thể hiểu được suy nghĩ này, nếu đặt trong những tiểu thuyết khác thì cậu cũng sẽ thích xem cốt truyện kiểu vậy.

Thế nhưng đặt nó lên người ký chủ nhà mình, cậu lại bất giác không muốn ký chủ trải qua cái mắt xích dối trá này.

Cậu vẫn luôn tin vào một câu nói, tình thân đến muộn còn rẻ mạt hơn cỏ cây.
Làm sao để hoàn thành nhiệm vụ này cho tốt nhỉ?
Đại diện đầu não cuối cùng cũng thông báo tạm nghỉ năm phút, để nhóm hệ thống xử lý vài dữ liệu tích lũy.

Quý Đồng lập tức vươn vai thả lỏng, sau đó thử bắt chuyện với người đồng nghiệp bên cạnh.
Đồng nghiệp hệ thống ngồi bên cạnh Quý Đồng có vẻ ngoài cực kỳ xinh xắn, là một búp bê mắt xanh tóc vàng, trông vừa ngọt ngào lại vừa đáng yêu.

Có điều ánh mắt vô cơ lạnh lẽo cho thấy đó là một AI đích thực, bên trong không có linh hồn của con người.
"Chào người đẹp, tôi là 0587." Người máy xanh lá rất có lễ phép, trên đầu hiện ra đôi mắt cười cong cong: "Xin hỏi có cần thay trang phục trước khi đến tham gia cuộc họp hệ thống hay không? Hình như chỉ có mình tôi vẫn là màu xanh."
Nhìn xung quanh thì nó giống như một buổi triển lãm anime, hình dạng hay tạo hình kỳ lạ gì cũng có.
"Xin chào, tôi là 0361." Giọng búp bê cũng rất đáng yêu: "Không cần, đây là ngoại hình mà ký chủ chọn cho tôi đó."
Hóa ra ký chủ còn có thể chỉ định hình dáng thường ngày cho hệ thống.
Quý Đồng lặng lẽ ghi lại, tiếp tục tò mò: "Bạn đang làm về đề tài gì thế?"
"Cục cưng ba tuổi rưỡi được mọi người yêu thương nha."
Quý Đồng thử tưởng tượng cảnh ký chủ ba tuổi rưỡi ở chung với hệ thống búp bê, cũng khá là gợi hình.
"Có thể hỏi chút được không, bạn đã làm nhiệm vụ gia đình hạnh phúc chưa? Hoàn thành như thế nào vậy?"
Quý Đồng đoán mắt xích này có trong tiểu thuyết của tất cả các đề tài, đúng lúc đồng nghiệp này đang làm việc trong thế giới Cục cưng ba tuổi rưỡi được mọi người yêu thương, cách hoàn thành nhiệm vụ chắc sẽ không để ký chủ chịu quá nhiều thiệt thòi.
"Làm rồi." Búp bê chớp đôi mắt tựa đá quý, gật đầu: "Ba tuổi rưỡi chỉ cần đáng yêu là được rồi mà."
"..." Rất có lý.
Thực ra cậu cảm thấy, với điều kiện của ký chủ thì cũng chỉ cần đẹp trai là được.
La Tú Vân mắt mù.
Người máy thở dài, cố gắng suy nghĩ vấn đề khó khăn này.
Đầu não nói nhất định phải làm theo từng câu từng chữ, "Hòa thuận" có nghĩa là không thể chỉ có một mình ký chủ, "Hạnh phúc" có nghĩa là mối quan hệ hòa thuận, "Gia đình" thì ít nhất cũng phải có nghĩa là cả nhà cùng nhau...
Quý Đồng suy nghĩ, bỗng nảy ra điều gì, vỗ mạnh xuống quả đùi máy của mình, quay đầu lại, kích động nói với búp bê mang vẻ mặt ngoan ngoãn bên cạnh: "Bạn thấy tôi lập luôn gia đình với ký chủ có được không?"
Đồng nghiệp búp bê nghe xong thì rung rung, nó suy nghĩ, vừa định trả lời lại bắt đầu run rẩy, các hạt điện tử bắt đầu bắn ra khỏi người, còn kèm theo một loạt tiếng kít kít kít.
Trước ánh mắt hoảng sợ của Quý Đồng, búp bê bị rụng mất mấy lọn tóc màu vàng kim.

Đến khi dừng lại mới bắt đầu phát ra âm thanh cảnh báo: "Dữ liệu quá tải, yêu cầu ngừng tính toán - nguy hiểm, yêu cầu xóa dữ liệu nhiễm virus ngay lập tức -"
...
Lời tác giả:
Virus giả: Quý Đồng tạo ra.
Virus chân chính: Bản thân Quý Đồng..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi