KHÔNG NGỜ THẦY GIÁO LÀ CHỒNG EM


" Sao anh Hai lại quyết định nhanh vậy! Nếu em không muốn đi thì anh sẽ mất tiền vé đó! "
Lê Anh Thi khoé miệng giật giật mà lên tiếng.

" Anh Hai không sợ, vì anh Hai biết em sẽ không từ chối! Với lại cũng đã 5 năm rồi em chưa gặp anh Hai không phải sau? " Lê Anh Quân tự tin lên tiếng.

" Được rồi em sẽ đi! Với đều kiện anh sẽ phải có mặt ở sân bay để đón em! "
Lê Anh Thi lên tiếng.

" Được thôi, anh sẽ điện cho ba mẹ khi anh Hai đón được em! " Lê Anh Quân mỉm cười lên tiếng sau đó cúp máy mà nhìn vào màng hình với đôi mắt chứa đầy sự yêu thương dành cho cô em gái bé bỏng của mình.

! ----------------!
Sau khi cúp máy thì cô cũng đã dùng xong bữa sáng của mình, đến khi có ra ngoài vườn đi dạo cho thư giãn khoảng chừng ba mươi phút.

Nữa tiếng sau cô mới đi vào nhà và xem tin tức đang phát trên TV khoảng một tiếng, sau đó thì cô lại không trở về phòng mà đi đến phòng sách để mà đọc sách.


Thời gian lại trôi qua rất nhanh, những hầu nữ trong dinh thự vẫn như mọi ngày là làm hết việc này đến việc khác, còn không thì sẽ ra vườn chăm sóc cây cảnh mà không ai dám làm ồn đến tiểu thư của mình.

Không biết qua bao lâu cũng đến giờ cơm trưa thì quản gia mới đi lên lầu để gọi tiểu thư xuống dưới nhà dùng bữa.

Cốc cốc
" Tiểu thư đã đến giờ dùng bữa trưa rồi ạ! " Dương quản gia lên tiếng.

" Cháu không đói, chú và mọi người cứ dùng đi! "
Lê Anh Thi từ trong phòng sách vọng ra trả lời.

Dương quản gia nghe thấy vậy liền im lặng mà quay người đi xuống nhà, đúng lúc này lại có tiếng chuông cửa thì ông lại đi ra ngoài sân.

" Cậu là ai? Đến đây làm gì? Có phải đi lạc không? Dinh thự này rất khó tìm sau cậu lại đến đây được nhỉ? " Dương quản gia cảnh giác nhìn người trẻ tuổi đứng trước mặt mình mà lên tiếng hỏi.

" À cháu là người giao bưu kiện ạ! Cháu đến đây được là do trên giấy có ghi rõ đường đi ạ! " Chàng thanh niên lễ phép lên tiếng.

Dương quản gia nghe thấy vậy nhưng vẫn không thể nào hết nghi ngờ được mà tiếp tục lên tiếng: " Vậy cậu đến đây đưa bưu kiện cho ai? "
Chàng thanh niên nghe thấy liền lên tiếng: " Trên bưu kiện có ghi là gửi cho Bảo bối của anh Hai! "
Vừa dứt lời chàng thanh niên trẻ tuổi đó liền đưa bưu kiện trên tay cho người quản gia trước mắt mình.

Dương quản gia cẩn thận nhận lấy bưu kiện và xem thử mọi thứ một cách cẩn thận, sau đó lại lên tiếng: " Đúng là địa chỉ ở đây rồi! "
Đúng lúc này thì tiếng bước chân từ phía cửa lớn càng ngày càng đến gần, làm cho chàng thanh niên giao bưu kiện phải ngớ người trước độ mỹ miều của người con gái trước mắt.

Anh không ngờ ở đây gần như tách biệt với thế giới bên ngoài lại có một cô gái đang sống trong cung điện như vua chúa thời xưa vậy, đã vậy nhan sắc ấy còn rất đẹp đến nỗi làm cho tim anh đập liên hồi.


" Có chuyện gì sau chú Dương? "
Lê Anh Thi đứng cách không xa chỗ của Dương quản gia và chàng thanh niên trẻ giao bưu kiện mà lên tiếng hỏi.

Dương quản gia nghe thấy tiếng nói ở phía sau mà quay người nhìn rồi lên tiếng trả lời: " Là bưu kiện của thiếu gia gửi cho tiểu thư ạ! "
Vừa nói ông đi đến đưa bưu kiện trên tay cho cô, Lê Anh Thi gật đầu nhận lấy rồi lên tiếng: " Cho cậu ta chút tiền vì đã đến đây! Và cảm ơn giúp cháu ạ! "
Dứt lời cô liền quay trở vào bên trong nhà, còn quản gia gật đầu mà lên tiếng: " Tôi biết rồi tiểu thư! "
Sau đó ông liền quay ra ngoài cổng móc từ trong ví ra hai tắm 500 nhân dân tệ ra đưa cho cậu thanh niên kia và lên tiếng: " Đây là tấm lòng của tiểu thư cảm ơn cậu đã không ngại đường xá xa xôi mà đã mang bưu kiện đến đây cho người! Hy vọng là sau khi cậu rời khỏi đây thì hãy xóa bỏ kí ức về việc đã đến đây hoặc là tiết lộ ra bên ngoài có hiểu không? "
Dương quản gia lên tiếng cảnh cáo nhầm để cho người giao bưu kiện đó biết tầm quan trọng khi nói đến nơi này thì sẽ đắc tội với nhân vật lớn.

" Tôi biết rồi ạ, tôi hứa sẽ không tiết lộ đâu! " Chàng thanh niên gật đầu rồi nhanh chóng rời khỏi đây.

Ở phòng khách.

Sau khi Lê Anh Thi nhận được bưu kiện thì lập tức nhắn cho anh Hai một tin.

" Đúng rồi chú Dương bảo chị Lưu thu xếp vài thứ cần thiết và cho cháu để vào vali đi! Cháu sẽ đến Anh để đi lịch và ở lại nhà của anh Hai ạ! Đây là vé máy bay mà anh Hai đã nhắc đến lúc sáng đó ạ! "
Lê Anh Thi nhìn quản gia Dương mà lên tiếng.


" Tôi biết rồi tiểu thư, tôi sẽ bảo cô Lưu đi sắp xếp quần áo cho người ngay đây! " Dương quản gia lên tiếng.

3 ngày sau.

Lê Anh Thi thức dậy rất sớm để chuẩn bị cho chuyến bay.

Đây cũng là lần đầu tiên mà cô đi du lịch một mình trong cái tuổi 12 này, ai nấy đều ở trong độ tuổi này thì ba mẹ lại quản rất nghiêm, còn đối với Lê Anh Thi mà nói thì ba mẹ của cô lại rất an tâm vì từ nhỏ cô đã được anh Hai dạy cách bảo vệ bản thân và cô cũng đã trưởng thành rất sớm nên không cần phải lo đến vấn đề đó.

Còn đi du lịch này do anh Hai cô cũng vì quá nhớ em gái mà diện lý do là bảo cô đến đây để khuây khỏa và bỏ qua chuyện học để cho đầu óc thoải mái hơn.

Khi đó cô đến Anh thì anh sẽ đưa cô đi chơi và và chỉ cho cô biết thêm về thế giới bên ngoài.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi