“Ngu Hề!” Tô Úc thất thanh gọi, ôm nàng không ngừng run rẩy. Máu của Ngu Hề từ màu đỏ thẫm dần dần biến thành đen.
Trên thân kiếm có độc.
Ba người từ bên ngoài xông vào doanh trướng nhưng đã muộn. Mộc Chiêu bị bắt quỳ dưới đất. Tô Úc hai mắt đỏ như máu, vừa trị thương cho Ngu Hề vừa hỏi: “Giải dược!”
Mộc Chiêu lạnh lùng trả lời: “Không có thuốc giải.” Nói xong liền cắn lưỡi tự vẫn.