KHUYNH ĐẢO THIÊN HẠ

Mục Yên Yên nhìn Tả Tiểu Niệm, không khỏi có chút ghen tị nói: “Niệm Nhi, được sinh ra trong gia đình như vậy, có cha mẹ như vậy, thật là một may mắn lớn!"

Đối với điều này, Tả Tiểu Niệm cũng không ngại ngùng gì, gật đầu lia lịa, đôi mắt cười đã thành hình trăng lưỡi liềm rồi.

Sư đồ hai người không hề chậm trễ mà tiến vào trong phòng của Tả Tiểu Đa, lúc này chỉ nhìn thấy Tả Tiểu Đa đã luyện tập đến mức thở hổn hển, toàn thân đều là mồ hôi.

Tả Tiểu Đa đang ở trong phòng, động tác đánh quyền cực kỳ chậm rãi đồng thời cũng rất tiêu chuẩn, không hề mang đến một chút tiếng gió nào, nhưng mà từng chiêu từng thức đều như được truyền sức mạnh.

Mục Yên Yên âm thầm gật đầu, cái này gọi là nhìn một điểm mà biết được toàn bộ tình hình, Tả Tiểu Đa có thể làm như vậy, rõ ràng là không muốn bỏ qua bất kỳ một tí thời gian tu luyện nào, thật sự là tranh thủ từng phút từng giây.

“Đứa nhỏ này thật là ngoan.” Mục Yên Yên thâm khen ngợi trong lòng. “Thôi đừng luyện nữa, chúng ta đến nói chuyện đi.”

Tả Tiểu Niệm cũng làm giống như Mục Yên Yên lúc này, nàng cũng cất tất cả thiết bị liên lạc, bao gồm cả điện thoại của Tả Tiểu Đa vào trong nhãn không gian. Ngay cả máy tính và tất cả những thứ khác có thể liên quan đến thiết bị điện tử cũng toàn bộ đều bị tắt, mọi thứ đều được thu dọn.

“Tiểu Đa, lần này sư phụ đến đây chủ yếu muốn hỏi thăm ngươi về những chuyện liên quan đến xem tướng, đặc biệt là chuyện trước đó ngươi hé lộ chân tướng lúc ta đột phá sẽ có trở ngại và đình trệ, ngươi nói sự thật thử xem, nói càng chỉ tiết càng tốt.” Tả Tiểu Niệm nói.

“Được” Tả Tiểu Đa hít một hơi sâu. Ngày này cuối cùng đã đến rồi.

Trải qua thời gian dài nỗ lực như vậy, kiên trì và dùng hết sức mình để liên tục xem tướng, cuối cùng đã làm cho Mục Yên Yên thật sự tin tưởng đồng thời công nhận năng lực của mình.


Mà làm Mục Yên Yên tin tưởng, đó chính là bước cải tiến cực lớn trong kế hoạch thành công giải cứu Niệm Niệm Mèo của mình.

Bước tiến này thật là cực kỳ quan trọng!

Trước đây, không phải Tả Tiểu Đa chưa từng nghĩ đến việc thông qua Tả Tiểu Niệm để tác động đến Mục Yên Yên, muốn làm đến điểm này thực sự không khó, chỉ cần Tả Tiểu Niệm làm nũng với Mục Yên Yên, với sự thương yêu của Mục Yên Yên dành cho Tả Tiểu Niệm là có thể nhận được hiệu quả nhất định.

Nhưng vấn đề tiếp theo rõ ràng là: Mục Yên Yên sẽ không quá chú trọng đến những điều này, ít nhất thì nàng cũng sẽ không tin tưởng và cũng không nghi ngời

Một tiểu Võ Sư mười sáu mười bảy tuổi xem tướng, muốn khiến cho đại tông sư Ánh Biến tin tưởng là chuyện khó khăn biết bao, điều này không cần nói cũng có thể hiểu được.

Mà một khi Mục Yên Yên đã nảy sinh ý nghĩ không tin tưởng, như vậy hành động tiếp theo của Tả Tiểu Đa sẽ vô cùng khó khăn.

Theo cách đó, sẽ chỉ là gây thêm rắc rối, lợi bất cập hại!

Nếu đã như vậy, vậy thì từ khi bắt đâu đã nghĩ cách để làm cho Mục Yên Yên tin tưởng phương pháp xem tướng của mình, tiếp theo là tin tưởng mỗi câu nói của mình, vậy thì những hành động tiếp theo có thể nhận được hai trăm phần trăm trợ lực từ Mục Yên Yên!

Đến ngày hôm nay, nỗ lực chuẩn bị lâu như vậy cuối cùng đã nhìn thấy hiệu quả!

“Tiểu Đa, nghe nói ngươi xem tướng rất chính xác, linh nghiệm như thần.”

Mục Yên Yên mỉm cười nói: “Cho nên lần này, ta đặc biệt đến nhà xin chỉ bảo”

“Mục sư phụ, ngươi quá khách sáo rồi."

Tả Tiểu Đa nho nhã lễ phép: “Ngươi cứ việc hỏi, nếu biết gì ta nhất định sẽ nói hết, nửa lời cũng không giấu giếm.”

Lúc này, nhìn dáng vẻ nho nhã và vững vàng của Tả Tiểu Đa, suýt nữa làm cho Mục Yên Yên cho rằng thùng cơm mà vừa nãy mình nhìn thấy là ảo giác...

“Ngươi nói trước một chút về số kiếp của Tiểu Niệm, tốt nhất là bắt đầu nói lại từ đầu, nói về việc ngươi nhìn thấy khi Tiểu Niệm đột phát sẽ gặp phải kiếp nạn”

Mục Yên Yên bày ra tư thế thái độ nghiêm túc rửa tai lắng nghe, nói: “Ta biết, đoạn thời gian này ngươi đã nỗ lực rất nhiều đều là vì chuyện này.”


Tả Tiểu Niệm nghe được câu nói này, mặc dù hiểu rõ đang nói chuyện nghiêm túc, trong lòng vẫn không nhịn được mà cảm thấy có chút ngọt ngào; đôi mắt giống như mang theo móc câu nhìn Tả Tiểu Đa.

Hừ, Cẩu Đát!

Hừm, Cẩu Đát của ta!

Hừ hừ hừ hừ hừ... hi hi hi hi...

“Thực ra kiếp nạn liên quan đến chị Tiểu Niệm, luôn ở trong loại tình trạng đang trên đà phát triển, Mục sư phụ, liên quan đến tai họa của chị Niệm Niệm, có thể nói liên quan rất rộng, chưa nói gì người khác, ngươi là vì kiếp nạn này của chị Tiểu Niệm, đã làm cho tử khí tràn đầy thân thể.”

“Hả?”

Tả Tiểu Đa khẽ nói: “Thực ra chuyện này không khó để tưởng tượng, khi chị Niệm Niệm đột phá gặp kiếp nạn, ngươi nhất định phải là ngươi hộ pháp quan trọng nhất. Kẻ thù muốn chị Tiểu Niệm chết tất nhiên sẽ không bỏ qua cho nàng, nhưng ắt phải sẽ nhắm vào ngươi trước, bởi vì nếu không giải quyết được ngươi, cũng sẽ không thể làm hại nàng, cho nên...Trong tử kiếp

này, ngươi mới là người đứng ở đầu sóng ngọn gió.”

Khuôn mặt thanh tú đẹp đế của Mục Yên Yên vẫn bình tĩnh nói: “Vậy theo những gì ngươi nhìn thấy, kết cục của ta như thế nào?”

Tả Tiểu Đa thở dài. Trầm ngâm nhìn khuôn mặt của Mục Yên Yên và Tả Tiểu Niệm.

Bây giờ sư đồ hai ngươi dường như càng giống nhau.


Mây đen che phủ trên đỉnh đầu.

Hắc khí tràn ngập.

Chứa đây tử khí.

Mặc dù đã không còn thập tử vô sinh, phải chết không còn nghỉ ngờ gì giống như lúc trước nhìn thấy, nhưng vẫn là thập tử nhất sinh, đại hung, cơ hội sống rất mỏng manh; khó mà có thể thoát khỏi mệnh trời.

Nhưng như vậy làm cho Tả Tiểu Đa lại càng hoang mang hơn...

Tướng mạo của Tả Tiểu Niệm sau một luồng tử khí, lẽ nào là tức nước vỡ bờ, khổ tận cam lai, lại có thể là mây tía ngút trời!

Trong tình huống này, hình như sau bầu trời đầy mây đen, không chỉ là trời xanh trong sáng, mà còn... có mười mặt trời trên cùng một bầu trời!

Tả Tiểu Đa có thể khẳng định, sau khi Tả Tiểu Niệm vượt qua được cửa này, sẽ bay lên ngút trời, số mệnh sau này sẽ vô cùng huy hoàng!

Nhưng mà, chuyện này lại có chỗ không giống với mây đen đầy trời, mây. đen không sớm thì muộn sẽ tan đi, nhưng chưa hắn lại có thể sống qua tai hoạ chết chóc.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi