KHUYNH ĐẢO THIÊN HẠ

Tả Tiểu Đa ở bên cạnh, ôm bụng, cố gắng tiêu hóa, trợn mắt một cái.

Nhìn bộ dáng bất đắc dĩ của mấy tên này, hừ, chờ tiêu hóa xong các ngươi sẽ biết chỗ tốt rồi, đến lúc đó lại không biết nên cảm tạ ta như thế nào.

Tiền mua nhẫn không gian nợ ta, còn không có trả đâu...

Hồ Nhược Vân và La Liệt đi ra gian ngoài nghỉ ngơi mà vẫn như người mộng du.

Nhìn cái dạng này, sáu người này tạm thời là không căn ăn cơm.

Hai người ở bên ngoài ngây ngẩn hồi lâu, Hồ Nhược Vân mới nhẹ giọng nói: “Mấy tiểu tử kia, tương lai nếu mà không thành công, thì thật sự là chuyện lạ trên đời...”

La Liệt cũng dùng sức gật đầu: "Lúc mới nghe xong, xác thực cảm giác khó mà tiếp nhận, nhưng là nghĩ lại, bọn họ nói và làm đều không hề sai!"

“Dùng hết tất cả thủ đoạn để mạnh lên! Đây mới là lòng của cường giả!”

La Liệt có chút cảm thán cũng có chút sầu não

“Ta khi đó, làm sao lại không nghĩ ra uống thử nhỉ."

“Ọe...” Hồ Nhược Vân bản năng nôn khan một tiếng.


..

Mãi cho đến buổi chiều ngày hôm sau, bụng của mấy người đều vẫn còn hơi trướng.

Dựa theo cách nói của Tả Tiểu Đa chính là: “Đi tiểu cũng nhịn cho ta, toàn thân toàn ý luyện công tu luyện, hấp thu lại nói mức độ lớn nhất, đến khi thật sự là không có cách nào hấp thu được nữa, mới nghĩ tới mấy chuyện vớ vẩn ấy”

“Thật hữu dụng!"

Vạn Lý Tú mặt mày hớn hớ: “Ta cảm giác, trong kinh mạch của ta đã rất nhiều tân sinh nguyên năng đi vào, mà loại tăng trưởng này còn đang kéo dài ra, thật sự rất muốn lại đi uống thêm một bụng nữa..”.

||||| Truyện đề cử: Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời |||||

Những người khác cũng đều là một mặt gió xuân dập dờn.

“Bây giờ không chê bẩn nữa à?” Tả Tiểu Đa nhìn Vạn Lý Tú, trêu chọc.

“Bẩn... vẫn bẩn, nhưng là thật hữu dụng” Vạn Lý Tú có chút khó xử, nói: "Vì thực lực mà..."

“Hừ."

Tả Tiểu Đa giảm thấp thanh âm nói: "Bây giờ bản lão đại sẽ dạy các ngươi một chiêu... Chờ tiến vào Cao Võ... Cách một đoạn thời gian cứ đi khiêu chiến cường giả một lần, để cho mình bị trọng thương một lần, chí ít cũng là nhìn có vẻ giống như bị trọng thương... Sau đó tranh thủ tiến vào khoang điều dưỡng, ta có thể nói cho các ngươi biết, khoang điều dưỡng của Cao Võ, so với cái bây giờ chúng ta uống còn mạnh hơn nhiều ấy.

Năm người, ai nấy đều hai mắt sáng lên, liên tục gật đầu, ra điều rất hưởng ứng.

Tả Tiểu Đa đương nhiên không biết, chỉ một câu chỉ bảo nhất thời nổi hứng của mình, tương lai đã khiến cho biết bao trường Cao Võ rơi vào tình huống dở khóc dở cười.

Bây giờ, hẳn liệt kê ra hết mười đội ngũ còn lại.

Đây là video chiến đấu của các đội ngũ còn lại mà Hồ Nhược Vân và La Liệt mang trở về theo yêu cầu của Tả Tiểu Đa.

Tám người, mỗi người một cái máy tính, đeo lên tai nghe xem video, mà Tả Tiểu Đa thì một mình xem hẳn ba chiếc.

Sau khi xem xong, trong đó ba đội ngũ bị hắn trực tiếp đày vào lãnh cung.

“Ba đội ngũ này, đội trưởng thực lực nhiều nhất cũng chỉ bằng được Dư Mạc Ngôn, Lý Trường Minh, Long Vũ Sinh thôi... Những người khác đều không có gì đáng xem”

Đối thủ như vậy, Tả Tiểu Đa sẽ có hứng thú mới là lạ, đi qua đi lại sau lưng bảy người còn lại.


“Ngừng! Tú Nhi! Tạm ngừng một chút!"

“Long Vũ Sinh, ngươi tạm dừng!”

“Thầy La, ngươi tạm dừng!”

Ánh mắt Tả Tiểu Đa bỗng nhiên sáng lên một cái: “Ba cái video này, ta phải xem lại một lượt mới được”

“Ba cái này á?”

Hồ Nhược Vân cũng tạm ngừng video mình đang xem một chút, nói: "Nhất Trung Tiềm Long? Tam Trung Phong Hải? Nhất Trung Dương Lạc?”

Tả Tiểu Đa gật gật đầu, nói: "Đúng thế."

“Ta đề nghị ngươi xem cả Thủy thành nữa” Hồ Nhược Vân nói: “Đội này cũng là hạt giống cho vị trí quán quân giống chúng ta”

“Thủy thành không cần xem”

Tả Tiểu Đa nhìn giao diện màn hình máy tính của Hồ Nhược Vân, nói: “Sáu người của Thủy thành, đều là người có thể kết giao bạn bè... Rất quang minh lỗi lạc, có phong phạm hiệp khách”

“Ồ?” Hồ Nhược Vân nhíu mày, nghỉ ngờ nói: “Ngươi đây là... Khen bọn họ à? Sao ta nghe cứ thấy thế nào ấy?”

Đám người nhất thời bật cười.

Tả Tiểu Đa nghiêm túc nói: “Ta là khen thật, mặc dù ta không quá đồng ý với cách làm của bọn họ, nhưng không có nghĩa là ta không có hảo cảm với sáu người này liền đâu, tương phản, ta là thật rất thưởng thức bọn họ”


“Bọn họ là võ giả tiêu chuẩn, tuân theo chính là tỉnh thần võ đạo tiêu chuẩn”

“Bọn họ không hề che giấu, toàn bộ hành trình đều là lấy tư thế đường đường chính chính, hai quân đối chọi, thuần nhiên lấy thực lực đối cứng! Khinh thường tại sử dụng bất kỳ âm mưu quỷ kế!

Vũ Sinh: "Sáu người này, sau này các ngươi đi tới trường Cao Võ của mình, nếu có duyên trở thành bạn học của bọn họ, có thể kết giao với họ, mỗi một người trong số bọn họ đều là người mà các ngươi có thể giao sau lưng mình cho họ. Sẽ không sai đâu."

Mấy người Vạn Lý Tú đều là chăm chú ghi nhớ.

Bọn họ chưa bao giờ thấy Tả Tiểu Đa khen ngụ người nào, đây thật đúng là lần đầu tiên từ khi quen biết hắn tới giờ.

Người có thể làm cho Tả Tiểu Đa đánh giá cao như thế, nhất định không thể tệ được.

Cái này sớm đã là nhận thức chung của năm người, lại xưng cơ bản thường thức!

“Hiệu trưởng của Nhất Trung Thủy thành, chính là Đại tướng Nam quân năm đó, Vô Hồi Kiếm Cố Thiên Phàm. Cố Thiên Phàm năm đó, lúc là quân tiên phong ở Nam quân; gặp chiến sẽ nhào lên trước, thà gấy chứ không chịu cong. Vô Hồi Kiếm của hẳn, lấy ý niệm chính là thà hướng thẳng bên trong lấy, không hướng khúc bên trong cầu. Kiếm ra không về, thắng tiến không lùi."

Hồ Nhược Vân cảm thán nói:“Sau đó Cố Thiên Phàm lão hiệu trưởng tao ngộ Liệt Hỏa Đại Tôn trong

Tả Tiểu Đa nghiêm túc nói với đám người Long chiến đấu, chân nguyên Hỏa kia hủy hẳn nửa người, các bác sĩ ở tiền tuyến đã cố gắng hết sức, vẫn không thể chữa trị được cho hắn, mắt thấy tính mệnh như đèn chong trước gió; Nam Chính Càn đại soái vì bảo vệ tính mệnh cho hắn, tự mình đi cầu Hồi Thiên Đan; mà người nằm giữ Hồi Thiên Đan là Nam bộ trưởng của Bộ tài chính, chính là cha của Nam đại soái, ông cụ đưa ra yêu cầu: hết nhiệm kỳ làm nguyên soái Nam quân, phải trở về tiếp nhận Bộ tài chính, nếu không, sẽ không cho Hồi Thiên Đan."

“Nam đại soái lập tức đồng ý, lấy đực Hồi Thiên Đan, cứu Cố Thiên Phàm một mạng”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi