Tinh thần lúc này của Phù Phù khá là bất thường, nhưng Tả Tiểu Đả cũng chẳng nói gì.
Hắn thậm chí còn mong tâm trạng hiện giờ của Phù Phù có thể tiếp tục kéo. dài thêm một khoảng thời gian nữa.
Bởi vì tâm trạng như thế này mới có thể khiến một người nhanh chóng trưởng thành! Nhanh chóng nhìn rõ cái thế giới này ác hiểm và u ám như thế nào.
Hiểu rõ cái thế giới này, vốn không tốt đẹp như trong trí tưởng tượng của bản thân.
Cuối cùng đến lượt Tả Tiểu Đa.
Vừa nhận được máy truyền tin, giáo viên đó đột nhiên nói một câu: “Hóa ra là tiểu tử ngươi!”
Đột nhiên những giáo viên phụ trách thống kê quay đầu lại nhìn. Giống như nhìn thấy động vật quý hiếm cần được bảo vệ vậy.
Đối với tên yêu nghiệt này, các giáo viên bên phòng trực ban của Cao Võ Tiềm Long đều đã có ấn tượng rất sâu sắc.
Hắn giống như bật hack không ngừng ấn xuống, các giáo viên nghỉ ngờ nút ấn máy truyền tin thí luyện của tên này có phải đã bị hư rồi không....
Vừa mở bảng ghi chép lên.
Bốn mươi lăm nghìn sáu trăm bảy mươi tám.
Bốn năm sáu bảy tám.
Những con số như này...
Khốn kiếp ngươi cố ý đúng không? Thích liên tiếp như thế à? Các anh em định chơi xì tố sao?
Đây rõ ràng là cố tình mà!
Đa phần những học sinh khác cũng chưa thể đạt tới chục nghìn, tên này vậy mà lại kiếm được nhiều như thết
“Lấy ra đi.”
Thế là Tả Tiểu Đa lấy ra từng xấp lớn, nhiều như tràng giang đại hải, hơn nữa, vừa đưa tay ra là cả trăm cái, không cần phải đặc biệt đếm nữa.
Đạt đến năm ngàn, thì lấy đi một mớ. Tiếp năm ngàn, lại lấy đi một mớ... Không ngừng moi ra, không ngừng bị lấy đi... Các giáo viên và học sinh xếp hàng đều ngơ ngác đứng nhìn.
Cuối cùng tinh thú cảnh giới Thai Tức cũng bị lấy đi hết, nhưng tinh thú cảnh giới Thai Tức thì bị lấy đi mới chỉ hơn bốn mươi ngàn.
Sau đó, sau đó lại đào ra một lớp trăm con tỉnh thú cảnh giới Đan Nguyên.
Kích thước của tinh thú Đan Nguyên tương đối lớn, chúng xuất ra theo từng đợt, đợi sau khi Tả Tiểu Đa moi ra hết, mới tính tổng số.
Quả thật là bốn mươi lắm ngàn sáu trăm bảy mươi tám, không hơn cũng không thiếu!
Mọi người đều choáng váng trước số liệu này!
Cái tên này... là vị đại lão nào đó trong truyền thuyết sao?
Nếu muốn đạt đến một con số đáng kinh ngạc như vậy, những nơi đi qua không một cọng cỏ nào mọc được...
“Bốn năm sáu bảy tám! Tính toán chính xác!”
Tóc trên trán giáo viên rũ xuống, lộ rõ dáng vẻ bất lực.
Xoay người đưa tốp cuối cùng vào kho mà lờ mờ cảm thấy có gì đó không ổn. Nhưng lại không nói ra được là chỗ nào có điềm kỳ lạ.
Rốt cuộc là chỗ nào không đúng?
Sao lại không thể nghĩ ra...
Nhưng hắn chỉ có thể hô lên: “Tiếp theo!”
Tả Tiểu Đa theo dõi việc nhập kho của mình, xen lẫn với thu hoạch của mọi người, sau đó yên tâm và rời đi ngay lập tức.
Long Huyết Phi Đao trên người đã biến thành một màu ám hồng chưa từng thấy, cả người giống như toát ra một sức nóng mờ mờ ảo ảo.
Cuối cùng, tại sao Tả Tiểu Đa lại dừng lại?
Không phải Tả Tiểu Đa muốn lười biếng, mà là Long Huyết Phi Đao lại khó hoạt động nữa rồi!