KHUYNH ĐẢO THIÊN HẠ

Tả Tiểu Đa nổi giận: "Nhóc con người thấy vị trí quán quân cuộc thi tân sinh chắc chắn sẽ vào tay thì bắt đầu nói năng hùng hồn rồi chứ gì ... ngươi tự mình cân nhắc xem, phòng trọng lực kia, các loại cơ sở khác, có cái nào không cần điểm?"

“Ngươi cũng biết à?"

Lý Thành Long trào phúng nói: "Phòng trọng lực kia, xây một phòng cần bao nhiêu tiền ngươi biết không? Một phòng trọng lực như vậy có thể mua bằng tiền sao? Ngươi đưa một trăm tỷ cũng không mua được, phải dùng Tinh Hồn Ngọc để giao dịch, cần bao nhiêu Tinh Hồn Ngọc ngươi biết không?"

Lý Thành Long xì mũi khinh thường: "Ngươi dùng của trường học, ngươi không cho trường lãi à? Miễn phí cho ngươi dùng à?"

Tả Tiểu Đa hừ một tiếng, nói trong lòng, người biết ông đây cho lão Diệp Trường Thành kia bao nhiêu Tinh Hồn Ngọc cực phẩm không? Phòng trọng lực gì mà không mua lại được, mặc dù là ta tự nguyện cho hắn, nhưng trong lòng vẫn không dễ chịu!

Đau lòng ...

Ta không phải chỉ muốn bù đắp tổn thất một chút thôi sao ...

“Ngày mai ông đây bắt đầu làm nhiệm vụ, châu chấu cũng là thịt, rận cũng là thịt!”

Thở dài một hơi, thật sự không còn nhiều điểm.

Bây giờ tổng cộng chỉ còn lại hơn bảy nghìn điểm trong tay, Tả Tiểu Đa cảm thấy mình bây giờ nghèo rớt mồng tơi.

Bây gio chỉ la phong trọng luc gap mot tram lan, tương lai mình vẫn phải vào phòng trọng lực gấp một ngàn lần.

Phòng trọng lực một ngàn lần, nghe nói một giờ cần năm nghìn điểm, đúng là đòi mạng mà!

Điểm thưởng trong tay mình chỉ đủ dùng một ngày, hai ngày cũng không đủ, đúng là đốt tiền mà!

"Tối nay ta phải ngủ sớm, ngày mai bắt đầu đánh trận chung kết, chắc chắn phải giành quán quân, không có ngươi, nếu ta không giành được quán quân thì thật sự không có thiên lý." Câu này của Lý Thành Long làm Tả Tiểu Đa tức tối giậm đùng đùng lên lầu.

Khoe khoang cái mông ấy!

Không phải quán quân tân sinh thôi sao?

Ông đây thèm vào!

Ngày mai ...

Hừ, mấy ngày nay chuyên tâm tu luyện, mấy ngày nay chưa đến thăm bà Thạch, ngày mai tan học đi, không thèm xem các người tranh quán quân á quân gì.

Một đám gà mổ nhau, cảm thấy mình cao lớn hơn bao nhiêu?

Tả Tiểu Đa căm giận luyện chùy một đêm, sau đó tức giận đi ngủ.

Tiểu Long gặp nhau trong mộng như hẹn, nhưng đáng tiếc vẫn chưa kịp mở miệng thì đã bị Tả Tiểu Đa đánh đuổi rồi.

“Hừ! Đây là mơ, đây là mơ, đây là mơ ... "

Mặt Tiểu Long sững sờ bị 'mời' ra khỏi mộng cảnh ...

Dựa vào cách nói của nhân loại, tên nhóc này 'đến tháng' hả?

Tiểu Long tức giận bất bình rời đi.

Không phải hôm đó nói chuyện thoải mái lắm sao?

Vốn dĩ ta nghĩ hôm nay thỏa hiệp một chút, ta có thể cho ngươi chút lợi ích trước ...

Kết quả chưa đợi ta lên tiếng đã đuổi ta đi rồi!

Có ý gì hả?

Chẳng lẽ lợi ích ta chuẩn bị chưa đủ thành ý?

Sau khi bị 'mờiʼ về, Tiểu Long suy nghĩ.

Nó cũng nhìn ra, nhân loại trước mặt, keo kiệt khủng khiếp, chỉ hơn chứ không kém mình, không chỉ không lợi không dậy sớm mà lợi không lớn cũng không rung động, quan trọng nhất, khủng khiếp nhất là, hình như cái tên này tham hơn mình ...

Mình chỉ muốn cái giọt nước nhỏ bé kia mà thôi, nhưng tên này cái gì cũng muốn, được voi đòi tiên.

Cùng lắm mình chỉ keo kiệt thôi, nhưng người bạn tên Tả Tiểu Đa này, tâm tư thật sự ... ra ngoài không nhặt là mất!

Bây giờ Tiểu Long chỉ lo lắng một điều, nó đã nhìn thấy: Nếu mình không trả công trước, thì người bạn này không chắc chắn sẽ không cho mình được lợi trước!

Điều này đã là sự thật chính xác không cần nghi ngờ!

Điển hình nhất không thấy muc tieu ro rang không hanh động!

"Có nên dịch chuyển cho hắn một phần ba địa mạch còn lại không?"

Tiểu Long vặn chân tính toán: “Bây giờ dịch chuyển một phần ba địa mạch long mạch còn lại, tuy cũng có chút tác dụng với không gian của hắn, nhưng hiệu năng không rõ ràng ... cũng khiến cho mầm cây có thể phát triển, nhưng vừa phát triển là chết, cũng chẳng có gì đáng nói ... "

"Nhưng nếu lại dịch chuyển thêm một phần ba, đương nhiên hiệu năng lớn hơn ... Nhưng chuyện này hắn không biết, ta không thể làm miễn phí được, lần trước hắn không tin, ta không có uy tín vậy sao ... "

Tiểu Long rất chán nản.

Thất vọng không thôi về mức độ uy tín của mình, đối với tư bản của mình, còn có cả tổn thất đã dự kiến được, tất cả đều khiến nó phiền muộn không thôi.


Rất lâu sau đó ...

Cuối cùng đành bay đi.

“Haizzz, bổn vương chuyển qua trước thể hiện thành ý ... trước khoan dung hợp, nếu hắn không đồng ý, ta lại chuyển đi là được, mấy cái này không cần chi phí, tốn chút sức lực, cũng không lỗ vốn .. "

Sáng sớm Tả Tiểu Đa thức dậy cũng không gọi Lý Thành Long, thở phì phì tự mình đến TSu đó chui vào phòng trọng lực.

Phù Phù bây giờ không đáng yêu chút nào, sau này không song tu cùng hắn ...

Chí ít một khoảng thời gian tiếp theo, phải bơ hắn, ai bảo hắn không chú ý cảm nhận của mình, không nghĩ đến mình!

Mười một giờ.

Đúng giờ đi ra, sáng sớm năm giờ đi vào, đã tu luyện sáu tiếng rồi.

Lại là ba trăm điểm hóa thành hư không nữa rồi.

Tả Tiểu Đa hồi phục một chút, chỉnh đốn bản thân sạch sẽ, sau đó nhanh chóng chuồn khỏi trường, mua mấy món ăn và rượu như thường lệ, đi về phía tiểu viện của bà Thạch.

"Tả Tiểu Đa đi ra rồi!"

"Hắn đi mua thức ăn rồi. Hẳn là hôm này đến chỗ bà Thạch."

"Hắn mua thức ăn xong thì đi về phía bên kia rồi."

"Hành động theo kế hoạch, nắm chắc cơ hội hôm nay, không thể để lỡ thời gian!"

"Đừng để lộ ra sơ hở!"

“Rõ."

Tả Tiểu Đa đi gần nửa đường, đột nhiên ngầm có cảm giác ảo não trong đầu, vốn chỉ nghĩ là mấy ngày nay không tham gia đấu võ đài, trong lòng khó tránh khó chịu, nhưng đi một đoạn đường nhỏ lại đột nhiên cảm thấy tâm huyết dâng trào rõ ràng: "Hửm, không đúng."

"Không tham gia đấu võ đài thật sự ta rất vui vẻ ... chuyện gì vậy? Nào có phiền não như vậy?"

Đi tiếp một đoạn đã là khu vực tiểu viện của bà Thạch rồi.

Bước chân Tả Tiểu Đa càng ngày càng chậm, càng ngày càng nghi ngờ.

Cuối cùng dừng lại, lấy ra chiếc gương nhỏ, nhìn mặt mình.

Mắt của Tả Tiểu Đa luôn nhìn thẳng.

Tất cả là khí tức tai họa khắp trên mặt, hơn nữa có xu hướng đang tự tập hợp.

Thực lực cụ thể lại thế nào, mình có thể đối phó không? Hoặc là rốt cuộc giới hạn vượt qua mình là bao nhiêu?

Những chi tiết này lại không nhìn ra.

Tác dụng phụ trợ của điểm khí vận, cũng vô dụng khi dùng cho bản thân.

Nhưng, không có loại cảm giác áp bức nguy cơ sống chết ... có lẽ có thể ứng phó?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi