KHUYNH ĐẢO THIÊN HẠ

Tù khi người đến gần, ta đã nhận ra tiếng bước chân của ngươi.

Mỗi một chuyện mà Tả Tiểu Đa làm, nàng đều chứng kiến, tấm lòng của Tả Tiểu Đa, đương nhiên nàng cũng biết rất rõ.

Bây giờ, hắn còn muốn ra sức vì mình, còn muốn không liên lụy tới mình, thà rằng một mình mình đối mặt với năm kẻ thù mạnh mẽ!

Hắn ... gần như chính là dùng tính mạng làm tiền cược!

“Lão Thạch, bản tính của con khỉ con này, thực sự không tệ. Chỉ là ... bản tính này của hắn, rõ ràng không giống anh hùng hào kiệt trên ý nghĩa bình thường. Hắn không phải sung sướng chịu ân báo thù, mà hễ là chuyện đi đến cực hạn .... "

Trong lòng bà Thạch lặng lẽ nói: “Đứa trẻ này, thật tốt, ta rất thích."

Đương nhiên Tả Tiểu Đa không biết, bà Thạch sớm đã đứng trên không quan chiến, nhưng bây giờ hắn đã không muốn kéo dài nữa.

Chỉ có một vấn đề chính là, rốt cuộc nên dùng kiếm hay dùng chùy đây?"

Chỉ đắn đo một phần nghìn giây, hắn đã cầm kiếm lên.

Vốn dĩ không có chút chần chừ, một chùm kiếm quang, đột nhiên nổ tung giữa không trung, bỗng nhiên Tinh Không bao phủ bầu trời, Tinh Không Bộ, giây phút đó đạt đến trình độ cao nhất!

Ti Vũ Kiếm, Tiểu Vũ Kiếm, Đại Vũ Kiếm ...

Gần như chỉ trong chớp mắt, rất nhiều kiếm thuật tuyệt diệu được hắn phát huy toàn bộ, mọi thứ mở rộng ra.

Giây phút đó, trên không trung gió mây đổi màu.

Mưa bụi dày đặc, đột nhiên vèo bao phủ phạm vi trăm trượng, kiếm quang kiếm khí, vô số sợi chồng chéo lên nhau, giọt mưa nhỏ mà từng luồng kiếm quang tạo thành, giống như đầu viên đạn trong phim điện ảnh 3D nhấp nháy tạo ra, rơi xuống chi chít dày đặc ....

Nhiệt lượng bốc hơi ẩn chứa trong đó, thậm chí lập tức làm héo khô thực vật trong phạm vi ngàn trượng.

“Phù phù phù ... ”

Năm người đồng loạt hét lớn, liều mạng phòng thủ đòn tấn công, nhưng tất cả sự đấu tranh, toàn bộ đều vô tích sự.

Với sự tấn công toàn lực của Tả Tiểu Đa bây giờ sau khi đột phá, mỗi kiếm toàn bộ đều bộc phát Viêm Dương Chân Kinh cực hạn!

Kiếm khí của Linh Miêu kiếm, một khi dẫn nổ, sẽ trở thành nham thạch nóng chảy trào lên!

Khu vực trên không ma kiếm khí bao phủ đa hoan toan bị cháy thanh chân không.

Một chuỗi tiếng hét thảm vang lên, năm người như năm con diều đứt dây rơi xuống, trong tâm trí vô cùng hối hận, đây chính là Tả Tiểu Đa?

Một tân sinh của Tiềm Long?

Một tu giả mới đạt đến Thai Tức cảnh?

Vì sao hắn có thể mạnh như vậy?

Từng mạch máu nhỏ, từ trên người của năm người phun ra, bên này vừa mới phun ra, trong không trung biến thành từng sợi khói đen, bị Viêm Dương Chân Kinh nướng thành thể khí ...

Âm!

Năm người đồng thoi nang nề nga xuong đat, lap tuc tren đat xuat hiện nam bãi vết máu, nhưng mấy người nay đa không thể quan tâm đau đớn toàn thân cắt rời, nay lên liền chạy.

Chuyện không thể làm, mau chóng chạy trốn mới là thỏa đáng.

Nhưng, phía sau Tả Tiểu Đa giơ tay lên, từng chuỗi ám khí lấp lánh đã giống như hạt mưa quét qua!

Hai người trong số đó vừa mới nảy người lên, nhưng mà chạy đi một bước, lại phát hiện một chân của mình, còn ở tại chỗ ...

Vậy mà đã bị cắt đứt trong kiếm khí tấn công vừa nãy.

Không chỉ như vậy, ở chỗ bọn họ vừa rơi xuống, còn có từng miếng lỗ tai, từng ngón tay, còn có một cánh tay, hai bàn chân gắn vào hai mắt cá chân.

Trong chốc lát, tiếng hét thảm long trời lỡ đất.

Một đợt ám khí này một cái cũng không lãng phí, tất cả đều xiên vào trong máu thịt vết thương trên người của năm người, sau đó trong máu thịt xông bên trái lao bên phải chuyển hướng về trước ... cuối cùng trực tiếp nổ ầm một tiếng trong máu thịt!

Từng nhóm huyết vụ từ trên người những người này mạnh mẽ bay ra.

Hai người trong số đó hai mắt trực tiếp nổ thành hai lỗ máu trong vụ nổ.

Năm cơ thể giống như bao tải rách ngã trên mặt đất.

Thân thể Tả Tiểu Đa như bay xuống, chuyện đầu tiên, kẽo kẹt kẽo kẹt gỡ hàm dưới của năm người xuống, rồi phụt phụt phụt liên tục năm kiếm đâm thủng năm đan điền.

Lập tức giơ trường kiếm lên dùng như dao bầu!

Két két két ...

Giống như chặt sườn, chặt đứt toàn bộ chân của năm người!

Sau đó bắt đầu cứu người sắp chết --- những người này không thể chết, đều là đầu mối!

Cầm máu, cắt mạch, bôi thuốc ....

Một chuỗi hành động, cực kì thành thục, cực kì trôi chảy.

Cuối cùng, một cước một người, đá năm hồ lô huyết thành một đống, cầm điện thoại lên, gọi cho Văn Hành Thiên: “Thầy Văn, cứu mạng đi ... có người ám sát ta .... ở bên chỗ bà Thạch!”

“Đm!"

Cao Võ Tiềm Long, Văn Hành Thiên đang mở cuộc họp thậm chí không kịp phân biệt phương hướng, đột nhiên ầm một cái, trực tiếp phá tường thành một lỗ lớn, xông ra ngoài.

Khói bụi còn chưa kịp bay lên, Văn Hành Thiên đã không thấy bóng dáng.

Có vẻ như, thủ đoạn mà Tả Tiểu Đa liên tục đập phá tường, toàn bộ là thừa kế kỹ thuật này ?!

Quả nhiên là danh sư xuất cao đồ!

"Trời ơi!"

Hạng Cuồng Nhân thầm mắng một câu, cũng xông ra.

Nhìn thấy thao tác mạnh mẽ như hổ của Tả Tiểu Đa, trong chớp mắt một mình đấu năm, bà Thạch xem như hoàn toàn yên tâm rồi.

Khỉ con con này làm chuyện gì, chủ yếu không dùng số lượng.

Một lát sau lặng lẽ im lặng trở về căn nhà nhỏ của mình.

Lúc ở trên không, nhìn thấy toàn thôn một mảng hoang tàn, vô số tiếng đau khổ than khóc, run lẩy bẩy trong đống hoang tàn .....

Vẻ mặt bà Thạch lạnh nhạt, trong lòng cảm nhận được ...... một trận thoải mái khó hiểu.

Dường như những u uất ứ đọng nhiều năm, đột nhiên tiêu tan không ít.

Vốn dĩ nghĩ đến tư tưởng ác độc 'Đợi ngày ta làm sáng tỏ, một chưởng đánh chết toàn thôn', tất cả cũng trong vô tình tiêu tan rất nhiều.

"Có đứa nhỏ này ở đây, đột nhiên cảm thấy nhân gian này, còn đáng để bảo


Chỉ có mười mấy ngôi nhà Tả Tiểu Đa không kịp phá hoại, cũng rầm một tiếng, lại sụp đổ.

Tả Tiểu Đa trợn mắt.

Làm sao ta cảm thấy thầy Văn kĩ năng này hoàn toàn là không có ý tốt muốn tháo dỡ di dời vậy ...

Cho dù ta của trước đó cũng không đập phá nhiều như vậy, nhưng lần này thầy Văn rơi xuống, ước chừng cũng sập trên phân nửa ....

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi