KHUYNH ĐẢO THIÊN HẠ

"Ta ... "

“Chát!"

Lại là một cái tát, Trung Nguyên Vương chắp tay sau lưng, thản nhiên hỏi: "Còn kì lạ không?"

Cái tát thứ hai này mạnh hơn cái tát đầu tiên rất nhiều!

Vương phi cảm thấy đầu mình đang kêu ù ù, nhưng vẫn lập tức nhỏ tiếp đáp: "Không thấy kì lạ nữa."

Vương Trung Nguyên lạnh nhạt nói: "Khi bổn vương bằng lòng xem ngươi diễn kịch, đấy là tình thú. Nhưng khi bổn vương không vui lòng, ngươi diễn kịch trước mặt ta, đấy chính là tự tìm cái chết!"

"Nhất định phải giao em trai ngươi ra đây, giao ra một cách toàn vẹn! Nếu không ta sẽ giao ngươi ra đấy!"

“Vâng."

4h30 phút chiều hôm đó.

Cầu Tiếu Can toàn thân đầy máu bị áp giải trở về Vương phủ.

Mà khi đến 5h thì thương tích trên người Cầu Tiếu Can đã hoàn toàn hồi phục, cả người sạch sẽ không nhuốm bụi trần bị nhốt ở trong phòng.

5h59 phút chiều.

Tưởng Văn Châu dẫn theo cao thủ Cục Tinh Thuẫn bước vào cửa chính của Trung Nguyên Vương phủ.

Ánh mắt của Trung Nguyên Vương lấp lánh, tay chắp sau lưng bước đi, không hề lộ mặt mà cứ để cho người của Tổng Cục Tinh Thuẫn áp giải Cầu Tiếu Can đi.

Thời gian này rất kỳ diệu.

Bộ trưởng Nam noi là trước 6h buổi chiều thì Cục Tinh Thuẫn sẽ đến đón ngưʼời

Vì vậy mà Tưởng Văn Châu đã đến nơi đón người lúc 5h59 phút hơn một chút.

Hễ mà đến sớm hơn một chút thì có khả năng sẽ bị Trung Nguyên Vương nắm thóp, từ đó sẽ hoàn toàn đắc tội: Nói đến trước 6h, bây giờ chỉ mới 5h58 phút, ngươi vội đến vậy hả ?! Chỉ hai phút mà ngươi cũng không đợi nổi sao ?!

Trong giới quan lại, thì đấy chính là điều cấm ky!

Nhất là bắt một nhân vật có thân phận đặc biệt nhạy cảm.

Đương nhiên Tưởng Văn Châu là một người có đầu óc khôn khéo.

Đến cửa lúc 5h59 phút 30 giây, Bộ trưởng Nam không trách ta được; Ngươi nói trước 6h, ta không hề làm trái.

Mặt khác, Trung Nguyên Vương cũng không trách ta được: Chỉ còn hơn 30 giây nữa là 6h, ta lưu thời gian cho ngươi cũng đã lưu đến cực hạn!

Dù sao cũng không trách được ta.

Thần tiên các ngươi đánh nhau thì đánh nhanh đi, không liên quan gì đến ta hết, ta đã giữ sĩ diện cho cả hai bên đủ rồi!

Không phải cáo già trong giới quan trường thì sẽ không dùng được thủ đoạn này, thậm chí là nghĩ không ra.

Vì vậy nên có nhiều người trẻ khi vừa bước vào giới quan trường, đến tận khi bị ngã cũng không biết vì sao lại ngã ...

Khụ khụ, lạc đề rồi, lạc đề rồi!

...

Cùng với giai đoạn cuối cùng của cuộc thi cho tân sinh, Tả Tiểu Đa dần dần nhận ra có vẻ như bản thân cũng có chút danh tiếng tại Cao Võ Tiềm Long.

Nguyên nhân chủ yếu vì ... Không phải do bản thân có thể đánh nhau, hơn hẳn toàn bộ năm nhất.

Mà là vì bản thân đã từng tự xưng mình là tướng pháp đứng nhất!

Giai đoạn kéo dài của cuộc thi tân sinh trước đó, học sinh thi đấu trên võ đài không chỉ có tân sinh quan sát mà còn có rất nhiều học sinh cũ quan sát bên cạnh; Mặc dù học sinh của lớp một không ngừng chửi "đồ đê tiện" khi gặp Tả Tiểu Đa; Nhưng khi đối mặt với các học sinh của các lớp khác lại hết sức tôn sùng!

Hơn nữa danh tiếng của Lý Thành Long trong lớp cũng càng lúc càng cao, bắt đầu sắp xếp: Ra ngoài hết đi, thổi phồng về Tả lão đại cho ta!


Chém càng dữ tợn càng tốt!

Chém càng tài giỏi càng tốt!

Chém tài giỏi đến nổ luôn cũng được!

Cái gì? Lừa người? Ai trong các ngươi không được lợi không ?!

Ta nói cho các ngươi biết đấy chỉ là dẫn dắt dê con lạc đường thôi, thậm chí sau này còn có thể cứu được mạng người! Đấy là chuyện lớn có ích cho đất nước và nhân dân!

Không muốn làm á? Được thôi được thôi, để lớp phó ta đến chỉ dẫn giúp đỡ ngưʼơi ...

Các học sinh ở lớp một đều mệt mỏi vô cùng.

Con mẹ nó, Tả Tiểu Đa đi học còn mang theo một tên nịnh bợ hắn thế này, mà cái tên nịnh bợ này, bọn ta đánh không lại ...

Được thôi, cứ chem đi.

Hảo hán nên tránh cái hại trước mắt!

Muốn chém gió tuần tự chất lượng thì không thể quá khoa trương - Lớp phó Lý ân cần chỉ dẫn. Với kinh nghiệm học được tại công ty Tả Soái nay đã có đất dụng võ.

Vì thế mà ...

“Lớp trưởng Tả của bọn ta, thực lực toàn thân khẳng định là giỏi nhất năm học này! Không cần thi đấu mà chính là quán quân trên thực tế!"

"Thực lực của lớp trưởng Tả của bọn ta không phải là chém gió đâu ... "

"Lúc trước nghe lớp trưởng Tả tự xưng là tướng pháp thứ nhất, thu gom của cải thứ hai, tu vi xếp cuối cùng mà còn nghĩ là hắn khoe khoang tự đắc, lừa gạt chúng ta tìm hắn xem tướng gì đấy, bây giờ mới biết là quẻ của người ta thật sự rất chuẩn, vô cùng thần kỳ!"

“Ồ, cụ thể thế nào?"

"Thí luyện lần trước ấy, biết không? Lớp trưởng cho ta một tờ giấy bảo ta sau khi đến địa điểm thí luyện hẵng mở ra. Sau đó ta tiến vào địa điểm thí luyện, mở tờ giấy ra, trên đó viết: Dựa theo phương hướng đã định, xoay phải 30 độ, trực tiếp tìm kiếm theo hình cánh quạt. Kết quả ông đây được hạng 27, thu hoạch rất nhiều."


“Đám các ngươi đừng có mà không tin, Hạng Băng Hạng Xung bị người khác mai phục tại nơi thí luyện, vì sao có thể bình an vô sự chứ? Chính là vì lớp trưởng Tả đã nhìn ra trước đấy, bây giờ chuyện này cũng không phải là bí mật gì, không tin thì đi hỏi thầy cô của các ngươi đi ... Ngu dốt, lười phổ cập cho các ngươi ... "

“Lừa các ngươi ... Ông đây rảnh rỗi sinh nông nổi hay gì mà đi lừa các ngươi ... "

"Đúng rồi, lại nói cho các ngươi biết chuyện này, các ngươi có biết Mạnh Trường Quân được hạng ba thí luyen đợt vừa rồi không?"

"Biết chứ, không phải hắn đứng trước lớp các ngươi vài hạng sao, lẽ nào thành tích của hắn cũng có điềm?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi