KHUYNH ĐẢO THIÊN HẠ

Ồ, điều đáng nói chính là điểm khí vận của Tả Tiểu Đa từ 24 giọt lúc trước, chỉ trong vòng nửa tháng, đã một hơi tăng lên tới 88 giọt!

Tốc độ phát triển như vậy để ai biết cũng thấy rợn cả người.

Quả nhiên là dồi dào mà trước nay chưa từng thấy.

Hơn nữa, tu vi của Tả Tiểu Đa cũng một đường hát vang mà tiến mạnh, leo thẳng lên cảnh giới Thai Tức trung kỳ, sắp bước vào hậu kỳ.

Chẳng qua với tốc độ phát triển này, Tả Tiểu Đa vẫn cảm thấy chậm.

Nhưng Văn Hành Thiên và Diệp Trường Thanh lại rất lo lắng vì điều này: Tiến cảnh quá nhanh chóng! Căn cơ có ổn định không?

"Chờ Tả Tiểu Đa trở về, ngươi phải kiểm tra tình trạng đan điền của hắn một lần." Diệp Trường Thanh tỏ vẻ lo lắng.

Văn Hành Thiên cũng tỏ ra thận trọng.

"Tiến độ tu hành làm sao có phương pháp nào nhanh như vậy?"

Diệp Trường Thanh nhỏ giọng nói: "Dù cho có là thiên tài, lại có thiên phú dị bẩm, cũng không đến mức như thế ?... Chúng ta đã kiểm tra kinh mạch của hắn rất nhiều lần ...

Cho dù là độ mềm dẻo hay là độ rộng đều xuất sắc hơn người thường rất nhiều.

Công pháp Viêm Dương Chân Kinh lúc tu luyện cũng khó khăn hơn so với công pháp bình thường. Hơn nữa lúc trước hắn còn đi vào con đường gai, Tiên Thiên tấn thăng Thai Tức, áp súc chân nguyên của bản thân lên tới cực hạn.

Kết hợp những nhân tố này lại với nhau khiến cho Linh Nguyên công của hắn tinh thuần hơn so với bạn cùng lứa. Nhưng cũng có nghĩa là tiến độ tu luyện của hắn, sự phát triển của chân nguyên phải chậm hơn những người khác mới đúng.

Người khác chỉ cần đổ đầy một ấm nước, hắn lại phải đổ đầy một cái lu lớn. Điều này làm sao có thể so sánh với nhau?

Nhưng loại tình huống này lại rat tốt cho con đường tương lai phía trước của hắn ... Còn vấn đề bây giờ là cảnh giới tu vi của hắn phát triển không những không chậm hơn những người khác mà ngược lại còn nhanh hơn nhiều!

Cho dù hắn dùng Tinh Hồn ngọc thượng phẩm để hỗ trợ tu luyện, mua nó bằng mọi giá nhưng vẫn không thể đạt được tốc độ như vậy mới đúng!"

Văn Hành Thiên trầm ngâm, nói: "Ta cũng vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề này, nhưng nghĩ trăm lần mà vẫn không ra."

"Nếu nói hắn có rất nhiều đan dược để hỗ trợ, ta còn có thể hiểu một chút. Nhưng hiện thực là hắn hầu như không ăn một viên đan dược nào."

Diệp Trường Thanh cau mày: "Phải biết là ăn nhiều đan dược đối với tương lai của người tu luyện không tốt. Nó sớm đã trở thành nhận thức chung. Nhưng trong giai đoạn đầu của tu hành, cũng chính là trước Hóa Vân cảnh thì mọi người sẽ dùng thứ này để hỗ trợ tu luyện và cũng có rất nhiều phương pháp nhằm vào đan độc. Nhưng Tả Tiểu Đa thực sự không hề ăn hay chạm vào đan dược ... "

Văn Hành Thiên gật đầu: "Không chỉ hắn mà Lý Thành Long cũng không ăn đan dược. Về điểm này ta đã từng nhắc nhở bọn họ, nếu tốc độ tu luyện đầy đủ, không cần thì đừng dùng. Bởi vì vào thời điểm đột phá Ngự Thần thì thành phần của đan dược sẽ bị bức ra ngoài quay trở về làm tiên thiên chi khí. Mà vào lúc đó phần lớn người tu luyện đều sẽ rơi vào bình cảnh, nguyên nhân căn bản chính là do ảnh hưởng của đan dược mà thành."

“Đây là phương pháp chính xác nhất. Hiện tại vẫn có rất nhiều học sinh dùng đan dược để hỗ trợ tu luyện. Bởi vì tư chất của bọn họ không tốt, chỉ có thể chọn dùng loại phương thức dục tốc bất đạt này. Chờ đến giai đoạn cuối cùng sẽ nghĩ biện pháp khác bù đắp phần thiếu hụt."

Diệp Trường Thanh nghiêm nghị nói: "So sánh với Tả Tiểu Đa, tốc độ tu luyện của Lý Thành Long còn rất bình thường. Hắn cũng rất nỗ lực, với thể chất đặc biệt của hắn, hắn có tốc độ phát triển như vậy thì không có gì lạ."

Văn Hành Thiên ho khan một tiếng, nói: "Lão đại, thể chất của Lý Thành Long có phải là loại thể chất trong truyền thuyết ... Băng Yểm Hồn hay không?"

Nghe xong những lời này, sắc mặt của Diệp Trường Thanh càng thêm thận trọng.

"Băng Yểm Hồn chính là thể chất đặc biệt trong truyền thuyết, là thể chất bẩm sinh thuần khiết nhất. Chỉ là mấy vạn năm nay, những đứa trẻ sinh ra có thể chất Băng Yểm Hồn hoặc là trở nên tầm thường vô dụng, võ đạo khó thành, hoặc là chết sớm. Chưa thấy người nào sớm phát hiện hay thậm chí là hóa giải cả ... Lý Thành Long, chắc không?"

"Ta chỉ cảm thấy có hơi giống nên mới hỏi." Văn Hành Thiên cau mày.

Hiển nhiên, hắn không hề chắc chắn với nhận định về thể chất của Lý Thành Long.

"Dựa vao những người tu luyen hiện nay thì ngoại trừ Tổ Vu trong truyền thuyết ra, không còn có người thứ hai có thể chất Băng Yểm Hồn."

Diệp Trường Thanh bỗng nhiên cảm thấy hứng thú, nói: "Cho dù là Băng Minh Đại Vu của Vu Minh trong truyền thuyết cũng không có thể chất Băng Yểm Hồn hoàn chỉnh ... Ngươi có suy đoán này từ đâu? Chẳng lẽ có phát hiện gì đặc biệt à?"

Văn Hành Thiên nói: “Trong khoảng thời gian này, ta chỉ đạo hai đứa lười này luyện công thì phát hiện, Lý Thành Long mỗi lần luyện công xong đều phải dính vào Tả Tiểu Đa ... Mà khoảng thời gian gần đây, hai người vì thế mà quấn vào nhau.”


'Lý Thành Long liên tục dây dưa, nói có lẽ mấy ngày nay lại tích cóp được một ít thì sao? Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, vì Sơn Cửu Nhận không thể thất bại trong gang tấc!"

"Sau đó thì sao?"

"Sau đó hai người lại lưng dán lưng mà luyện công cùng nhau, luyện đến đỏ mặt tía tai, nóng như một cái lồng hấp. Rồi hai người bắt đầu đánh nhau, ừm, chủ yếu là Tả Tiểu Đa đánh Lý Thành Long ... "

Văn Hành Thiên không biết nói gì nữa: “Loại tình huống này căn bản cứ cách mấy ngày lại sẽ xuất hiện một lần. Mỗi lần đều là Lý Thành Long yêu cầu liên tục, Tả Tiểu Đa lại sống chết không đồng ý ... Đôi khi Lý Thành Long thành công, lại có đôi khi Tả Tiểu Đa thành công ... Rất khó để nói ai chiếm thế thượng phong, coi như là có thắng có bại!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi