KÌ TÀI GIÁO CHỦ

 

 Đại Quang Minh Tự ra đi, Thuần Dương Đạo Môn cũng đã đi, Trấn Võ Đường được triều đình Bắc Yên tự mình tuyên bố quản lý võ lâm Bắc Yên. Muốn thực lực có thực lực, muốn danh phận có danh phận. 

 Cho nên võ giả Trấn Võ Đường vừa ra tay, chín thành chín các thế lực chỉ có chữ: nhận thua. 

 Xét ra cũng không có gì lạ, nếu không còn mạng thì ngươi còn chẳng có tư cách nhận thua. 

 Đương nhiên cũng có một số kẻ ương ngạnh hay lén lút giở trò. 

 Trước đó Sở Hưu đã ra lệnh, gặp phải kẻ như vậy thì không cần nhân nhượng, cho nên tất cả đều bị Mai Khinh Liên hạ thủ giết chết. 

 Đúng lúc này, bên ngoài có người đưa tin nói là Lã Phụng Tiên cũng vừa trở về. 

 Đi vào trong đường, thấy có nhiều người như vậy, Lã Phụng Tiên gãi tai nói: “Ta mới đi chưa bao lâu, không ngờ bên phía Sở huynh lại có chuyện lớn như vậy. A, Sở huynh, rốt cuộc ngươi cũng đột phá rồi, thật đáng mừng.” 

 Nói xong Lã Phụng Tiên lại đột nhiên bảo: “Đúng rồi, Sở huynh, lần này tới Bắc Địa ta phát hiện ra một thứ. Có một tin tốt và một tin xấu, ngươi muốn nghe tin nào trước?” 

 Sở Hưu nói thẳng: "Xấu." 

 Lã Phụng Tiên sửng sốt, Sở huynh này ra bài chẳng theo lẽ thường. 

 Hắn cười khổ một tiếng nói: “Nói tin tốt trước đi, khi ta tới Cực Bắc Hoang Nguyên tu hành, tình cờ phát hiện ra một nơi. Bọn Thủy Vô Tướng cho ta biết nơi này là Nguyên Thủy Ma Quật trong truyền thuyết, tin là chư vị trong nhánh Ẩn Ma đã từng nghe cái tên này.” 

 Sở Hưu nghe vậy cũng sửng sốt, tuy y không biết Nguyên Thủy Ma Quật là nơi nào, nhưng trước đó y từng nói đùa với những người khác, Lã Phụng Tiên có vận may vô song, không khéo lần này ra ngoài lại gặp kỳ ngộ gì. 

 Nhưng không ngờ câu nói đùa này lại trở thành sự thật, Lã Phụng Tiên thật sự phát hiện ra vài thứ. 

 Lúc này, Sở Hưu đưa mắt nhìn đám người Lục Giang Hà, y phát hiện Lục Giang Hà đang vô cùng kinh hãi. 

 Sở Hưu không khỏi nghi hoặc: “Rốt cuộc Nguyên Thủy Ma Quật là nơi nào?” 

 Lục Giang Hà ổn định lại cảm xúc rồi nói: “Nguyên Thủy Ma Quật là nơi nào, cái này thì không ai nói rõ được. 

 Nguyên Thủy Ma Quật này tồn tại trong một không gian khác, mỗi lần nó hiện thân địa điểm lại bất đồng, hơn nữa thời điểm cũng không cố định, không ai biết nó xuất hiện lúc nào. Cũng có thể nó xuất hiện nhưng không bị người ta phát hiện ra. 

 Phải nói là cái tên Nguyên Thủy Ma Quật là người sau đặt cho, nó là một không gian đã tồn tại từ khi thiên địa ra đời, là thánh địa của Ma đạo chúng ta! 

 Nơi kia trải rộng ma khí âm tà, có vô số nguy hiểm chết người nhưng cũng có vô số kỳ ngộ. Bao năm qua đã có rất nhiều kiêu hùng ma đạo tiến vào đó, chỉ cần đi ra được, chắc chắn thực lực sẽ tăng tiến. 

 Nói vậy có thể không trực quan, nhiều thứ chỉ là truyền thuyết, vậy ta nói một chuyện gần đây. 

 Năm xưa giáo chủ từng tiến vào Nguyên Thủy Ma Quật một lần, rốt cuộc ngài nhìn thấy điều gì, không ai biết. Nhưng ta biết một chuyện, thanh Ma đao Thính Xuân Vũ của giáo chủ được người mang từ trong Nguyên Thủy Ma Quật ra!” 

 Vừa nghe câu này, ngay cả Sở Hưu cũng thầm chấn động. 

 Y không ngờ lai lịch của Nguyên Thủy Ma Quật này lại lớn đến vậy. 

 Đến giờ Sở Hưu vẫn không quên thanh Thính Xuân Vũ với đao mang cường đại màu đỏ tươi, tựa như ánh trăng trong ảo ảnh. 

 Lúc này Sở Hưu lại đột nhiên nhớ ra điều gì, y vội vàng hỏi Lã Phụng Tiên: “Tin xấu mà ngươi nói là gì?” 

 Lã Phụng Tiên cười khổ nói: “Thủy Vô Tướng nói chỗ đó có liên quan tới Ma đạo, vốn ta định phong ấn lại, đề phòng người khác phát hiện, sau đó đưa tin cho Sở huynh. 

 Kết quả không ngờ biến khéo thành vụng, nơi như vậy thì Thủy Vô Tướng cũng không thể phong tỏa được. Thủy Vô Tướng vừa vận dụng trận pháp thì Nguyên Thủy Ma Quật đã tỏa ra chấn động còn cường đại hơn. Ta đoán lúc này Đại Quang Minh Tự và một số tu sĩ khổ tu ở vùng Cực Bắc Man Hoang đã phát hiện.” 

 Phát hiện Nguyên Thủy Ma Quật đúng là tin mừng bất ngờ, nhưng bị người khác phát hiện lại chẳng phải vui hay mừng gì. 


 Nhưng Lã Phụng Tiên đúng là bằng hữu chí cốt, hắn cũng tu luyện võ công Ma đạo, Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân của Lã Ôn Hầu là ma công hàng thật giá thật. 

 Cho nên mới nói Lã Phụng Tiên là người đầu tiên phát hiện Nguyên Thủy Ma Quật, hắn có thể vào thăm dò trước tiên, nhưng chính vì hắn muốn báo tin cho Sở Hưu nên mới từ bỏ tiên cơ, chạy tới thông báo với Sở Hưu. 

 Bàng Hổ ở bên cạnh gãi đầu nói: “Nghe ta nói này, đây đâu phải tin tức xấu gì. 

 Chẳng phải các ngươi nói trong Nguyên Thủy Ma Quật âm tà quỷ dị, là dành riêng cho Ma đạo à? Vậy vì sao các ngươi còn lo bị người trong Chính đạo phát hiện? 

 Toàn bộ Bắc Yên chỉ có mình Tà Cực Tông là thế lực Ma đạo, giải quyết dễ 

 thôi.” 

 Mai Khinh Liên nhìn Bàng Hổ như nhìn thằng ngốc: “Có biết thế nào là hại người không lợi mình không? 

 Có những thứ cho dùng đám tông môn Chính đạo không dùng được, bọn chúng cũng không muốn để ngươi nhận được.” 

 Ma trướng đạo tiêu, suy yếu đối thủ chính là cường hóa bản thân. Đọa lý đơn giản như vậy sao ngươi không hiểu? 

 Huống chi trong Nguyên Thủy Ma Quật không chỉ có bảo bối thích hợp với võ giả Ma đạo mà còn các thứ thiên tài địa bảo. Tuy chúng thích hợp với võ giả Ma đạo hơn nhưng những thứ này không chia chính tà, Ma đạo dùng được, Chính đạo cũng dùng của.” 

 Bàng Hổ nhếch môi, đám ngụy quân tử này tính toán quá nhiều, rõ là âm hiểm. 

 Sở Hưu trầm giọng nói: “Chuyện đã như vậy rồi, chúng ta không nên đợi thêm nữa, đến thẳng Nguyên Thủy Ma Quật đi. Đúng rồi, gọi Thương thành chủ đi cùng.” 

 Thương Thiên Lương không phải võ giả Ma đạo, công pháp mà hắn tu luyện không dính dáng gì tới ma đạo. 

 Nhưng trực giác nói với Sở Hưu, một khi Nguyên Thủy Ma Quật xuất hiện, có một số kẻ sẽ không muốn để võ giả Ma đạo được lợi. 

 Nhưng trên thực tế, diện tích mà Bắc Yên thật sự thống trị chỉ không tới một phần mười Bắc Địa, khu vực còn lại là vùng Cực Bắc, ít người ở, chỉ có số ít thế lực võ lâm như Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành, Đại Quang Minh Tự và Tà Cực Tông ở đây. 

 Còn tiếp tục đi lên hướng bắc chính là Cực Bắc Hoang Nguyên, đây là nơi lạnh lẽo hoang vu, ngoại trừ một số võ giả muốn thử vận may đến tìm thiên tài địa bảo sinh trưởng trong vùng đất băng giá này, vậy chỉ có một số võ tăng của Đại Quang Minh Tự tới đây luyện tập, rèn luyện thân thể vân vân. 

 Lã Phụng Tiên tới nơi này là muốn mượn hoàn cảnh gian khổ mài giũa tâm cảnh và lực lượng cơ thể. 

 Vị trí của Nguyên Thủy Ma Quật ở sâu trong Cực Bắc Hoang Nguyên, mọi người đi liền mấy ngày nhưng vẫn chỉ thấy một biển tuyết trắng mênh mông. Nếu không phải võ giả có năng lực cảm giác kinh người, đổi thành người khác ở đây e là đã mất phương hướng từ lâu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi