KÌ TÀI GIÁO CHỦ

Sở Hưu rất hứng thú với những bí ẩn thời thượng cổ như vậy, in răng cũng nhiều người hứng thú như y.

Có điều hiện tại Tiểu Phàm Thiên không phải thời điểm nghiên cứu những chuyện này, Sở Hưu cũng là người hết sức thực tế.

Hắn rất hứng thú với những chuyện này, nhưng lại không quan trọng bằng lợi ích trước mắt.

Cho nên Sở Hưu trực tiếp thu nhật ký vào trong hộp báu không gian, ra khỏi đạo quan.

Vốn dĩ Sở Hưu định trực tiếp rời đi, có điều khi thấy những thi thế của Hạ Hầu thị và Lục gia trên mặt đất y lại vỗ mạnh lên đầu, đột nhiên nghĩ ra điều gì. Sở Hưu lập tức lục soát thi thể, thu thập chìa khóa Tiểu Phàm Thiên trong tay đám người này.

"Thật ra trước kia Sở Hưu rất ít khi lục soát thi thể, một là vì đại đa số người chết trong tay y đều có thực lực yếu hơn y, trên người không có gì tốt.

Còn những kẻ mạnh hơn hắn, nếu xuất thân tán tu đương nhiên không có gì tốt, xuất thân tông môn cũng chỉ lác đác vài thứ.

Những đệ tử đại tông môn ngoại trừ những thứ thường dùng còn lại phần lớn đan được tài nguyên đều đặt trong tông môn, không ai mang cạnh người rêu rao. Nếu là công pháp càng như vậy, lúc thường họ sẽ ghi nhớ trong đầu, cho dù có người mang theo bên người cũng chỉ là một quyển trong công pháp chứ không phải toàn bộ.

Các đại tông môn vì đề phòng công pháp mất đi nên đệ tử tới cảnh giới nào mới được nhận công pháp cảnh giới đó, lo ngại nhất là chuyện đánh mất công pháp.

Nếu chỉ một quyển công pháp thì cho dù có bị người khác đoạt mất cũng chẳng mấy tác dụng. Nếu có ai thông qua một quyền công pháp thôi diễn ra toàn bộ công pháp hoàn chỉnh, vậy người này chắc chắn là cường giả tuyệt đỉnh trên giang hồ. Số người trong tay hẳn chắc chắn còn mạnh hơn cả vạn lần so với công pháp bị đoạt. Nếu đã vậy, hẳn làm thế còn nghĩa lý gì nữa?

Cho nên đừng nhìn Sở Hưu giết nhiều người, nhưng số lượng bảo vật mà y đoạt được lại không có bao nhiêu. Nhưng giờ chìa khóa Tiểu Phàm Thiên lại là thứ rất khó lường.

Trong Tiểu Phàm Thiên nếu ngươi bị người khác giết chết, vậy chìa khóa cũng sẽ bị người ta đoạt mất. 

Cho nên mỗi lần tiến vào Tiểu Phàm Thiên nhân số các tông môn lại bất đồng.

Lần trước ngươi có năm chiếc chìa khóa, thế nhưng lần này ngươi bị giết mất bốn người, ngươi lại không giết được ai. Vậy lần tiếp theo ngươi tiến vào Tiểu Phàm Thiên chỉ có một cái, cũng tức là một thế lực bị suy yếu.

Cho nên tông môn cường thịnh sẽ càng ngày càng nhiều chìa khóa, còn tông môn suy yếu càng lúc cảng ít.

Giờ Sở Hưu tìm được tới chín cái chìa khóa, xem như thu hoạch tương đối khá, đương nhiên cũng là y phá hoại quy củ.

Quy củ ngầm của Tiểu Phàm Thiên là đầu tiên tranh đoạt tài nguyên, không ai chủ động giết người, coi việc cướp đoạt chìa khóa là mục đích chủ yếu.

Thế nhưng Sở Hưu lại ngược lại, sau khi y lấy thân phận Lưu gia xuất hiện, thậm chí không nói một chữ đã lập tức ra tay tàn sát. Chuyện này rõ rằng không hợp quy củ. Đương nhiên từ khi Sở Hưu quyết định dùng thân phận Lâm Diệp xuất thủ, y đã không định tuân thủ quy củ.

Lúc này ở một nơi cách Sở Hưu trăm dặm, một tòa tháp nghiêng cao hơn trăm trượng sừng sững giữa đại địa.

Mặc dù ma tháp này có vẻ đã tổn hại không còn hình dáng năm xưa nhưng rõ ràng toa ma pháp cao cả trăm trượng này cũng không phải vật phàm tục. Lúc này vài chục võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất đang tranh đoạt trong tầng đầu tiên của ma tháp.

Mấy chục võ giả này thậm chí của mười mấy thế lực, rất hiếm người cùng thế lực, căn bản không thể liên thủ. Cho nên lúc này chứng kiến một di tích khổng lồ như vậy bọn họ đều không nhịn được, lao nhao giao chiến.

Trong số những người này có Lã Phụng Tiên, có điều cho dù thực lực Lã Phụng Tiên không yếu nhưng cũng không thể giết khỏi vòng chiến đấu hỗn loạn này.

Thật ra trong số những võ giả tiến vào Tiểu Phàm Thiên, số võ giả thế hệ trẻ tuổi như Sở Hưu và Lã Phụng Tiên không nhiều. Đại đa số là những võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất tuy không còn trẻ tuổi nhưng cũng không quá già.

Về mặt tuổi tác và tiềm lực bọn họ không cách nào sánh nổi với Sở Hưu và Lã Phụng Tiên, nhưng tương lai bọn họ cũng có tiêm lực thẳng cấp lên tông sư võ đạo, đồng thời về mặt tích lũy lực lượng, bọn họ cũng không yếu hơn những tuấn kiệt trẻ tuổi quá nhiều.

Thậm chí số võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất cấp bậc như Lục tiên sinh ngày trước cũng không ít

Cho nên lúc này cho dù Lã Phụng Tiên đã bước vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất đồng thời tu luyện cả Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân cùng Ma Thần Vô Song Kích nhưng trong thời gian ngắn hẳn cũng không cách nào đánh bại tất cả những người này, chiếm hạng đầu.

Hắn vẫn còn thủ đoạn khác, đó chính là thần binh của Lã Ôn Hầu năm xưa, Vô Song.

Có điều Vô Song là thần bình cửu chuyển, đồng thời ngày trước được Lã Ôn Hầu rót quá nhiều lực lượng vào tôi luyện, khiến cho lúc này Lã Phụng Tiên vận dụng Võ Song quá tốn sức, tiêu hao rất lớn.

Cho nên Vô Song chỉ được Lã Phụng Tiên coi như thủ đoạn ẩn giấu, binh khí lúc thường của hãn vẫn là thanh Phương thiên họa kích trước kia.

Trong số những võ giả này, Lã Phụng Tiên là một trong những người mạnh nhất, nhưng hẳn cũng là một trong những người bị nhắm tới nhiều nhất. Tương tự tuấn kiệt trẻ tuổi khác cũng bị nhằm vào và đả kích, chuyện này cũng có nguyên nhân là môn phi khác muốn chèn ép đổi phương. giống như Nhan Phi Yên.

Nhan Phi Yên còn chưa tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, nàng vẫn là Ngũ Khí Triều Nguyên. Có điều dựa vào kiếm pháp của Việt Nữ Cung cùng một số thủ đoạn khác, nàng cũng không sợ võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất bình thường

Chỉ có điều, rất đáng tiếc, trong Tiểu Phàm Thiên không có võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất bình thường. Người có tư cách tiến vào nơi này hoặc có tiềm lực hoặc có thực lực, cho nên Nhan Phi Yên giao chiến cũng vô cùng gian khổ.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi